Chiến đấu giữa các thiên tài bùng nổ.
Tô Vũ quát lớn một tiếng, một quyền đánh trúng Đạo Thành, phía sau, Huyền Vô Cực dùng thần văn trấn áp, ầm, biển ý chí của Tô Vũ rung động.
Ngay sau đó, Cục lông nhỏ vô thanh vô tức xuất hiện nuốt chửng thần văn của y rồi lập tức trốn trở về biển ý chí của Tô Vũ.
Trong biển ý chí, Cục lông nhỏ quay cuồng kịch liệt!
Thần văn này quá mạnh, Huyền Vô Cực chỉ là Sơn Hải bát trọng, nhưng thần văn của y lại là thần văn Nhật Nguyệt, Cục lông nhỏ nuốt vào cũng khó có thể tiêu hóa.
Tô Vũ trở tay đánh một quyền, đả thương Huyền Vô Cực.
Vòng chiến nho nhỏ, một mình Tô Vũ đấu với 7 - 8 vị thiên tài, tử khí thổi quét tứ phương, một vài cường giả bị lan đến đều lập tức lùi lại, có kẻ bị tử khí bao trùm toàn thân, có vài cường giả suýt nữa đã bị tử khí giết chết ngay tại chỗ.
Tử khí của Nhật Nguyệt bát trọng, có mấy ai có thể thừa nhận?
“Ma lâm!”
Tô Vũ gầm nhẹ, cắn nuốt một giọt tinh huyết Ma tộc, trong nháy mắt, ma khí sôi trào, thực lực mạnh thêm ba phần!
Ma lâm vừa giáng xuống, Tô Vũ liền vung tay đấm vỡ hư không!
Phụt một tiếng, vị thiên tài Thiên bảng đầu tiên bị hắn đánh trọng thương.
Minh Nguyệt Minh tộc bị quyền đánh xuyên qua thân thể, tử khí lan tràn, đối nghịch minh khí, gây ra phản ứng kịch liệt!
Hiện giờ, đám thiên tài đều cường đại đến mức đáng sợ!
Mà Tô Vũ khai hỏa toàn bộ Dương khiếu, cắn nuốt tinh huyết Nhật Nguyệt bát trọng, tốc độ cắn nuốt tử khí cũng nhanh kinh người.
. . .
Giờ khắc này, trên chiến trường Chư Thiên.
Tinh Hồng cổ thành.
Tinh Nguyệt sôi trào sát khí, trong lòng cuồng nộ, tiếp đi, ngươi hút tiếp đi!
Ngươi hút được bao nhiêu?
Ngươi mà hút cạn được tử khí của ta thì coi như ngươi lợi hại!
Tô Vũ, tên điên chết tiệt, rốt cuộc hắn đang làm gì?
Hắn còn muốn hút bao nhiêu?
Tốc độ hấp thu này không thua gì một vị cường giả Nhật Nguyệt cửu trọng toàn lực hấp thu tử khí của nàng, đáng chết, ta thay đổi thiên tài Lăng Vân chứ không phải yêu nghiệt Nhật Nguyệt.
. . .
Ở một nơi cách Đại Hạ phủ ngàn vạn.
Bóng người kia đứng lên, khuôn mặt lộ vẻ ngưng trọng!
“Ta đã xem nhẹ các ngươi rồi...”
Bóng người thở dài một tiếng, là gã đã xem thường bọn họ.
Thật đáng sợ!
Gã thật sự rất may mắn, gã luôn cho rằng mình đã nhìn thấu tất cả, nhưng sự thật chứng minh, nếu 6 vị vô địch vạn tộc không tới đây, gã tùy tiện ra tay thì chắc chắn sẽ chết!
Có lẽ một mình Vạn Thiên Thánh là đủ để đấu với gã.
Huống chi còn mấy người Huyền Giáp nữa.
Nếu không phải có 6 vị vô địch này, có khả năng gã thật sự sẽ thất bại ở đây!
Khi gã còn đang suy nghĩ, ánh mắt gã đột nhiên khẽ biến.
. . .
Nam Nguyên.
Vạn Thiên Thánh cười thầm, thật giỏi nhẫn, ngươi mà không xuất hiện... Vậy thì sẽ không còn cơ hội nữa đâu.
Giờ khắc này, ước chừng 24 thần văn đã hiện lên.
Mỗi cái đều cực kì cường đại.
24 thần văn hợp nhất.
Tất cả xảy ra quá nhanh, Tu Tâm các hóa thành trường kiếm, ông lập tức trở nên cường hãn vô biên, Tô Vũ Lăng Vân chiến Sơn Hải, sau lưng có một bàn tay, đây là tất cả những gì mà ông đã nhìn thấy một năm trước!
Cuối cùng ngươi vẫn sẽ ra tay!
Thọ nguyên của ta cũng không tiêu hao vô ích.
Các ngươi không kịp, không nhịn được!
“Vạn thiên duy ta!”
Một tiếng quát mang theo chấn động vang vọng tứ phương, vang vọng thiên địa.
Sắc mặt Lạp Đức Ma vương và Minh vương đều biến đổi, hai người đồng thời xé rách thời gian trường hà, nhưng nào có đơn giản như vậy!
Bên cạnh Vạn Thiên Thánh bỗng nhiên hiện lên một đạo trường hà mạnh mẽ hơn của bọn họ!
Trường hà bao trùm, hai người mới vừa trốn vào thời gian trường hà, bỗng nhiên, thời không rách nát, tất cả không gian quanh ba người đều biến mất, chỉ còn lại bóng đêm thăm thẳm vô tận.
“Trảm!”
Vạn Thiên Thánh chém xuống một kiếm!
Ánh mắt Lạp Đức Ma vương kịch biến, gã lại xé rách thời không trốn vào hư không, Minh vương cũng muốn rời đi, nhưng gã chỉ là quá khứ thân, giờ khắc này, gã hét to: “Cầu xin Minh Hoàng cứu ta!”
Hư không chấn động, dường như có Bán Hoàng muốn đi ra từ thời gian trường hà, nhưng mà đây là Nhân cảnh.
Không phải chiến trường Chư Thiên!
“Bảo ngươi đi, ngươi không đi!”
Vạn Thiên Thánh bình tĩnh nói: “Vậy thì đừng đi nữa.”
“Tại ngươi ép ta!”
Minh vương rít gào, một giọt nước bỗng nhiên xuất hiện, màu sắc có chút vẩn đục, đó là nước Minh hà, tinh thủy Minh hà, vật gánh chịu, đầu nguồn của Minh vương.
“Chết!”
Minh vương rít gào, một tiếng vang lớn vang lên, hư không vỡ ra, toàn bộ hư không hóa thành hư vô.
Bọn họ đã đánh xuyên qua vách ngăn giới.
Thậm chí tiến vào trong hư không vô tận!
Nơi xa, có thể nhìn thấy Đại Minh vương và đám cường giả đang giao chiến dữ dội với vài vị vô địch.
Lần này Nhân tộc không chỉ dụ được từng này vô địch, ở ngoài biên giới còn có mười mấy vị vô địch vạn tộcđang giằng co cùng tám vô địch Nhân tộc.
Đám cường giả kia cũng nhìn thấy!
Thấy được Minh hà nổ tung!
Thấy một kiếm kia, thấy Vạn Thiên Thánh, thấy thân thể ông ta rách nát, cũng thấy Vạn Thiên Thánh chém xuống!
Oanh!
Một tiếng vang lớn thật sự chấn động chư thiên.
Trong hư không, đám mây đỏ như máu hội tụ, bao trùm ngàn vạn dặm trong nháy mắt.
Nước Minh hà thoáng chốc liền khô cạn.
. . .
Minh giới.
Một con sông cổ xưa đột nhiên đứt gãy, Minh hà vô tận bao trùm tứ phương, chiếm cứ đất ngầm Minh giới.
Trên đỉnh Minh giới, một cường giả tuyên cổ thở dài một tiếng, tay chộp về phía Minh hà.
“Minh Hà vương... Ngã xuống!”
Lão thở dài, ta đã nói rồi, chuyến đi này quá nguy hiểm, đừng tùy tiện lộ diện, ngươi lại vẫn cố chấp đòi đi, cuối cùng gánh chịu kết cục ngã xuống ở Nhân cảnh.
Tồn tại cổ xưa này mở ra thời gian trường hà, nhìn về phía Nhân cảnh nơi xa.
Một lát sau, lão nhìn thấy một kiếm kia.
Kiếm trảm vô địch!
Lão thấy trường kiếm rách nát, thấy Minh Hà vương ngã xuống, bị chém thành vô số mảnh nhỏ.
Minh giới rung chuyển, tuy rằng quy mô không lớn nhưng mọi người đều biết một tôn vô địch đã ngã xuống!
Vô địch chứng đạo ở Minh giới!
Chứng đạo ở bổn giới, khi chết, mọi người có thể cảm nhận được, một vô địch chứng đạo ở Minh giới đã chết, Minh Hà vương, nước Minh hà khô cạn!
. . .
Chiến trường Chư Thiên.
Giờ phút này, vô số cường giả cũng chấn động, trong hư không, một vòng huyết dương vô cùng loá mắt rơi vỡ, rơi ngay trên địa bàn Nhân cảnh, tan ở Nhân cảnh.
Cũng có nghĩa là vừa có vô địch chết ở Nhân cảnh!
Sau đó không lâu, trên bầu trời Minh giới, một hư ảnh tiêu tán, cát bụi lại về với cát bụi, một thân ảnh Minh vương ngã xuống!
Tứ phương yên lặng.
Trong mấy tháng ngắn ngủn, vậy mà đã có hai vị vô địch bỏ mạng!
Long Tằm vương, Minh Hà vương!
Cái chết của bọn họ đều có quan hệ với Nhân tộc.
Có người chém giết vô địch ở Nhân cảnh!
Chém giết vô địch Minh tộc, chủng tộc này cũng là chủng tộc cổ xưa, vậy mà lại bị người dùng một kiếm chém chết!