Tô Vũ chào hỏi vài câu với bộ trưởng Thiên bộ xong thì cũng không nói nhiều, hắn nhìn đại điện khắp nơi, thấy rất nhiều cường giả các chủng tộc.
Mệnh tộc thần bí, Thiên Uyên tộc quỷ dị, Thực Thiết cổ tộc, Không Gian Thú tộc, Thái Cổ Cự Nhân tộc, Thiên Linh Viên Hầu tộc, Ngũ Hành tộc, Toan Nghê nhất tộc, Phá Sơn Ngưu nhất tộc, Huyền Khải tộc...
Có tộc có vô địch tới, có tộc không, dù vô địch tới đây thì cũng chỉ là tam thế thân, chỉ có vài người là bản tôn tam thân hợp nhất buông xuống.
Chiến trường Chư Thiên rất nguy hiểm!
Thế thân hủy diệt thì vẫn còn cơ hội, nếu tất cả ngã xuống thì chẳng còn lại gì.
Kỳ thật hiếm khi có thể nhìn thấy cường giả tam thân hợp nhất tại Chư Thiên chiến trường, đặc biệt là thời gian trước có một đám vô địch đã ngã xuống.
Bạch Phát Thần vương Thần tộc cũng nhìn một vòng, bình thản cất lời: “Các tộc đã tới gần đủ, kẻ không tới, coi như bọn họ từ bỏ cơ hội lần này! Vạn Thiên Thánh không tới sao?”
Có người đáp: “Chắc là Vạn Thiên Thánh không tới đâu, hắn mà tới, mấy người Đại Chu vương xuống tay hay không cũng đều không ổn, ta cảm thấy hắn sẽ không tới!”
“y da, đừng nói thế chứ…”
Đúng lúc này, hư không rung động, một nữ tử yêu dã mị hoặc đi ra, nàng ta tươi cười như hoa, “Đa tạ các vị đã quan tâm, nhưng Thiên Thánh không tới được, hắn cần bế quan, ta thay Thiên Thánh tham dự, chư vị sẽ không ghét bỏ tiểu nữ đâu đúng hông?”
“...”
Toàn trường an tĩnh!
Giờ khắc này, Đại Chu vương cũng không nhịn được mà xoa xoa cái trán.
Y tình nguyện là Vạn Thiên Thánh tới đây, ít nhất còn bình thường một chút.
Tô Vũ cũng nổi da gà, mà âm thanh mị hoặc của đối phương lại tiếp tục vang lên: “Tiểu Tô Tô, ta sợ quá, bọn họ sẽ giết ta, không mời ta vào thành tránh một chút sao? Người ta sợ lắm đây nè!”
“...”
Kẻ vừa mới bá đạo vô cùng, ma tính mười phần, lúc này. . . Tô Vũ nuốt nước miếng, gượng gạo nói: “Phiền Vân Tiêu đại nhân mở cửa Vân Tiêu thánh thành, để Lam... Lam... Khụ khụ, vào ngồi một chút!”
Nữ nhân kia u oán nhìn Tô Vũ, ánh mắt như đang nhìn một kẻ phụ lòng, nàng ta trách móc: “Vì sao không mời ta đến chỗ ngươi ngồi, ta muốn tâm sự cùng ngươi, vậy mà ngươi thật vô nhân tính!”
“...”
Tô Vũ thật sự chịu không nổi, nếu đây là nữ nhân bình thường thì không sao, mấu chốt là... Lam Thiên là nam đúng không?
Thực ra hắn cũng không biết.
Hắn chỉ biết hiện tại Lam Thiên đã hoàn toàn biến thái.
Hắn không muốn ngồi cùng Lam Thiên, hắn sẽ nổi da gà toàn thân mất.
Tô Vũ cười gượng, “Lam giáo chủ nên qua bên kia đi, tự mình một phe, nếu vạn tộc đã mời ngươi, không cần biết có cần hay không, cứ lấy mấy cái danh ngạch rồi tặng cho người khác cũng tốt, tới chỗ ta chẳng phải là cùng phe ta sao?”
“Cũng đúng!”
Nữ tử yêu dã kia tươi cười vũ mị, tiến đến Vân Tiêu cổ thành, Tô Vũ nhẹ nhàng thở ra.
Cường giả các tộc có kẻ coi thường, có kẻ lộ ánh mắt khác thường, có kẻ còn nở nụ cười, hiển nhiên không quá để ý việc Lam Thiên là tên biến thái.
Tô Vũ chửi thầm một trận rồi không quan tâm nữa.
Lam Thiên tới rồi!
Lão Vạn muốn làm gì?
Ông cần danh ngạch sao? Chẳng lẽ ông muốn tiến vào Tinh vũ phủ đệ?
Hay là để cho Lam Thiên?
Thật cổ quái!
Lúc này, Bạch Phát Thần vương lên tiếng: “Nếu đã tới đủ rồi, vậy thương thảo vấn đề danh ngạch đi! Danh ngạch cố định có tổng cộng 3240 cái, thông đạo đặc thù có 360 danh ngạch, chúng ta chỉ phân chia danh ngạch cố định, còn danh ngạch thông đạo đặc thù thì phải tranh bằng bản lĩnh!”
Dứt lời, Đạo vương Tiên tộc liền nói: “Từ xưa tới nay, Tiên tộc đều cố định 810 danh ngạch, tất cả danh ngạch thông đạo phía Bắc đều thuộc về Tiên tộc, đây là định luật!”
“Tất cả danh ngạch Nam bộ thuộc về Ma tộc!”
Phía Ma tộc, Ma Qua Ma vương mở miệng, Ma Qua còn có một thân phận, đó là tổ tiên của Ma Đa Na, cũng là Ma vương cường đại của Thủy Ma tộc.
Bạch Phát Thiên vương không chút khách khí: “Nếu dựa theo quy củ cũ, Thần tộc chiếm cứ thông đạo Tây bộ, vậy mọi người phân chia thông đạo phía Đông được chứ?”
Tô Vũ im lặng, Đại Chu vương cũng không nói lời nào.
Giờ khắc này, cường giả các tộc khác đều lộ ánh mắt khác thường, dường như đang đợi Nhân tộc lên tiếng.
Đại Chu vương nhìn thoáng qua Tô Vũ, lại nhìn Liệp Thiên các.
Tô Vũ ngáp một cái, lấy Cục lông nhỏ ra đặt trên đùi, tùy ý xoa bóp, không hề nóng nảy.
Hắn không cần phải làm kẻ tiên phong.
Dù sao hắn cũng không vội!
Hắn cũng không định đi thông đạo bình thường, thông đạo đặc thù cũng được, tùy ý là được.
Nhân tộc còn chưa lên tiếng, cường giả Long tộc đã nói trước: “Nếu dựa theo quy củ cũ, vậy số danh ngạch đã đáp ứng cho Nhân tộc lúc trước còn tính không?”
Lúc trước, khi các tộc tiến vào Nhân cảnh, bọn họ đã đáp ứng cho Nhân tộc một phần danh ngạch.
Bạch Phát Thần vương đáp: “Tính, đương nhiên tính! Vạn tộc chứng kiến, sao có thể không tính?”
Long vương nói: “Lúc trước nhận lời cho Nhân tộc 200 danh ngạch, đây là được tặng thêm! Vậy dựa theo cách nói của các vị, trừ 200 danh ngạch này, kỳ thật chỉ có thể phân 610 danh ngạch phía Đông thôi?”
610 cái!
Chia cho trăm tộc!
Chủng tộc có vô địch tới đây, ít nhiều gì cũng có thể lấy mấy cái danh ngạch.
Ma Qua đạm mạc đáp: “Đó là chuyện của các ngươi, 200 danh ngạch này tuy cho Nhân tộc, nhưng Nhân tộc cướp được bao nhiêu thì phải xem mọi người phân chia thế nào!”
Đại Chu vương vẫn luôn im lặng, lúc này mới mỉm cười cất tiếng: “Như vậy không công bằng lắm thì phải.”
Ma Qua lạnh nhạt hỏi: “Vậy Đại Chu vương cảm thấy phân như thế nào mới công bằng?”
Đại Chu vương đáp: “Ta cảm thấy nên phân ra theo số lượng Vĩnh Hằng, mỗi tộc có bao nhiêu Vĩnh Hằng, không cần biết có ở đây hay không, phóng hư ảnh ra là được, để ta xem có bao nhiêu Vĩnh Hằng ở vạn giới, cuối cùng phân phối dựa theo số lượng Vĩnh Hằng!”
Nói vớ vẩn!
Mấy đại cường tộc, kể cả cổ tộc đều lờ đi, trừ vô địch của Nhân tộc đều là mới chứng đạo trong vòng hơn 400 năm trở lại đây, nên mọi người đều biết số lượng, còn các tộc khác, mọi người biết có bao nhiêu vô địch tồn tại sao?
Nói là 30, có khi thực tế là 50.
Nếu mang ra thì sẽ bại lộ hết.
Nhưng nếu không lộ ra, vậy chẳng phải là chịu thiệt sao?
Kiến nghị này của Đại Chu vương vốn không có ý tốt.
Nhân tộc đã lộ hết, các tộc khác thì không.
Giờ phút này, Tô Vũ cũng cười lớn, hắn nói: “Ồ, phương án này hay đấy! Liên minh thánh thành ta có 35 vị Vĩnh Hằng thượng cổ, cộng cả Bán Hoàng Phệ Thần cổ tộc thì có 3 vị, Vĩnh Hằng 3 danh ngạch, Bán Hoàng 5 danh ngạch, ta tính xem nào... 120 danh ngạch là đủ rồi!”
Tô Vũ cười ha hả: “Cái này tương đối công bằng, ta không cần nhiều, vô địch chỉ 3 cái, Bán Hoàng chỉ 5 cái, ở đây có hơn 3000 danh ngạch, chắc vạn giới không có đến hơn 1000 vị vô địch, đúng không?”
“120 cái còn là ít đấy!”
“...”
Không ít người nhìn về phía Tô Vũ, ngươi nghiêm túc à?
120 cái!
Khẩu khí không nhỏ, vô địch cổ thành giống vô địch bình thường sao? Bọn họ đâu thể tùy ý ra ngoài.
Tô Vũ thấy mọi người nhìn mình, hắn nhún vai, “Đừng nhìn ta như vậy, ta còn chưa tính vô địch Tử Linh giới, tính ra bên ta có đến vài trăm vô địch, đưa ta 1000 danh ngạch cũng hợp lý!”
“...”