Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1956 - Chương 1956: Phương Pháp Công Bằng

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1956: Phương Pháp Công Bằng
 

Đạo vương khẽ cười, “Tô thành chủ nói giỡn, huống chi cổ thành cũng không cần nhiều danh ngạch như vậy, đúng không?”

Tô Vũ gạt đi: “Đừng nhằm vào ta, ta chỉ nói vậy thôi! Huống chi nếu có nhiều danh ngạch thì có sao, ta có thể bán mà! Hay là mọi người phân nhiều danh ngạch cho ta một chút, ai muốn mua ta liền bán! Tranh giành đánh sống đánh chết quá phiền toái, không bằng cho ta, để kẻ khác mua từ ta, thế nào?”

Tiếng cười truyền khắp tứ phương.

Trong đại điện, vô địch thương thảo, trên đảo nhỏ, đám thiên tài và cường giả các tộc đều đang lắng nghe.

Vạn tộc đều biết hội minh lần này, đây không phải chuyện bí mật.

Vài vị vô địch không tới đây có lẽ hiện giờ đang xem phát sóng trực tiếp.

Nghe được lời Tô Vũ nói, không ít người lộ vẻ khác thường, vị này đúng là không kiêng kỵ gì, nói thẳng là muốn bán danh ngạch, có lẽ hắn chính là người đầu tiên dám làm vậy.

Đại điện bốn phương an tĩnh.

Lúc này, có cường giả cổ tộc chậm rãi lên tiếng: “Trước đây chúng ta không yêu cầu nhiều, chỉ cần vài danh ngạch là đủ, của Thần Ma hay Nhân Tiên đều không quan trọng, các ngươi muốn đến Tinh Vũ phủ đệ, chúng ta cũng không thèm để ý. Có điều năm nay Cửu Diệp thiên liên sắp thành thục, vô số tuế nguyệt, 3000 triều tịch, vật ấy mới nở rộ một lần...”

Một triều tịch, đây mới là cách tính thời gian chính thống của chiến trường Chư Thiên.

Một triều tịch là 10 năm tại Nhân tộc, 3000 triều tịch là 3 vạn năm?

Tô Vũ kinh ngạc, phải mất 3 vạn năm Cửu Diệp thiên liên mới trưởng thành một lần?

Lâu như vậy ư?

Cường giả cổ tộc kia nhẹ giọng nói: “Cho nên năm nay chúng ta cũng muốn tranh một lần, vô số lần Tinh Vũ phủ đệ mở ra trước đây, có khi chúng ta không tham dự, có khi không để ý tới, lần này Mệnh tộc ta muốn 30 danh ngạch!”

“Thiên Uyên tộc, 50 danh ngạch!”

“Minh tộc, 80 danh ngạch!”

“Không Gian Thú tộc, 30 danh ngạch!”

“...”

Các cường giả cổ tộc trực tiếp yêu cầu số lượng, trước đây cổ tộc đòi hỏi rất ít, vài ba danh ngạch là được, nhưng hôm nay những cổ tộc này lại không nhường nhịn như trước.

Bởi vì Cửu Diệp thiên liên sắp xuất thế!

Cường giả mấy tộc Thần Ma đồng loạt nhìn về phía Liệp Thiên các, chuyện Cửu Diệp thiên liên thành thục rất có khả năng là do Liệp Thiên các truyền ra, tạo thành phiền toái hiện giờ, kỳ thật mấy đại cường tộc cũng biết, lần này muốn độc bá danh ngạch một phương là chuyện không tưởng.

Trong những cổ tộc vừa lên tiếng, có tộc có Bán Hoàng tồn tại!

Sở dĩ được gọi là cổ tộc, là bởi vì bọn họ đã tồn tại từ thời thượng cổ đến bây giờ, truyền thừa gần như chưa từng bị đứt gãy, mỗi thế hệ đều có vô địch tọa trấn, có thể là vô địch cổ xưa, đã thành tựu hợp đạo chi cảnh.

Có lẽ cổ tộc không có nhiều vô địch, thậm chí có khả năng chỉ có một vị, nhưng một vị này lại sống sót đến tận bây giờ, đó có phải Bán Hoàng hay không, không ai biết.

Đó là nguồn gốc của cổ tộc!

Như Phệ Thần cổ tộc, tộc này có mấy sinh linh?

Nhưng lại có đến hai cường giả Bán Hoàng, đây là nội tình, là truyền thừa.

Các cổ tộc đều mở miệng, Tô Vũ lại đang nhìn Thực Thiết cổ tộc, một vị cường giả Thực Thiết cổ tộc đang giữ nguyên hình, tựa trên bảo tọa trong đại điện ăn gì đó, kẻ đó cũng ngẩng đầu nhìn Tô Vũ, mắt to chớp chớp, khẽ gật đầu.

Động tác có vẻ chậm chạp.

Không phải là kẻ đó quen biết Tô Vũ, mà là cảm ứng được từ người hắn, Thực Thiết 72 đúc!

Tuy kẻ đó cảm thấy kỳ quái, nhưng không nói cái gì, càng không dò hỏi.

Tiếp tục ăn!

Chờ cổ tộc khác nói xong, vị Thực Thiết cổ tộc này mới chậm rãi mở miệng: “Thực Thiết cổ tộc...10 cái. Tộc chúng ta số lượng không nhiều lắm, 10 cái đủ dùng.”

Nó nói 10 cái, không mấy ai để ý.

Không sao cả!

10 danh ngạch, Thực Thiết cổ tộc có chút danh khí, kẻ tới đây không phải là tộc trưởng Thực Thiết tộc, mà là một vị vô địch khác, nhưng nếu vô địch tầm thường muốn đánh phá phòng ngự của đối phương thì cũng khó như lên trời!

Chủng tộc này nổi tiếng nhất là lực phòng ngự.

Rất ít người cùng giai có thể đánh vỡ.

Tô Vũ cũng vậy, hắn đang ở Đằng Không cảnh, nhưng Đằng Không mà tấn công hắn thì chắc chắn sẽ phải hoài nghi nhân sinh.

Cổ tộc cũng tham gia!

Như vậy, danh ngạch càng không đủ phân.

Đừng nói là phía Đông chỉ còn 610 danh ngạch, dù còn 810 cái thì cũng không đủ phân cho cổ tộc.

Liệp Thiên các vẫn chưa lên tiếng!

Bởi vì phương án phân phối hiện tại chắc chắn sẽ không được thông qua, ba đại cường tộc muốn bá chiếm một phương gần như là không thể nào.

Nhân tộc vốn tưởng rằng có thể lấy được 800 cái, đó là kết quả nếu Cửu Diệp thiên liên không xuất hiện, hiện tại có nó, chỉ sợ dự đoán này chỉ là hy vọng xa vời, không có khả năng thực hiện.

Trong lúc mọi người thảo luận, Ma Qua Ma vương bỗng cất lời: “Phân như vậy, mọi người đều không hài lòng! Chẳng lẽ chỉ vì mấy cái danh ngạch mà bùng nổ chiến tranh Vĩnh Hằng sao? Không bằng như vậy đi, lần này các tộc đều có thiên tài và cường giả tới đây, Đằng Không, Lăng Vân, Sơn Hải, Nhật Nguyệt, tổng cộng 36 trọng, mỗi trọng các tộc phái ra một vị, một vị đại biểu một cái danh ngạch, gom đủ 3240 vị! Đánh bại một người cùng giai, lấy một cái danh ngạch!”

Ma Qua cười nhạt: “Như vậy cũng có thể nhìn ra thực lực của nhau! Tập hợp đủ 90 vị mỗi trọng! Ai có thể vô địch cùng giai thì sẽ lấy được 90 danh ngạch, nếu không chỉ có một người chiến thắng, ví dụ như hai người cùng giai lưu lại, vậy phải xem bọn họ đã đánh bại bao nhiêu người...”

“Chư vị cảm thấy thế nào? Như vậy vừa không tổn thương hòa khí, còn có thể khảo nghiệm thực lực tiểu bối! Kẻ thực lực quá yếu tiến vào Tinh Vũ phủ đệ cũng chỉ chịu chết!”

Bạch Phát Thần vương nói thẳng: “Ma Qua, ngươi thật khôn lỏi! Có Ma Đa Na ở đây, hắn là Sơn Hải nhất trọng, có ai địch nổi sao?”

Ma Qua không cho là đúng, “Đâu đơn giản như vậy, 90 vị Sơn Hải nhất trọng, trục xuất tại bí cảnh, hoặc tiểu giới, những người còn lại không biết liên thủ sao? So thực lực không phải chỉ so 1 đối 1, phải xem các phương diện, nếu ngươi cường đại, một mình ngươi cũng có thể chiến thắng được 90 danh ngạch... Nhưng, biết đâu lại bị kẻ khác liên thủ đào thải thì sao?”

Phương pháp này công bằng không?

Tương đối công bằng.

Nhưng đám Thần Ma đại tộc đưa ra kiến nghị này có lẽ đã cân nhắc đến thực lực cường giả các tộc tiến vào phủ đệ.

So đấu trước!

Xong rồi phân chia danh ngạch!

Một vài thiên tài có lẽ sẽ bị nhằm vào, thậm chí bị chém giết.

Đương nhiên cũng có thể tìm hiểu thực lực đối phương.

Tỉ như Tô Vũ, hắn kiếm đâu ra thiên tài ngang sức ngang tài cùng giai!

Mà Nhân tộc thì có vẻ như thế hệ trẻ không đủ sức kế tục thế hệ cường giả đi trước.

Nếu phân chia như vậy, Nhân tộc sẽ không lấy được nhiều danh ngạch.

Cổ tộc vẫn luôn thần bí, lúc này có lẽ sẽ bại lộ ít nhiều.

Ma Qua vừa nói xong, có người lập tức cự tuyệt: “Không ổn đâu! Một tộc phái bao nhiêu người thì thích hợp? Cả 36 người ư? Nếu nhiều hơn thì làm sao? Thần Ma cường đại, chẳng lẽ cũng chỉ phái ra 36 vị?”

Đại Chu vương cũng lên tiếng, y nói: “Đúng là không ổn, còn chưa tiến vào Tinh Vũ phủ đệ mà đã chém giết lẫn nhau, tổn thương hòa khí! Nếu chủng tộc nào bị đào thải toàn bộ thì chẳng phải là không lấy được danh ngạch nào? Tỉ như Ngũ Hành tộc, Ngũ Hành tộc có không ít Vĩnh Hằng, nếu bị đào thải toàn bộ, chẳng lẽ không được bước vào Tinh Vũ phủ đệ? Vậy cũng quá vô tình rồi!”

Y không nói đến Nhân tộc, bởi vì Nhân tộc chắc chắn sẽ bị nhằm vào!

Phải kéo ra một bia ngắm khác.

Ngũ Hành tộc không hé răng, kỳ thật thực lực Ngũ Hành tộc không quá mạnh, nếu bị vây công, có lẽ sẽ không lấy được danh ngạch nào, bọn họ không muốn như vậy.

36 trọng, cường tộc Thần Ma Tiên có nhiều cường giả hơn.

Bình Luận (0)
Comment