“Đám gia hỏa Liệp Thiên các lại tới nữa rồi.”
“Bốn phương tám hướng đều có.”
“Lá gan lớn thật!”
“Lần này không phải chỉ có một hai kẻ, các ngươi xem đi, tận mấy chục Nhật Nguyệt, chủng tộc nào dám đấu với bọn họ? Lúc trước Ma tộc đã chịu thiệt, hiện tại còn không dám nói gì kia kìa.”
Một đám người nghị luận, có thiên tài cảm thấy áp lực, nói: “Rốt cuộc khi nào di tích mới mở ra? Nhân cảnh, đặc biệt là Đại Hạ phủ này càng ngày càng áp lực, ta vẫn luôn cảm nhận được khí tức tử vong nồng đậm.”
“Ngươi cũng vậy à? Ta cũng thế, nơi này quá nguy hiểm, chư vị, có lẽ đại chiến vô địch sẽ thật sự nổ ra, chúng ta phải mạo hiểm thật sao?”
“Chiến lực vô địch của Hạ gia là ai? Nguyên Thủy giáo chủ?”
“...”
Các thiên tài xôn xao bàn tán, bọn họ cảm nhận được nguy cơ, cảm nhận được nguy hiểm.
Rất nguy hiểm!
Nhưng hiện tại cường giả các tộc đều yêu cầu bọn họ phải cố gắng hết sức, đánh cược vận may, cướp lấy Văn Mộ bia!
Thiên tài là chính, cường giả là phụ!
Tổ hợp phân phối kỳ quái.
Nhiệm vụ của thiên tài là cướp lấy bảo vật, mà nhiệm vụ của cường giả là ngăn chặn các cường giả khác, cường giả sẽ không đi cướp đoạt, dựa theo định luật trong chư thiên vạn tộc, thiên tài có xác suất cướp được chí bảo lớn hơn, cường giả muốn cướp, xác suất tử vong sẽ rất lớn.
Đây là định luận rất có căn cứ.
. . .
Ngay khi mọi người đang nghị luận sôi nổi.
Trên tường thành Nam Nguyên, Hồng Đàm bỗng nhiên bay lên, cất cao giọng thông báo: “Hôm nay cả vạn tộc và Nhân tộc đều có rất nhiều cường giả ở đây, di tích nơi này đã được chứng minh là di tích Văn Minh sư, Đại Hạ phủ ta không đành lòng để chư vị vô công trở về. Hôm nay đa thần văn hệ sẽ truyền thụ phương pháp chia tách thần văn chiến kỹ cho mọi người, hi vọng Nhân tộc hưng thịnh, hi vọng đa thần văn Nhân tộc bất diệt, chư thiên vạn tộc cũng có thể tham khảo!”
Dứt lời, tứ phương chấn động.
Ngay sau đó, có người quát: “Không thể! Hồng Đàm, ngươi...”
Hồng Đàm ngắt lời: “Truyền thừa đa thần văn hệ, hy vọng đa thần văn bất diệt! Lần này có lẽ chúng ta sẽ chết, nhưng đa thần văn sẽ không biến mất! Từ nay về sau, đa thần văn không còn là độc quyền của số ít thiên tài! Các ngươi có thể tu luyện đến Đằng Không, rồi tiếp tục phác họa thần văn, chờ đợi thần văn vượt qua 10 cái thì hãy phác họa thần văn chiến kỹ!”
“Thật sự có thể sao?”
Có người hưng phấn hỏi: “Sơn Hải Nhật Nguyệt có thể không?”
Mỗi người đều có thể trở thành đa thần văn.
Như vậy chiến lực sẽ tăng lên rất nhiều.
Thần văn chiến kỹ thành hệ thống, so với mấy chục thần văn không thành hệ thống thì cường đại hơn hẳn, đây cũng là lí do mà hôm qua Liễu Văn Ngạn có thể một kiếm chém chết Trương Dĩnh.
Hồng Đàm lạnh nhạt đáp: “Có thể, nhưng chư vị nhớ kỹ, trở thành Văn Minh sư đa thần văn có lẽ sẽ khiến các ngươi gặp nguy hiểm! Có lẽ sẽ bị vạn tộc nhằm vào! Ở đây có vạn tộc, bọn họ biết, các ngươi cũng biết, cho nên hơn ai hết, các ngươi hãy hiểu rõ sự nguy hiểm của việc này!”
“Chúng ta biết.”
Mọi người dồn dập nói, đúng lúc này, một thanh niên nhíu mày nói: “Hồng viện trưởng, đa thần văn truyền thừa, trước Đằng Không phải phác họa đủ thần văn, đây là một loại quy tắc đào thải, đào thải những người không phù hợp điều kiện. Hiện tại ngài truyền bá lung tung như vậy chưa chắc đã là chuyện tốt!”
Hồng Đàm nhìn y, bình thản cất lời: “Ngươi thuộc phủ nào, cũng là đa thần văn hệ sao?”
“Tại hạ Đại Nguyên phủ Nguyên Thế Cơ, là Sơn Hải thuộc đa thần văn hệ.” Thanh niên chắp tay, “Hồng viện trưởng, muốn trở thành đa thần văn, yêu cầu thiên phú mạnh mẽ và cần phải có rất nhiều tài nguyên, thần văn cũng phải thăng cấp, không phải chỉ cần thăng cấp chủ thần văn là được.”
Y nhìn về phía Hồng Đàm, lắc đầu nói: “Phương pháp chia tách chưa chắc đã là chuyện tốt, mong viện trưởng hãy suy nghĩ kĩ!”
Nghe vậy, không ít người căm tức nhìn y.
“Thế nào, ngươi muốn lũng đoạn đa thần văn, đoạn tuyệt cơ hội của chúng ta?”
“Đúng vậy, tại sao chúng ta không thể học?”
Hồng Đàm bình tĩnh nói: “Ta mặc kệ những vấn đề này, ta chỉ hy vọng đa thần văn hệ không vĩnh viễn biến mất mà thôi!”
“Viện trưởng, xin hãy suy nghĩ lại, vạn tộc còn đang ở đây, dù truyền thừa thì cũng không nên để vạn tộc biết được, tránh bị bọn chúng bắt được lỗ hổng.”
Hồng Đàm bình thản đáp: “Ta chính là muốn vạn tộc biết rằng đa thần văn sẽ mãi mãi bất diệt! Có lẽ Văn Minh sư vạn tộc cũng có thể tham khảo, truyền bá đa thần văn đến toàn bộ vạn tộc, chư thiên vạn giới! Ta muốn các ngươi biết rằng, đa thần văn của Nhân tộc sẽ luôn luôn tồn tại.”
Ta muốn truyền thừa phương pháp chia tách thần văn chiến kỹ!
Có kẻ không nhịn được, một cường giả Thần tộc cường hãn lơ lửng trên không trung, lạnh lùng nói: “Đại Hạ phủ quyết tâm muốn mọi người đều trở thành đa thần văn ư? Đây là hành vi khiêu chiến sự kiên nhẫn cuối cùng của các tộc sao?”
Một chuẩn vô địch Ma tộc cũng hiện ra, lạnh lùng quát: “Đại Hạ phủ, đừng ép chúng ta phải động thủ với các ngươi! Đa thần văn tồn tại ở Nhân tộc đã là cực hạn, nếu dám truyền bá phương pháp chia tách, các ngươi muốn khiến đại chiến chư thiên bùng nổ đúng không?”
Ngay sau đó, một cường giả Tiên tộc chuẩn vô địch cũng bay đến, nhẹ giọng nói: “Hồng Đàm đạo hữu nghĩ cho kĩ. Làm vậy chưa chắc đã là chuyện tốt. Nhân tộc... Ngươi biết ta biết, vạn giới đều biết, nhập cảnh không có lực áp chế đã là mối họa lớn của vạn tộc, nếu đa thần văn truyền thừa tứ phương, không có giới hạn, không có quy tắc, vậy thì khác gì ép vạn tộc bùng nổ đại chiến chư thiên!”
Vạn tộc phản đối!
Minh tộc, Thiên Uyên tộc, Long tộc... Đều phản đối.
Không thể!
Không thể truyền!
Bọn họ phái người gia nhập Đại Hạ Văn Minh học phủ là muốn xác minh xem phương pháp chia tách thần văn chiến kỹ rốt cuộc là thật hay giả, hiện giờ Hồng Đàm muốn trực tiếp công bố, có lẽ nó là thật.
Như vậy, muốn tận diệt đa thần văn cũng khó!
Hồng Đàm lạnh lùng hỏi: “Chư vị muốn ngăn cản ta?”
Cường giả các tộc đều trầm mặc.
Tất nhiên!
Ngươi muốn truyền, chúng ta sẽ ngăn cản, không cho các ngươi tiếp tục kéo dài truyền thừa, còn mấy người Hồng Đàm đã biết thì đó là việc của bọn họ, truyền trong phạm vi nhỏ thì có thể chấp nhận, nhưng không thể truyền công khai, mà giờ đây, Hồng Đàm lại đang muốn truyền cho vạn giới đều biết.
Có người lạnh lùng nói: “Hồng Đàm, Đại Hạ phủ các ngươi thật thâm độc! Chư vị Nhân tộc, nếu các ngươi nhận truyền thừa, vậy chưa chắc các ngươi đã có thể sống sót rời khỏi đây. Hồng Đàm không có ý tốt, hắn muốn truyền thừa phương pháp chia tách thần văn chiến kỹ không phải là vì mọi người, vạn tộc không đồng ý, một khi đại chiến chư thiên bùng nổ, Nhân tộc nơi đây... chắc chắn đều phải chết!”
Không ít người kinh hãi!
Đúng, bình thường đa thần văn hệ có hạn chế rất lớn, thiên phú, tài nguyên, đa thần văn chiến kỹ bia, nhưng phương pháp chia tách thần văn chiến kỹ có lẽ có thể khắc phục những điểm này.
Vạn tộc không quan tâm đến đa thần văn hệ bình thường, nhưng phương pháp chia tách này lại là mối uy hiếp cực lớn!
Trong đám thiên tài đa thần văn Nhân tộc cũng có người thành khẩn lên tiếng: “Mong Hồng viện trưởng hãy suy nghĩ lại. Đa thần văn truyền thừa sẽ không diệt, không cần dùng thủ đoạn này để truyền thừa đa thần văn đâu.”
Hồng Đàm nhìn tứ phương, bình thản hỏi: “Không cho ta truyền sao?”
“Không được!”
“Không được!”
Các gia cường giả quát khẽ, không được truyền!
Hồng Đàm bật cười, “Nhưng ta cứ muốn truyền đấy, các ngươi có thể làm gì?”
“Giết!”
“Diệt Đại Hạ phủ!”
Có cường giả giọng to như chuông đồng, chấn động tứ phương: “Cho phép đa thần văn Nhân tộc ngươi tồn tại đã là cực hạn, còn muốn giảng đa thần văn cho vạn tộc sao? Hạ gia, Hồng Đàm, các ngươi đã suy xét kĩ hậu quả chưa?”
“Các ngươi muốn đại chiến chư thiên xảy ra đúng không?”
“Hồng Đàm, nếu những người này không chết, nếu không nhận bí pháp phong ấn ký ức của vô địch tộc ta, sớm muộn gì cũng sẽ chết!”
“...”
Các cường giả hiện ra chân thân, lớn tiếng tuyên bố không cho phép Hồng Đàm truyền bá.
Phương pháp chia tách, quá mức nghiêm trọng.