“Tiểu tử, ngươi quá ngây thơ, ngươi cho rằng những tượng đá đó sẽ chia sẻ tất cả với ngươi sao? Đừng nghĩ quá nhiều! Ngươi chỉ là công cụ có thể giúp bọn họ giảm bớt áp lực, ngươi không phải truyền nhân của bọn họ, chẳng lẽ ngươi muốn trở thành tượng đá? Nếu không làm vậy, bọn họ sẽ không nói cho ngươi một vài điều tuyệt mật! Tam thân hợp nhất, hẳn là thượng cổ cũng có con đường này, nhưng có khả năng tượng đá không theo đạo đó!”
Tô Vũ nhíu mày, thật hay giả?
Điều này không tiện đi hỏi.
Có lẽ, có thể tìm cơ hội trò chuyện với tượng đá một chút.
Tam thân hợp nhất không phải cách chứng đạo duy nhất sao?
Lam Thiên lại nói: “Căn cứ theo điều tra của ta, tại thượng cổ, tam thân hợp nhất hẳn là chiêu số của một vài tiểu tộc hoặc là kẻ không thể tiến thêm, giống như Nhân tộc có công pháp 36 khiếu, công pháp 36 khiếu rác rưởi, thiên tài tuyệt đối sẽ không ngốc đến mức tu luyện cái này! Tam thân hợp nhất cũng tương tự. Đương nhiên, người thời đại này quá nhiều kẻ tài trí bình thường, chiêu số tam thân hợp nhất đơn giản như vậy nhưng vẫn có rất nhiều người không thể thành công, cho nên đám tài trí bình thường đi theo con đường tam thân hợp nhất cũng không sao, nhưng thiên tài như chúng ta thì không thể làm vậy!”
Tô Vũ câm nín, truyền âm nói: “Bán Hoàng Ma tộc cũng là tam thân hợp nhất...”
Lam Thiên không cho là đúng, “Thiên phú của lão không tốt, tuổi cũng không lớn, ngươi đã thấy đám đồ cổ hiện ra phân thân bao giờ chưa? Ví dụ như Tiên Hoàng, Thần Hoàng...”
Tô Vũ sửng sốt, không có sao?
Nghĩ lại, hình như hắn chỉ từng thấy Ma Hoàng tam thân phân ly, chạy loạn khắp nơi, còn lại... không còn ai khác.
Lam Thiên lại nói: “Ngoài ra, Ma tộc chưa chắc chỉ có một vị Bán Hoàng! Lão Bán Hoàng thế hệ trước chết thật rồi ư? Ai biết được! Ta chỉ biết, Bán Hoàng này mới tiếp chưởng Ma tộc 2000 năm! Nhưng Ma tộc truyền thừa từ xưa đến nay, lão Bán Hoàng đời trước chết thật rồi sao? Ta không xác định!”
Tô Vũ không hé răng.
Không chết?
Vậy việc này đáng giá để suy nghĩ sâu xa.
Tô Vũ biết Tiên tộc nhất định có không ít đồ cổ, chuyện này có quan hệ với công pháp, còn Thần Ma thì sao?
Hiện tại, Tô Vũ phát hiện các tộc vẫn che giấu rất sâu.
Hắn hít sâu một hơi, hắn còn lâu mới chứng đạo, bây giờ suy xét chuyện này làm gì?
Hắn không nghĩ nữa, nhìn về phía cổ thành bên dưới, đại chiến còn đang tiếp tục, Tử Linh đã gặp vài người, không ngừng có người tiến vào cổ phòng tị nạn.
Đương nhiên cũng có kẻ xui xẻo, có gia hỏa tiểu tộc cho rằng cổ phòng nào cũng có thể mở ra, thế nên hắn chạy vào vòng trong, kết quả cổ phòng không mở ra được, bị Tử Linh giết chết ở ngay ngoài cửa, có điều đây chỉ là số rất ít.
Kẻ tham dự tranh đoạt danh ngạch ít nhiều gì cũng có chút hiểu biết đối với cổ thành, biết rằng không phải cổ phòng nào cũng có thể mở ra.
Chỉ có rất ít người bị giết.
Ít nhất, trong trận này chỉ có tên xui xẻo kia.
Phe Nhân tộc, Chu Hồng Lượng vui vẻ thoải mái ở trên lôi đài cắn nuốt Thiên Nguyên khí, triệt tiêu tử khí, chỉ cần chịu đựng qua nửa giờ liền có thể phân chia danh ngạch, rất nhẹ nhàng.
Tô Vũ nhìn một hồi, bật cười lắc đầu, lão Chu gia thật sự có không ít đường ngang ngõ tắt.
Chính mình cũng không thua kém bọn họ.
Trong cổ thành, người càng ngày càng ít, kẻ trốn vào cổ phòng đều mất đi danh ngạch.
Hơn nữa còn có người bị đánh lén, bị tử khí ăn mòn, không thể không trốn vào trong, không đến 20 phút, chỉ còn lại không đến một nửa, cổ thành to như vậy mà chỉ còn hơn 30 người ẩn núp khắp nơi.
Tử Linh của Tô Vũ vẫn đội vòng sáng trên đầu du đãng khắp nơi.
Có lẽ... không chỉ lấy được một danh ngạch.
Bởi vì không ít người bị bắt trốn vào cổ phòng, mất đi danh ngạch, có lẽ sau trận đấu sẽ được chia đều, phân chia ra, có khi Tử Linh sẽ lấy được 3 danh ngạch, thậm là nhiều hơn.
Bên kia, vô địch Long tộc tức giận nói: “Tử Linh hỗn loạn, trận tranh đấu như vậy liền mất đi ý nghĩa! Hoàn toàn không phải thắng được danh ngạch nhờ thực lực!”
Gã vừa nói vậy, có người phản bác: “Đâu thể nói như vậy, Tử Linh hỗn tạp, đây cũng là khảo nghiệm. Nhãn lực, vận khí, thực lực, thiếu một thứ cũng không được, ta thấy có người vẫn có thể đánh lén người dự thi, lấy được nhiều danh ngạch, đây là năng lực! Nếu thực lực cường đại, quét ngang hết thảy, không sợ Tử Linh thì cũng có thể giành được nhiều suất. Long tộc không làm được, không có nghĩa là người khác không làm được, đó không phải thực lực thì là cái gì?”
Tô Vũ liếc mắt một cái, Long tộc là đại tộc, ai có gan đáp trả Long vương như vậy?
Vừa nhìn hắn liền hiểu rõ.
Cường giả cổ tộc!
Vị kia hình như đến từ Hống tộc, chủng tộc này vẫn luôn tranh đấu cùng Long tộc, hơn nữa nếu đơn đả độc đấu, Long tộc còn thường chịu thiệt, cường giả Hống tộc thường xuyên ra khỏi cổ giới, du đãng gần Long giới, coi Long tộc là thức ăn.
Một chủng tộc đáng sợ!
Cường giả Hống tộc đang ở bản thể, bộ lông kim sắc bao trùm đầu, dường như cảm nhận được ánh nhìn của Tô Vũ, nó nghiêng đầu nhìn về phía hắn, lạnh nhạt nói: “Tô thành chủ, ngươi đang nhìn ta?”
Tô Vũ cười đáp: “Đúng vậy, vị tiền bối này đến từ Hống tộc phải không? Nghe nói Hống tộc thích ăn rồng, không biết tiền bối đã từng ăn các tộc Thần Ma Tiên chưa? Nói thật thì thịt Tiên tộc là ngon nhất, nhai rất đã, già hơi dai, trẻ lại rất tươi mới...”
Bên kia, ánh mắt vài vị Tiên vương lãnh lệ đồng loạt nhìn về phía hắn, Đạo vương lạnh lùng quát: “Tô Vũ, ngươi muốn gây sự?”
Tô Vũ bật cười: “Đừng hiểu lầm, ta nói thật mà thôi! Tiên tộc am hiểu một môn công pháp đó là trường sinh pháp! Môn công pháp này thích hợp dưỡng thân, có thể đào thải hết tạp vật trong cơ thể thông qua một khiếu bài xuất, Tiên tộc cực kỳ tươi mới, không có tạp chất, toàn thân sạch sẽ, Tiên tộc như vậy, chiên hấp luộc chắc chắn thơm muốn khóc, người trẻ non mềm, già rồi dai thơm...”
Xôn xao!
Giờ phút này, vị Hống kia bắt đầu chảy nước miếng.
Không chỉ mình nó, bốn phía, một vài thú tộc cổ xưa cũng chảy nước miếng không ngừng.
Ngay cả vị vô địch Thực Thiết thú cũng buông cổ trúc trong móng vuốt xuống, nhìn về phía Tô Vũ, mở to hai mắt nhìn, hiếu kỳ hỏi: “Tô thành chủ ăn rồi à?”
Tô Vũ cười tủm tỉm: “Không không, Tô Vũ ta là người theo chủ nghĩa ăn chay! Ta chỉ ăn chay, không ăn thịt! Nhưng ta đã thấy rồi, hương thơm lan vạn dặm, vị tươi ngon và thơm ngọt khó có thể tưởng tượng được.”
Xôn xao!
Nước miếng lại ứa ra.
Đạo vương giận dữ quát: “Tô Vũ, nếu ngươi tiếp tục khiêu khích Tiên tộc, đừng trách chúng ta không nể mặt!”
Tô Vũ nhún vai: “Ta đâu có ý đó, Đạo vương ngài tự biết, có phải các ngươi tu luyện đều bài trừ tất cả tạp chất hay không? Nếu việc này là giả, ta sẽ tự vặn đầu mình xuống làm bóng đá! Nói thật, chính ta cũng từng dùng thiên phú tinh huyết của Tiên tộc, má nó, tạp chất lập tức thải ra, rất khó tưởng tượng, nhưng mà hơi xấu hổ một chút, thả bom cả ngày... Xấu hổ chết ta!”
Một đám Tiên tộc sắc mặt biến ảo.
Lần này không phải Đạo vương lên tiếng, mà là một vị Tiên vương tức giận quát: “Nói bậy! Tô Vũ, ngươi dám bôi nhọ Tiên tộc...”
Tô Vũ nhún vai, không hề hé răng.
Nhưng ở đây có ai mà không hiểu đó là sự thật.
Đánh rắm!
Một vài cường giả có giao tình với Tiên tộc đều lộ ánh mắt khác thường, khó trách đôi khi Tiên tộc tu luyện, dù hành động cùng nhau, bọn họ cũng sẽ cố ý ngăn cách người khác.
Giờ thì hiểu rồi!
Thì ra là thế!
Khó trách Tiên tộc có thể trường sinh, bài trừ hết tạp chất trong cơ thể, vậy nghĩa là thân thể Tiên tộc tuyệt đối sạch sẽ, không có tạp chất.
Một vài đại yêu không lộ vẻ gì, nhưng trong lòng đã có quyết định, nếu có cơ hội thì phải bắt mấy vị Tiên tộc để nếm thử.
Có lẽ thật sự rất tươi ngon!
Các đại yêu thầm nghĩ vậy đều là loại vô cùng cường đại, cảm giác nguy cơ tăng cao đến mức mấy vị Tiên vương cũng cảm nhận được, một vài thành viên Tiên tộc yếu hơn thì sắc mặt vô cùng khó coi, cảm giác nguy cơ kịch liệt vây quanh bọn họ.