Chu Minh Nhân cười: “Ngươi không hiểu, đa thần văn hệ có một đặc điểm, hoặc có thể nói là khuyết điểm, chính là trọng tình, ngốc lắm đúng không? Nên dứt khoát mà không dứt được sẽ rất loạn! Diệp Bá Thiên, Nhất Đại, Tam Đại, kể cả Vạn Thiên Thánh đều có khuyết điểm như vậy! Không ép bọn họ phát điên, ép đến đường cùng, bọn họ vẫn sẽ cảm thấy không có việc gì, những người này không giết cũng không sao, huống chi còn là lão bằng hữu năm xưa, nếu giết thì quá vô tình... Kết quả, sau khi Diệp Bá Thiên chết, kẻ thù, kẻ đối đầu hắn đều nhảy ra!”
Chu Minh Nhân cười hỏi: “Ngươi nói xem có phải rất ngu xuẩn hay không? Vì hậu đại, vì con cháu, vì truyền thừa mà để lại tai hoạ ngầm! Kỳ thật, năm xưa quan hệ giữa ta và bọn họ cũng không tệ lắm, ta mà nhận sai, bọn họ sẽ không giết ta, nhưng... nếu không giết ta, ngày nào đó bọn họ chết, ngươi cảm thấy, cả đời ta có thể không trả thù hay sao?”
Hạ Hổ Vưu nhìn ông, bình thản hỏi: “Viện trưởng muốn dùng tính mạng của mình để đánh thức bọn họ ư?”
“Không, ta không vĩ đại như vậy.”
Chu Minh Nhân cười nói: “Ta cảm thấy mình không cần phải vẫy đuôi lấy lòng trước mặt bọn họ chỉ vì sống sót! Làm vậy quá hèn mọn! Ta cũng không muốn làm quân cờ cho kẻ khác nữa, không thì có vẻ ta quá ngu xuẩn! Tuy nói là Chu gia chèn ép đa thần văn hệ, kỳ thật Chu gia không nhúng tay, đưa ta đến đây chính là một tín hiệu, Chu gia hiểu rõ ta, nhìn thấu ta, Chu gia cũng không phải hạng người tốt!”
Hạ Hổ Vưu không hé răng.
Chu Minh Nhân lại nói: “Ta còn có chuyện muốn cho ngươi biết, nhưng chính ta cũng không biết thật giả, chỉ là một phỏng đoán mà thôi, ta sợ khiến kẻ khác hiểu lầm nên chưa nói, ngươi muốn nghe không?”
Hạ Hổ Vưu đáp: “Ngươi nói xem.”
Chu Minh Nhân chần chờ một chút, truyền âm: “Chu gia vẫn luôn nghiên cứu bồi dưỡng thần văn, nhớ kỹ, là thần văn, không phải Văn Minh sư! Chỉ là thần văn đơn độc, tỷ như một vị Dưỡng Tính phác hoạ thần văn, chờ đến thời điểm có thể cụ hiện, Chu gia sẽ lấy ra, tiến hành nhân công bồi dưỡng!”
Hạ Hổ Vưu nhíu mày, truyền âm nói: “Bồi dưỡng thần văn, nghiên cứu này có vẻ khá quan trọng, nhưng... hình như không có vấn đề gì thì phải?”
Chu Minh Nhân truyền âm nói: “Không không, rất quan trọng! Đặc biệt quan trọng! Ngươi có biết, nghiên cứu này do ai nói ra, là ai tiến hành?”
“Chu Phá Long?”
“Không, là phụ thân Chu Phá Long, vị Tiểu Chu vương kia!”
Chu Minh Nhân truyền âm: “Nhưng từ khi y ngã xuống, tất cả đều bắt đầu lại từ đầu, khi y chết đã mang đi những tư liệu nghiên cứu quan trọng kia, cùng chôn vùi ở chư thiên! Sau đó, Chu Phá Long tra được một ít tư liệu còn lại mới tiếp tục nghiên cứu của phụ thân hắn...”
Hạ Hổ Vưu vẫn không hiểu, chuyện này thì có quan hệ gì?
Chu Minh Nhân lắc đầu: “Chỉ số thông minh của ngươi không bằng nhị gia gia ngươi, cũng không bằng phụ thân ngươi! Ta cho ngươi biết thêm một việc, Trịnh Ngọc Minh, đồ đệ ta lấy được một thần văn Sơn Hải từ Chu gia! Thần văn Sơn Hải nhân công bồi dưỡng! Lúc này mới bao nhiêu năm? Từ khi Chu Phá Long bắt đầu mới qua không đến 50 năm, vậy mà đã bồi dưỡng ra thần văn Sơn Hải, thậm chí ta hoài nghi hắn đã bồi dưỡng thần văn Nhật Nguyệt.”
“Vậy phụ thân hắn thì sao?”
“Thần văn Nhân tộc không có biện pháp thăng cấp vô địch cảnh, nhưng... vạn tộc có thể!”
Chu Minh Nhân nhanh chóng nói: “Cho nên, có lẽ năm xưa phụ thân Chu Phá Long đã bồi dưỡng ra thần văn vô địch chân chính, đương nhiên là không phải của Nhân tộc, có thể là thần văn Thần Ma.”
Hạ Hổ Vưu nhíu mày nhìn ông, Chu Minh Nhân bất đắc dĩ nói: “Ngươi... Chỉ số thông minh thật sự không đủ! Vô địch ngã xuống, dị tượng lộ ra! Chẳng lẽ cái này không thể làm giả sao? Nếu tự bạo một thần văn vô địch thì sẽ thế nào? Nếu tàn nhẫn hơn, tự bạo một khối tam thế thân, tam thế thân của vô địch thì sao?”
Sắc mặt Hạ Hổ Vưu khẽ biến.
Chu Minh Nhân tiếp tục nói: “Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của ta! Bởi vì không có bất cứ chứng cứ gì có thể chứng minh y đã bồi dưỡng ra thần văn vô địch, thứ đó quá đáng sợ, ta cảm thấy độ khó rất lớn! Mấy năm nay Chu Phá Long vẫn luôn thử nghiệm, ta cảm thấy có khả năng hắn đã đoán được gì đó... Phụ thân hắn, thật sự đã chết sao?”
Hạ Hổ Vưu thầm chấn động, cậu nói: “Hiện tại tên kia đã hiện thân, Vạn phủ trưởng có thể giải quyết, có phải y hay không đã không còn quan trọng!”
“Không!”
Chu Minh Nhân lắc đầu, truyền âm: “Ngươi vẫn không hiểu, dù y tự bạo thần văn vô địch, chế tạo biểu hiện giả dối, y cũng không có cơ hội hay thời gian để đi tập sát Diệp Bá Thiên, cho nên kẻ tập sát Diệp Bá Thiên có lẽ không phải y! Có lẽ kẻ tập sát Diệp Bá Thiên là kẻ hiện tại, nhưng... có khả năng vị này không chết.”
Hạ Hổ Vưu nhíu mi: “Hai kẻ phản bội? Ý ngươi là, y giả chết, nhưng kẻ giết Ngũ Đại không phải y, y vẫn đang âm thầm ẩn núp? Đây là phỏng đoán của ngươi?”
Chu Minh Nhân gật đầu, tiếp tục truyền âm: “Đúng vậy, y đang giả chết!”
“Vì sao? Không cần thiết phải làm vậy, y giả chết để làm gì?”
Hạ Hổ Vưu nhíu mày, Chu Minh Nhân lắc đầu nói: “Cái này thì ta không biết, không đoán được, tất cả chỉ là suy đoán cá nhân của ta! Còn nữa, nếu y giả chết, vậy phải cần vô địch vạn tộc phối hợp, đương nhiên cũng có khả năng là chết thật! Hoặc là ngụy trang quá chân thật, tam thế thân phối hợp thần văn vô địch toàn bộ hủy diệt, có lẽ đối phương cho rằng y chết thật. Chưa chắc y đã là phản đồ, nhưng nếu y không chết, y trốn ở đâu, chuẩn bị làm cái gì.”
“Vì sao trước đây ngươi không nói?”
Chu Minh Nhân cười đáp: “Chỉ là suy đoán mà thôi! Chưa chắc đã là thật, nếu nói ra, nhỡ là sai thì sẽ không tốt, chỉ khi sắp chết mới dám nói ra một ít suy đoán của mình mà thôi.”
Nói đến đây, khí tức ông dần dần mỏng manh, thân thể bắt đầu tàn lụi, biển ý chí xuất hiện, thanh âm truyền ra: “Ta không biết những người khác của Chu gia có biết chuyện không, nếu biết, vậy Chu gia... Ta hy vọng Chu gia không làm loại chuyện này... Chờ những người đó tới thì phá hủy biển ý chí của ta, để ta chết nhanh một chút...”
Thanh âm Chu Minh Nhân biến mất, chỉ để lại một viên cầu không nguyên vẹn, đó là biển ý chí cụ hiện.
Hạ Hổ Vưu nhíu mày, ngẫm nghĩ, rồi truyền toàn bộ tin tức đi, mặc kệ là thật hay giả, cứ phải nhắc nhở trước đã.
Tiểu Chu vương chưa chắc đã chết?
Chưa chết cũng không có nghĩa là phản đồ, chỉ không biết là vị này muốn làm gì, nếu y thật sự giả chết, vậy ý đồ của y có thể rất đáng gờm.