Bốn phía, những vô địch khác cũng thấy ngạc nhiên, không nghĩ tới Đạo vương lại khăng khăng Tô Vũ đã tiến vào trong, nhưng ở đây còn có một Tô Vũ, đáng tiếc hắn đang ở trong thánh thành, dù là mắt của Hợp Đạo thì cũng không cách nào thấy rõ thân phận thật sự của đối phương.
Tướng mạo giống nhau vốn không có ý nghĩa gì.
Vạn tộc có nhiều thủ đoạn, biến ra tướng mạo người khác là việc mà hầu hết cường giả đều làm được.
Rốt cuộc kẻ đang ở Tinh Hồng cổ thành có phải là Tô Vũ hay không thì mọi người đều không dám nói chắc, vả lại bất kể có phải hay không thì cũng chẳng thể thay đổi được gì, đúng vậy, nếu là thật thì Tô Vũ cũng đã tiến vào Tinh Vũ phủ đệ rồi.
Bất quá. . . Nếu có thể thăm dò một thoáng thì tốt nhất cũng nên thăm dò thử xem.
Rất nhanh, có người lên tiếng: "Trước không quan tâm những chuyện đó, ta chỉ muốn biết có thể thông tri cường giả đi từ tầng trên xuống dưới được không."
Có người đáp ngay: "Chuyện này nên hỏi Liệp Thiên các."
Họ cần phải thông báo cho người ở tầng trên biết tầng một đang phát sinh cự cố.
Thực lực kẻ tiến vào tầng một tuy yếu, nhưng bọn họ đều là lứa thiên tài được các tộc ra sức bồi dưỡng. Nếu những người này chết rồi thì tối thiểu trong 10 năm tiếp theo, thế hệ ‘măng non’ ấy xem như đứt gãy, không, có khi phải đến trăm năm, bởi vì lần này rất nhiều người đã tiến vào Tinh Vũ phủ đệ.
Lúc bấy giờ, không ít người dồn dập nhìn về phía đại điện Liệp Thiên các.
Trong chuyến đi năm nay, người Liệp Thiên các vẫn luôn có mặt cùng các tộc quan sát.
Thế nhưng, tuy có rất nhiều vô địch ở đây, bất quá lại không có ai dám đến vây giết.
Kỳ thật sau khi bộ trưởng Thiên bộ rời đi thì đã có kẻ động tâm tư, nhưng ngay khi đối phương vừa nổi lên tâm tư này thì trong lòng vị vô địch đó chợt đại khủng, giống như có tai họa ngập đầu sắp sửa ập tới, trong nháy mắt ông ta ý thức được có khả năng đỉnh cấp cường giả của Liệp Thiên các đang có mặt ở gần đây, vì vậy lập tức từ bỏ ý tưởng này.
Không ít người nhìn về phía Liệp Thiên các, đây là tổ chức lâu đời đã thường xuyên tiến vào Tinh Vũ phủ đệ thăm dò, có lẽ bọn họ sẽ biết được nhiều tin tức hữu ích.
Bấy giờ, trong đại điện Liệp Thiên các, thanh âm của bộ trưởng Địa bộ truyền đến: "Muốn truyền tin tức vào trong cũng không phải là không thể. Tuy rằng Tinh Vũ phủ đệ chí cường, thế nhưng chỉ cần có hậu duệ của Vĩnh Hằng ở bên trong thì vẫn có thể truyền âm huyết mạch, bất quá cần phải thừa nhận cắn trả, vả lại lực cắn trả chỉ e không nhỏ, bởi vì đây là quy tắc cần phải gánh chịu khi dám xông phá Tinh Vũ phủ đệ!"
Gánh chịu lực phản phệ!
Lời này vừa nói ra, mọi người tỏ vẻ hơi khác thường, đánh vỡ quy tắc thì phải tiếp nhận lực cắn trả, vừa rồi Thiên Cổ đã thử qua một lần, mọi người còn muốn thử tiếp sao?
"Còn chuyện cao tầng hạ xuống tầng dưới chót cũng là việc có thể thực hiện, chung quy không phải chỉ có leo lên mà không thể xuống dưới, ngày xưa Tinh Vũ phủ đệ không hạn chế như vậy, cường giả cao tầng chẳng lẽ không quản tầng dưới sao? Có điều tuế nguyệt trôi qua, thời gian biến ảo, hiện tại Tinh Vũ phủ đệ phủ bụi, nồng độ nguyên khí ở tầng cao vượt xa tầng dưới chót! Lực đè ép mạnh mẽ đã ép cho cửa thông xuống tầng dưới đóng chặt. . . Tầng dưới lên tầng cao hơn thì có con đường truyền tống, còn cao tầng muốn xuống dưới thì cần phải chống đỡ lực đè ép cường đại này, mở cửa ra rồi có thể vào tầng dưới!"
"Vậy cần bỏ ra cái giá gì?"
"Tìm người có thân thể mạnh mẽ, bằng không thân thể sẽ bị đè ép đến mức phá toái!"
Mọi người hiểu rõ, Liệp Thiên các quả nhiên biết không ít chuyện.
Mà lần này lại còn miễn phí nói tin tức cho mọi người, nguyên nhân đơn giản là vì bọn họ cũng có người bị giết ở tầng một, mặt khác, mấy người trên tầng cao rời đi thì cũng có thể giảm bớt áp lực đoạt bảo cho Liệp Thiên các.
Nhất thời các tộc đều chưa đưa ra được quyết định, bọn họ còn cần phải thảo luận lại thêm về vấn đề này.
. . .
Mà lúc này, Tô Vũ ở bên trong đang không ngừng rèn đúc trang sách.
Hoàng Cửu thì thao túng máy cắt lớn để cắt chém không gian. Việc cắt chém không gian hiển nhiên không hề đơn giản, bằng không Tô Vũ sẽ không để đích thân Hồ Hiển Thánh đi làm.
Không gian bị cắt chém, không gian tại chỗ đổ sụp, lực lượng mạnh mẽ sẽ đè nén không gian, chỉ cần bất cẩn thì người cắt chém liền bị không gian đổ sụp ép cho thân thể chia năm xẻ bảy.
Hoàng Cửu vừa cắt một khối, không gian thật lớn đã đổ sụp xuống đè về hướng nàng, không gian kia phá toái truyền ra lực lượng cực mạnh, dù nàng trốn chạy nhanh như chớp thì trong nháy mắt vẫn bị không gian ép vào trong, bịch một tiếng, huyết dịch bắn tung tóe.
May là có Cục lông nhỏ ở cùng nàng, nó lóe lên một cái rồi biến mất, mang theo nàng cấp tốc trốn chạy. Ở nơi xa, không gian kia bạo liệt, lực đổ sụp mạnh mẽ bao phủ bốn phương, phá toái mọi thứ.
Hoàng Cửu sợ đến cứng người, nhìn thoáng qua Tô Vũ vẫn còn đang rèn đúc ở nơi xa, thấy hắn còn chẳng buồn nhìn về phía bên này, nàng phẫn nộ quát: "Ngươi muốn mưu sát ta!"
Suýt chút nữa Hoàng Cửu đã chết rồi!
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Không, ta không định làm thế. Ta chỉ không ngờ là ngươi lại vô dụng như vậy! Ngươi đi theo Không Không nhiều năm, Không Không lại là chuẩn vô địch cực kỳ am hiểu không gian chi đạo, ta cho rằng ít nhiều gì ngươi cũng phải biết một chút, kết quả ngươi lại mù tịt. Hoàng Cửu, rốt cuộc thì ngoại trừ cảnh giới khá cao ra, ngươi còn biết cái gì?"
"Ngươi. . ."
Hoàng Cửu cả giận quát: "Ta vốn không quen với không gian chi lực, ngươi cũng không chịu nhắc nhở ta rằng không gian đổ sụp thì sẽ không có cơ hội chạy trốn."
"Thường thức mà còn cần ta nhắc nhở?"
Tô Vũ cười nhạo, hắn lại rèn đúc xong thêm một trang sách, lúc bấy giờ, hắn đứng lên, khẽ lắc đầu nói: "Là do chính ngươi phế vật, uổng công ta còn nghĩ cho ngươi cơ hội lĩnh ngộ không gian chi đạo để mở mang kiến thức, hóa ra ngươi chẳng làm được gì. Thôi, lỗi do ta đánh giá cao ngươi quá rồi!"
Hoàng Cửu nhíu mày nhìn hắn mà không nói lời nào.
Tô Vũ cũng không giải thích.
Không sai, hắn đang muốn chèn ép nữ nhân này, nàng quá kiêu ngạo, lại còn có điểm hung hăng càn quấy!
Liễu gia không cần loại người như vậy.
Tối thiểu không cần loại người mắt cao hơn đầu, ngang ngược càn rỡ. Liễu gia không thể có nhân vật cảm thấy mình có thiên phú tuyệt đỉnh, có thể ngạo thị hết thảy.
Không thể!
Tô Vũ sẽ cho nàng biết, nàng chỉ là kẻ tầm thường trong số các thiên tài.
Tô Vũ cải tạo một trang sách, đằng không tiến lên, tiếp nhận máy móc to lớn trong tay Hoàng Cửu rồi bắt đầu cắt chém không gian, vừa làm vừa thản nhiên nói: "Ngươi không biết gì hết, cũng không hiểu gì cả! Hợp tác với ngươi... không, là để ngươi làm vài việc vặt thôi mà ngươi cũng bất lực, thiếu chút còn làm hỏng máy móc của ta. Nói cho ngươi biết, nó mà hỏng thì ngươi không bồi thường nổi đâu! Giá mà có lão sư ta ở đây, hoặc chỉ là Ngô Lam cấp bậc Đằng Không thì ta đều cảm thấy họ sẽ tốt hơn ngươi, ngươi quá ngu ngốc!"
Hoàng Cửu không phục, không cam lòng nói: "Tô Vũ, ngươi không cần phải trào phúng gièm pha ta! Ta chỉ không am hiểu không gian chi đạo mà thôi!"
"Vậy ngươi am hiểu cái gì?"
Tô Vũ tiện tay cắt một không gian thật lớn. Sau khi bị hắn cắt đi, trong nháy mắt không gian bị rút ra thì hắc động của không gian thật lớn xuất hiện, đổ sụp xuống bao phủ bốn phương.
Mà Tô Vũ thì chỉ cần tuỳ tiện nhảy ra.
Hoàng Cửu cắn răng, không phục nói: "Ta là thiên tài, ta có chiến lực rất mạnh! Ta thậm chí có thể giao thủ cùng Nhật Nguyệt."
Tô Vũ cười nhạo: "Nhật Nguyệt? Ngươi cảm thấy một tên Nhật Nguyệt thì đáng gờm lắm à? Nếu ngươi cảm thấy như vậy thì ta nghĩ, đời này tốt nhất ngươi đừng trở lại Liễu gia."
"Ta cũng không muốn trở về!" Hoàng Cửu cả giận nói: "Ta chưa bao giờ nghĩ tới chuyện trở về!"
Tô Vũ cười nói: "Vậy là tốt nhất! Lần này ta không giết ngươi chính là vì Liễu gia chứ không phải vì nể mặt Nhân tộc. Cho nên, ngươi nợ Liễu gia một mạng. . . Dĩ nhiên, năm xưa khi ngươi còn nhỏ, là Liễu gia liên lụy ngươi, kém chút đã khiến ngươi chết. Xem như lần này ta thay bọn họ trả nợ đi."