Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1957 - Chương 1957: Địa Điểm Luận Bàn

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1957: Địa Điểm Luận Bàn
 

Ma Qua chậm rãi cất tiếng: “Thế này không ổn, thế kia cũng không ổn! Chư vị cảm thấy thế nào mới thỏa đáng? Muốn danh ngạch thì hãy dùng thực lực! Vĩnh Hằng không muốn khai chiến, tiểu gia hỏa luận bàn một chút cũng không được, vậy đừng tham dự nữa, có lẽ chúng ta còn chưa phân phối xong, Tinh Vũ phủ đệ đã mở ra rồi!”

Bạch Phát Thần vương nói: “Dùng thực lực cướp lấy danh ngạch rất công bằng, ta không có ý kiến!”

Dứt lời, gã nhìn về phía Tô Vũ, nở nụ cười, “Tô thành chủ có tuyển thủ thích hợp không? Nếu không, vậy Tô thành chủ tự mình tham gia đi, ta tin rằng thực lực Tô thành chủ không khó để quét ngang cùng giai, trong Lăng Vân cảnh, chắc không có kẻ nào là đối thủ của thành chủ, 90 danh ngạch dễ như trở bàn tay!”

Gã tươi cười, nhưng không hề có ý tốt.

Tô Vũ cười đáp: “Thôi, bắt nạt trẻ con chẳng có gì vui! Lại còn vô duyên vô cớ hạ thấp thân phận, ỷ lớn hiếp nhỏ không tốt! Huống chi... Ta vẫn chưa đồng ý dùng phương pháp này phân chia danh ngạch mà!”

Đạo vương cười nhạt, “Chẳng lẽ Tô thành chủ không xem trọng thực lực cường giả dưới trướng cổ thành?”

Tô Vũ nhún vai, “Đừng kích thích ta, ta còn trẻ, không chịu nổi kích thích! Thật ra ta không có ý kiến gì với việc tự mình ra tay, hay là tăng thêm quy tắc đi, đánh xong cùng giai thì có thể tiếp tục khiêu chiến cao hơn, đánh đến khi không thể tiếp tục khiêu chiến nữa, thế nào? Tỉ như, ta là Lăng Vân cửu trọng, đánh xong Lăng Vân cửu trọng, có 90 danh ngạch, ta lại đánh Sơn Hải nhất trọng, lấy thêm 90 cái, đánh nhị trọng, lại có 90 cái... Nếu các ngươi không phản đối, ta có thể tự mình chơi với các ngươi!”

Tô Vũ nghiền ngẫm, “Ma Qua Ma vương muốn chơi ư? Được thôi! Ta cảm thấy mình đánh tới Sơn Hải cửu trọng cũng không vấn đề gì, như vậy, không phải là ta sẽ có 900 danh ngạch à?”

Hắn cười nói: “Nếu không phục, Ma Đa Na, Chiến Vô Song, Huyền Vô Cực đều có thể nhằm vào ta, ta đủ sức chơi với các ngươi, như vậy mới kích thích, so thực lực ấy hả, vậy phải xem cực hạn thực lực ta ở đâu, thế nào?”

Có kẻ thầm mắng trong lòng!

Cút đi!

Nếu làm như vậy thật, rất có khả năng Tô Vũ sẽ đánh bại hết, nếu Tô Vũ cướp được 900 danh ngạch, chắc chắn mọi người sẽ khóc thét.

Đùa cái gì vậy?

Đạo vương ho nhẹ, “Vậy không cần đâu, cùng giai là được, nếu làm như Tô thành chủ nói thì quá rối loạn!”

Tô Vũ cười nhạo, vẻ mặt khinh thường, “Các ngươi muốn làm vậy ta cũng không ý kiến, nhưng ta cũng có ý nghĩ của mình, muốn chiến thì được thôi, nhưng địa điểm luận bàn cũng nên thương lượng, địa điểm Lăng Vân cửu trọng giao chiến, ta chọn cổ thành, như vậy tránh được giết chóc, cũng tránh tổn thương hòa khí! Nếu đáp ứng, ta không còn ý kiến gì nữa, không đáp ứng... Vậy ta đây không tán đồng phương án này!”

Đấu trong cổ thành, các ngươi tính kế ta thử xem!

Nếu đáp ứng, Tô Vũ chắc chắn lấy được 90 danh ngạch.

Không đáp ứng, vậy tiếp tục cãi nhau đi.

Ánh mắt Đại Chu vương lóe sáng, “Đâu chỉ Lăng Vân cửu trọng, ta thấy tất cả trận đấu đều cử hành ở cổ thành đi! Tránh tổn thương hòa khí! Nếu mấy vị kiên trì theo ý mình, ta cũng không có ý kiến! Ngoài ra, phải có giới hạn thời gian, không thể kéo dài quá lâu, một hồi luận bàn là một giờ! Tính ra tất cả cũng chỉ mất 36 giờ!”

Không đặt giới hạn về thời gian, nếu có cường giả đỉnh cấp quét ngang cùng giai, vậy cuối cùng mọi người đều sẽ bị đối phương đánh bại.

Giới hạn thời gian thì sẽ còn lại nhiều người hơn một chút.

Ở trong cổ thành không thể giết người, nếu ngươi không sợ Tử Linh xử lý, cuối cùng còn bị Tử Linh quấn thân thì cứ giết đi.

Đại Chu vương có thể tưởng tượng được, nếu tất cả thống nhất là so đấu, có lẽ Nhân tộc sẽ bị các tộc vây giết.

Ở cổ thành là an toàn nhất!

Ít nhất, kẻ muốn giết người sẽ phải kiêng kị một chút.

Trong các cổ tộc, có người mở miệng: “Không sai, nếu Thần Ma kiên trì, ta cảm thấy cử hành ở cổ thành rất thích hợp! Đừng để mọi người còn chưa tiến vào phủ đệ đã mất mạng, không cần thiết đâu!”

“Còn về vấn đề người được chọn, Thần Ma nhiều hơn một chút cũng được, giới hạn là 3240 vị, có vài chủng tộc không đủ 36 vị cũng không sao, như vậy Thần Ma Tiên có thể được lợi, chiếm thêm một ít danh ngạch.”

“...”

Có người tán đồng, có người không tán đồng.

Phương pháp này không tồi, nhưng chỉ sợ Thần Ma giết chết thiên tài tộc mình, như vậy, hiện giờ cổ thành trở thành một địa điểm tốt để lựa chọn!

Ít nhất là kẻ giết người ở cổ thành sẽ bị Tử Linh đuổi giết.

Ngươi đã giết một người, nếu muốn giết người thứ hai thì phải thoát khỏi Tử Linh trước đã!

Ma Qua khẽ nhíu mày, Đạo vương mỉm cười, Bạch Phát Thần vương nhìn tứ phương, trầm mặc một hồi, bình thản nói: “Mọi người cảm thấy luận bàn ở cổ thành thích hợp sao? Dù sao cổ thành cũng là thiên hạ của Tô thành chủ.”

Tô Vũ nhếch môi cười, “Thích hợp chứ, sao lại không? Nhiều người nhìn ta như vậy, ta có thể phong thành giết hết bọn họ à? Làm vậy quá nhàm chán! Muốn giết thì phải giết vô địch, kẻ dưới vô địch chết thì để làm gì! Vô địch không vào thành, vây xem là được, chẳng lẽ chư vị sợ ta âm thầm hạ độc thủ? Đương nhiên, trong lúc luận bàn thì cổ thành sẽ phong thành, tránh cho có người can thiệp! Đây là phương án công bằng nhất, cổ thành đóng lại, ai nhúng tay kẻ đó xui xẻo! Mà việc đóng mở cổ thành tiêu hao không nhỏ, mọi người đưa ta chút Thiên Nguyên khí làm phí dịch vụ là được, ta vui lòng cống hiến sức lực!”

Tô Vũ không phản đối phương án này.

Ta là Lăng Vân!

Nếu luận bàn trong cổ thành, vậy ta tham gia, ý chí lực của ta đã Lăng Vân cửu trọng, ta không tin có Lăng Vân nào có thể mạnh hơn mình, đóng cửa thành, ta đánh chết các ngươi, 90 danh ngạch nhẹ nhàng tới tay!

Cớ sao mà không làm?

Mọi người cũng đang tự hỏi, nếu cãi cọ, lần này mọi người đều muốn nhiều danh ngạch, rất khó cãi ra kết quả.

Cửu Diệp thiên liên xuất hiện là nguyên nhân khiến việc phân chia danh ngạch trở nên khó hơn.

Còn vấn đề Tô Vũ vô địch cùng giai, đành chịu, thôi thì cứ đưa hắn cầm, nếu thừa, có lẽ hắn sẽ bán thật.

Mấu chốt là, các tộc đều đang tự hỏi tộc mình có kẻ nào cực kỳ cường đại hay không.

Nếu không, vậy không so được!

Có lẽ một cái danh ngạch cũng không lấy được!

Trong lúc nhất thời, mọi người đều lâm vào trầm tư.

Đại Chu vương bỗng nhiên hỏi: “Có thể tiến vào cổ phòng không?”

Ma Qua lạnh lùng gạt đi: “Vậy thì đừng so nữa, mỗi người một nhà, cứ thế mà vào, rồi ai cũng có một cái danh ngạch!”

Vớ vẩn!

Nếu tiến vào cổ phòng thì còn so cái gì?

Đại Chu vương cũng không tức giận, hỏi tiếp: “Phải nói trước chứ, tránh cho quy tắc không rõ ràng, có lỗ hổng! Còn nữa, cư dân cổ thành có thể nhúng tay không?”

“Không!”

Ma Qua đáp: “Đại Chu vương, nếu Nhân tộc có thực lực thì sẽ lấy được nhiều danh ngạch, nếu không thì từ bỏ đi! Đường ngang ngõ tắt, không thể lâu dài!”

Gia hỏa này mở miệng chỉ nghĩ đi đường ngang ngõ tắt.

Nhân tộc đều là hạng người gian hoạt!

Ma Qua nhìn tứ phương, đoạn nói: “Ma tộc phái ra 80 người, không nhiều đúng không? Một người là một danh ngạch, có bản lĩnh, các ngươi đào thải hết Ma tộc đi!”

“Thần tộc cũng 80 vị!”

“Tiên tộc cũng vậy!”

Lúc này, mấy đại chủng tộc yêu cầu không cao, 80 vị, một người đại biểu một danh ngạch, so với lúc trước đã thấp hơn nhiều, quyết định này cũng đại biểu sự tự tin, bọn họ tự tin người mình phái ra có thể lấy được nhiều danh ngạch hơn con số ấy.

Còn địa điểm luận bàn là cổ thành đã xem như chắc chắn.

Cứ xem thực lực các phe đã, không vội giết chóc nhất thời.

Lúc bấy giờ, nếu không phái tinh nhuệ so đấu thì sẽ không có danh ngạch, cho nên các tộc đều phái tinh nhuệ vào thành, như vậy có thể đánh giá thực lực thiên tài cùng cường giả các tộc.

Như vậy là đủ rồi!

Bình Luận (0)
Comment