Cự lang đuôi dài nói đến đây đã khiến Tô Vũ thấy hứng thú, cự lang này biết cũng không ít, ghi chép của Nhân tộc còn không có ghi lại tất cả những thứ này, Tô Vũ còn tưởng là Nhân tộc chỉ tham dự cuộc chiến chư thiên lần đầu tiên.
Về sau từ chỗ lão Quy hắn mới biết được đâu chỉ có một lần.
Lúc bấy giờ, hắn hiếu kỳ nhìn về phía cự lang, bộ dáng đầy hâm mộ, đoạn hỏi: "Lang Đồ huynh đến từ Hắc Dạ Ma lang tộc sao?"
Hắc Dạ Ma lang là một chủng tộc không lớn không nhỏ, trong tộc không có vô địch nhưng Nhật Nguyệt thì lại không ít.
Chẳng lẽ bộ tộc này cũng đã trải qua mấy lần đại chiến?
Lang Đồ nhìn thoáng qua Tô Vũ, ánh mắt có vẻ hơi lạnh nhạt, nhưng gã cũng không phải nhằm vào Tô Vũ mà vốn dĩ gã là như thế, nghe hắn hỏi, gã bèn trầm giọng đáp: "Hắc Dạ Ma lang. . . Có thể nói như vậy! Bất quá, ta có một ít huyết thống Ma Lang ba đầu."
Lời này vừa nói ra, xung quanh, một đám tiểu tộc đều nổi lòng tôn kính!
Đại nhân vật!
Ma Lang ba đầu, tên cũng như ý nghĩa, là chủng loại có ba cái đầu to, đây là một trong những cổ tộc, bài danh 25 trong vạn tộc.
Chủng tộc có thể xếp hạng mấy chục phía trước thì không có ai là nhỏ yếu.
Cổ tộc có đôi khi sẽ dứt khoát không tham dự bài danh.
Lợi hại!
Mặc dù chỉ là có chút huyết thống nhưng điều này đại biểu cho hạn mức cao nhất, tỉ như Ma Lang ba đầu có thể sinh ra Bán Hoàng, mà Hắc Dạ Ma lang cao nhất cũng chỉ là chuẩn vô địch, hai cái này có khoảng cách vô cùng lớn.
"Hóa ra Lang Đồ đại nhân có huyết thống với Ma Lang ba đầu, quả thật là quá cao quý. . ."
Một đám tiểu tộc dồn dập nịnh nọt, chủ yếu là Lang Đồ vốn cũng không yếu, thực lực của gã là Lăng Vân cửu trọng, mọi người chưa chắc tin tưởng gã có huyết thống thật hay không, dù sao vuốt mông ngựa vài câu vốn cũng không mất mát gì.
Tô Vũ cũng hơi hơi tin, bởi vì Tô Vũ cảm ứng được thực lực gã không ẩn giấu, thế nhưng cảm giác mạnh hơn Lăng Vân cửu trọng thông thường một chút, cộng thêm gã lại biết được một vài bí mật thượng cổ, cho nên rất có khả năng gã có huyết thống cường tộc, không chừng còn từng tới chỗ Ma Lang ba đầu tộc để nhận thân.
Lang Đồ cũng không quá để ý việc mọi người thổi phồng mình, gã nhìn về phía mấy đại trận doanh xa xa rồi nhìn lại cổ thành, thở dài nói: "Chẳng qua là có ít huyết thống mà thôi, so với các đại tộc, so với những thiên tài này thì bọn ta đâu tính là gì! Dực Phi nói rất đúng, không giãy giụa, không cường đại thì sớm muộn gì cũng sẽ chết! Kết cục sẽ như vô số tiểu tộc, tan biến tại vạn giới, giới vực bị hủy diệt, hàng trăm hàng ngàn thuỷ triều về sau, lại sản sinh ra chủng tộc khác, một vài chủng tộc bị xem như thức ăn hôm nay có lẽ lần sau sẽ đại biến, trở thành chúa tể!"
Tô Vũ đoán được gã biết cũng không ít, cố ý nói: "Không đến mức ấy đi. . ."
Lang Đồ lắc đầu, "Ngươi không hiểu! Chỉ nói Hỏa Đồn nhất tộc kia thôi, tuy họ nhỏ yếu thế nhưng lại là chúa tể một giới, chúa tể của Hỏa Đồn giới (lợn lửa)! Nhưng ta từng thấy ghi chép, ở một thuỷ triều xưa kia, Hỏa Đồn giới vốn cũng không phải là Hỏa Đồn giới, mà được gọi là Lục Tí Trường Viên giới (vượn sáu tay). Sau này, bộ tộc Lục Tí Trường Viên tan biến theo thời gian, thế nên mới sinh ra Hỏa Đồn tộc, mà bộ tộc này trước triều tịch chi loạn chính là thức ăn của Lục Tí Trường Viên tộc!"
Hỏa Đồn yếu thì yếu, thế nhưng tốt xấu gì hiện tại đã là chúa tể một giới!
Đỉnh cấp cường giả trong tộc cũng có thực lực Nhật Nguyệt.
Đương nhiên là số lượng rất ít.
Bộ tộc như vậy trước kia thường là lương thực, hiện tại thì cũng đường hoàng trở thành một thành viên của vạn tộc. Vạn tộc cũng không phải cứ có sinh mệnh liền là nhất tộc, tối thiểu thì phải có chút thực lực.
Tô Vũ giật mình, "Thì ra Hỏa Đồn giới trước kia không có tên như vậy, về sau bộ tộc này mới lên được vạn tộc bảng, Lang Đồ huynh quả nhiên biết rất nhiều!"
Lang Đồ lắc đầu, không muốn nói thêm gì nữa.
Thực lực của Hắc Dạ Ma lang nhất tộc không thuộc bách cường, một khi đại chiến bùng nổ, chư thiên vạn giới đều bị cuốn vào, có lẽ. . . lần triều tịch chi loạn kế tiếp sẽ không còn nhìn thấy bộ tộc của gã tồn tại nữa.
Thế nhưng cũng có khả năng, hôm nay những tộc làm thức ăn như chúng có lẽ rất nhanh sẽ mạnh mẽ trở thành một tộc, trở thành chúa tể của Hắc Dạ Ma Lang giới.
Ai biết được.
Đám người Tô Vũ đều đang trò chuyện rôm rả vì sống sót sau tai nạn.
Bên kia, Lưu Hồng lại bày trò, hiện tại đại chiến vừa kết thúc, Lưu Hồng bỗng cười nói: "Lần này thánh thành không dùng đến nhiều danh ngạch như vậy, 50 danh ngạch thì chúng ta chỉ cần 40 suất là đủ rồi! Đạo vương, Bạch Phát lão ca, ban nãy các ngươi đều bị đánh nổ tam thế thân, hẳn là đang cực kỳ mong ngóng có thêm danh ngạch nhỉ? Vật gánh chịu còn đủ không? Trong Tinh Vũ phủ đệ có nhiều lắm, không bằng ta bán 10 danh ngạch cho các ngươi nhé?"
Tô Vũ thầm mắng một tiếng!
Đệt!
Hỗn đản này chuẩn bị bán danh ngạch của ta sao?
Mặc dù ta không cần, thế nhưng ta sẽ không bán!
Mẹ nó, ngươi lại muốn bán danh ngạch?
Nhưng ngẫm lại, ngươi bán đi rồi thì người của Đạo vương sẽ tiến vào. Có lẽ ta còn có thể giết nhiều thêm một chút.
Cũng không phải là không thể được!
Nhưng mà ngươi đừng hòng cầm tiền của ta đi, nằm mơ!
Tô Vũ oán thầm, lá gan Lưu Hồng thật lớn, lúc này thế mà còn dám nghĩ đến việc trục lợi từ trên đầu hắn. Mẹ nó!
Hiện tại vừa vặn có vài vị vô địch bị đánh nổ tam thế thân, nếu không có vật gánh chịu dự trữ thì dù không muốn tiến vào cũng phải tiến vào, bởi vì đối phương nhất định phải đi Tinh Vũ phủ đệ tìm, bằng không, hiện tại khắp chư thiên vạn giới cực kỳ hiếm có vật gánh chịu.
Bây giờ bán danh ngạch ra có lẽ còn có thể thu được giá cao, bởi vì danh ngạch đều đã xác định cả rồi, hiện tại mà muốn thay người khác thì cũng không dễ đổi.
Lời này vừa nói ra, mấy vị bên phía Đạo vương đều tỏ ra phẫn nộ.
Ai ai cũng dồn dập nhìn về phía Lưu Hồng.
Mà Lưu Hồng thì biếng nhác ngồi trên bảo tọa giữa hư không, nở nụ cười, "Nhìn ta làm gì? Bán danh ngạch cho các ngươi là để các ngươi có cơ hội khôi phục tam thế thân, chẳng lẽ không tốt sao? Không lẽ các ngươi muốn tìm chết, chờ đợi bị người ta giết?"
Đạo vương âm lãnh nói: "Tô Vũ, ra giá đi!"
Lưu Hồng cười tủm tỉm, "Chỉ có 10 danh ngạch thôi, thêm 10 danh ngạch có lẽ có thể cho 10 người đi vào, có khi còn giúp các ngươi kiếm được ba hoặc năm khối vật gánh chịu đấy! Dĩ nhiên, tiền đề là người của các ngươi phải đủ mạnh, hoặc là các ngươi đích thân tự đi tìm! Giá cả thì không cao, ta sẽ bán trọn gói, thương thế của ta không nhẹ, đưa ta 10 viên Ma Thần quả, 100 viên Ngũ hành quả, 300 viên Thần thánh nguyên khí quả là được!"
Công phu sư tử ngoạm!
Trước đó Ma Thần quả đều là dựa theo giá 60 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt một quả để bán ra!
Ngũ hành quả cũng không rẻ, Thần thánh nguyên khí quả cũng giống vậy.
Những vật này gom chung vào một chỗ sẽ có giá trị vượt qua 1000 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt, dĩ nhiên cảnh giới ở đây là nhất trọng.
10 danh ngạch. . . Nói là đắt thì cũng không tính quá đắt.
Nhưng chúng cũng chẳng hề rẻ tí nào.