Trong lúc mọi người đang nói về Chu Thiên Phương, thì bộ trưởng Huyền bộ cầm lấy liệp thiên sách họa hàn huyên vài câu, hồi lâu sau bật cười bảo: "Tô Vũ nhắn hắn còn muốn gia nhập Liệp Thiên các, tốt nhất là có thể mở Liệp Thiên các ở Tinh Hồng cổ thành, bao gồm cả 34 tòa cổ thành khác. Cho hắn chức trưởng lão là được, hắn sẽ quản lý phân bộ Liệp Thiên các ở 35 thành, bằng không hắn sẽ không cho chúng ta gây dựng phân bộ tại thánh thành."
". . ."
Mọi người câm nín, tiểu tử nhà ngươi nghiện rồi à?
Còn muốn làm?
Thân phận của ngươi đều đã bại lộ, thế mà ngươi còn quang minh chính đại đòi làm trưởng lão, còn muốn Liệp Thiên các tiếp tục gầy dựng phân bộ cho ngươi quản lý, không đồng ý thì ngươi sẽ chèn ép Liệp Thiên các?
"Không được!"
"Tô Vũ hỗn đản, hắn chỉ hận không thể giết chết Liệp Thiên các chúng ta!"
"Bình tĩnh, cũng đâu phải không được. Ngươi ngẫm lại mà xem, Tô Vũ rất có năng lực, vả lại hiện tại hắn còn muốn liên minh 36 thành, không có hắn đồng ý thì các phân bộ của chúng ta chỉ sợ cũng khó khai trương."
"Ta cũng cảm thấy việc này ổn mà, Liệp Thiên các không thiếu thiên tài cường giả các tộc, thân phận của Tô Vũ bại lộ cũng tốt, chí ít thì bây giờ chúng ta đều biết hắn là Tô Vũ, như vậy là đủ rồi. Dĩ nhiên về sau cung cấp đồ cho kho dự trữ mà hắn quản lý thì phải siết chặt một chút, bổ sung lần lượt ít thôi, tránh bị hắn cướp sạch."
"Chỉ cần không cho hắn tham dự những chuyện cơ mật thì ta thấy để hắn đảm nhiệm chức vị trưởng lão cũng không tồi."
"Thủ đoạn buôn bán và gây chuyện của tên này rất lợi hại. Lúc còn ở Nhân cảnh, danh tiếng Liệp Thiên các có thể vang xa, cộng thêm thu nạp vô số vị Nhật Nguyệt Nhân tộc vào các, chẳng phải đó đều là công lao của hắn sao? Nói ra thì Tô Vũ cũng không giết thành viên nào của Liệp Thiên các, không thể đối đãi với hắn và Chu Thiên Phương giống nhau được!"
". . ."
Vài vị vô địch cùng chuẩn vô địch đều đang phát biểu ý kiến.
Cho Tô Vũ một vị trí trưởng lão không phải là không thể được.
Ngược lại nếu như trở mặt với nhau, Tô Vũ thật sự quấy rối thì Liệp Thiên các sẽ mất đi địa bàn, một khi 35 tòa cổ thành đồng loạt phong sát thì tổn thất cũng rất lớn, chút phân bộ này đều là cửa sổ đối ngoại của Liệp Thiên các.
Không có những phân bộ ấy, Liệp Thiên các muốn thu thập tình báo hay phát triển nghiệp vụ đều sẽ cực kỳ khó khăn.
Mấu chốt là hiện tại người ta muốn chưởng quản 35 thành.
Mặc dù chưa hẳn có thể thành công, nhưng xác suất thành công của tên này vẫn rất cao.
Tô Vũ có thể cùng tượng đá đạt thành nhất trí thì không nói, đã vậy hắn còn ra tay vô cùng hào phóng, lần này hắn bảo cho vật gánh chịu thì không nói hai lời, trực tiếp liền cho, một cái cho Thiên Hà thành chủ, một cái cho Thanh Hồ thành chủ.
Thanh Hồ thành chủ giết người vì hắn, dẫn đi Viêm Ma.
Thiên Hà thành chủ. . . Vị này thì mọi người không nói được gì.
Về sau 6 vị thành chủ ra tay giúp đỡ cũng có không ít kẻ lên tiếng mắng chửi, Tô Vũ đã nói là sẽ cho thành chủ, họ còn tưởng rằng chỉ tính 6 vị ra giúp sau này, nào biết được Tô Vũ lại đi cho người đến trước.
Có điều bọn họ cũng không thể chiếm lý gì, ai bảo trước đó họ không thỏa thuận cụ thể là cho người trước hay người tới cứu sau.
Bất quá Tô Vũ ra tay hào phóng, nói được làm được cũng là sự thật.
Hai kiện vật gánh chịu là chí bảo hiếm có khó tìm. Nói thật, vốn dĩ những thành chủ kia cũng chỉ đánh cược vận khí mà thôi, không nghĩ Tô Vũ đã thật sự giữ lời.
Thứ đồ chơi này cũng không dễ tìm như vậy.
Thảo luận một hồi, bộ trưởng Thiên bộ quyết định: "Hắn muốn làm trưởng lão thì cứ để hắn làm! Nhất mạch của hắn là Nam Vô Cương, không phải trước đó đã đảm nhiệm chức vị Huyền Giáp sao? Danh hiệu này cứ giao cho hắn đi! Cũng bớt được cả mặt nạ, bảo hắn đi tìm Nam Vô Cương mà đòi. Lấy được mặt nạ thì hắn chính là trưởng lão Huyền bộ. Cũng tốt, vừa vặn bớt bị Nam Vô Cương trà trộn vào lần nữa."
Ông nói như vậy, những người khác cũng không có ý kiến.
Huống chi không thu nhận Tô Vũ là không được.
. . .
"Huyền Giáp?"
Tô Vũ sửng sốt, để ta làm Huyền Giáp ư?
Hơi bị khó chịu à nha.
Về phần Liệp Thiên các đáp ứng thì cũng không kỳ quái, không cho hắn làm thì chắc chắn hắn sẽ gây chuyện, tới lúc đó ai cũng không dễ chịu gì.
Còn chuyện vì sao Tô Vũ nhất định đòi làm trưởng lão? Ha ha, đương nhiên là vì người ta có nhiều đồ tốt rồi, vả lại làm trưởng lão thì còn được chiết khấu rất cao.
Thật tốt!
Không làm bạch diện nữa!
Vật gì cũng có thể mua được tại Liệp Thiên các, thậm chí vật gánh chịu cũng thế, trưởng lão còn được hưởng ưu đãi giảm 50%, chính sách tốt như vậy thì ngu gì hắn phải từ bỏ, huống chi mua bán xong lại còn có trích phần trăm.
Trưởng lão sẽ được trích phần trăm cao hơn gấp 10 lần so với bạch diện.
Hắn chỉ cần bỏ ra gần một nửa để mua đồ so với giá gốc bên ngoài, chẳng lẽ không ngon ăn sao?
Còn chuyện Liệp Thiên các biết thân phận mình thì có sao.
Cùng lắm thì không đeo mặt nạ, một mực lưu lại phủ thành chủ, chỉ cần được mua đồ giá rẻ thôi là đủ.
Nói chung tính tới tính lui, hắn chẳng thấy có lý do gì phải từ bỏ việc gia nhập vào Các, thế nên phải mặt dày tiếp tục thôi.
Không thấy Chu Thiên Nguyên làm bộ trưởng đã tham ô một đống lớn à? Huynh đệ nhà họ Chu chứng đạo mà dễ dàng có tận 4 kiện vật gánh chịu kia kìa.
Có khi Lưu gia cũng là do bọn hắn cho, vậy thì chính là 6 khối.
Mà có khi Tần gia cũng kiếm được từ chỗ Chu Thiên Nguyên, thế thì tổng cộng là 8 khối.
Chuyện này thì Tô Vũ không biết tình huống, nhưng rõ ràng Chu Thiên Nguyên đã tham ô rất nhiều thứ tốt, Tô Vũ cũng hận không thể làm chức vụ bộ trưởng.
Nhìn xem, Chu Thiên Nguyên mới vào các bao nhiêu năm?
Năm mươi năm mà thôi!
Thôi vậy, hắn còn trẻ, từ từ phấn đấu.
Việc Liệp Thiên các đáp ứng chức vụ trưởng lão đã khiến tâm tình Tô Vũ vui vẻ hơn hẳn.
Coi như các ngươi thức thời!
Bằng không, nếu ta thực sự phong sát toàn bộ thì các ngươi chờ uống gió tây bắc đi!
"Mặc kệ chúng, ta phải bế quan đột phá 72 đúc đã, sau đó tổ chức đại hội liên minh, xác định vị trí cho lão đại nhà ta."
Tô Vũ nói thầm vài câu, rất nhanh hắn lại gọi Cục lông nhỏ ra, nhìn chằm chằm Cục lông nhỏ một hồi, bỗng nhiên hô lớn: "Cục lông gia!"
". . ."