Ngoài thành.
Một đám người xem hoa cả mắt, đúc binh mà còn phải đấu trí đấu dũng cùng quy tắc, thật mệt mỏi.
“90 đạo kim văn!”
“Địa binh trung giai đỉnh phong, vậy nghĩa là Tô thành chủ xem như Đúc Binh sư Địa binh trung giai ư?”
“Khoa trương quá!”
“...”
Đám người thạo nghề không nói gì, chỉ thầm nghĩ “không khoa trương”.
Mà một phần nguyên nhân là do căn cơ binh khí quá tốt.
Cho tài liệu đúc Địa binh trung giai bình thường, Tô Vũ chưa chắc có thể đúc ra binh khí Địa binh trung đẳng, vậy nên hắn không tính là Đúc Binh sư Địa giai trung đẳng.
“91 đạo xuất hiện hắn sẽ gặp phiền toái lớn, có lẽ nên dừng lại ở đây!”
“Có lẽ vậy, ngay cả Phệ Thần tộc cũng đã ném ra, sắp đến cực hạn rồi!”
“...”
Một đám người thạo nghề âm thầm giao lưu, lười thảo luận với đám người ngoài nghề, chẳng có ý nghĩa gì, nhưng vẫn có một ít Đúc Binh sư gà mờ đang giải thích cùng những người đó.
Mới vừa nói xong không đến một hồi, ầm ầm ầm, nguyên khí bốn phía hội tụ.
Đạo kim văn thứ 91 sắp xuất hiện!
Địa binh cao đẳng!
Đây cũng là binh khí chân chính mà Nhật Nguyệt trung kỳ hậu kỳ có thể sử dụng.
Giờ phút này, huyết vân điên cuồng hội tụ, một huyết nhân còn mang theo huyết sắc khôi giáp mơ hồ hiện thân.
Triệu Lập biến sắc: “Để ta, ngươi đi lên giải quyết đi!”
Tô Vũ cắn răng nhìn thoáng qua Triệu Lập, lão Triệu bị thương không nhẹ, thân thể quá yếu, vừa thay thế ba phút mà đã chịu chấn động dữ dội.
Hắn muốn đúc thân!
Dường như Triệu Lập biết hắn muốn làm gì, ông quát: “Chờ một chút, chờ đợi cơ hội, chờ đợi bước vào đỉnh phong đã!”
Dứt lời, ông cầm búa gia nhập!
Ông vẫn còn chống đỡ được, nhưng nếu hiện tại Tô Vũ đúc thân, có lẽ liền đến cực hạn, vậy thì hôm nay quyển sách này chỉ có thể đi đến Địa binh cao đẳng, ông muốn ít nhất nó phải đạt đến đỉnh Địa binh.
Tô Vũ cắn răng nhanh chóng rút lui, lao lên không trung.
Lúc này hắn cắn nuốt một giọt tinh huyết, lực lượng Nhật Nguyệt thất trọng bùng nổ, huyết nhân tướng quân vừa xuất hiện đã bị Tô Vũ gầm lên một tiếng, chém một đao chia năm xẻ bảy!
“Hừ!”
Ngấm ngầm giở trò với ta ư? Ta cũng biết chơi chiêu, ngươi cho rằng ta chỉ là Lăng Vân thôi sao?
Lão tử có thể bùng nổ lực lượng Nhật Nguyệt cao trọng đấy!
Để xem ta có đánh chết ngươi không?
Thần văn chữ "Máu" không ngừng cắn nuốt, có cảm giác nó đã sắp thăng cấp, Tô Vũ âm thầm mong đợi, nó sẽ trở thành thần văn ngũ giai đầu tiên ư? Thú vị rồi đây.
Thần văn đầu tiên của mình, tuy rằng sau này hắn không dùng tới nó nhiều lắm, nhưng nó vẫn luôn cường đại như vậy.
Nếu tiếp tục như thế, Tô Vũ cảm thấy có khả năng tiểu đệ chữ "Máu" sẽ trở thành thần văn ngũ giai đầu tiên, hắn có rất nhiều thần văn, thần văn chữ "Máu" không có bất cứ ưu thế nào, vậy mà lại thăng cấp đầu tiên?
Trong lòng cảm thấy cổ quái, Tô Vũ nhanh chóng hạ xuống.
Giờ phút này, lực lượng Nhật Nguyệt thất trọng bùng nổ.
Hắn tiếp nhận, Triệu Lập lại không rút đi, quát: “Ta đúc cùng ngươi, lực lượng ngươi đã tăng mạnh, chưa khống chế được, dễ dàng thất bại!”
Tô Vũ gật đầu, hắn thật sự cần lão Triệu hỗ trợ.
Lúc trước hắn không cắn nuốt tinh huyết cũng là lo lắng lực lượng tăng quá nhanh sẽ không tốt cho quá trình đúc binh.
Có lão Triệu hỗ trợ, thực lực Tô Vũ cường đại hơn, rèn đúc cũng đơn giản hơn một ít.
91 đạo kim văn!
Địa binh cao đẳng!
Tô Vũ và lão Triệu đều thu hoạch không nhỏ, nhưng áp lực cũng rất lớn, các mãnh thú lại tập kích bọn họ lần nữa, Tô Vũ có thể nhanh chóng đánh nát, lão Triệu lại khó làm được, thân thể ông chấn động, máu chảy giàn giụa.
Triệu Lập cắn răng, mặc kệ.
Ông không phải chủ lực, ông chỉ giúp Tô Vũ, cố gắng dẫn đường cho hắn.
Có như vậy thì quyển sách này mới có thể càng thêm phù hợp với Tô Vũ.
Một giờ sau, đạo kim văn thứ 92 xuất hiện.
Lúc bấy giờ, Tô Vũ nhanh chóng lao lên, lão Triệu nhìn chằm chằm, trong miệng không ngừng phun trào máu tươi, không đến một phút, Tô Vũ đã trở lại, huyết nhân lại bị hắn đánh bạo!
. . .
93 đạo, 94 đạo...
Kim văn càng ngày càng nhiều, trang sách càng ngày càng ít.
Chuẩn bị tới 300 trang, hiện tại số trang sách còn dư lại không đến 80, xem ra chỉ thêm khoảng 4 – 5 kim văn nữa là sẽ hết trang sách.
Tô Vũ âm thầm hít sâu một hơi, ít nhất phải kiên trì đến 99 đạo kim văn.
Sau đó hắn sẽ đúc thân, hoặc là dung nhập thần văn, khiến quyển sách này cường đại hơn.
Huyết kiếp lại xuất hiện làm Tô Vũ và lão Triệu đều cảm thấy quá sức.
Giờ phút này, điều duy nhất mà mấy người Triệu Thiên Binh có thể làm chính là không ngừng giúp Triệu Lập tu bổ cây búa, bởi vì cuốn sách cường đại hơn búa của ông, lực phản chấn mạnh mẽ khiến cây búa liên tiếp bị hư hại.
Đây chính là binh khí thành đạo của Triệu Lập, thần văn của lão Triệu đã dung nhập trong đó.
Tô Vũ chưa nói gì, cũng không bảo lão Triệu rời đi, lão sư hắn quyết tâm muốn giúp hắn đúc một thanh binh khí thành đạo cường hãn, dù hiện tại bảo ông rời đi, ông cũng sẽ không chịu.
Chờ lão sư thật sự không chịu đựng nổi, hắn sẽ lập tức đúc thân.
Tô Vũ nghĩ thầm, tiếp tục đem từng trang sách dung nhập.
Không ngừng đánh tan huyết vân!
Tới giờ phút này, huyết vân đều có lực lượng Nhật Nguyệt ngũ lục trọng, nó mạnh hơn dự đoán.
Địa binh còn chưa đúc ra mà đã có huyết kiếp cường đại như vậy.
98 đạo!
99 đạo!
Khi đạo kim văn thứ 99 xuất hiện, tất cả trang sách đã dung nhập hoàn tất.
Địa binh cao đẳng đỉnh phong!
Thiếu một chút nữa là đến Địa binh đỉnh cấp.
Đám người Triệu Thiên Binh cho rằng đã kết thúc, đều nhẹ nhàng thở ra, may mà cuối cùng đã kết thúc!
Cũng không sai biệt lắm!
99 đạo kim văn, nhưng thực tế lại không hề yếu hơn binh khí 108 đạo kim văn, thực ra còn mạnh hơn nhiều, có thể chấp nhận được.
Lúc này, Tô Vũ chần chờ một chút, cuối cùng cắn răng quyết định, hắn mau chóng dung nhập hai thần văn vào trang bìa!
Văn Minh!
Trong nháy mắt hai thần văn dung nhập, ầm một tiếng!
Cuốn sách kịch liệt điên cuồng phản kháng.
Tô Vũ muốn hoàn toàn nô dịch quyển sách này!
Tức thì, kim văn từ 99 đạo tăng lên 100 đạo, 101 đạo, 102 đạo...
Trong hư không, huyết vân lại hội tụ, lần này nó không lập tức giáng xuống, mà là gấp rút hội tụ, khí tức càng ngày càng mạnh, Nhật Nguyệt lục trọng, Nhật Nguyệt thất trọng...
Một lát sau, Nhật Nguyệt bát trọng hiện hình.
Sắc mặt Triệu Lập kịch biến!
“Từ bỏ, mau...”
Tăng lên quá nhanh, huyết vân hội tụ đã tới bát trọng, Tô Vũ từng bùng nổ lực lượng Nhật Nguyệt bát trọng, nhưng tình huống hiện tại không giống khi trước!
Tô Vũ đã là nỏ mạnh hết đà!
Tô Vũ nhìn từng đạo kim văn gia tăng mà hốt hoảng, hoàn toàn ngoài ý muốn, hai thần văn này quá phù hợp với quyển sách, vậy mà lập tức tăng kim văn lên tới 105 đạo!
Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, huyết vân cường hãn vô biên, thậm chí có vẻ vẫn còn đang mạnh hơn.
Tô Vũ hít sâu một hơi, lão Quy, xem ra lại phải nhờ ngài giúp ta phong ấn thêm một lần, nếu không khai Dương khiếu, hắn sẽ không có khả năng chống lại!
Phong ấn Dương khiếu nháy mắt rách nát!
Trong thông đạo, Tinh Nguyệt đang xem náo nhiệt bất chợt tức giận mắng một tiếng!
Lại nữa!
Tên khốn kiếp nhà ngươi lại hút ta!
“Quân chủ đại nhân cho xin nhiều tử khí chút đi, nếu thành công, ta sẽ báo đáp ngươi...”
Cho ngươi cái píp!
Ta không cần ngươi báo đáp!
Tinh Nguyệt tức giận mắng thầm, nhưng vẫn mau chóng truyền đại lượng tử khí cho Tô Vũ, cho ngươi căng chết này, tên khốn kiếp!
. . .
“Sao có thể?!”
Giờ khắc này, vô số người kinh ngạc!
Trong nháy mắt binh khí đã gia tăng 6 đạo kim văn?
Không có khả năng!
Làm cách nào?
Thiên Đúc vương kinh ngạc rớt cằm, ông đã rèn binh mấy trăm năm, lần đầu tiên nhìn thấy cảnh gia tăng 6 đạo kim văn trong vòng vẻn vẹn vài giây, còn không phải binh khí rác rưởi, mà là một thanh Địa binh đỉnh phong.
Thật sự là chuyện chỉ trong chớp mắt!
Chuyện gì đã xảy ra?