Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1804 - Chương 1804: Kẻ Phản Bội Xuất Hiện

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1804: Kẻ Phản Bội Xuất Hiện
 

Nam Nguyên.

Đám mây đỏ như máu bao trùm thiên địa.

Dù là Tô Vũ thì cũng cảm thấy chấn động, một quyền đánh bay Đạo Thành, hắn lùi lại vài bước, nhìn về phía không trung, mọi người đều ăn ý sôi nổi lùi lại, đều cảm thấy chấn động!

Đây là... vô địch đã chết ư?

Dù chỉ là một thế thân thì cũng không nên bị đánh chết dễ dàng như vậy.

Huống chi còn là lấy hai đánh một!

Trong hư không, Vạn Thiên Thánh như cách bọn họ xa vô tận, ông ho khan một tiếng, một giọt máu nhỏ ra từ khóe miệng, ông cười cười, thân thể có chút tàn phá, lẩm bẩm: “Ta... Cũng có thể trảm vô địch!”

Dù vô địch này đã suy yếu, nhưng đó cũng là vô địch.

Ông đã chém đối phương!

51 năm trước, ông chưa kịp chém giết vô địch Thiên Uyên tộc, 51 năm sau, ông giết vô địch Minh tộc.

Đương nhiên cũng phải cảm tạ Tô Vũ đã khiến tôn vô địch yếu đi, không, là hai kẻ, Lạp Đức cũng thực phế!

Nếu không, ông không thể nào nhẹ nhàng chém chết Minh Hà vương như vậy.

Tiểu tử này... làm cũng tốt đấy!

“Vạn Thiên Thánh...”

Giờ khắc này, mấy vô địch khác đều nhìn về phía bên này, trong mắt tràn đầy hoảng sợ và kinh ngạc.

Vạn Thiên Thánh... Giết vô địch!

Ông ta là Nhật Nguyệt cửu trọng, không phải chuẩn vô địch, Vạn Thiên Thánh không có tam thế thân!

Chu Thiên Đạo không nhịn được ai oán: “Ta biết mà!”

Biết lão tử không âm hiểm bằng các ngươi!

Má!

Lão tiểu tử Vạn Thiên Thánh này giết được vô địch, dù kẻ đó chỉ là tàn phế, chỉ là một tam thế thân mà thôi!

Vạn Thiên Thánh ho ra máu, ông cười, đúng lúc này, Chu Thiên Đạo đột nhiên biến sắc: “Cẩn thận!”

Vạn Thiên Thánh lại cười.

Ông không quay đầu!

Nhưng ông biết, một bàn tay xuất hiện phía sau ông.

Ông đã nhìn thấy một màn này!

Ngươi... không nhịn được!

Thấy ta giết vô địch, thấy ta bị trọng thương, ngươi không nhịn được!

Trước mặt ông, Lạp Đức Ma vương xuất hiện, mang theo hoảng sợ và sát khí vô biên, đánh một quyền về hướng Vạn Thiên Thánh!

Ngươi có thể chết rồi!

Có vô địch chôn cùng ngươi là quá lời rồi, giống Diệp Bá Thiên năm xưa!

Bàn tay say lưng ông có uy áp mạnh hơn Minh Hà vương nhiều, đó không phải quá khứ thân, chắc chắn là tương lai thân!

Phản đồ Nhân tộc đã không nhịn được nữa.

Gã muốn giết Vạn Thiên Thánh!

Cần phải làm vậy!

Vạn Thiên Thánh phải chết, hôm nay, tất cả đa thần văn hệ nơi đây đều phải chết, gã sợ hãi, gã từng nghĩ một tên Diệp Bá Thiên đã là toàn bộ tinh hoa của đa thần văn, giết ông ta là được, kết quả chứng minh, không phải!

Diệp Bá Thiên chỉ có thể đại biểu cho chính Diệp Bá Thiên.

Ông ta không đại diện được cho mọi người!

Nam Vô Cương chiến vô địch, Vân Trần đánh chuẩn vô địch, Liễu Văn Ngạn đấu chuẩn vô địch, Tô Vũ chống lại thiên tài vạn tộc, Tô Vũ hiệu lệnh tượng đá, Tô Vũ – chủ nhân cổ thành, Trần Vĩnh một năm bước vào Nhật Nguyệt, Hồng Đàm nắm giữ phương pháp tách, mấy người Hạ Vân Kỳ vừa tiến vào Nhật Nguyệt...

Những người này đều phải chết!

Quá đáng sợ.

Đáng sợ đến mức gã không dám nghĩ nữa, vài năm nữa, một mạch này thật sự sẽ xuất hiện vài vị vô địch, dù chỉ là thân thể vô địch, nhưng gã có thể thừa nhận sao?

Thân phận của gã có thể giấu mãi sao?

Đa thần văn hệ không có vô địch, vậy không sao.

Khi một mạch này xuất hiện người có thể giết vô địch, một vô địch như gã còn quan trọng hơn đa thần văn hệ sao?

Giờ khắc này, gã biết, không được!

Không bao giờ sẽ có vô địch Nhân tộc biện giải cho gã nữa, gã là vô địch, cho nên gã không thể chết được, sẽ không còn ai nói vậy nữa, bởi vì... Đa thần văn hệ đáng để mọi người coi trọng hơn.

Quá mạnh!

Cũng quá đáng sợ!

Gã ra tay xé rách hư không, sau khi Vạn Thiên Thánh giết chết một vị vô địch, khi ông ta bị trọng thương, gã ra tay!

Ông ta đánh một chưởng về phía đầu Vạn Thiên Thánh!

Tập kích sau lưng, Vạn Thiên Thánh đã thấy một màn này, thấy bàn tay này.

Mấy người Tô Vũ cũng nhìn thấy bàn tay này.

Tô Vũ khẽ nhíu mày, xuất hiện rồi ư?

Cuối cùng cũng xuất hiện!

Nhưng... Không thấy hoa văn trên cánh tay.

Tô Vũ khẽ nhíu mày, không có hoa văn, không phải như suy đoán của mình, vậy cảnh tượng hắn nhìn thấy trong trí nhớ của Thiên Nghệ giáo chủ có lẽ là người khác, không phải phản đồ Nhân tộc này.

Hắn nhíu mày, đồng thời cũng cảm thấy lo lắng.

Có vẻ Vạn Thiên Thánh đã bị thương!

Lúc này lại bị người này đánh lén, Vạn Thiên Thánh chống đỡ được sao?

Tiền hậu giáp kích!

Đánh một tôn vô địch không phải chuyện nhẹ nhàng, thân thể Vạn Thiên Thánh đã bị thương.

Vạn Thiên Thánh cười, không quan tâm đến Lạp Đức Ma vương, ông xoay người đánh một quyền!

Oanh!

“Trấn sơn!”

Trấn sơn quyền, bí truyền đa thần văn hệ, đương nhiên Tô Vũ không biết, hắn chỉ là gà mờ mà thôi.

Bên kia, Chu Thiên Đạo không để ý, ông biết, rất nhiều người biết, nếu không, lúc trước đã không đánh Huyền Giáp đến một nửa liền từ bỏ.

Tiếng vang lớn vang lên, hư không rách nát.

Một thân ảnh vô cùng cường hãn xuất hiện, đánh một chưởng khiến Vạn Thiên Thánh hộc máu bay ngược, phía sau, Lạp Đức Ma vương đánh một quyền trúng Vạn Thiên Thánh, ngực Vạn Thiên Thánh xuất hiện một lỗ thủng thật lớn.

Hai vô địch hội hợp cùng nhau.

Lạp Đức Ma vương chần chờ nhìn thoáng qua người vô diện không nhìn ra bộ dạng này, tới giờ khắc này, vậy mà kẻ này còn không muốn bại lộ thân phận, Lạp Đức Ma vương ho khan một tiếng: “Tương lai thân của ngươi đã tới, bản tôn cũng không giấu được bao lâu...”

Người vô diện đáp: “Chỉ là tương lai thân, tương lai thân không chết thì ai biết được, trừ phi tam thân hợp nhất!”

Gã cười, ngay sau đó, nhanh chóng tấn công Vạn Thiên Thánh!

Vạn Thiên Thánh không ngừng ho ra máu, nụ cười lại xán lạn: “Không, ngươi sẽ chết, hôm nay, tương lai thân của ngươi sẽ ngã xuống... Tất cả mọi người sẽ biết rốt cuộc là ai phản bội Nhân tộc...”

Giờ khắc này, một đạo trường hà rộng lớn đến không thể tưởng tượng hiện lên.

Lạp Đức cùng người vô diện đồng thời dừng bước, bọ họ đều chấn động.

“Ta không có tương lai, không tu quá khứ, ta... Vạn Thiên Thánh, vạn giới duy ta!”

Một tiếng hét to, khí tức tăng mạnh, giờ khắc này, khí tức Vạn Thiên Thánh cường đại khiến kẻ khác cảm thấy kinh sợ!

Vết thương trên người lập tức khôi phục!

“Các ngươi... Xong rồi!”

Vạn Thiên Thánh lạnh lùng nhìn về phía bọn họ, các ngươi, xong rồi!

Lạp Đức và người vô diện đều chấn động, đây là dạng quái vật gì!

Có người quát: “Hắn không có tương lai, không có quá khứ, giết hắn, vạn giới không còn hắn nữa!”

Vạn Thiên Thánh, chỉ có thế thân này!

Giết!

Ầm!

Đại chiến lại bùng nổ, lúc này, nó càng thêm mãnh liệt!

. . .

Không có quá khứ, không có tương lai!

Chỉ có Vạn Thiên Thánh của hiện tại!

Nhật Nguyệt cửu trọng, chỉ là cửu trọng, không phải vô địch, không phải chuẩn vô địch, nhưng trạng thái của ông rất huyền diệu.

Không có quá khứ tương lai, nhưng ông vẫn luôn du đãng trong thời gian trường hà, luôn luôn ở đỉnh phong, ở thời khắc mạnh nhất!

Trước đây mạnh bao nhiêu, hiện tại mạnh bấy nhiêu.

Tương lai mạnh thế nào, hiện tại cũng mạnh như vậy.

Một trạng thái đặc thù đến mức tận cùng, chính ông nói vậy, không ai có thể hiểu, không người có thể giải thích.

Bình Luận (0)
Comment