Tô Vũ cầm lấy mảnh lân, cảm giác ôn lương mát mẻ liền truyền đến.
Đồ tốt!
Đến lúc này, hắn đã có 7 khối vật gánh chịu, vượt quá tưởng tượng rất nhiều.
Tượng đá giết vài vị vô địch, hắn liền nhặt được hai khối vật gánh chịu.
Vạn Thiên Thánh cho hắn một khối, Hạ gia cho một khối, Nhân tộc trả lại hai khối, hiện tại hắn lại lấy được thêm một khối.
Người ngoài coi là chí bảo, một khối ngàn cầu khó được!
Mà Tô Vũ thì lại có tận 7 khối!
Đây là còn chưa tính hai kiện mà hắn đã đưa ra ngoài, bằng không món đồ chơi này có khi Tô Vũ đã sắp đột phá hai chữ số.
Mà trong số vật gánh chịu Tô Vũ lấy được có một món là từ Hỏa Tức thần vương, vật gánh chịu của ông ta là một nhánh cây nhỏ, trên nhánh cây còn dính không ít huyết dịch vô địch. Bây giờ Tô Vũ vô phương lấy ra tinh huyết, chờ thực lực mạnh mẽ hơn thì hắn mới có thể rút ra một giọt tinh huyết vô địch.
Tinh huyết vô địch, Tô Vũ đang tự hỏi nếu mở ra sách họa màu vàng kim thì liệu hắn có thể khiến sách họa mở ra giao diện vô địch được không, cũng chẳng rõ liệu nó có gì khác biệt với những giao diện bình thường trước kia hay không?
Đương nhiên, hiện tại có rút ra được thì hắn cũng không dám dùng, đụng tới chẳng khác nào tự tử.
Vô địch quá mạnh!
Tô Vũ thầm vui vẻ, 7 khối, quả nhiên hắn mới là thổ hào đệ nhất vạn tộc, bất quá nghĩ đến việc những vật này đại bộ phận đều đến từ Tinh Vũ phủ đệ, Liệp Thiên các lại thường đến nơi đó, thôi được rồi, có lẽ Liệp Thiên các lắm tiền hơn mình nhiều.
Nghĩ đến đây, Tô Vũ bỗng nhớ ra một chuyện, vội hỏi: "Đại nhân, một vấn đề cuối cùng, ta có thể sử dụng Cửu Diệp thiên liên không?"
"Cửu Diệp thiên liên?"
Lão Quy giống như đang nhớ lại, lẩm bẩm: "Cửu Diệp thiên liên, ý ngươi là Cửu Diệp thiên liên sinh trưởng tại tầng bảy Tinh Vũ phủ đệ? Nếu ta nhớ không lầm, tầng bảy có một thiên liên trì, vật kia sinh trưởng rất khó, bất quá Cửu Diệp thiên liên đích thật có trợ giúp không nhỏ cho Vĩnh Hằng. . ."
Lão nói đơn giản vài câu, rất nhanh lại bảo: "Nếu ngươi muốn lấy Cửu Diệp thiên liên thì phải nhớ kỹ một điểm, đằng sau thiên liên trì ắt có một thông đạo thời gian, là do tự thân thiên liên sản sinh, cẩn thận kẻo bị thông đạo thời gian hút đi. . . Mặt khác, thiên liên có chín lá, vậy ngươi phải lấy chín lần, hái xong chờ đợi một thời gian ngắn sẽ sinh ra đóa thứ hai, liên tiếp sinh ra chín đóa, chín đóa hợp nhất thì mới thật sự là Cửu Diệp thiên liên!"
Tô Vũ hốt hoảng, ảo diệu thế ư?
Lão Quy biết thật nhiều!
Vậy Liệp Thiên các cũng biết đúng không?
Vạn tộc thì sao?
Rõ ràng không biết thì khó mà lấy được trọn vẹn.
Hắn cảm giác cầm thứ này sẽ rất nguy hiểm.
"Đại nhân, Tinh Vũ phủ đệ còn có nguy hiểm gì khác không?"
"Khắp nơi đều là nguy hiểm!"
Lão Quy bình tĩnh nói: "Ta không thể nói cho ngươi quá nhiều, bởi vì đối với ta mà nói, có vài nguy hiểm chẳng tính là nguy hiểm, nhưng với ngươi thì lại là mối nguy mất mạng! Không nên cảm thấy ta biết nhiều nên hỏi nhiều, nếu ngươi biết ngươi sẽ xông tới đó, nơi mà ta có thể đi thì ngươi chưa hẳn đã đi được! Huống chi, đã nhiều năm trôi qua, có một số việc, có nhiều chỗ đã cải biến, ta cũng không nắm chắc hết được."
"Thuộc hạ hiểu!"
Lão Quy lại nói tiếp: "Cửu Diệp thiên liên tuy có trợ giúp rất lớn đối với ngươi, nhưng để ngươi xài thì rất lãng phí! Đó là bảo vật có thể giúp người ta tiến vào Hợp Đạo, có vẻ Nhân tộc sẽ cực kỳ cần. . ."
Tô Vũ nhe răng cười: "Vậy thì để Nhân tộc tự cướp đi, đại nhân, ta còn chưa tới mức lao lực vì thiên hạ đâu."
"Ngươi nghĩ thông suốt là được."
Lão Quy không muốn nhiều lời, lão nhắm mắt lại tỏ ý tiễn khách, ngươi có thể xéo đi được rồi.
Tô Vũ cũng không thèm để ý, hắn vừa muốn rời khỏi, lão Quy lại đột ngột mở mắt, "Đừng tới tầng chín, bảo vật nhiều đến mấy thì cũng đừng đi!"
Tô Vũ quay đầu lại, lão Quy đã nhắm mắt như cũ.
Tô Vũ cau mày, rất nhanh bèn nói: "Thuộc hạ hiểu rõ!"
Đừng đi tầng chín ư?
Được rồi, không đi thì không đi, huống chi ta cũng chưa chắc đã tiến vào được, cứ làm như ta có thể vào được ấy.
. . .
Rời khỏi cổ thành, Tô Vũ chỉ cảm thấy một thân dễ chịu.
Dương khiếu đã bị phong bế!
Mặc dù thực lực trượt xuống không ít, bất quá điều này không quan trọng, bây giờ hắn đã khôi phục được trạng thái trước đó, không có Dương khiếu hấp thu nên hắn thấy rất nhẹ nhàng.
Có khả năng thử nghịch chuyển tử khí, hóa thành nguyên khí!
Thậm chí có khả năng thử để tên của mình hiện ra khiến chư thiên vạn tộc kinh ngạc một thoáng, sau đó lại làm cho nó biến đi, rồi lại hiện ra, lại mất đi, cũng không biết có thể làm hỏng Liệp Thiên bảng luôn được không!
Được rồi, không thử, miễn cho bị vạn tộc chú ý tới.
Tô Vũ bắt đầu thử nghiệm dùng Văn Mộ bia bao bọc toàn bộ biển ý chí, dựa theo lời lão Quy giải thích thì dù mình có triệt tiêu hết tử khí, Liệp Thiên bảng cũng khó có thể bắt được khí tức của mình.
Lợi hại như vậy sao?
Trước kia hắn không có cảm thụ gì hết!
Văn Mộ bia vốn được coi là một vật truyền thừa, đã nằm trong Tàng Thư các từ rất lâu, nó thật sự cường đại đến vậy ư?
Kỳ thật đến giờ Tô Vũ vẫn không hiểu vì sao vạn tộc đều muốn đoạt cái này.
Bán Hoàng mà cũng động tâm!
Nghe nói nó có thể giúp Bán Hoàng tấn cấp, Tô Vũ nghiên cứu thật lâu mà vẫn không có phát hiện gì, điều duy nhất cảm nhận được chính là có thứ đồ chơi này ở trong tay thì đa thần văn truyền thừa sẽ bất diệt, bên trong có cực kỳ nhiều thần văn chiến kỹ!
Hắn cũng không vội vã trở lại cổ thành.
Hắn muốn đi tới Liễu Thành thăm mấy người Bạch Phong, thuận tiện đón Bạch gia lão gia tử về để biến đổi thành Hoạt Tử nhân.
Không sai, ta chính là kẻ vô tình như thế đó!
Tô Vũ thầm nhủ một hồi, diện mạo của hắn chợt biến đổi, hóa thành Lưu Hồng.
Ở đây giả mạo Lưu Hồng sẽ không có vấn đề gì, nếu thật sự gặp Phù Thổ Linh thì cũng chẳng sao, Tô Vũ không sợ gã, bị cục đất đó phát hiện cùng lắm thì bại lộ thân phận. Không chừng đối phương còn tưởng là mình muốn giả mạo Lưu Hồng tiến vào Tinh Vũ phủ đệ, thế thì không còn gì tốt hơn!