Mà lúc này, Trần Vĩnh bỗng nhiên cất tiếng hỏi: "Lúc trước khi ngươi hoàn thành phác họa thần văn chiến kỹ, ta và Bạch Phong từng hỏi ngươi phác họa được bao nhiêu, ngươi đã nói hai lần 9 đúng không?"
"Vâng."
Trần Vĩnh cười như không cười, lại hỏi: "Hai lần 9? Hai lần 9 là thế nào? Thần văn chiến kỹ 20 miếng mà ngươi cũng bắt được, vậy thì sao lại là hai lần 9?"
Bạch Phong cũng nghĩ đến điểm này, nhịn không được mắng: "Mẹ nó, không có một câu nào là nói thật, sư phụ của mình mà cũng dám lừa gạt!"
Tô Vũ vô tội thì thầm: "Ta nói thật mà! Ta có nói láo đâu. Hai lần 9, hai lần số 9, thần văn chiến kỹ 99 viên thần văn!"
". . ."
Hiện trường an tĩnh đến kinh dị.
Tô Vũ vẫn tỏ ra cực kỳ vô tội: "Ngay từ đầu ta đã nói thật mà, nhưng ta thấy các vị lão sư nói cực kỳ hăng say, Ngũ Đại là 22 viên, Liễu lão sư 18 viên, sư tổ thì 14 viên, lão sư còn thảm hại hơn chỉ có 12 viên. . . Ta cũng không thể nói thẳng ta bắt được thần văn chiến kỹ 99 viên được? Lỡ lão sư tức tới nổ tung ngay khi ấy thì phải làm sao bây giờ?"
". . ."
Vẻ mặt Bạch Phong cực kỳ khó coi.
Anh chỉ bắt được thần văn chiến kỹ với 12 viên thần văn cơ sở, nhưng đương nhiên số lượng thần văn mà anh phác họa không chỉ có bấy nhiêu, bất quá những thứ khác không thành hệ thống, chỉ có thể tăng thêm vào thần văn chiến kỹ chứ không phải trở thành thần văn trung tâm.
Lúc này, bị Tô Vũ nói như vậy thì anh cũng nghĩ đến chuyện ban đầu, lại lần nữa điên cuồng mắng!
Cũng đúng, nếu lúc trước Tô Vũ nói ra con số 99 thì anh cũng không tin.
Không ngờ, hai lần 9 lại có ý nghĩa như vậy!
Hồng Đàm khẽ nhíu mày, "99 viên thần văn. . . Trước không bàn chuyện làm sao có được đa thần văn thần văn chiến kỹ này, thần văn chiến kỹ của ngươi rất không thích hợp!"
Liễu Văn Ngạn cũng gật đầu phụ họa: "Đúng là không thích hợp, có chút vấn đề! Dưới tình huống bình thường thì thần văn chiến kỹ đều là số chẵn, cực kỳ ít có số lẻ! Dĩ nhiên không phải là không có nhưng số lẻ thường thường đại biểu rằng sẽ có một ít thiếu hụt! Nhưng thần văn của ngươi nhiều như vậy, tại sao lại có thể có thiếu hụt?"
Bạch Phong xem thường nói: "Quá bình thường! Thần văn cuối cùng sẽ hợp nhất, một khi dung hợp liền là một thể! Dĩ nhiên 99 viên thần văn của tên này vốn không phù hợp lẽ thường. . ."
Anh suy nghĩ một chút, rất nhanh bèn giải thích: "Có hai loại khả năng, hoặc là thiên phú về thần văn của Tô Vũ triển lộ ra, hoặc là trong đầu hắn vốn còn một viên thần văn tồn tại, chiếm cứ thần văn chiến kỹ, chỉ là tiểu tử này không biết mà thôi!"
". . ."
Tô Vũ sững sờ nhìn về phía anh.
Nói thật, hắn chưa từng cân nhắc qua vấn đề này, 99 viên thần văn thì có cái gì không đúng sao?
Nhưng hiện tại nghe mọi người nói chuyện thì mới thấy rõ, Ngũ Đại 22 viên, Liễu lão sư 18 viên, sư tổ 14 viên. . . Tất cả mọi người đều là số chẵn, duy chỉ có mình là số lẻ!
Mà Bạch Phong thì không cần suy nghĩ, trực tiếp ném ra một đáp án!
Đáp án này khiến Tô Vũ thoáng kinh hãi.
Như vậy ta cần vẽ ra 100 viên thần văn.
Có lẽ có một viên nằm trong cơ thể ta mà ta không biết, nó chiếm cứ thần văn chiến kỹ của ta, nói thí dụ như sách họa màu vàng kim!
Hắn nhịn không được nhìn về phía Bạch Phong, Bạch Phong thấy hắn nhìn mình thì tức giận nói: "Nhìn cái gì hả? Tiểu tử ngươi có sẵn một viên thần văn thì lạ đời lắm à? Ta sớm đã muốn xé biển ý chí của ngươi ra rồi! Thần văn chiến kỹ 99 viên thần văn. . . Uy lực lại nhỏ yếu dọa người, thần văn chiến kỹ của ngươi dĩ nhiên là có vấn đề, không viên mãn, đại khái cần phải phác họa toàn bộ, bao gồm cả viên cuối cùng quy vị thì mới có uy lực lớn! Bây giờ nhìn như thể mạnh mẽ nhưng mà đó chỉ là xây dựng dựa trên việc ngươi có một đống tứ giai thần văn, ý chí lực mạnh mẽ không giống Lăng Vân!"
"Dưới tình huống bình thường, nhiều tứ giai thần văn như vậy, thần văn chiến kỹ còn là 99 miếng, cùng với Khoách Thần quyết không ngừng áp súc, ngươi không thể đánh Nhật Nguyệt thì mới là chuyện cổ quái. Thần khiếu của ngươi rất nhiều, ngay cả Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch mà ngươi cũng phục dụng. . . Đa thần văn hệ vốn nổi danh vô địch cùng giai! Dù chưa hẳn so được với những tuyệt thế thiên tài Thiên bảng khác nhưng đấu một trận vẫn được. Thế nhưng tình huống của ngươi lại khác, ngươi chỉ là Lăng Vân cửu trọng, trong mắt của ta dù chỉ là lực lượng thần văn đơn độc thì ngươi cũng không nên kém hơn Ma Đa Na! Nhưng nếu ngươi không dựa vào thân thể thì ngươi có thể đánh được Ma Đa Na sao?"
Tô Vũ lắc đầu.
Không thể!
Hiện tại cường độ ý chí lực của hắn bạo phát ra có thể chiến Sơn Hải lục trọng là tốt lắm rồi. Trong khi trước đó lúc Ma Đa Na còn là Lăng Vân cửu trọng thì đã có hi vọng chém giết Nhật Nguyệt.
Điều này không cách nào so sánh được!
Bạch Phong chậm rãi phân tích: "Đừng nóng vội, cũng đừng suốt ngày chỉ biết rèn luyện thân thể, thân thể. . . Nói thật thì không có tác dụng gì! Sống ngàn năm vạn năm thân thể liền mục nát, duy chỉ có biển ý chí và tinh thần là vĩnh hằng! Tiểu tử, thân thể là thứ mãng phu mới tu luyện!"
". . ."
Tuy Tô Vũ biết anh nói không sai, nhưng vẫn nhịn không được lèm bèm một câu: "Vô địch Nhân tộc đều là vô địch về thân thể mà!"
Lão sư, ngài sẽ bị người ta đánh chết.
Ngài khiêm tốn một chút đi!
Bạch Phong muốn nói lại thôi, nửa ngày sau mới rầu rĩ đáp: "Nhân tộc không thể xưng bá chư thiên cũng bởi vì không có Văn Minh sư vô địch! Ta luôn cảm thấy Văn Minh sư vô địch có thể sẽ cải biến toàn bộ thế cục, dù không thể mở ra sức áp chế thì cũng là sự tồn tại siêu việt hơn những vô địch bây giờ!"
Tô Vũ liền nói: "Lão sư, vạn tộc có Văn Minh sư vô địch mà, cũng không thấy bọn họ mạnh tới mức trấn áp chư thiên, còn chưa hẳn đã so được với vô địch thân thể."
"Ngươi thì biết cái gì!"
Bạch Phong khịt mũi coi thường: "Khẳng định là không giống nhau! Văn Minh sư vô địch của vạn tộc, nếu tính ra thì chỉ có thể coi là Văn Minh sư vô địch đơn thần văn hệ, toàn bộ vạn tộc đều không có vô địch đa thần văn thực thụ, cho nên chúng ta không giống nhau!"
Được rồi, ngài nói vậy thì ta nghe vậy.
Hồng Đàm không bình phẩm nhiều về việc này, ông chỉ quan tâm hỏi: "Sao lúc này ngươi lại ra khỏi cổ thành, nguy hiểm lắm, tìm chúng ta có việc gì sao?"
"Không có gì, chủ yếu là ta muốn làm ít chuyện có quan hệ tới lão sư."
Tô Vũ giải thích: "Ta hoài nghi gia gia của Bạch lão sư mở ra Dương khiếu, hiện tại ông ấy sắp bị hút chết rồi, chính mình khiến bản thân bị hút chết! Ta nghĩ có lẽ chỉ có thể thông qua chuyển đổi thành cư dân cổ thành mới có thể cứu ông ấy! Kỳ thật Bán Hoàng có thể phong ấn, nhưng mà để Bán Hoàng phong ấn cũng không phải cách lâu dài, chỉ được trong thời gian ngắn thôi."