Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2011 - Chương 2011: Tô Vũ Trọng Thương

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2011: Tô Vũ Trọng Thương
 

Tô Vũ độ kiếp thất bại!

Thân thể bị hủy!

Tính mạng gặp nguy!

Tin tức truyền ra, chư thiên chấn động.

Tô Vũ... bị hủy thân thể, đúc binh thất bại!

Tiên giới.

Thiên Cổ Tiên Hoàng nhẹ nhàng thở ra, may mà thất bại!

Nhưng người còn chưa chết, vẫn phải giết.

Nhưng xem ra khó giết được hắn trong Tinh Vũ phủ đệ, có lẽ Tô Vũ không đi được, đáng tiếc.

“Yêu nghiệt... Rốt cuộc người này có gì không ổn mà khiến hội nghị huyết kiếp xuất hiện, chứng tỏ chắc chắn phải giết hắn?”

Thiên Cổ Tiên Hoàng cũng không rõ, lão nhíu mày, thôi, giết Tô Vũ là được, còn lại đều không cần để ý!

. . .

Cổ thành lại buông xuống.

Lần này, cổ thành bị phong tỏa, không ai có thể vào hay ra.

Mà điều này cũng nghiệm chứng một việc, Tô Vũ đã xảy ra chuyện.

Không xảy ra việc gì thì không cần thiết phải phong tỏa cổ thành.

Ngoài thành, cường giả càng ngày càng nhiều, không có dấu hiệu giảm bớt.

Bọn họ đều đang quan tâm một chuyện.

Tô Vũ có chết không?

Hắn đã trọng thương, còn có thể thừa nhận được tử khí của cổ thành không?

Phải biết rằng, Tô Vũ không phải chỉ là thành chủ của một thành, hắn còn là thành chủ của tam đại cổ thành Vân Tiêu, Vũ Hồng, Hồng Mông, giờ phút này, hai đại cổ thành Vân Tiêu, Vũ Hồng cũng có cường giả ngồi canh bên ngoài, muốn nhìn biến hóa của cổ thành.

Chắc chắn Tô Vũ vẫn chưa sao, điểm này rất nhiều người đều nhận ra.

Nhưng không ít người đã nhìn thấy thân thể Tô Vũ vỡ nát từ trên trời rơi xuống, hiển nhiên, Tô Vũ bị quy tắc trừng phạt đến trọng thương, thương thế tạo thành từ quy tắc rất khó hồi phục, huống chi Tô Vũ còn phải gánh tử khí của những ba cổ thành.

. . .

Tinh Hồng cổ thành, ngoài vạn dặm.

Hải vực.

Khu vực trung ương, một tòa phủ đệ cổ xưa vô cùng khổng lồ hiện ra trên không trung, bốn phía, có binh đoàn tinh nhuệ của các đại chủng tộc canh giữ, còn có vô địch các tộc trấn thủ, người không có lệnh bài thì không được vào.

Đây cũng là để duy trì ích lợi cường tộc.

Dù Nhân tộc cũng là một thành viên trong đó, nhưng không có lệnh bài thì cũng không được vào, Tinh Vũ phủ đệ chính là vật cấm của các đại cường tộc, đừng hòng có mưu đồ, phân phối danh ngạch cũng phải do cường tộc phân chia.

Giờ phút này, có giọng nói lớn truyền đến: “Đại Hạ vương, phủ đệ sắp mở ra, trong vòng mấy ngày tới, dù là kẻ có lệnh bài thì cũng không được tự ý đi vào. Tránh tạo thành hỗn loạn, để một vài kẻ phạm pháp tìm được cơ hội!”

Giờ phút này, vòng phòng ngự đã mở ra, người có lệnh bài có thể vào.

Không ít cường giả có lệnh bài đã tới.

Mà lời người này nói chính là nhằm vào cổ thành.

Thế lực cổ thành, Tô Vũ có 50 danh ngạch, nhưng đến bây giờ còn chưa có ai tới, bởi vì mọi người đều đang đợi Tô Vũ.

Nhưng hiện tại lại có tin tức Tô Vũ đang trọng thương hấp hối!

Tô Vũ không tới được, vậy những người ở cổ thành khác cũng không có tư cách.

Mà Nhân tộc mạnh nhất tọa trấn tại đây là Đại Hạ vương.

Trận doanh phía Đông, Đại Hạ vương không phản ứng bọn họ, quay đầu nhìn về phía Tinh Hồng cổ thành, cách xa vạn dặm, ông không nhìn được gì, nhưng ông cũng đã nhận được tin tức Tô Vũ rèn binh bị thương.

Trọng thương!

Rất nhiều người nhìn thấy, thân thể nứt vỡ, xương cốt đứt gãy.

Thương thế như vậy mà muốn khôi phục khỏi hẳn thì chắc chắn sẽ rất khó khăn.

Huống chi Tô Vũ còn phải đồng thời gánh chịu tử khí, việc khôi phục lại càng khó, có lẽ thương thế còn chưa kịp có tiến trển thì người đã đi.

Hắn rèn binh... Một thanh binh khí Địa giai đỉnh cấp.

Nào ngờ lại đưa tới quy tắc huyết kiếp!

Đại Hạ vương nhìn một hồi, dường như lâm vào trầm tư.

Lúc này bên ngoài lại có thanh âm truyền đến: “Ba ngày nữa, nếu người có lệnh bài vẫn không đến đây, vậy coi như bọn hắn từ bỏ! Đến lúc đó kiểm kê số lượng, danh ngạch trống sẽ phân ngẫu nhiên cho thiên tài và cường giả khác...”

Đại Hạ vương nghiêng đầu nhìn thoáng qua phương Tây, đó là trận doanh Thần tộc.

Đại Hạ vương yên lặng nhìn, hồi lâu sau, ông mới bình tĩnh cất tiếng: “Bình Dục, một Vĩnh Hằng sơ kỳ như ngươi mà dám khiêu khích bổn vương, ngươi ngại mình sống quá lâu à?”

Đại Hạ vương nói tiếp: “Rõ ràng ta đang suy tư, vậy mà ngươi còn dám lên tiếng quấy nhiễu bổn vương, tự gánh lấy hậu quả đi!”

“...”

An tĩnh.

Trong trận doanh Thần tộc, sắc mặt kẻ được xưng là Bình Dục thần vương tức khắc biến ảo, gã nhìn thân ảnh Đại Hạ vương ở cách rất xa, nhất thời không dám lên tiếng nữa.

Gã không phải là đối thủ của Đại Hạ vương.

Chẳng những không địch nổi, nếu gã đơn độc gặp phải Đại Hạ vương thì chắc chắn sẽ bị giết, bởi vì thực lực Đại Hạ vương thật sự rất mạnh.

Bốn phía cũng an tĩnh lại.

Đại Hạ vương không hề quan tâm đến gã, kẻ yếu không có tư cách diễu võ giương oai tại đây, tuy rằng Nhân tộc không địch lại Thần tộc, nhưng không phải Thần tộc nào cũng có tư cách đối đầu với ông, ít nhất kẻ tên Bình Dục này không có tư cách.

. . .

Tinh Hồng cổ thành.

Phủ thành chủ.

Mấy người Hồ Hiển Thánh sốt ruột hoảng hốt, cực kỳ hoang mang lo lắng.

Tô Vũ đã bị trọng thương rồi!

Không chỉ Tô Vũ mà Triệu Lập cũng vậy.

Thời khắc cuối cùng, hai người mạnh mẽ rèn đúc, đây chính là một thanh binh khí vô cùng cường hãn, có 144 đạo hư ảnh, phôi Thiên binh đỉnh phong, nhưng hai kẻ điên này kiên quyết muốn đúc ra phôi Thần binh!

Kết quả thì hay rồi, thực lực hai người đều không đủ, cứng đầu muốn làm, giờ thì nằm bẹp hết cả.

Triệu Thiên Binh nhanh chóng tra xét tình huống hai người, đau đầu nói: “Triệu Lập bạo một ít khiếu huyệt, biển ý chí hơi rung chuyển, tu dưỡng vài tháng là có thể khôi phục. Nhưng Tô Vũ thì tương đối nghiêm trọng! Không phải chỉ có khiếu huyệt bạo mà là cả thân thể đều bạo, tình huống này thì phải trùng tu thân thể...”

Phiền toái!

Mấy người Hồ Hiển Thánh cũng nhíu mày, đúng lúc đó, ngoài phủ thành chủ, thanh âm Ngưu Bách Đạo truyền đến: “Rốt cuộc là sao? Tinh Hồng tiền bối để ta vào xem đi, ta không phải người xấu!”

Tô Vũ đang hôn mê, hiện tại người có thể mở cửa phủ thành chủ chỉ có một, Tinh Hồng.

Tinh Hồng mà không mở thì Ngưu Bách Đạo cũng không dám xông vào, không thì sẽ chết người đấy.

Giờ phút này, Tinh Hồng không quan tâm đến ông, ánh mắt nhìn Tô Vũ đang hôn mê, cơ thể máu thịt be bét, xương cốt gãy từng khúc, đối với người bình thường mà nói, tình huống như vậy nên trùng tu thân thể thì hơn.

May mà biển ý chí vẫn ổn, vẫn hoàn chỉnh, tuy trông có vẻ thê thảm nhưng lại không bị thương.

Tinh Hồng nhìn một hồi, mở miệng nói: “Chờ chính hắn tỉnh đi, chắc nhanh thôi.”

Bên ngoài, mấy người Hồ Hiển Thánh nghe vậy thì đều nhẹ nhàng thở ra, Tô Vũ không tỉnh, bọn họ cũng bó tay.

Đợi chừng nửa tiếng đồng hồ, mấy người Triệu Thiên Binh dùng nguyên khí giúp Tô Vũ uẩn dưỡng cốt cách.

Dần dần, thân thể rách nát của Tô Vũ đã có cử động.

“Đau...”

Đau quá!

Đau nhức vô cùng!

Cái đầu không nguyên vẹn của Tô Vũ kêu răng rắc, truyền ra tiếng rên rỉ hết sức thê thảm.

“Tỉnh rồi!”

Triệu Thiên Binh nhẹ nhàng thở ra, “Tô Vũ!”

Bình Luận (0)
Comment