Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1791 - Chương 1791: Thủ Đoạn Mà Hạ Gia Che Giấu

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1791: Thủ Đoạn Mà Hạ Gia Che Giấu
 

“Đao Hạ gia lợi hại nhất!”

Trong hư không, Hạ Hầu gia rống to vô cùng điên cuồng, khí tức bùng nổ!

Oanh!

Tiếng gầm rú kinh thiên động địa vang lên, tóc Hạ Hầu gia bay múa, trường đao nắm chặt trong tay, thân thể béo lùn chắc nịch đột nhiên trở nên gầy sọp đi.

“Các ngươi muốn xem Hạ đao, ta cho các ngươi!”

“Khai Thiên!”

Tiếng rít gào điên cuồng chấn động tứ phương, chuẩn vô địch đối chiến cùng y vẫn luôn áp chế y, đánh cho y hộc máu không ngừng, thế mà giờ phút này ánh mắt kẻ đó đã biến đổi.

Thanh đao trong tay Hạ Hầu gia trở nên cường đại đến mức không thể tưởng tượng!

Ong!

Một đao này thật sự xé trời.

Hư không bị chém rách, thiên địa chìm trong hắc ám, không, vẫn có một ánh sáng trong bóng đêm, đó là đao khí!

“Nhật Nguyệt cửu trọng!”

Có người hô lên, Hạ Hầu gia, Nhật Nguyệt cửu trọng, ấp ủ hồi lâu, bị áp chế hồi lâu, lúc này mới vận dụng toàn lực chém ra một đao!

Kẻ giao thủ với y là chuẩn vô địch Thần tộc.

Kẻ kia nhíu mày quát lớn, trong hư không, hai người giống y như gã hiển hiện, đó đều là gã, là một trong tam thế thân, hai bóng dáng lập tức dung hợp, đánh ra một quyền!

m thanh như kim loại va chạm vang lên, máu thịt bay tứ tung, đó là máu thịt của chuẩn vô địch Thần tộc.

Vị chuẩn vô địch này đánh ra một quyền, nhưng rồi gã lại biến sắc.

Không thích hợp...

Đúng lúc này, Hạ Hầu gia xé rách không gian... Đúng vậy, một Hạ Hầu gia khác xuất hiện, đột nhiên đứng ngay phía sau gã.

Người này cũng cầm một cây đao!

“Thủ đoạn mà Hạ gia muốn che giấu, là đây!”

“Giết!”

Y quát một tiếng, tiếng quát như tiếng sấm, chấn động bốn phương tám hướng tới nỗi khiến màng tai vô số người xuất huyết.

Phụt một tiếng!

Một đao chém xuống, sắc mặt chuẩn vô địch Thần tộc đại biến, lập tức xé rách một phần thời gian trường hà nhỏ như sợi lông trâu, dường như thời gian đang chảy ngược, như muốn trở về thời khắc vừa rồi.

Bất quá, vô dụng!

Ong một tiếng, đao quang lập lòe, phụt một tiếng, đao của Hạ Hầu gia đã cắt gã thành mảnh nhỏ, kể cả thời gian trường hà cũng bị cắt đứt.

Cách đó không xa, một chuẩn vô địch khóe miệng ứa máu xuất hiện... khí tức không ngừng giảm xuống, sau một hồi, kẻ đó đã hạ xuống Nhật Nguyệt cửu trọng.

Dưới chân Hạ Hầu gia là một đống thịt nát.

Hiện tại thân của gã đã bị giết!

Quá khứ thân trốn chạy kịp thời, giờ phút này, chuẩn vô địch Thần tộc đang kinh hãi.

Hạ Hầu gia là chuẩn vô địch!

Trong hư không, hai Hạ Hầu gia dung hợp, cầm đao muốn chém!

Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện đánh một chưởng, đó Bát trưởng lão Liệp Thiên các, cùng lúc đó, phía sau y có thêm một tôn chuẩn vô địch xuất hiện, đó là một con vượn mặc kim giáp.

“Hạ Hầu gia... thật không ngờ!”

Bát trưởng lão cảm khái, thật sự không ai ngờ nổi.

Vậy mà Hạ gia còn cất giấu một vị chuẩn vô địch.

Chuẩn vô địch Thần tộc suýt nữa đã bị y giết, dù chưa chết nhưng hiện tại thân đã bị phá nát, quá khứ thân chỉ có thực lực Nhật Nguyệt cửu trọng, nếu chuẩn vô địch chậm một chút thôi, Hạ Hầu gia đã có thể kết liễu gã!

Hạ Hầu gia lạnh nhạt hỏi: “Đao Hạ gia mà các ngươi muốn đây, đủ lợi hại chưa?”

Có chuẩn vô địch Viên Hầu tộc và Bát trưởng lão tiếp viện, chuẩn vô địch Thần tộc âm trầm lui ra phía sau một bước, gã vốn muốn Bát trưởng lão ra tay trước, nhưng rồi lại cảm thấy tự mình có thể dễ dàng giết chết Hạ Tiểu Nhị, kết quả quá xui xẻo, gã bị Hạ Tiểu Nhị chém mất hiện tại thân.

Suýt nữa đã chết!

Giờ khắc này, ba vị chuẩn vô địch bắt đầu liên thủ vây giết Hạ Hầu gia.

Hạ Hầu gia hừ lạnh một tiếng, không hề nhiều lời, hư không bị đánh thành hư vô, chìm trong hắc ám.

. . .

“Hạ Tiểu Nhị là chuẩn vô địch!”

“Hạ gia... giấu sâu thật!”

Giờ khắc này, trong một tòa đại điện cách nơi này ngàn vạn dặm, một bóng người cảm khái.

Hạ Long Võ là chuẩn vô địch, không ngờ Hạ Tiểu Nhị cũng vậy, điều này nằm ngoài dự kiến của gã.

Hơn 50 năm mà thôi, Hạ Tiểu Nhị từ Dưỡng Tính đi tới chuẩn vô địch, thiên phú của gia hỏa này không kém hơn Hạ Long Võ bao nhiêu.

“Chỉ vậy thôi sao?”

Bóng người lẩm bẩm, chỉ có vậy thôi sao?

Một Hạ Tiểu Nhị chuẩn vô địch cảnh, vớt quá khứ thân mà không phải là tương lai thân, chỉ có vậy thôi sao?

Đây là vốn liếng mà Hạ gia muốn dùng để đối phó với mình?

Gã không tin!

Không có khả năng chỉ như thế, chuẩn vô địch tuy rất mạnh, nhưng nếu chỉ có vậy mà muốn đấu với gã thì đúng là quá coi thường vô địch.

“Chưa hết đâu. Hạ gia chắc chắn vẫn còn hậu chiêu…”

Bóng người lẩm bẩm, việc Hạ Tiểu Nhị là chuẩn vô địch nằm ngoài dự kiến của gã, nhưng như vậy tuyệt đối không đủ, còn kém quá nhiều, nếu vớt được tương lai thân cường đại thì may ra, nhưng đó chỉ là quá khứ thân.

Khi bóng người đang nghĩ vậy, ánh mắt gã lại chuyển động.

. . .

Cùng lúc đó.

Nam Nguyên, trong hư không, một bóng người đột nhiên xuất hiện. Người này vừa xuất hiện, một cây búa lập tức lao về phía vị Thần tộc vừa mất hiện tại thân.

“Không... ”

Cường giả Thần tộc kinh hãi, sao kẻ này lại đột nhiên xuất hiện?

Dù là chuẩn vô địch thì cũng không có biện pháp nháy mắt xuất hiện trước mặt gã, gã không cảm nhận được bất cứ động tĩnh gì.

Ầm!

Gã không có thời gian tự hỏi, bởi vì cây búa đã đập xuống, ầm một tiếng, gã đã bị chặt đứt hiện tại thân, quá khứ thân vốn không bằng hiện tại thân, một búa này đập xuống, thân thể gã liền chia năm xẻ bảy, dập nát đương trường.

Biển ý chí vẫn chưa vỡ nát, vừa định trốn chạy thì hư không đã bị phong tỏa, đè ép, rắc một tiếng, biển ý chí vỡ nát!

Người vừa tới tiên phong đạo cốt, tóc bạc phiêu phiêu.

“Ngưu Bách Đạo!”

Vô số người kinh ngạc, Ngưu Bách Đạo, không phải ông ta đang ở chiến trường Chư Thiên sao?

Ngưu Bách Đạo không quan tâm những người khác, ông đi cướp lấy vật gánh chịu mà Thần tộc lưu lại sau khi quá khứ thân vỡ nát, cùng lúc đó, một vòng tàn dương rơi vỡ, chuẩn vô địch đầu tiên đã bị giết.

Cách đó không xa, Hồ Hiển Thánh hét lớn: “Má! Nát rồi!”

Không gian truyền tống môn của ông nát rồi.

Đúng vậy, ở khoảng khắc vừa rồi, ông đã truyền tống Ngưu Bách Đạo từ một nơi rất xa tới đây, cái giá là truyền tống môn mà Tô Vũ bồi thường cho ông đã hoàn toàn bị phá hỏng.

“Lão Ngưu, đền cho ta một kiện vật gánh chịu đi!”

Hồ Hiển Thánh hét lớn, ông tức đỏ mắt!

Vật gánh chịu!

Ngưu Bách Đạo liếc ông một cái, không lên tiếng, biểu tình như muốn nói, nằm mơ đi!

Người là do ta giết!

Còn truyền tống môn của ngươi thì Tô Vũ đã đền rồi còn gì, hiện tại xem như tận dụng rác thải thôi.

Giờ phút này cánh cửa của Hồ Hiển Thánh đã hoàn toàn vỡ nát, hư không dao động, ông tiện tay ném đi, đập trúng một vị cường giả Nhật Nguyệt sơ kỳ, không gian rách nát lập tức xé nát thân thể vị Nhật Nguyệt ấy.

Thi thể người kia liền vỡ vụn.

Hồ Hiển Thánh thấy gần như tất cả mọi người trên chiến trường đều nhìn mình, trong lòng ông cả kinh, “Đừng nhìn ta, là lão Ngưu giết, không liên quan gì tới ta.”

Nhìn cái gì mà nhìn!

Ta mới vào Nhật Nguyệt mà thôi!

“Hắn cũng là đa thần văn...”

Có người lạnh lùng quát một tiếng, ngay sau đó, một cường giả Nhật Nguyệt cao trọng liền lao đến tấn công ông!

“Má!”

Hồ Hiển Thánh lập tức trốn chạy, khi ông vừa rời đi, chỗ ông đứng lúc trước xuất hiện vô số mỹ nhân, vô số rượu ngon, còn có một tôn vô địch tiên phong đạo cốt... Đó đều là ảo cảnh!

Đại chiến vừa bắt đầu không lâu, bởi vì Hạ Hầu gia che giấu thực lực cộng thêm Ngưu Bách Đạo đột nhiên trở về, hai người liên thủ tiêu diệt được chuẩn vô địch Thần tộc!

Lúc này, đám chuẩn vô địch quan chiến đều chấn động.

Lập tức, ba tôn chuẩn vô địch giáng xuống.

14 vị chuẩn vô địch, vậy mà đã có một vị chết, chỉ còn lại 13 vị, Tiên tộc, Thái Cổ Cự Nhân tộc, Ngũ Hành tộc không hề nhúc nhích, 10 người khác, hai người vây giết Hạ Hầu gia, ba người vây giết Ngưu Bách Đạo.

5 người còn lại, Chu Thiên Đạo và Tần Hạo mỗi người chặn một người, Hồ tổng quản cùng Triệu tướng quân liên thủ ngăn cản một người, năm vị trấn thủ tiểu giới của Hạ gia giao đấu với hai vị chuẩn vô địch, các nơi đều bị áp chế.

Trong hư không, ba tôn chuẩn vô địch còn lại nhìn nhau, đều cảm thấy ngoài ý muốn và chấn động.

Vừa mới bắt đầu mà đã có một kẻ bị giết rồi ư?

Bọn họ cũng không hề cảm ứng được Ngưu Bách Đạo trở về, chuyện này có quan hệ rất lớn với truyền tống môn của Hồ Hiển Thánh, nó giúp ông ta di chuyển đến đây trong nháy mắt.

Bình Luận (0)
Comment