Tô Vũ không bận tâm tới suy nghĩ của tượng đá, hắn nói sang chuyện khác: "Vậy kế tiếp ta muốn tiếp chưởng Vũ Hồng thánh thành. Thành chủ Vũ Hồng thánh thành và Thanh Hồ thành chủ, dù bây giờ hai vị có thể giải thoát chức vụ thành chủ, nhưng theo ta đó cũng chưa hẳn là chuyện tốt, hi vọng hai vị vẫn có thể đảm nhiệm một chức quan nửa chức, lập công lớn thì cũng có thể cắt giảm bớt tử khí. Dù sao cả hai đều do Tử Linh vô địch chuyển đổi, các ngươi không gánh chịu chức vụ thành chủ thì áp lực tử khí vẫn rất lớn!"
Thanh Hồ nghe thế liền liếc mắt nhìn Tô Vũ, lòng mang hồ nghi vạn phần.
Trước đó hắn còn nói bản thân sống không được bao lâu, rốt cuộc là thật hay giả?
Ngay cả Bán Hoàng cũng đều có thể kéo ra!
Dù vẫn còn vô số nghi ngờ, nhưng lúc này Thanh Hồ vẫn cung kính đáp: "Tuân lệnh minh chủ!"
"Khách khí!"
Tô Vũ nở nụ cười hòa ái, cuối cùng nhìn về phía lão hổ màu đen rồi nói: "Vị thành chủ này, xưng hô như thế nào?"
"Phi Vân!"
Tô Vũ nghe xong, âm thầm phân biệt một thoáng, thật sự là cọp cái à?
Cọp cái. . . Hắn chợt nhớ tới công chúa Vân Hổ tộc đã bị hắn chém chết, mặc kệ, ai bảo nàng ta cứ muốn làm chuyện không đứng đắn, liên lụy Vân Hổ nhất tộc thiếu chút nữa đã diệt tộc!
"Phi Vân thành chủ đến từ. . ."
"Hoàng Kim Hổ nhất tộc!"
Ngươi đang đùa ta à?
Tô Vũ nhìn con cọp màu đen kịt trước mắt, ngươi chắc chắn chứ?
Hoàng kim hổ?
Ta thấy ngươi xưng là hắc hổ thì càng thỏa đáng hơn.
Tô Vũ tự nhủ trong bụng, ngoài miệng lại tươi cười nói: "Vậy bây giờ ta tới Vũ Hồng thánh thành. . ."
"Tô Vũ!" Đúng lúc ấy, có tượng đá nhịn không được hét to: "Ta thì sao?"
Ta đây thì thế nào?
Thiên Diệt thật sự hết nhịn nổi rồi.
Ta phải làm sao bây giờ?
Ta cực kỳ ủng hộ ngươi, ngươi còn là đồ đệ của ta, vì sao ngươi không đến giúp ta trước?
Thiên Hà vô dụng lắm, nhìn xem, đi đánh gã Bình Độ đã bị trọng thương thôi mà còn để bản thân be bét máu!
Ta không cần hắn, ngươi mau mau tới soán vị đi, ta ủng hộ ngươi!
Tô Vũ bật cười, chắp tay với bên kia, "Thiên Diệt đại nhân xin chờ một lát, nếu gánh chịu Vũ Hồng thánh thành xong mà ta còn dư lực thì nhất định sẽ giúp đại nhân giải thoát, nếu không được. . . Vậy thì chỉ có thể chờ ta mạnh hơn một chút!"
"Tô Vũ. . ."
Thiên Diệt cực kỳ nóng ruột, "Vậy người tiếp theo. . . Người tiếp theo nhất định phải là ta. Ta cũng sắp gánh không nổi tử khí ở đây rồi!"
". . ."
Bốn phía, từng tôn tượng đá câm nín, lời này mà ngươi cũng nói ra miệng được?
Thực lực Thiên Hà vẫn tính là mạnh mẽ, Thiên Diệt nhà ngươi cũng thế.
Kỳ thực trạng thái của Thiên Diệt vẫn còn rất tốt, mà Vũ Hồng cổ thành cùng với mấy tòa cổ thành khác thì lại không ổn chút nào.
Nếu không phải vậy, Hồng Mông cũng sẽ không nghĩ đến việc bảo Tô Vũ gánh vác trách nhiệm chuyển dời tử khí.
. . .
Tô Vũ tiến nhập Vũ Hồng cổ thành.
Cùng lúc đó.
Tin tức liên quan tới liên minh cổ thành cũng đã truyền khắp chư thiên.
Lại lần nữa xuất hiện một tôn Bán Hoàng!
Mặc dù đã có đoán trước, nhưng khi cổ thành thật sự xuất hiện một tôn Bán Hoàng thì vẫn khiến chư thiên vạn tộc phải bất đắc dĩ thở dài.
Chư thiên vạn giới chính xác là có rất nhiều bí mật.
Lần lượt đã xuất hiện ba vị cường giả đỉnh cấp/
Phệ Thần cổ tộc xuất hiện hai vị.
Cổ thành thì có một vị.
Trong nháy mắt đã có tận ba vị cường giả Bán Hoàng lộ diện.
Dĩ vãng, tượng đá trong cổ thành không ra tay, nhưng bây giờ Tinh Hồng, Vân Tiêu đều lần lượt lộ diện, thực lực hai vị này không yếu, mà thực lực của đám tượng đá cổ đều rất mạnh mẽ. Đơn độc một vị thì sẽ không bằng Bán Hoàng, thậm chí không bằng Đại Hạ vương, nhưng ba năm vị gộp lại thì Đại Hạ vương hay Đại Tần vương sao có thể là đối thủ?
Đó đều là vô địch cấp bậc khá cao!
Lần này, Long tộc bị lỗ vốn lớn, Long Hoàng còn chưa kịp thả cái rắm nào thì vị cổ thành Bán Hoàng kia đã khiến Long Hoàng cảm nhận được áp lực.
Khẳng định là không kém!
Cộng thêm trước đó Ma Hoàng thụ thương, thế cục vạn giới lại càng thêm hỗn loạn.
Tô Vũ cũng triệt để quật khởi ở Tinh Thần hải!
. . .
Chiến khu Đông bộ.
Lãnh địa của Nhân tộc.
Khi tin tình báo từ Tinh Thần hải truyền đến, Đại Tần vương bất giác bật cười, có điều nụ cười sượng trân này hết sức cứng ngắc.
Ông cũng không bình phẩm nhiều gì về chuyện này, chỉ đơn giản dặn dò: "Tô Vũ không cần chúng ta để ý! Hiện tại then chốt nhất là chuyện Tinh Vũ phủ đệ sắp mở ra, bây giờ Thần tộc, Ma tộc, Tiên tộc, Long tộc đều phái sứ giả hi vọng mau sớm hội minh, hiệp đàm vấn đề danh ngạch! Chu Thiên Nguyên đã đi xem, nhiều nhất là chừng nửa năm thôi, Tinh Vũ phủ đệ sẽ mở cửa!"
Ông nhìn về phía mọi người, mở miệng nói: "Danh sách nội bộ Nhân tộc cũng cần được xác định! Đây là cơ hội cũng là mối nguy! Các thiên tài đều muốn vào, chỉ có hạng người sợ chết mới không muốn tới đó!"
"Thêm nhiều danh ngạch hơn nữa kỳ thật vẫn không đủ dùng, danh ngạch phải càng nhiều càng tốt!"
"Trước đó ta đã nói cần 800 suất, thế nhưng chọn lựa danh ngạch thì phải tuyển chọn gần ngàn người!"
Đại Tần vương nhìn những vô địch và tướng lĩnh bên dưới, chậm rãi nói: "Bây giờ không phân theo mạnh yếu nữa, 36 đại phủ, mỗi phủ 30 người. . ."
Ông vừa nói xong, liền có vô địch hỏi ý: "Đại Tần vương, hai đại thánh địa Nhân cảnh có được trùng kiến không? Thánh địa vẫn còn được nhận danh ngạch chứ?"
Thánh địa đã mất rồi!
Nghe vậy, có người đề xuất: "Không bằng dựa theo số lượng Vĩnh Hằng để xác định đi, một vị Vĩnh Hằng chọn lựa 20 người, từ đó cũng có thể thỏa mãn nhu cầu số lượng!"
Nhân tộc bây giờ có 49 vị vô địch, trên thực tế còn có vài vị bị chém tam thế thân, tính ra thì cũng vượt quá 50 vị.
Lời này vừa nói ra, Đại Tần vương hỏi vặn lại: "Vậy những Vĩnh Hằng của Đại Ngô phủ đã ngã xuống thì làm sao?"
"Lại cho thêm danh ngạch ngoài định mức là được."
"Tứ đại phủ như Đại Ngô, Đại Ngụy, Đại Trần, Đại Tề có thể cho mỗi nhà 10 suất ngoài định mức, nếu nhân số còn nhiều thì đến lúc đó an bài tiếp."
Đại Tần vương trầm mặc một lúc, nhìn về phía Đại Chu Vương rồi hỏi ý: "Lão Chu, ngươi thấy thế nào?"
Đại Chu vương đáp: "Đừng hỏi ta, Đại Chu phủ khá nhiều Vĩnh Hằng, ta không tiện tỏ thái độ."
4 vị!
Đương nhiên tính ra thì Đại Minh phủ cũng có 3 vị, kỳ thật Đại Hạ phủ cũng có 3 vị, Đại Tần phủ có 2 vị, còn tôn vô địch mới lên tiếng nói chuyện vừa nãy thì trong phủ chỉ có mình hắn, không tính là mưu lợi gì cả, chẳng qua là cảm thấy không cần thiết xoắn xuýt nhiều về chuyện Thánh địa mà thôi.
Cứ dựa theo số lượng vô địch mà phân!
Danh ngạch vẫn hết sức trân quý.
Còn hạng người ham sống sợ chết khẳng định sẽ có, chỉ cần tận lực không chọn lựa là được.
Đại Tần vương lại nhìn về phía Thiên Đúc vương, "Thiên Đúc, ngươi cảm thấy thế nào?"
Thiên Đúc vương cười đáp: "Có thể! Thánh địa không còn nữa, danh ngạch trước kia dành cho Thánh địa thì hiện tại cũng không dễ phân phối. Chúng ta không khai phủ nên cũng không thể dựa theo khai phủ để tính, chia theo đầu người có vẻ hợp lý!"
Thiên Đúc vương miễn cưỡng có thể đại biểu cho những vô địch không khai phủ, Đại Tần vương gật đầu, nói: "Vậy cứ phân phối như thế đi! Một vị Vĩnh Hằng 20 danh ngạch! Ta hi vọng chư vị chọn lựa ứng cử viên có thể tận lực mang về thứ chúng ta cần! Lần này, tài nguyên của Nhân tộc đã hao hết. . ."
"Còn không phải chuyện tốt do Vạn Thiên Thánh làm à?"
Có vô địch hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên khúc mắc này không dễ bỏ qua như vậy.
Hiện tại là vì không tìm được Vạn Thiên Thánh, trên thực tế nếu tìm được thì cũng khó làm gì được ông.
Đại Tần vương tỏ vẻ như không nghe thấy, tiếp tục nói: "Các vị hãy nhanh chóng xác định danh ngạch! Xác định ứng cử viên! Càng trẻ càng có thiên phú thì càng tốt! Tinh Vũ phủ đệ yêu chuộng thiên tài! Thiên tài các phủ cũng đừng che giấu! Không phải thiên tài xông pha đánh giết. . . nói thật, đều là công tử bột! Không giết chóc trên chư thiên, không dương danh ở chư thiên, có bao nhiêu vị chứng đạo Vĩnh Hằng rồi?"
"Chu Thiên Phương đó!" Có người trêu ghẹo: "Tên kia không phải Vĩnh Hằng à?"
Đại Tần vương khẽ cười, "Cũng đúng, bất quá tiểu tử Chu gia này, ta thấy đại khái đã giả mạo người ta đi giết chóc không ít, ngươi xem y ra tay ác như vậy, một vố đã lừa giết hơn mười vị Nhật Nguyệt của Liệp Thiên các. Vị này chưa hẳn là kẻ thiện tâm, có lẽ y đã sớm tiềm nhập Liệp Thiên các, từ hắc diện lên tới bạch diện, không tin các ngươi có thể dò hỏi thử xem."
Lúc này, Đại Chu vương bỗng mở miệng nói: "Vậy còn Liễu Thành bên kia. . ."
Liễu Thành!
Đại Tần vương nghe thấy cái tên này thì cũng hơi chần chờ, cuối cùng quyết định: "Nam Vô Cương, ngươi có thể đi hỏi thử xem, người Liễu Thành muốn đi cũng không nhiều, nếu bên đó cần danh ngạch thì họ có thể lấy mấy suất từ chỗ Đại Tần phủ ta."
Trong đám người, Nam Vô Cương yên lặng gật đầu.
Ông không nói gì thêm.
Mà Ngưu Bách Đạo mới từ cổ thành trở về không lâu lại vui vẻ chêm vào: "Đại Tần vương, các tộc hội minh có mời Tô Vũ không?"
Đại Tần vương lắc đầu.
Ngưu Bách Đạo lại cười lớn: "Ta thấy hội minh lần này điểm ra danh ngạch cũng không nhất định sẽ chuẩn xác! Nếu hắn đã tạo ra liên minh cổ thành thì khẳng định cũng sẽ muốn chia chén canh, trước đó hắn đã yêu cầu 100 danh ngạch rồi!"
"Hiện tại ở cổ thành, Bán Hoàng đều đã xuất hiện, ta thấy nếu không cho hắn thì về sau phiền toái sẽ còn nhiều!"
Đại Tần vương khẽ gật đầu, "Vậy phải xem Thần Ma Tiên Long nói thế nào, cổ thành lấy được danh ngạch cũng chưa chắc có thể tuyển được người thích hợp, thiên tài rất hiếm thấy, chẳng lẽ muốn những thành chủ kia tự thân xuất trận?"
Ông suy nghĩ một chút bèn lắc đầu nói: "Tùy ý Tô Vũ đi! Chư vị, việc này cần đưa vào danh sách quan trọng, các vị hãy sớm trở về chuẩn bị! Mặt khác, trong quân có vài người không mấy tài giỏi, mong rằng chư vị để tâm lo lắng nhiều hơn, thiên phú, tính bền dẻo, kinh nghiệm, sát khí đều rất trọng yếu, không nhất định phải là tuyệt thế thiên tài thì mới có thể dùng!"
Mọi người gật đầu, sự tình xem như đã được định ra.
Nên triệt để xác định danh ngạch!
Chuẩn bị cho Tinh Vũ phủ đệ!
-----
Ngày mai nốc 1 ly đen đá k đường thì may ra mới tỉnh nổi để đi làm T____T Mị ngủ đây, byebye cả nhà, ngủ ngon nhó