Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2074 - Chương 2074: Nhĩ Hải Bạo Động

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2074: Nhĩ Hải Bạo Động
 

Tô Vũ vẫn đang dùng thực lực Nhật Nguyệt kiên nhẫn oanh kích từng quyền, đánh nửa giờ mà cũng chỉ đánh ra được một ít dấu vết, nếu là người bình thường thì đã sớm từ bỏ.

Bệnh tâm thần à!

Ai lại đi đấm mãi vào một bức tường đá làm gì.

Nhật Nguyệt còn phá gian nan như thế thì Sơn Hải Lăng Vân không phải sẽ hao tổn cả một tháng ở nơi đây sao?

Mà Tô Vũ thì mặc kệ suy nghĩ của bọn họ.

Hắn hết lòng tin tưởng rằng sau bức tường này sẽ có lối đi, hắn cho rằng vách tường trước mắt là về sau mới có, nó cũng chỉ là một loại ráy tai, đả thông thì liền có thể tiến vào bên trong lỗ tai.

Về phần Thủy Ngưng châu, đại khái là tro cặn ráy tai mà thôi.

Vách tường này mới là thứ ngăn chặn lỗ tai.

Sau một tiếng, Tô Vũ mệt mỏi thở dốc một hồi, thấy vậy, Hoàng Đằng nhịn không được nói: "Tô huynh, hay là đi thôi, phía trên bị nước biển đè ép quá nặng, ở đây lại đánh không thủng. Ngươi xác định sau lưng nơi này có lối đi ư?"

Tô Vũ không thèm để ý đến y, nghỉ một chút rồi lại tiếp tục oanh kích, vừa làm vừa nói: "Ba người các ngươi nắm chặt lẫn nhau, đợi chút nữa Hoàng Đằng bắt lấy cánh tay của ta. Khi lối đi mở ra, nước ùa vào thì đối phương sẽ có động tĩnh, lỗ tai hất lên thì nước sẽ văng ra ngoài hết. Về sau có lẽ sẽ không còn Nhĩ Hải. . ."

Nói đùa cái gì thế?

Mấy người thầm nghĩ như vậy, nhưng Tô Vũ nói quá chắc chắn khiến bọn họ đều dao động. Bất tri bất giác, ba người nhanh chóng nắm chặt tay nhau, đề phòng bị tách ra.

Bọn họ còn đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên răng rắc một tiếng!

Vách tường trước mặt bị phá toái!

Lúc bấy giờ, cả đám đều biến sắc, thật sự có lối đi!

Mà Tô Vũ thì lộ ra biểu tình quả nhiên như vậy, hắn cảm thấy cực kỳ vui mừng.

Sau lưng vách tường kia có một cỗ nguyên khí nồng đậm đến mãnh liệt ùa ra, lúc này, cả Nhân Diện giới giống như đều nghe được một tiếng rên rỉ thoải mái!

Lỗ tai được khai thông.

Thật là dễ chịu!

Bị bít lại quá lâu, dù là Nhân Diện giới thì cũng cảm thấy khó chịu, giờ đây cuối cùng cũng có người gạt bỏ số ráy tai kia, thoải mái khủng khiếp!

Bất quá dễ chịu xong rồi thì nước biển lại tràn vào khiến cho Nhân Diện giới rất không thư thái.

Mà lúc này, đám Hạ Hổ Vưu thì đã sớm choáng váng.

Vô số nguyên khí bao phủ ùa ra!

Nương theo lực trùng kích ùa ra của chúng, còn có hàng loạt bảo vật như Thủy Ngưng châu, rất nhiều, vô cùng nhiều!

Từng viên châu to tràn lan ra Thiên Nguyên khí nồng đậm, hai mắt Hạ Hổ Vưu dại đi, "Đậu mè, một viên này cũng đủ để đúc thành một vị Chiến giả Đằng Không cửu trọng, không, tiến vào Lăng Vân cũng đủ. . . Má nó, nhiều quá!"

Đây đều là chí bảo rèn luyện thân thể!

Cậu nhìn thoáng qua Tô Vũ, Tô Vũ không quay đầu lại nói: "Đều là rác rưởi, ráy tai tro cặn mà thôi, thích thì nhặt đi. . . Ta muốn đi vào trong, các ngươi có theo cùng không?"

"Dĩ nhiên!"

Hạ Hổ Vưu vội vàng ra hiệu cho Hoàng Đằng phụ mình thu lấy sạch sẽ số Thủy Ngưng châu kia.

Sau khi lực lượng dâng trào này tan biến, nước biển cũng bắt đầu tràn vào trong lỗ tai tĩnh mịch đã lâu. Tô Vũ cấp tốc bắt lấy tay mấy người, nói: "Đi, đều là rác rưởi thôi, đợi chút nữa quay lại nhặt sau. Lỗ tai này. . . Ta cảm thấy nó sắp vung vẩy rồi!"

Hắn vừa mới nói xong, một hồi chấn động dữ dội đã ập tới.

Hạ Hổ Vưu chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, nhìn từ vùng trời thì toàn bộ lỗ tai giống như đang đong đưa, mà bên trên mặt biển thì là sóng lớn ngập trời bao phủ thiên địa!

Lân cận Nhĩ Hải, một vài thiên tài hoặc là cường giả đang tìm bảo vật cũng bị sóng lớn đánh tới.

Cột nước to lớn ầm ầm đánh cho các sinh linh vỡ nát thân thể ngay tại chỗ.

Mặt biển to lớn đang gầm thét như muốn bao phủ bốn phương.

Lúc này cả Nhân Diện giới đều cảm nhận được cỗ dị động, tất cả mọi người nhìn về hướng xa xa, thấy được sóng nước thao thiên cao tới mấy ngàn mét đang trào sóng, sóng biển nặng nề có thể đè chết Sơn Hải cứ vậy ầm ầm ầm nện xuống!

Đừng nói Đằng Không hay Lăng Vân, ngay cả Sơn Hải cũng sẽ bị áp lực nước đè chết.

"Chạy mau!"

"Nhân Diện giới có biến rồi!"

". . ."

Bốn phương tám hướng, sắc mặt tất cả sinh linh đều tái nhợt, đây là lần đầu tiên trong vô số năm qua Nhân Diện giới xuất hiện cự biến như vậy.

Sóng lớn ào ra, lỗ tai giống như muốn hất văng hết thảy nước đọng bên trong nó.

Lỗ tai bị nước vào sâu rồi!

Nước tiến vào tai trái, tai phải bị ráy tai ngăn chặn nên vẫn còn đỡ, Nhĩ Hải bên phải xem như không có động tĩnh gì lớn. Còn tai trái dính nước nên khi tiến vào sâu thì bên trong sẽ lập tức lộ ra phản ứng tự nhiên, lúc này lại càng được thể hiện rõ ràng nhất!

Ầm ầm!

Trời sụp đất nứt!

Sóng nước lớn chụp chết mấy chục tu giả bên bờ biển, những kẻ đó kinh hoảng nhìn cột nước khổng lồ cao ngất trời, vẻ mặt tràn đầy tuyệt vọng cùng không cam lòng, tại sao lại như vậy?

Nhĩ Hải bỗng nhiên bạo động!

Trước kia đã có truyền thuyết có người bị chết đuối tại nơi này, khi ấy mọi người còn cười cợt không tin, nhưng hiện tại thì không ai cười nổi, bởi vì rất nhiều người đã bị bọt nước đập chết!

. . .

Bên ngoài.

Trong nháy mắt, lối đi lại bị phá toái mấy chục cái.

Sắc mặt các vị vô địch kịch biến.

Đáng chết!

Lại nữa rồi!

Không ít người nhìn về phía Dương Ngọc Thần vương, Dương Ngọc Thần vương còn đang khôi phục, ông vừa vận chuyển công pháp vừa cau mày nói: "Có thể là con ta tiến vào tầng một bạo phát đại chiến cùng đối phương? Hoặc là tên kia lại đại khai sát giới rồi?"

Có người nhịn không được thúc giục: "Rốt cuộc tầng một đã xảy ra chuyện gì, thêm một vị nữa đi liên lạc với hậu duệ ở tầng một đi! Hậu duệ của ai có thể bảo đảm lúc này đang ở ngay tại tầng một mà còn chưa chết không?"

Mấy vị vô địch ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, rất nhanh bên phía Tiên tộc có một vị Tiên vương trầm giọng nói: "Nhất mạch của ta có một người ở tầng một, thế nhưng không biết đã rời đi hay chưa."

"Liên lạc thử xem! Trả giá cỡ nào thì chúng ta cũng bỏ ra!"

Vị Tiên vương nọ hơi phân vân, suy nghĩ một lúc bèn gật đầu đáp: "Để ta hỏi tình huống xem sao, lần này còn có vài vị Nhân tộc tử vong, cảm giác như. . ."

Cảm giác như không phải do Nhân tộc làm!

Hiển nhiên Tô Vũ không quản được nhiều như vậy, hắn nhìn thấy Nhân tộc mà không giết đã coi như nể mặt. Hắn không có nghĩa vụ đi thông tri cho từng người một để họ mau chóng tránh ra xa, mà dù có thông báo thì cũng sẽ không ai coi ra gì!

Vào Tinh Vũ phủ đệ, chết sống có số, ngươi đi thông tri bọn hắn thì có lẽ người khác còn tưởng rằng ngươi muốn độc chiếm bảo vật.

Vị Tiên vương này cũng rất hiếu kì và lo lắng, người của ông ta ở tầng một đã chết rất nhiều.

Rất nhanh, ông khoanh chân ngồi xuống, mở ra thời không trường hà.

. . .

Cùng lúc đó.

Trong tầng một, một vị cường giả Tiên tộc đang mang theo không ít người trong tộc chạy trốn, lúc này, biển ý chí của gã bỗng nhiên rung động, huyết mạch sôi trào. Gã kinh hỉ không thôi, có điều nhìn lại thì những người chạy chậm đằng sau đã bị sóng lớn đập nát. Gã hốt hoảng, vội vã trốn chạy như điên, bùng cháy tinh huyết!

Một mực chạy trốn hồi lâu, tới khi sóng lớn không còn uy hiếp tính mạng được nữa thì gã mới vội vàng tiến vào biển ý chí.

Thời khắc này, trong biển ý chí có một cái bóng mờ hiện ra, lo lắng hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

Ông ta đã duy trì một đoạn thời gian.

Sắp không chịu đựng nổi nữa rồi.

"Lão tổ tông, Nhân Diện giới đại biến, Nhĩ Hải gào thét điên cuồng, trời sụp đất nứt. . . Chết rồi. . . Chết rất nhiều người. . ."

"Nhĩ Hải gây ra ư?"

Là mối nguy trong chính Tinh Vũ phủ đệ sao?

Vị Tiên vương cảm thấy bản thân không chịu nổi thêm nữa, sau một khắc vội vã tan biến.

Bình Luận (0)
Comment