Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1935 - Chương 1935: Ta Là Người Đa Thần Văn Hệ

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1935: Ta Là Người Đa Thần Văn Hệ
 

"Bà ấy có nói khi nào thì đến không?" Liễu Văn Ngạn vội hỏi.

"Nhanh thôi, khi ta rời khỏi Đại Minh phủ thì cô nãi nãi đã mang mấy người tới di tích Nam Nguyên tham gia huấn luyện rồi!"

Liễu Văn Ngạn nhẹ nhàng thở ra, xem ra còn cần một khoảng thời gian nữa. Ông lại hỏi: "Sao ngươi không tới di tích?"

"Ta đâu còn là học viên của Đại Hạ phủ!"

Ngô Lam tùy ý đáp, vừa đào đất vừa giải thích: "Bên kia chỉ cho người Đại Hạ phủ đến, ta không muốn đi, đi cũng không có ý nghĩa gì! Chu phủ chủ nói đồ có thể nghiên cứu ở Chư Thiên chiến trường rất nhiều. . . Quả nhiên, Liễu lão sư, ta phát hiện đất chỗ này cũng rất lạ, ẩn chứa rất nhiều vật chất khác biệt, có thể dùng đất để rút ra nguyên khí, thậm chí là ý chí lực! Chắc chắn nơi này từng chết rất nhiều người. . ."

Liễu Văn Ngạn hơi ngạc nhiên: "Ngươi nghiên cứu mấy thứ này sao?"

"Đúng vậy!"

Ngô Lam tức giận mắng: "Tô Vũ hỗn đản, ta và hắn cùng làm nghiên cứu, thế mà hắn chạy loạn tối ngày! Rất nhiều hạng mục đều phải dừng lại! Đến bây giờ công pháp Sơn Hải hợp khiếu cũng chưa ra sao cả, hắn đã nói nghiên cứu công pháp hoàn thành thì sẽ dùng tên của ta để đặt! Gia hỏa khốn nạn, không đáng tin cậy gì hết!"

Liễu Văn Ngạn không nói gì, Tô Vũ còn có tâm tư làm nghiên cứu được sao?

Hiện tại tên kia có rất nhiều việc, làm sao có thời giờ nghiên cứu gì đó?

Còn nữa, nha đầu này mới vừa vào Đằng Không không lâu, có thể nghiên cứu ra cái gì?

Mặc dù ông là người đa thần văn hệ, nhưng nói thật, ngoại trừ vật hữu dụng đối với mình thì những thứ khác, Liễu Văn Ngạn đều không dành thời gian nghiên cứu nhiều.

Cũng chỉ có Bạch Phong xem như học nhiều biết rộng ở phương diện này.

Lúc bấy giờ, Bạch Phong cũng thấy hứng thú, anh đi đến hỏi thăm: "Ngô Lam, gần đây sở nghiên cứu Nguyên Thần của các ngươi có hạng mục gì tiến triển không? Nói thử xem, nghiên cứu nhỏ thì bỏ qua đi."

Lúc trước Ngô Lam muốn theo học với anh nhưng anh không nhận mà chỉ nhận Tô Vũ.

Sau này phát hiện, Tô Vũ hỗn đản là một con cún không chịu ở yên, chạy khắp nơi, hình như hắn chẳng ở phòng nghiên cứu được bao lâu, không khác Liễu Văn Ngạn cho lắm. Hắn cũng chỉ nghiên cứu thứ mà hắn cảm thấy hứng thú hay hữu dụng với bản thân mà thôi.

Càng nhiều thời điểm hắn chỉ lo tìm cho mình lớp vỏ ngụy trang.

Nghe xong Bạch Phong hỏi, Ngô Lam tỏ ra rất nghiêm túc, nàng cũng mang thù, đến bây giờ nàng còn nhớ rõ lời xưa kia Bạch Phong nói, không nhận nàng làm học trò!

Bây giờ, tinh thần nàng lập tức tỉnh táo, nghiêm mặt đáp: "Hạng mục nghiên cứu thì rất nhiều, nhưng muốn nói hạng mục lớn thì chỉ có một cái, tinh luyện ý chí lực! Bạch lão sư, ngài có thể tinh luyện ý chí lực không?"

Bạch Phong kiêu ngạo nói: "Vậy mà cũng là hạng mục lớn? Tinh luyện đơn giản vô cùng, đương nhiên ta biết!"

"Không có Thiên Hà cát thì sao?"

". . ."

Bạch Phong nhíu mày, "Không có Thiên Hà cát thì tinh luyện như thế nào? Thiên Hà cát là chất môi giới thiết yếu, đem đến tác dụng loại bỏ, không có nó thì ý chí lực căn bản rất khó mà tách rời, khẳng định là không có cách nào tinh luyện, dĩ nhiên, áp súc một mức thích hợp thì vẫn có thể!"

"Bạch lão sư, xem ra tầm mắt của ngài quá thấp!"

Ngô Lam không khách khí nói thẳng: "Năm đó Nhất đại phủ trưởng không có Thiên Hà cát, nhưng ông ấy vẫn có thể làm được chuyện tinh luyện ý chí lực! Tác dụng của Thiên Hà cát vẫn là sau này Khổng lão sư phát hiện ra! Trước khi Khổng lão sư phát hiện thì Thiên Hà cát cũng không phải thứ gì quan trọng!"

"Nghiên cứu viên Khổng Ngọc Tiên?"

Bạch Phong ngạc nhiên: "Ý của ngươi là không có Thiên Hà cát mà vẫn tinh luyện được. . . Nhưng Nhất đại phủ trưởng có thần văn chiến kỹ đặc biệt, thần văn của ông ấy lấy tinh luyện ý chí lực làm chủ, giống như Tứ đại lấy việc hấp thu nguyên khí làm chủ vậy."

Dứt lời, anh nhìn về phía Ngô Lam: "Không phải các ngươi đang nghiên cứu phương pháp rút ra ý chí lực mà không cần Thiên hà cát đó chứ?"

"Đúng, chính là cái này!"

Ngô Lam tỏ vẻ đắc ý, "Mà ta đã có chút kết quả."

"Thật ư?"

Lúc này, những người khác cũng thấy hứng thú, bao gồm cả Liễu Văn Ngạn và Hồng Đàm cũng đều nhìn sang phía nàng. Rút ra ý chí lực là nan đề của vạn giới, Văn Minh sư thưa thớt chủ yếu cũng là do ý chí lực ít ỏi.

Vạn tộc cũng thế mà Nhân tộc cũng vậy, thứ như nguyên khí có ở khắp nơi.

Nhưng ý chí lực thì cực kỳ hiếm thấy.

Tất cả mọi người thông qua hấp thu nguyên khí, sau đó chuyển đổi, cuối cùng mới có thể làm tăng lên ý chí lực.

Cho nên, đây cũng là nguyên nhân Thức hải bí cảnh của Đại Hạ Văn Minh học phủ cực kỳ trân quý, có nó thì chỉ cần đầy đủ Thiên Hà cát là có thể làm ra hàng loạt ý chí lực tinh thuần.

Tô Vũ đã có thu hoạch lớn ở trong đó, mở ra vô số Thần khiếu.

Nếu bí cảnh có thể một mực mở ra thì sẽ giúp rất nhiều học viên mở ra mấy chục Thần khiếu nhanh chóng, sau đó dễ dàng tiến vào Đằng Không thậm chí là Lăng Vân, đáng tiếc, mấy chục năm mới có thể mở bí cảnh một lần cũng đã coi như không tệ rồi!

Bao gồm cả Liễu Văn Ngạn, kỳ thật biển ý chí của ông rất mạnh mẽ, đột phá đến Nhật Nguyệt thì lại càng cường đại.

Nhưng hiện tại ông chỉ là Nhật Nguyệt tam trọng.

Bởi vì ông còn thiếu ý chí lực, dù cho phá toái thần văn của Diệp Bá Thiên thì ông vẫn khuyết thiếu ý chí lực. Ông cần phải cường hóa biển ý chí và ý chí lực của mình, bao quát cả thần văn cũng thế.

Ông nghe Ngô Lam nói như vậy thì hơi hơi kinh ngạc: "Ngô Lam, sở nghiên cứu Nguyên Thần của các ngươi thật sự đang nghiên cứu cái này sao?"

"Vâng!"

Ngô Lam cười xán lạn, có chút đắc ý, "Bất quá chẳng qua là thí nghiệm quy mô nhỏ thôi, còn chưa tiến hành thí nghiệm quy mô lớn, hơn nữa vẫn hơi khiếm khuyết một ít gì đó, bất quá ta tin rằng rất nhanh thôi sẽ có khả năng hoàn thiện kỹ thuật này!"

Bạch Phong khịt mũi coi thường: "Không ngờ là còn chưa rút ra được gì!"

Nha đầu này còn dám lấp lửng với ta!

Ta là nghiên cứu viên thiên tài như vậy mà còn không thể bước chân vào lĩnh vực ấy, ngươi cầm một cái nghiên cứu chưa hoàn thành ra tỏ vẻ với ta làm gì!

Ngô Lam không phục!

Sau một khắc, nàng lấy ra một bản ý chí chi văn, hừ lạnh một tiếng, nhìn đi, ta sẽ cho ngài tăng thêm kiến thức!

Một lát sau, ý chí chi văn bị nàng đánh nát, một ít ý chí lực tung bay tán loạn.

Ngô Lam mau chóng rút ra toàn bộ số ý chí lực này, vài giây sau, ý chí lực bị nàng hàng phục, lại thêm vài giây nữa, một đạo ý chí lực tinh thuần hiện ra trong tay nàng.

Bạch Phong sửng sốt, mấy người khác cũng dồn dập đi tới, Toan Nghê và vài vị Đại Yêu nhẹ nhàng thở ra, vẫn là Ngô Lam đáng yêu, nhờ nàng mà Hồng Đàm đã quên chúng nó rồi, cuối cùng cũng được an tâm!

Ánh mắt Liễu Văn Ngạn dị dạng, "Ngươi biết đa thần văn chiến kỹ?"

". . ."

Ngô Lam sửng sốt nhìn ông, cảm thấy khó hiểu: "Ta là người đa thần văn hệ mà!"

Dĩ nhiên ta phải biết chứ!

Mấy người Bạch Phong nghe thế liền ngẩn ra, ngươi cũng là đa thần văn hệ?

Sao chúng ta lại không biết?

Ngô Lam cũng ngạc nhiên nhìn bọn họ, một hồi lâu nàng mới nhớ ra cái gì, bèn giải thích: "Ta gia nhập đa thần văn hệ ở Đại Minh phủ, Tô Vũ không nói sao?"

Nói cái rắm!

Mọi người cạn lời!

Không ngờ nha đầu này cũng là người cùng hệ.

Bạch Phong không quan tâm chuyện đó, anh để ý chính sự hơn, "Ngươi vừa dùng thần văn chiến kỹ để chuyển đổi ý chí lực?"

"Đúng!"

Ngô Lam đáp ngay: "Bất quá Bạch lão sư đừng hỏi chuyển đổi thế nào, hỏi thì ta cũng sẽ không nói, đây là cơ mật, ta không nói cho ngài!"

Bạch Phong muốn thổ huyết!

Anh sốt ruột không nhịn nổi, đành lấy tuyệt chiêu ra dụ dỗ: "Vậy thần văn chiến kỹ của ngươi có bao nhiêu thần văn xây dựng? Có muốn học chia tách pháp không?"

"Ta biết từ lâu rồi!"

Đệt!

Bạch Phong điên cuồng thầm mắng, tuyệt đối là tên cháu trai Tô Vũ kia truyền, bằng không thì làm sao Ngô Lam có thể biết chia tách pháp!

Hỗn đản này, tuyệt kỹ của ta mà ngươi lại dám tùy tiện lan truyền?

Bình Luận (0)
Comment