Tô Vũ không nhịn được nói: “Đại nhân, Tử Linh ngoại lai vượt giới giết thành chủ của ngài cũng phù hợp quy tắc sao?”
“...”
Tinh Hồng câm nín, sau một lúc lâu, y đáp: “Ừ, nếu Tinh Nguyệt không giải quyết được ngươi thì phải đổi kẻ khác có thể giải quyết.”
“Vậy nếu Tinh Nguyệt quân chủ ra ngoài, có phải lão không thể lên đây hay không?”
“Đúng vậy.”
“Vậy bảo Tinh Nguyệt quân chủ ra đi...”
Tinh Hồng rất muốn nói rằng, ngươi nghĩ đẹp quá.
Tinh Nguyệt chiến đấu với Viêm Ma không phải để bảo hộ ngươi, mà là không muốn cho quân chủ ngoại lai xâm lấn lĩnh vực của chính mình, một khi chiến bại... Dựa theo quy tắc Tử Linh giới, Viêm Ma có thể ra ngoài.
Đòi kéo Tinh Nguyệt ra ngoài để ngăn cản Viêm Ma sao? Tô Vũ nằm mơ đi, Tinh Nguyệt cũng không phải cháu gái nhà ngươi, sẽ không nghe lời ngươi.
Tô Vũ nóng nảy: “Ta ép Tinh Nguyệt ra, nàng không ra, ta liền hút nàng, nàng ra ngoài thì sau này chúng ta sẽ chung sống hoà bình...”
“Vô địch có tôn nghiêm!”
Tinh Hồng đạm mạc nói: “Ngươi mà nói vậy với nàng, nàng thà chết trận chứ không muốn bị ngươi hiếp bức, Tô Vũ, đừng nghĩ nhiều nữa!”
Nghĩ gì vậy?
Những vị Tử Linh quân chủ này đều đã chết một lần, hiện tại tôn nghiêm và mặt mũi là chuyện rất quan trọng, ngươi còn dám hiếp bức nàng, vậy nàng thà chết trận chứ quyết không ra ngoài giúp Tô Vũ chặn thông đạo.
Tô Vũ thầm mắng!
Muốn mặt mũi làm gì?
Đồ sĩ diện... Đúng, đã chết mà còn đòi mặt mũi, khó trách lại là Tử Linh.
Quá phiền toái!
Mặc kệ, nhờ Thanh Hồ thành chủ dẫn tên kia về đã rồi tính, Tô Vũ nhanh chóng truyền âm cho Thanh Hồ thành chủ: “Thanh Hồ thành chủ, ngươi dịch chuyển cổ thành xa ra một chút rồi hãy bắt đầu hành động, Vân Tiêu đại nhân đã đồng ý rồi, kế tiếp ta sẽ giúp thành chủ nghĩ cách tạm thời rời khỏi chức vị thành chủ, giảm bớt tử khí ăn mòn.”
Thanh Hồ đã được Vân Tiêu tượng đá báo tin, không khỏi có chút bất đắc dĩ!
Đều là thành chủ!
Vậy mà người ta có thể trực tiếp liên hệ cấp trên của ngươi, so với Tô Vũ, bọn họ thực mất mặt, có lẽ thành chủ khác cả đời cũng chưa nói được một lời với tượng đá.
Mà Tô Vũ thì giỏi rồi, liên hệ nàng không được thì trực tiếp liên hệ với Vân Tiêu.
Rơi vào đường cùng, Thanh Hồ ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn lựa chọn đồng ý.
Phải di chuyển cổ thành trước, ở đây rất nguy hiểm. Sau đó nàng sẽ giết một tên thường hay đối đầu với nàng để ép Viêm Ma trở về, rồi lập tức ra khỏi thành trốn, nhiều nhất Viêm Ma chỉ có thể ở ngoài ba ngày.
Huống chi, hiện tại Viêm Ma muốn giết Tô Vũ hơn.
Vân Tiêu cổ thành nhanh chóng biến mất.
Không bao lâu sau, ở một nơi rất xa, một vầng bán nguyệt rơi vỡ.
Chỉ chốc lát, trong thông đạo ngầm, tiếng gầm rú biến mất, tiếng hét phẫn nộ của Viêm Ma truyền ra.
. . .
“Hả?”
Ngoài cổ thành, Ma Hoàng hơi kinh ngạc, thở dài cảm khái: “Không ngờ lại có biện pháp như vậy!”
Tô Vũ rất thông minh!
Hắn đã liên hệ với Vân Tiêu cổ thành để ép Viêm Ma trở về.
Đương nhiên, lão vẫn có thể tiếp dẫn lần nữa.
Khi lão muốn tiếp dẫn, trong đầu, Ma Đa Na bỗng nhiên nói: “Đại nhân, nếu lại tiếp dẫn Tử Linh quân chủ thì ta sợ thân thể mình không chịu đựng nổi.”
“Không sao, thăng cấp Sơn Hải đi.”
Ma Hoàng bình thản nói, bây giờ ngươi chỉ là Lăng Vân nên hơi yếu, trực tiếp thăng cấp Sơn Hải là được.
Ma Đa Na trầm mặc.
Thăng cấp Sơn Hải?
Để thích hợp cho ngài muốn buông xuống bất cứ lúc nào cũng được sao?
Trong lúc nhất thời, Ma Đa Na không lên tiếng, Ma Hoàng đạm mạc nói: “Thăng cấp Sơn Hải, ngươi mới là thiên tài đệ nhất chân chính, nếu không hiện tại ngươi không bằng Tô Vũ, thậm chí còn không bằng những kẻ khác...”
Ma Đa Na vẫn trầm mặc.
Ta muốn thăng cấp, nhưng, không phải hiện tại.
Hiện tại, ngài còn đang bám vào người ta.
Ta thăng cấp, vậy chỉ có thể phát triển theo hướng thích hợp ngài hơn.
Không thể!
Chưa chắc Ma Hoàng đã cần thân thể gã, Ma Hoàng bồi dưỡng rất nhiều loại thân thể hạt giống như gã, vô số năm qua, Ma Hoàng chưa từng xâm chiếm thân thể những người khác, chỉ cần tam thế thân của Ma Hoàng không ngã xuống, vậy sẽ không tìm bọn họ.
Nhưng... dù sao đó cũng là tai hoạ ngầm.
Nếu một ngày nào đó Ma Hoàng xảy ra vấn đề, gã sẽ trở thành con rối sẽ bị cướp đoạt hết thảy bất cứ lúc nào.
“Ma Đa Na, ngươi không tình nguyện sao?”
Giọng Ma Hoàng vang lên, Ma Đa Na trầm giọng đáp: “Thân thể Ma Đa Na còn chưa mài giũa hoàn toàn, hiện tại thăng cấp Sơn Hải không phải chuyện tốt.”
“Ma Đa Na, không có gì là hoàn mỹ! Huống chi, thân thể ngươi không thăng cấp, ta sẽ không thể tiếp dẫn Viêm Ma lại đây... Ngươi muốn tha đám người Tô Vũ sống sót sao?”
“Ma Hoàng đại nhân có thể đưa một tam thế thân đến đây!”
“Aiiiz, bổn hoàng cũng muốn vậy, nhưng một khi tam thế thân của ta xuất hiện vấn đề, vậy Ma tộc sẽ gặp đại nạn, Thần tộc, Tiên tộc, Nhân tộc đều sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, cho nên trừ khi bất đắc dĩ, không thì ta, Thần Hoàng, Tiên Hoàng sẽ không ra ngoài, hiểu chưa?”
“Ta hiểu!”
Ma Đa Na đáp, trầm mặc một hồi rồi nói: “Ta thăng cấp...”
“Ta giúp ngươi, sẽ nhanh hơn.”
“Không, ta muốn tự mình thử xem!”
Ma Đa Na kiên trì!
Ta muốn tự mình thử xem!
Ma Hoàng thấy gã kiên trì như vậy thì trầm mặc, cuối cùng đành phải nhượng bộ, “Được thôi, nhưng thời gian hữu hạn, trước khi trời tối, nếu ngươi không thể thăng cấp thì ta liền giúp ngươi thăng cấp!”
Giờ phút này, sắc trời đã sắp tối.
Ma Đa Na im lặng, bắt đầu chuẩn bị đột phá.
Gã không muốn!
Nhưng gã không có biện pháp nào khác.
Gã chỉ có thể kéo dài thời gian, giờ phút này, gã ước gì Tô Vũ giải quyết xong phiền toái trước khi trời tối, Tô Vũ bây giờ chính là hy vọng của gã.
Tô Vũ, trước khi trời tối, ngươi nhất định phải giải quyết xong phiền toái này.
Nếu không, gã không thể không thăng cấp.
. . .
Giờ phút này Tô Vũ đã tạm thời giải quyết được nguy cơ trước mắt.
Nhưng hắn vẫn cực kỳ lo lắng!
Bởi vì Viêm Ma sẽ lại bị tiếp dẫn tới.
Quá phiền toái!
Hắn bay ra khỏi phủ thành chủ, Vạn Thiên Thánh cùng Liễu Văn Ngạn chạy đến, Vạn Thiên Thánh nhìn thoáng qua bên ngoài, mở miệng nói: “Đối phương muốn tiếp dẫn tới thì cần có môi giới, nếu tiếp dẫn lần nữa thì có lẽ không dễ dàng, hình như Ma Đa Na muốn đột phá Sơn Hải, có vẻ Ma Hoàng không nhúng tay, ta nghĩ là do Ma Đa Na không muốn, gã muốn tự đột phá... Như vậy xem như chúng ta sẽ có thêm một chút thời gian.”
Vạn Thiên Thánh rất nhạy bén!
Kinh nghiệm, tầm nhìn, ông đều có đủ, vừa nhìn liền đoán được tình hình đại khái.
Hẳn là Ma Đa Na đang tranh thủ chút thời gian cho chính mình.
Tô Vũ gật đầu, hắn đã hiểu, hắn nhanh chóng thuật lại sự tình một lần, Vạn Thiên Thánh nhíu mày, “Chúng ta không có nhiều thời gian, đại chiến sẽ không kết thúc nhanh như vậy, ta cũng biết một chút về cơ chế cổ thành, ít nhất còn có ba ngày nữa, ba ngày xét xử! Ba ngày sau, đối phương mới không còn tư cách qua đây...”
Tô Vũ líu lưỡi, có gì ngài không biết không?
‘Tú tài không bước chân ra cửa nhưng vẫn biết rõ hết chuyện thiên hạ’ là đang nói về ngài sao?
Thôi được rồi, có lẽ khi vị này rảnh rỗi đi dạo trong thời gian trường hà đã được thấy rất nhiều điều.
Trước kia, Tô Vũ làm gì cũng phải tự mình động não.
Bây giờ thì không cần nữa.
Vạn Thiên Thánh nhìn tứ phương, đoạn nói: “Ta cảm thấy Ma Đa Na chỉ có thể tranh thủ nhiều nhất là hai ba tiếng đồng hồ cho chúng ta, trong thời gian ngắn như vậy, ta không có khả năng khôi phục! Càng không thể trông cậy vào những người khác chi viện! Mà chúng ta cũng không cần! Những người khác còn chưa chứng đạo xong, đại chiến sẽ không ngừng lại...”
“Hiện tại chỉ có hai biện pháp, thứ nhất, Tinh Nguyệt ra ngoài, ngăn cản vị kia tới!”
“Thứ hai, Ma Hoàng rút đi.”
Tinh Nguyệt sẽ không ra, Tô Vũ hoài nghi nàng bị đánh tới trầm cảm rồi, Viêm Ma đã rời đi nhưng Tinh Nguyệt vẫn không có chút động tĩnh nào.
Còn phương án Ma Hoàng rút đi... Rất khó.
Liễu Văn Ngạn nói chen vào: “Hoặc có thể cho một vị vô địch đi tấn công Vân Tiêu thành! Nhưng phải phòng ngừa tượng đá ra tay!”
Đây cũng là một biện pháp.
Nhưng vô địch Nhân tộc đều đang bị đuổi giết, ai đi tấn công thành giờ này, muốn chết sao?
Còn vấn đề tượng đá thì có thể thương lượng, không cố ý phá hư cổ thành thì vấn đề không lớn.
Nhưng tìm ai bây giờ?
Ba biện pháp có vẻ đều rất khó.