Chờ Tô Vũ trở lại trong hoa viên, Ngô Lam vừa thảo luận cùng Bạch Phong xong, thấy Tô Vũ tới thì nàng hiếu kỳ hỏi: "Có phải có Đại yêu lưu lại đúng không?"
"Ừm." Tô Vũ gật gật đầu, cười nói: "Ngươi đoán xem là ai lựa chọn rời đi?"
"Toan Nghê!" Ngô Lam trả lời chắc chắn.
Tô Vũ hơi ngạc nhiên, "Làm sao ngươi biết?"
Ngô Lam cao ngạo nhìn thoáng qua Tô Vũ, việc này mà cũng nhìn không ra?
"Toan Nghê tu luyện nghiêm túc nhất, cũng là đứa ăn nhiều nhất, ăn đến nỗi tiêu hóa không tốt mà còn tiếp tục ăn, kỳ thật là vì nó muốn đi nên mới cố gắng khôi phục thương thế. Có sủng vật nhà ai thực lực cường đại, mỗi lần đều ăn như kiểu có bữa trước không có bữa sau thế kia? Rõ ràng là nó muốn ăn nhiều được bữa nào hay bữa ấy, ta đã từng nghiên cứu rồi, sủng vật nuôi trong nhà sẽ không phàm ăn, bởi vì mỗi ngày đều có chủ nhân chăm sóc. Chỉ có những sủng vật lang thang thấy đồ ăn thì mới điên cuồng, ăn cho no chết mới thôi, bởi vì ăn một bữa nay chưa chắc đã có bữa tiếp theo. Ăn một bữa no thì chúng nó có khả năng không cần ăn trong nhiều ngày kế tiếp!"
". . ."
Tô Vũ ngoài ý muốn, không khỏi khen ngợi: "Giỏi thật, ngươi đúng là cái gì cũng nghiên cứu, lần này ngươi nói không sai, Toan Nghê vẫn giữ được dã tính. Kỳ thật, ta cũng tò mò muốn xem cái tên này rời đi thì có thể tạo ra danh tiếng gì không."
Ngô Lam không bận tâm chuyện đó, nàng chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi, rất nhanh bèn hỏi: "Cục lông nhỏ đâu?"
"Ở đây!"
Tô Vũ lôi Cục lông nhỏ ra, Cục lông nhỏ thấy Ngô Lam thì hết sức mừng rỡ, nhưng sau đó lại lâm vào thất vọng, nó đi theo Tô Vũ, được ăn đủ thứ ngon vật lạ, hiện tại nhìn tiểu Hương Hương mà chính nó nuôi thì lại thấy không quá thơm nữa!
Ngô Lam coi nó là sủng vật, nó coi Ngô Lam là thứ nó nuôi trồng, nhưng hiện tại Ngô Lam mới Đằng Không, Cục lông nhỏ nhìn không thuận mắt lắm.
Ngô Lam sao có thể đoán được tâm tư của nó, nàng nhìn kỹ Cục lông nhỏ, đoạn hỏi: "Đây là Thái Tử của Phệ Thần tộc à? Ta ở Nhân cảnh có nghe mọi người nói Phệ Thần tộc có hai vị Bán Hoàng mạnh mẽ đáng sợ, nhưng sao trông cái tên này có vẻ rất yếu vậy?"
Tô Vũ im lặng, người ta tốt xấu gì cũng đến Sơn Hải cảnh rồi!
Không tính là quá yếu mà.
Ngô Lam lấy tay bắt lấy Cục lông nhỏ, nó cũng không phản kháng, mặc cho nàng xoa xoa nắn nắn toàn thân mình, Ngô Lam nắm lấy nó lật trên lật dưới nhìn một hồi, sau đó mới nói: "Vẫn không thể rút ra tinh huyết sao? Tinh huyết của bộ tộc này hẳn là rất mạnh mẽ! Có thể cho ta mượn nó mấy hôm không?"
Ngô Lam giải thích: "Gần đây ta đang nghiên cứu vấn đề ý chí lực và kỹ thuật tinh luyện! Cái tên này có thể thôn phệ ý chí lực và biển ý chí, Tô Vũ, nó rất trọng yếu! Nó có khả năng thu thập ý chí lực hỗn tạp, tương đương với một cái máy thu thập! Thông qua việc nó thu thập, chúng ta lại tiến hành tinh luyện thì có thể lọc được ý chí lực hỗn tạp rồi!"
Cục lông nhỏ phồng to thân thể tỏ vẻ ta đang rất phẫn nộ.
Ta không làm được!
Ngô Lam nhéo nhéo đầu của nó, mừng rỡ nói: "Nhất định là nó có thể, Tô Vũ, có muốn thử một chút không? Ý chí lực tinh thuần là nhu cầu lớn của Văn Minh sư, thế nhưng thứ này rất hiếm có ở chư thiên vạn giới! Bao gồm cả ngươi, ngươi cũng cần để uẩn dưỡng thần văn, tấn cấp Sơn Hải, hợp khiếu, mở rộng biển ý chí. . . Mọi việc đều cần một lượng ý chí lực lớn, ngươi có những bảo vật đó sao?"
Tô Vũ lắc đầu, nói thật, hắn rất ít khi gặp bảo vật mang theo hàng loạt ý chí lực tinh thuần, chỉ khi chư thiên ban thưởng thì mới gặp qua mấy lần.
Thiên Nguyên khí, thiên địa huyền quang, Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch. . .
Những bảo vật này đều có thể khôi phục ý chí lực, thế nhưng đều không phải là vật chuyên nhằm vào ý chí lực, cho nên thân thể Tô Vũ tiến bộ rất nhanh, nhưng ý chí lực lại rất bình thường.
Tâm tình Ngô Lam càng thêm tốt, "Vậy thì được rồi, trước cho ta mượn Cục lông nhỏ mấy ngày, chờ Bạch gia gia tới thì ta trả lại ngươi, ta cần nó giúp ta hoàn thành thí nghiệm! Có nó ở đây thì những ý chí lực rải rác đều có thể bị thu thập! Nó sẽ thu được rất nhiều ý chí lực hỗn độn, không cần dụng cụ đi thu thập thêm nữa, có thể tiết kiệm hàng loạt chi phí đó!"
Cục lông nhỏ phẫn nộ hét: "Ta là Phệ Thần Thái Tử!"
Nó không phải là tên nhặt ve chai!
"Ừ ừ!"
Ngô Lam qua loa gật đầu, ngươi là Thái Tử, ta lại không nói ngươi không phải mà, tiểu gia hỏa kỳ quái, cứ như ta không biết gì ấy.
Ngươi là Phệ Thần Thái Tử, vậy thì sao?
Bán Hoàng sẽ tới đánh ta chắc?
Trước kia ta bóp bóp nhéo nhéo ngươi đủ kiểu thì Bán Hoàng nhà ngươi cũng có xuất hiện đâu.
Ngô Lam không để ý tới Tô Vũ, nàng hô to: "Bạch lão sư, mau tới đây, ta tìm được dụng cụ thí nghiệm rồi, nhất định tiểu tử này sẽ giúp chúng ta thu thập ý chí lực. . ."
Nói xong, nàng nắm lấy Cục lông nhỏ chạy đi mất.
Tô Vũ bật cười, thấy Cục lông nhỏ giãy giụa, ai oán nhìn mình thì chỉ khoát khoát tay, truyền âm nói: "Giúp nàng ta thí nghiệm mấy ngày đi, nếu thật sự có thể tinh luyện ý chí lực thì ngươi lén ăn vụng một ít, đây chính là cuộc mua bán lớn, thành công rồi về sau ngươi sẽ không thiếu ý chí lực. À phải, ngươi nhớ tự học trộm kỹ thuật đi, xem xem có thể tự tinh luyện được không!"
Lời này vừa nói ra, ánh mắt Cục lông nhỏ sáng lên!
Đúng rồi!
Kỹ thuật tinh luyện ý chí lực!
Nếu nó học được thì không cần phải ăn vụng của Tô Vũ, về sau ngày ngày đi hút ý chí lực tán loạn, vạn giới có rất nhiều thứ này, rất nhiều nơi đều tràn lan hàng loạt ý chí chi văn hỏng, hoặc là trên chiến trường cũng có đầy ý chí lực hỗn độn.
Tinh luyện rồi có thể hấp thu, sử dụng, đây chính là cuộc mua bán lớn.
Nghĩ thế, ục lông nhỏ không kháng cự nữa, ngoan ngoãn theo sát Ngô Lam, nó chỉ ước gì Ngô Lam thí nghiệm nhiều thêm chút, nó muốn học trộm kỹ thuật!
. . .
Ban đêm, Toan Nghê và Toản Sơn ngưu lợi dụng thuật độn thổ rời đi.
Tô Vũ không ngăn cản, dĩ nhiên hắn cũng tới tiễn.
Điều duy nhất mà hắn làm là đưa cho chúng ít Thiên Nguyên khí, thứ này sẽ có trợ giúp cho chúng, những thứ khác thì bản thân Tô Vũ cũng không có nhiều, dĩ nhiên hắn còn cho bọn họ thêm một ít tinh huyết Nhật Nguyệt, không nhiều lắm, mỗi đầu Đại yêu được 5 giọt.
Về phần hai tên này muốn đi đâu, muốn làm gì, về sau như thế nào. . . Tô Vũ không hỏi, cũng không quan tâm.
Mỗi người đều có chí riêng!
Đại yêu hay tiểu yêu thì cũng đều như thế!
Đối với lựa chọn của hai vị này, Tô Vũ cũng không hề thấy thất vọng, chư thiên vạn giới hết sức đặc sắc, không phải cứ đi theo mình mới là lựa chọn chính xác.