Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1844 - Chương 1844: Thể Diện Lớn Hơn Cả Diệp Bá Thiên

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1844: Thể Diện Lớn Hơn Cả Diệp Bá Thiên
 

Giờ khắc này, một tôn Tiên vương đi ra, lộ vẻ trách trời thương dân nói: “Từ bỏ đi! Hạ Long Võ sát nghiệt quá nặng, hôm nay Nhân tộc đã có 4 người chứng đạo thành công, vả lại Chu Thiên Nguyên, Chu Thiên Phương đều đã trở về, Nhân tộc có thêm 6 vị Vĩnh Hằng cảnh, còn không thỏa mãn sao?”

Thêm 6 người, bớt 1 người.

Có thêm 6 vị vô địch, loại bỏ tai hoạ ngầm, lần này Nhân tộc đại thắng.

Từ bỏ Hạ Long Võ đi thôi.

Tuy rằng Hạ Long Võ xếp trong 5 hạng đầu Chứng Đạo bảng, nhưng xét về thực lực thì y mạnh bằng mấy người Nam Vô Cương ư?

Bọn họ cũng đã trở về!

“Thiên Vũ, Tiên tộc ngươi muốn ra mặt tiên phong?”

Đại Hạ vương lạnh lùng nhìn gã, Thiên Vũ Tiên vương, tổ tiên của Ngọc Tuyền tiên tử, mà vị tiên tử kia đã bị Hạ Hổ Vưu chém chết.

Đại Hạ vương nhìn quanh một vòng... Trong lòng than nhẹ.

Không có hy vọng!

Long Võ trì hoãn thời gian quá dài, tới tận khi cuộc chiến Nhân cảnh kết thúc, những người khác chứng đạo thành công, lúc này đại chiến các nơi đều đã kết thúc mà y vẫn còn chưa bắt đầu.

Ông biết tâm tư cháu trai mình.

Nhưng ông vẫn cảm thấy bất đắc dĩ và bất lực.

Đa thần văn hệ!

Cháu trai ông cũng là người đa thần văn.

Sư thừa Vạn Thiên Thánh!

Hạ Long Võ cố ý, y cố ý kéo dài để mình hấp dẫn càng nhiều vô địch hơn.

Trong vòng vây, Hạ Long Võ vẫn không vội.

Y nhìn quanh bốn phía.

Rồi y thấy một người, y cười nhìn về phía người nọ, bên ngoài, Hạ Hầu gia thở hổn hển, không dám tới gần, cũng nhìn Hạ Long Võ, tựa khóc tựa cười, khẽ gật đầu.

Hạ Long Võ than nhẹ.

Lão sư vẫn lựa chọn như thế sao?

Y đoán được!

Dù sao y cũng là học sinh của Vạn Thiên Thánh.

Lão sư đi rồi, cuộc đời này có lẽ ông ấy sẽ không trở lại Nhân cảnh nữa.

Cũng tốt!

Lão sư đã an toàn!

Vô địch Nhân tộc, vô địch vạn tộc đều đang ở đây.

Giờ phút này, không ai quan tâm lão sư làm gì nữa.

Y mỉm cười nhìn vô địch Nhân tộc xung quanh, các ngươi... Biết hay không biết?

Có lẽ, có người đã biết?

Kệ thôi!

Hơn 40 vị vô địch Nhân tộc gần như đều hội tụ ở đây.

Nhưng số lượng vô địch vạn tộc lại nhiều hơn không chỉ gấp đôi.

Hơn 100 vị!

Nếu không phải có kẻ đã chết, có kẻ đã phế, vậy sẽ còn nhiều hơn.

Hạ Long Võ im lặng đã lâu, lúc này bỗng nhiên lên tiếng: “Hình như ta chứng đạo còn có mặt mũi hơn cả sư bá Diệp Bá Thiên của ta!”

Đại Hạ vương hơi nôn nao, vô địch khác cũng nhìn về phía y.

Hạ Long Võ rất ít khi đề cập đến Diệp Bá Thiên.

Tuổi tác của y kém thế hệ Liễu Văn Ngạn không lớn, hơn 60 tuổi, y đã từng gặp Diệp Bá Thiên, đương nhiên, khi đó y còn nhỏ, cũng không bái Diệp Bá Thiên làm thầy, nếu Diệp Bá Thiên còn sống, có lẽ Hạ Long Võ đã bái ông làm sư phụ.

Nhưng 51 năm trước, Diệp Bá Thiên đã chết, khi đó Hạ Long Võ mới mười mấy tuổi, còn chưa tới thời điểm bái sư.

Vì vậy sau đó y bái sư Vạn Thiên Thánh.

Một vị thiên tài Sơn Hải đỉnh phong.

Giờ phút này, y nhắc đến Diệp Bá Thiên làm gì?

Hạ Long Võ cười nhạt, “Ta tàn sát chư thiên, vạn tộc không tha, tự làm tự chịu.”

Y nhìn vô địch Nhân tộc, cười nói: “Chư vị, rời đi thôi! Để những người này tới giết ta đi, ta muốn nhìn xem Hạ Long Võ ta có thể giống như sư bá, lúc sắp chết còn kéo được vô địch làm đệm lưng hay không!”

Đại Hạ vương cả giận quát: “Nói hươu nói vượn! Năm xưa mấy người giết Diệp Bá Thiên, hôm nay mấy người muốn giết ngươi?”

Trăm vị vô địch!

Ngươi lấy cái gì đi giết?

Ngươi lấy cái gì?

Đại Hạ vương điên cuồng quát: “Các ngươi giết con trưởng của ta, phá hủy Đại Hạ của ta, nếu hôm nay các ngươi giết cháu trai ta, ta chắc chắn sẽ không chết không ngừng!”

Ông nhìn các vô địch Nhân tộc, cắn răng nói: “Chư vị chiến hữu, giúp ta một lần, Long Võ... Hắn...”

Đại Tần vương khẽ gật đầu, mở miệng nói: “Yên tâm, muốn giết Long Võ thì phải bước qua thi thể chúng ta!”

Tần Trấn đã chứng đạo, Đại Tần có vô địch tọa trấn, Đại Tần quân sẽ không loạn!

Đại Tần không loạn thì vẫn còn khả năng đánh trận tại chiến trường Chư Thiên.

Giờ phút này, ông cũng có thể chiến đấu bất chấp tất cả.

Còn vấn đề Nhân cảnh có loạn hay không, Đại Chu vương có thể khống chế, nhưng có thành công hay không... Đại Tần vương không biết, có lẽ y sẽ làm tốt hơn chính mình.

Hạ Long Võ không nói gì nữa, tổ phụ khẩn cầu cũng vô dụng.

Hơn trăm vị vô địch!

Vô dụng thôi!

. . .

Mà giờ khắc này, Tô Vũ ra khỏi chư thiên thông đạo, thúc giục thành chủ lệnh.

Một lát sau, một thông đạo xuyên qua thiên địa, kéo dài đến thông đạo Nhân cảnh.

Có vô địch tọa trấn thông đạo gầm lên một tiếng.

Tô Vũ bay lên, cất cao giọng nói: “Chủ nhân Tinh Hồng cổ thành, Tô Vũ, mượn thông đạo Nhân cảnh để đi, mong vô địch tạo điều kiện!”

Dứt lời, vị vô địch tọa trấn thông đạo kia lộ ánh mắt có chút khác thường, không nói nữa.

Tô Vũ bước vào thông đạo, thông đạo xuyên qua chiến trường Chư Thiên, tiến về hướng Tinh Thần Hải.

Hắn vượt qua Đông Liệt cốc, đi ngang Hải Dục bình nguyên, lướt qua Thiên Diệt thành, Thiên Hà tức giận muốn mắng chửi, nhìn đi, Thiên Diệt còn mở mắt rồi kia kìa.

Tinh Hồng quá đáng!

Không có vị trấn thủ giả nào làm vậy với thành chủ cả.

Y thì sao, còn mở ra thông đạo chư thiên cho Tô Vũ đi.

Hắn không đi thông đạo, chậm rãi bay về thì sẽ chết người à?

Thiên Hà ghen tị, mà Thiên Diệt thì cũng tức tối. Nó nhìn Tô Vũ đạp không đi qua, bỗng nhiên truyền âm nói: “Tiểu tử, ngươi nhận truyền thừa hô hấp pháp, chấn động pháp của ta, còn nhận ba cái xuyên toa phù, thế mà không có gì để nói với ta à?”

“...”

Tô Vũ bật cười, chắp tay với bên dưới, “Thiên Diệt đại nhân thứ lỗi, ta đã là người Tinh Hồng cổ thành, nếu đại nhân có yêu cầu gì thì có thể tìm ta bất cứ lúc nào, Tô Vũ chắc chắn sẽ giúp đỡ hết sức!”

Má nhà ngươi!

Biết ngươi là người của Tinh Hồng cổ thành rồi, không cần chọc tức ta!

Chết tiệt, tử khí trên người ngươi quá nồng, sớm muộn gì ngươi cũng xong đời!

Tử khí thế kia làm nó cảm thấy hắn sắp sửa tùy thời chết tới nơi.

Vậy mà vẫn còn không chết, không có thiên lý!

Tô Vũ như muốn khoe khoang, tử khí trên người bỗng nhiên bắt đầu nghịch chuyển hóa thành sinh khí.

Sau đó, vượt qua Thiên Diệt cổ thành.

Thiên Diệt: “...”

Giờ phút này, Thiên Diệt rất muốn quất đuôi đánh chết hắn!

Ý gì?

Ngươi khoe khoang với ta à?

Có phải hay không, tuyệt đối là ngươi đang khoe khoang, có đúng không?

Má!

Tên chết tiệt này muốn kích thích ta!

Hắn cố ý!

Thiên Diệt nổi giận, hắn nghịch chuyển tử khí trước mặt ta là có ý gì?

Ý là ngươi không chết được?

Ngươi còn có thể tiếp tục chống đỡ cho tên khốn Tinh Hồng kia ra ngoài lượn qua lượn lại kích thích ta đúng không?

Nó phẫn nộ, nó muốn đánh chết Thiên Hà!

Đúng vậy, đánh chết Thiên Hà cho xong.

Tiện tay đánh luôn cả Tô Vũ... Thôi, thành chủ nhà người ta, không tiện đánh chết, không bằng đánh chết người nhà mình, không phải gia hỏa này chuẩn bị từ chức sao?

Tô Vũ đã rời đi.

Trong thành, Thiên Hà thành chủ buồn bực không vui.

Thành chủ phô trương như vậy thì ta cũng muốn làm.

Mọe.

Vượt qua chư thiên, trấn thủ tự mình tiếp dẫn, phải gọi là cực kì có mặt mũi!

Vô địch cũng không khoa trương như vậy!

Quả nhiên, không thể so sánh với thành chủ nhà người ta, trấn thủ Thiên Diệt cổ thành trừ việc giả bộ lãnh khốc ra thì chẳng làm gì cả, trước nay chưa từng ra mặt cho ta như vậy dù chỉ một lần.

Bình Luận (0)
Comment