Tinh Nguyệt bị kinh động, nàng vội đứng dậy, lập tức biến mất ngay tại chỗ, ngay sau đó liền xuất hiện phía dưới thông đạo, trầm giọng hỏi: “Tô Vũ đâu?”
Nàng nhìn vào trong thành, Tô Vũ đâu?
Tinh Hồng không để ý tới nàng, tiếp tục nhắm mắt.
Dường như cảm ứng được gì đó, Tinh Hồng bỗng nhiên trợn mắt: “Ngươi... tử khí của ngươi dao động rất mạnh.”
“Tô Vũ đâu?”
Tinh Nguyệt lạnh lùng hỏi: “Hắn ở đâu? Hắn không ở chiến trường Chư Thiên, rốt cuộc hắn đi đâu?”
Đáng chết!
Hắn đang làm gì?
Hắn đang điên cuồng hấp thu tử khí, tốc độ nhanh đến kinh người, Tinh Nguyệt không biết hắn đang làm cái gì.
Tinh Hồng cũng cảm thấy ngoài ý muốn, Tô Vũ bị sao vậy?
Hình như gia hỏa này đang điên cuồng cắn nuốt tử khí.
Chẳng lẽ là tu hành loại công pháp nghịch chuyển ư?
Lãng phí công sức như vậy làm gì, ngươi thiếu tử khí à?
Nghịch chuyển đại khái là được, dù sao ngươi cũng không có biện pháp hoàn toàn cắt đứt thông đạo, không ngừng hút tử khí như vậy là muốn hút khô một vị Tử Linh quân chủ sao, nực cười!
Người ta là vô địch, ngươi chỉ là Lăng Vân.
Hừm, nói đi cũng phải nói lại, sớm biết ngươi giỏi chịu đựng như thế... thì ta đã ra ngoài đi dạo một hồi rồi!
Tinh Hồng không quan tâm đến Tinh Nguyệt, nhưng tượng đá bỗng nhiên di động.
Tinh Nguyệt sửng sốt, Tinh Hồng muốn rời khỏi thông đạo?
Giờ phút này, đại lượng tử khí dũng mãnh lao về phía tượng đá.
Tinh Hồng im lặng, không hề hé răng, mà những tử khí kia bỗng biến mất trong nháy mắt.
Tinh Nguyệt dại ra.
“Ngươi muốn giết hắn sao?”
Không thì sao ngươi lại chuyển dời tất cả tử khí cho Tô Vũ?
Tượng đá không để ý, nó chỉ đang muốn thử xem.
Tiểu tử kia hữu dụng ghê!
Nếu hắn đã hấp thu đại lượng tử khí từ chỗ ngươi, vậy ta cũng truyền cho hắn một chút, có phải tiểu tử này đang cảm thấy tử khí quá ít rồi hay không?
. . .
Giờ khắc này, thân thể Tô Vũ hơi chấn động.
Càng nhiều tử khí dũng mãnh tràn vào.
Tô Vũ thầm nghĩ, lại là vì lão đại tượng đá không đáng tin cậy nhà mình làm phải không?
Thôi vậy, không sao!
Ta không sợ!
Lúc bấy giờ, Dương khiếu của hắn đã hoàn toàn biến thành màu đen, vô số tử khí dũng mãnh tràn vào trong đó, Dương khiếu không ngừng hấp thu như muốn hút khô Tô Vũ.
Mà trong cơ thể Tô Vũ, dường như tử khí đang so kè một hai với Dương khiếu!
Xem xem là ai sợ ai!
. . .
Tinh Nguyệt quân chủ giận dữ, không ngừng truyền thêm tử khí, nàng không tin mình đường đường là Tử Linh quân chủ mà lại không xử lý được tên oắt Tô Vũ.
Ngươi thích chuyển hóa đúng không?
Ngươi thích triệt tiêu đúng không?
Để ta xem ngươi có thể triệt tiêu bao lâu.
Dám đọ với ta ư?
Tử khí không tiêu tan, nàng không thể truyền quá nhiều tử khí, chỉ có thể tuân theo quy tắc, nhưng tự Tô Vũ không ngừng tiêu hao, không ngừng triệt tiêu, vậy đừng trách ta không ngừng thêm lượng lớn cho ngươi!
. . .
Dương khiếu giằng co cùng tử khí!
Tô Vũ cảm nhận được sự cường đại rõ rệt, Dương khiếu còn chưa mở ra hoàn toàn nhưng đã rất lớn, giờ phút này, tốc độ nó hấp thu tử khí cực nhanh.
360 khiếu toàn thân Tô Vũ hợp thành 9 cái, lúc bấy giờ, 9 khiếu đang quay chung quanh Dương khiếu, trông như 10 ngôi sao đen lơ lửng giữa trời đêm.
Tử khí không ngừng truyền từ 9 khiếu vào Dương khiếu ở trung gian, Dương khiếu và 9 khiếu hình thành một hệ thống hoàn chỉnh.
Tô Vũ cảm thấy thân thể càng lúc càng trở nên cường đại hơn.
Nhưng thế còn chưa đủ, khi 9 khiếu và Dương khiếu có dầu hiệu dung hợp, uy lực bộc phát ra càng thêm phần mạnh mẽ.
Tô Vũ tự hỏi, khi mình khai hỏa toàn bộ Dương khiếu, cộng thêm thân thể đã đúc 62 lần, rốt cuộc có thể lợi hại đến tình trạng nào?
Mà lúc này Dương khiếu vẫn đang không ngừng tích tụ lực lượng.
Thật lợi hại!
“Bạch gia lão gia tử...”
Giờ khắc này, trong đầu Tô Vũ bỗng hiện lên hình ảnh một người.
Gia gia của Bạch Phong!
Nhất định là ông đã khai hỏa toàn bộ Dương khiếu, nhưng hiện tại có lẽ đã sắp bị hút chết.
Vị này là ứng cử viên tốt nhất để trở thành cư dân cổ thành!
Tiền đề là ông có thể nghịch chuyển nguyên khiếu, nếu không, tử khí quá nhiều, đối phương liền chết, Dương khiếu cũng không thể hấp thu được.
“Nếu vị này biến thành cư dân, biết phương pháp nguyên khiếu nghịch chuyển, lại mở ra Dương khiếu, vấn đề Dương khiếu sẽ được giải quyết, hoàn toàn có thể giải phóng chiến lực!”
Tô Vũ chỉ sợ Tử Linh biến đổi ông không đủ mạnh, như vậy thì ông sẽ không đủ lượng tử khí để dùng, cuối cùng bị Dương khiếu hút chết!
Hắn thì chắc là không sao!
Kẻ thay đổi hắn là Tử Linh quân chủ, bất giác Tô Vũ bỗng thấy biết biết ơn Tinh Nguyệt. May mắn là ngươi, nếu là Nhật Nguyệt bình thường thì có khi nào sẽ bị ta hút đến chết hay không?
Vậy thì quá đáng tiếc!
Với suy nghĩ như vậy, Tô Vũ không ngừng tu luyện, không ngừng đúc thân, không ngừng duy trì việc mở Dương khiếu, hấp thu tất cả tử khí, dù sao nó cũng nhiều vô cùng vô tận, cứ tích lũy đi rồi tính sau, Dương khiếu tích lũy càng nhiều lực lượng thì thân thể hắn lại càng mạnh.
Bây giờ hắn có thể cắn nuốt tinh huyết Nhật Nguyệt lục trọng, nếu khai hỏa toàn bộ Dương khiếu, có lẽ có thể cắn nuốt tinh huyết Nhật Nguyệt bát trọng.
Tới lúc đó, có một vị vô địch cung cấp tử khí vô tận cho mình, mình có thể chiến với vài kẻ nào đó.
Như Ma Đa Na ư?
Những người có Cổ Hoàng bám vào người ư?
Ha hả, ta cũng có, ta có Tử Linh quân chủ bám vào người, ta sợ các ngươi chắc?
Tới đây đi!
Thân thể các ngươi có thể thừa nhận, ta cũng có thể, thân thể ta tuyệt đối không thua kém gì các ngươi, các ngươi được Cổ Hoàng bám vào người sẽ trở nên cường đại, Tử Linh quân chủ bám vào người ta, ta cũng cường đại, ai sợ ai?
Liễu lão sư không dụ ra được, vậy để ta!
Tuyệt thế thiên tài như ta mà còn dụ không ra, vậy thì tên vô địch phản bội kia ngoan ngoãn chờ chết đi, chờ chúng ta chứng đạo xong sẽ tát chết ngươi.
. . .
Tô Vũ đắc ý, vui mừng vì ý nghĩ kỳ lạ của mình cuối cùng cũng thành công.
Hắn không biết, lúc này tại cổ thành, Tinh Hồng đang dại ra.
Vẫn còn hút tiếp à?
Má!
Ngươi vẫn hút của Tinh Nguyệt sao?
Ta đã dời hơn phân nửa tử khí cho ngươi, vậy mà ngươi vẫn không thấy đủ?
Trong thông đạo, Tinh Nguyệt quân chủ cũng chấn động.
Ta... Ta có thể biến đổi gia hỏa này không?
Ta mặc kệ!
Ta tiếp tục truyền tử khí, ta muốn hắn phải hối hận!
Tinh Hồng vui vẻ, âm thầm trộm chuyển toàn bộ tử khí cho Tô Vũ.
Nào ngờ kết quả, Tô Vũ vẫn không sao!
Thậm chí hắn còn đang tiếp tục hút tử khí của Tinh Nguyệt.
Tinh Hồng ngây ngẩn, vậy cũng được à?
Má!
Được thật à?
Trước đây ta đã xem thường tiểu tử này rồi, ta lo rằng hắn không nghịch chuyển được, sợ ta ra ngoài lâu quá thì hắn sẽ chết.
Xem ra là ta nghĩ nhiều.
Tình huống thế nào đây?