Phốc!
Thanh âm hỗn loạn, thi thể vỡ vụn, một Phi Thiên Hổ bị giết, trong hình ảnh, chỉ nhìn thấy bóng lưng Chiến Vô Song yên lặng nhặt thi thể, lấy tinh huyết, không hề quay đầu lại, nhanh chóng rời đi.
Trong nháy mắt, lại thêm một lần giết chóc, một Phá Sơn Ngưu bị chém ngang xương.
Tiếp đó, lại có một đầu Cự Giải bị chém thành hai nửa.
Giết chóc không ngừng tiến hành!
Vô số thi thể xuất hiện trước mắt, có người tuyệt vọng gào lên: “Chiến Vô Song, vì sao?”
Có người thê lương gào rống, tuyệt vọng không cam lòng.
Giờ khắc này, hình ảnh hiện lên trên toàn đảo.
Phía dưới, trong đám người, Chiến Vô Song bình tĩnh yên lặng nhìn, không hề hé răng, bốn phía, một đám cường giả tiểu tộc đồng loạt tản ra, có người còn mang ánh mắt cừu hận.
Bên phía Thần tộc, một vài cường giả Thần tộc cũng hơi nhíu mày.
Giết quá nhiều!
Mấu chốt là có kẻ thực lực không mạnh cũng bị Chiến Vô Song công kích, đây là tàn sát!
Chủng tộc bị tàn sát còn đặc biệt nhiều!
Không phải một hai nhà, mà là hàng trăm, Chiến Vô Song đang làm gì vậy?
Là thiên tài Thần tộc, giết chóc mấy kẻ yếu này cũng chẳng được gì.
Vậy mà Chiến Vô Song lại giết hết không chừa kẻ nào, nơi nơi chém giết cường giả thiên tài tiểu tộc, hiện giờ còn bị người vạch trần, điều này làm cho Thần tộc luôn luôn tuyên dương chính nghĩa rất khó đối mặt với các tộc khác.
Chiến Vô Song bị ma nhập à?
Có Thần tộc thầm mắng, đây không phải là tự tìm phiền toái sao?
Mấu chốt là còn bị kẻ khác lưu giữ hình ảnh.
Đương nhiên mọi người cũng không ngốc, chụp nhiều cảnh tượng như vậy, hiển nhiên là Chiến Vô Song bị người theo dõi chứ không phải ngẫu nhiên gặp được. Nếu không, nào có khả năng quay được nhiều cảnh tượng giết chóc như thế?
. . .
Trong hư không.
Huyền Vô Cực thở dài, “Chư vị đại nhân, ta nghĩ chắc mọi người đều biết kẻ trong hình ảnh trên. Thiên tài Thiên bảng, Thần tộc, cường giả Nguyên Thủy Thần tộc, được xưng chiến lực vô song, tồn tại có thể chiến Nhật Nguyệt, vậy mà lại đi tàn sát một đám nhược tộc yếu ớt... Khi ta nhìn thấy những hình ảnh ấy, ta cũng không dám tin tưởng, sau nhiều mặt nghiệm chứng mới biết tất cả tin tức trong viên ngọc phù đều là thật!”
Hắn nhanh chóng nói: “Càng đáng sợ hơn là hắn không ngừng thu thập tinh huyết, ta từng hỏi vài người, có người suy đoán rằng, có lẽ hắn đang tu luyện ma công, hoặc là chế tác thiên phú tinh huyết!”
Hắn không nói đến Tô Vũ, cũng không cần nói.
Từ khi Chiến Vô Song thoát khỏi tay Tô Vũ, sau đó hắn ta mới bắt đầu giết người, cướp lấy tinh huyết, cộng thêm cách nói thiên phú tinh huyết của Huyền Vô Cực, đương nhiên mọi người sẽ liên hệ đến Tô Vũ.
Thần tộc giết cường giả tiểu tộc cũng không sao.
Nếu là ngày thường, cùng lắm Thần tộc chỉ phạt nhốt Chiến Vô Song một thời gian, coi như cho kẻ khác một lời công đạo là được!
Đúng, đây là chư thiên!
Sẽ không ai bắt Chiến Vô Song trả mạng lại cho những người đó, dù là hiện tại thì cũng không được.
Tuy vị thiên tài đỉnh cấp Thần tộc này bại trong tay Tô Vũ, nhưng hắn vẫn là cường giả xếp thứ 2 trên Thiên bảng.
Dĩ nhiên Huyền Vô Cực không trông cậy vào việc dùng thứ này để đòi mạng Chiến Vô Song.
Hắn tin rằng, lúc này, một vài tiểu tộc, kể cả Tiên tộc, Ma tộc, Nhân tộc đều sẽ làm khó dễ, đưa ra quyết định có lợi cho chính mình.
Thần tộc nên bị suy yếu.
Quả nhiên, sau khi hình ảnh này xuất hiện, không đợi vô địch Thần tộc mở miệng, Ma Qua Ma vương đã lạnh lùng quát: “Thật to gan! Tùy ý tàn sát vạn giới như vậy, thậm chí ngay cả tiểu tộc phụ thuộc Ma tộc ta cũng dám tùy ý giết chết, lớn mật!”
Một vài vô địch tiểu tộc thấy lời Ma Qua nói có hàm ý, lập tức có kẻ tức giận hùa theo: “Hỗn trướng! Thần tộc là chủng tộc bá chủ chư thiên, ngày thường chúng ta kính nể có thừa, lễ đãi tất cả Thần tộc, hôm nay thiên tài Thần tộc lại tùy ý tàn sát con dân vô tội tộc chúng ta!”
“Chiến Vô Song đã rơi vào tà đạo!”
“...”
Các cường giả đều phẫn nộ.
Còn cơn phẫn nộ này có phải là thật hay không... Tới vô địch, sao có thể để ý sự sống chết của vài người, trừ khi là hậu duệ nhà mình chết, nếu không, kẻ lang bạt chiến trường Chư Thiên, có kẻ nào không có nguy cơ bị giết.
Có điều hôm nay, mọi người đều đang thể hiện sự phẫn nộ cùng cực của mình.
. . .
Trong bảo điện.
Tô Vũ tỏ vẻ chuyện đang diễn ra không liên quan đến mình, hắn nhìn một hồi, mỉm cười, chuyện này thật thú vị.
Hắn nhìn về phía Huyền Vô Cực, có người đưa ngọc phù cho Tiên tộc ngươi ư?
Ngươi chắc chắn là không phải chính ngươi chụp lại sao?
Có điều hiện giờ, là ai quay chụp đã không còn quan trọng, quan trọng là Chiến Vô Song nơi nơi tàn sát cường giả tiểu tộc, khiến các tộc phẫn nộ, hiện tại lại là thời điểm quyết định danh sách tranh đoạt danh ngạch.
Chiến Vô Song Sơn Hải bát trọng, Huyền Vô Cực cũng là Sơn Hải bát trọng.
Hai vị này chính là hai Sơn Hải bát trọng mạnh nhất.
Giải quyết Chiến Vô Song, khiến hắn ta không thể gia nhập cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch, Thần tộc vốn muốn cướp lấy ít nhất mười mấy danh ngạch Sơn Hải bát trọng, hiện giờ lại mất cơ hội, hơn nữa, có lẽ còn có thể giảm bớt danh ngạch Thần tộc tham chiến.
Giờ phút này không làm khó dễ thì còn đợi khi nào?
Quần chúng cảm xúc mãnh liệt!
Lúc bấy giờ, Bạch Phát Thần vương chủ động lên tiếng: “Chư vị, đây chỉ là hình chiếu mà thôi, trong chư thiên vạn giới có quá nhiều thủ đoạn giả mạo, tựa như Tô thành chủ thường xuyên giả mạo người khác! Kể cả một ít kỹ năng chủng tộc đặc thù, Tô thành chủ đều có thể sử dụng thông qua thiên phú kỹ, ai có thể xác định hình chiếu này là thật? Rõ ràng có người đang bôi nhọ thiên tài Thần tộc ta!”
Không thừa nhận!
Bạch Phát Thần vương tức giận, liếc nhìn Chiến Vô Song, lại nhìn Tiên tộc, trong lòng hừ lạnh một tiếng!
Tính toán hay thật!
Bọn họ muốn ép Chiến Vô Song không thể tham chiến, thậm chí không thể tiến vào Tinh Vũ phủ đệ, như vậy Thần tộc sẽ tổn thất rất lớn.
Hiện tại tổn thất không chỉ là một danh ngạch, Thần tộc vốn đoán rằng phe mình có thể cướp được ít nhất 30 danh ngạch ở Sơn Hải bát trọng, hiện tại... có khả năng chẳng lấy được cái nào!
“Không phải Chiến Vô Song ư?”
Ma Qua châm ngòi thổi gió chỉ ra: “Trong hình ảnh, kẻ đó đã mấy lần dùng thần biến, nếu không phải Chiến Vô Song, ngoại tộc dùng được thần biến hình như chỉ có mình Tô thành chủ, hắn từng dùng thiên phú tinh huyết thi triển ra.”
Ma Qua đã ám chỉ rõ rệt như vậy, Tô Vũ thấy không ít người nhìn mình, hắn liền mỉm cười, mở miệng hỏi: “Nhìn ta làm gì?”
Hắn nhìn Chiến Vô Song phía dưới, lại nhìn Bạch Phát Thần vương, giờ phút này, bên tai hắn vang lên thanh âm Bạch Phát Thần vương: “Tô Vũ, Vô Song giết người vì ngươi, ngươi giúp hắn thừa nhận việc này, Thần tộc tất có hậu tạ!”
Dù sao Tô Vũ cũng từng gây ra nhiều cục diện rối rắm!
Nếu Tô Vũ nhận tội, vậy Chiến Vô Song sẽ không sao, việc này không chỉ liên quan đến mình Chiến Vô Song mà còn ảnh hưởng đến mấy chục danh ngạch của Thần tộc.
Về phần Tô Vũ giết người... Rất kỳ quái sao?
Hắn giả mạo Chiến Vô Song giết người cũng chẳng kỳ quái chút nào.
Tô Vũ khịt mũi coi thường, tại sao ta phải gánh tội thay các ngươi?
Ta đâu có điên!
Biểu tình của hắn làm Bạch Phát Thần vương bồn chồn, lại gấp gáp truyền âm sang: “Không phải ngươi muốn thiên địa huyền quang sao? 100 sợi... Không đủ thì 200 sợi!”
Hiện tại vạn tộc đều đang ở đây, dù Thần tộc không quan tâm thái độ vạn tộc, nhưng ở thời điểm này, các đại cường tộc đều đang nhìn chằm chằm, dù thế nào thì cũng phải thể hiện thái độ, dù không giết Chiến Vô Song thì cũng phải nhốt hắn lại!
Nhưng bây giờ đâu phải là lúc nhốt hắn.
Tô Vũ sờ cằm, Đạo vương như đoán được ý của Thần tộc, lập tức giành nói trước: “Tô thành chủ, tàn sát cường giả vạn tộc không phải là việc nhỏ! Tô thành chủ suy xét rõ ràng rồi hẵng trả lời!”
Tô Vũ mỉm cười, nhìn về phía Bạch Phát Thần vương, truyền âm nói: “Một khối vật gánh chịu, ta giúp ngươi giải quyết!”
Sắc mặt Thần vương biến ảo không ngừng.
Một khối vật gánh chịu!
Nhưng nếu Tô Vũ thật sự có thể gánh tội thay Chiến Vô Song, vậy thì Chiến Vô Song có thể vào Tinh Vũ phủ đệ, có thêm mấy chục danh ngạch, như vậy vẫn có lời, bởi vì giá trị những người này thu hoạch về tuyệt đối không chỉ là một khối vật gánh chịu.
Bạch Phát Thần vương tức giận mắng trong lòng, lại không thể không truyền âm đáp: “Được!”