Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2047 - Chương 2047: Cửu Bạch Ngọc Có Dị Động

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2047: Cửu Bạch Ngọc Có Dị Động
 

Mà lúc này, Chư Thiên chiến trường.

Trên không trung, cửa bạch ngọc trôi nổi bỗng nhiên hơi chấn động, thế nhưng giống như có chút vô lực, nó chỉ khẽ run lên rồi lại cấp tốc khôi phục nguyên dạng.

Nhưng cái run lên này đã đủ khiến hơn mười vị vô địch chú ý, ai cũng dồn dập nhìn về phía cửa bạch ngọc.

Tình huống gì thế?

Tinh Vũ môn sao lại chấn động?

Các vị vô địch đều ngạc nhiên, cánh cửa này đã bất động ngàn vạn năm, chỉ là hơi có chút cảm giác còn hô hấp, vì sao vừa rồi nó lại chấn động một cái?

Có liên quan tới việc truyền tống sao?

Lúc này, danh ngạch lối đi đặc thù đã xác định, hết thảy lối đi bộc phát ra hào quang, thu nạp những người kia vào bên trong, nhất thời, những vô địch đó cũng không xác định được rốt cuộc là tình huống gì.

Là truyền tống khiến cho cửa bạch ngọc chấn động ư?

Nhưng vô số năm rồi đều chưa từng có chuyện này.

Thời khắc ấy, ở trong Liệp Thiên các, bộ trưởng Thiên bộ cũng lộ ra ánh mắt dị dạng, sau một giây, vị bộ trưởng này đạp không phóng ra, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt một lối đi, nháy mắt sau lão lại tan biến!

Lão đã tiến vào!

Không chỉ lão mà từng vị vô địch đều cấp tốc bay về hướng lối đi.

Mở ra!

Tinh Vũ phủ đệ đã mở ra.

Cửu Diệp thiên liên!

Còn chuyện vì sao cửa bạch ngọc chấn động thì bọn họ không có thời gian đi quản.

Ngay khi vô số vị cường giả đều tiến vào, một tiếng rống giận dữ vang vọng đất trời chợt vang lên.

"Hèn mạt!"

Đúng lúc ấy, hư không gợn sóng, Không Không xuất hiện, một cước đá bay một vị Nhật Nguyệt, Hoàng Cửu cũng xuất hiện phía dưới, một bàn tay vươn ra đánh cho một vị Lăng Vân không còn tung tích!

Hai người cấp tốc chui vào lối đi!

Không Không còn rảnh rỗi quay đầu lại nhìn Đạo vương, đoạn phất phất tay, cười nói: "Đạo vương, ta giúp ngươi đi đoạt Cửu Diệp thiên liên, đừng cám ơn ta nhé!"

". . ."

"Đáng chết!"

Đạo vương giận dữ vỗ ra một chưởng!

Ngươi mà cũng dám chèn ép ta!

Nhưng một chưởng này cách không đánh xuống, lại trong nháy mắt bị người ngăn cản, bên cạnh gã, một vị Tiên vương cản lại ngay lập tức, ông ta cau mày nói: "Còn có những người khác đang truyền tống!"

Làm cái gì thế?

Không Không đoạt danh ngạch là điều đáng giận, nhưng một chưởng này của ngươi bổ xuống, Không Không sẽ chẳng có việc gì, người khác của Tiên tộc lại sẽ bị ngươi chụp chết.

Đạo vương điên rồi!

Đạo vương thật sự sắp điên rồi, ông ta đã bỏ ra toàn bộ tài sản để mua 5 danh ngạch, lần này thì hay lắm, thoáng cái đã bị Không Không cướp mất 2 suất!

Ông ta không điên cuồng thì mới là lạ!

"Không Không!!!"

Tiếng quát phẫn nộ giận dữ vang vọng đất trời.

Bốn phía, một đám sinh linh trông thấy cảnh tượng này, có người cười trộm, có người đồng tình nhìn Đạo vương.

Thật là thảm!

Không Không đúng là thích khi dễ người, nhiều người ở đây như vậy mà không ai bị cướp danh ngạch, chỉ mỗi Đạo vương là bị Không Không cướp đi 2 suất, ông ta cũng quá thảm rồi.

Nơi xa, một tôn không gian cổ thú lười biếng nói: "Không Không đã bị trục xuất khỏi Không Gian Thú Tộc từ lâu, không có quan hệ gì với chúng ta, đừng tìm chúng ta!"

Cái nồi đen thui này chúng ta không cõng đâu!

Cái tên Không Không kia thật to gan, Thiên Cổ còn đang đuổi giết ông ta khắp nơi, vậy mà ông ta lại dám công khai ra mặt đoạt danh ngạch của Đạo vương. . . Thôi được rồi, đã đắc tội cả Thiên Cổ thì cũng không ngại đắc tội thêm Đạo vương!

Lúc bấy giờ, cường giả các đại chủng tộc đều cấp tốc tan biến tại chỗ.

Bên phía Nhân tộc, lần lượt từng bóng người lóe lên, Đại Chu vương nhịn không được chửi bậy một tiếng: "Ngươi nói Hạ Long Võ không đi mà!"

Đại Hạ vương tỏ vẻ lạnh nhạt, ta đâu có nói hắn không đi, vả lại ta đâu phải là hắn, ta làm sao biết hắn có đi hay không!

Đúng vậy, Hạ Long Võ cũng tiến vào.

Không chỉ y mà nhiều vị vô địch của Nhân tộc đều biến mất trong nháy mắt.

Đại Chu vương mắng một tiếng, rất nhanh, ông lại trầm giọng nói: "Vừa rồi cửa bạch ngọc chấn động, có vẻ rất không bình thường!"

Đại Hạ vương gật đầu, ông ta cũng cảm nhận được.

Hết sức quái dị!

Cửa bạch ngọc này từng bị ông dò xét qua, mạnh mẽ xông vào thì chắc chắn phải chết, mặc kệ ngươi có thực lực gì.

Vừa rồi nó lại có ý tứ muốn mở ra, chính ông cũng hoài nghi mình nhìn lầm.

Rung động đó hết sức mỏng manh, chỉ trong nháy mắt liền biến mất, mấu chốt là cửa bạch ngọc cũng không hề rộng mở.

Nhưng ông xác định vừa rồi mình không nhìn lầm.

Trong lúc nhất thời, hai người không nói gì, đều rơi vào trầm tư.

. . .

Trong lối đi đặc thù.

Tô Vũ đang hết sức gấp gáp, lúc này vật đổi sao dời, từng cánh cửa tan biến, truyền tống bắt đầu!

Có điều tốc độ quá nhanh.

Chính vì vậy nên Tô Vũ không thể thấy rõ hết toàn bộ bản đồ.

"Chờ một chút, chờ một chút đã!"

Tô Vũ giận dữ mắng một tiếng, ngươi chờ chốc lát cho lão tử không được sao?

Đáng chết!

Ầm một tiếng, hắn cảm thấy mất trọng lượng, Tô Vũ biết những cánh cửa này đang làm gì, chúng bảo vệ bọn họ, bảo vệ cho họ không bị lực lượng truyền tống mãnh liệt xé nát!

Nhưng hắn không muốn đi!

Đệt!

Hắn còn chưa thấy rõ toàn bộ con đường vận chuyển 360 khiếu huyệt, mới chỉ thấy rõ hơn phân nửa mà thôi.

Đương nhiên, kỳ thật hơn phân nửa cũng đã đủ.

Công pháp chủ yếu là trình tự khiếu huyệt liên kết, nếu đã kết hợp hơn phân nửa khiếu huyệt thì phần còn lại cũng có thể suy luận ra, vả lại độ khó của việc suy luận cũng không lớn, nhưng mà Tô Vũ chính là khó chịu.

Ta còn chưa xem xong, ngươi truyền cái gì mà truyền!

Mẹ nó!

Hùng hùng hổ hổ, Tô Vũ nhanh chóng tổng kết lại suy nghĩ, "Nhất định có quả cầu m khiếu! Nhất định là có! Mà m khiếu cũng sẽ có lộ tuyến vận hành không giống như Ngũ Hành thần quyết, Ngũ Hành thần quyết chỉ có 180 Thần khiếu, công pháp này quá rác rưởi, nhất định phải có m khiếu Chu Thiên vận chuyển pháp!"

"Hoặc là. . . Dứt khoát chỉ có một bản công pháp, Đại Chu Thiên chi pháp 720 khiếu!"

Từng suy nghĩ lấp lóe trong đầu Tô Vũ.

Bấy giờ, đối với Tô Vũ thì bảo vật trong Tinh Vũ phủ đệ gì đó đều không có hứng thú!

Không có ý nghĩa!

Mẹ nó, ta phát hiện đại bí mật, siêu cấp đại bí mật.

"Tinh Vũ phủ đệ. . . Thật sự là phủ đệ sao? Là có người chế tạo hay chỉ là dựa theo cơ thể người tu luyện để chế tạo?"

"Không không không. . . Chín tầng. . . Chín tầng. . ."

Tô Vũ tự lẩm bẩm, mặc kệ cho cánh cửa này mang theo hắn xuyên qua không gian, hắn vẫn còn đang tự suy ngẫm.

Vì sao Tinh Vũ phủ đệ lại có chín tầng?

Có phải nó đại biểu cho cái gì không?

Nếu lối đi đặc thù dựa theo 360 nguyên khiếu để chế tạo, vậy thì chín tầng của Tinh Vũ phủ đệ rất có khả năng cũng tồn tại một vài vấn đề.

"Không đúng, Tinh Vũ phủ đệ hình như là địa điểm để vạn tộc nghị hội, vậy sẽ không chế tạo dựa trên thân thể người, thế nhưng, nếu Tinh Vũ trong Tinh Vũ phủ đệ là một vị thượng cổ Nhân Hoàng, vậy thì vị thượng cổ Nhân Hoàng chế tạo nên tòa phủ đệ này nhất định sẽ dùng thủ đoạn mà ngoại tộc lý giải không được!"

"Đều là một số bí mật liên quan tới Nhân tộc!"

"Thời đại thượng cổ sẽ không truyền tống như vậy đúng không? Ở thời kỳ ấy có khả năng đều là thông qua cửa chính để tiến vào."

Từng suy nghĩ hiển hiện trong đầu Tô Vũ, kỳ thật hắn cũng là nhà nghiên cứu, hắn không phải mãng phu, hắn đọc rất nhiều sách, nhất là công pháp, ở chư thiên vạn giới, nếu nói có ai tinh thông công pháp hơn Tô Vũ thì chắc chắn đó là thiểu số cực ít.

Tối thiểu, dưới Sơn Hải thì xem như Tô Vũ đã nghiên cứu đến mức cực hạn.

Hắn có trong tay vô số công pháp, tự mình thể nghiệm qua đủ loại công pháp của các tộc khác nhau.

Cho nên, hắn liếc mắt bèn nhận ra hàm nghĩa của 360 lối đi đặc thù.

Từ thời thượng cổ đến bây giờ có lẽ cũng đã có người phát hiện, thế nhưng Tô Vũ cảm thấy thời đại này chưa chắc có ai phát hiện ra.

Bình Luận (0)
Comment