Mà giờ khắc này, có đánh chết Tô Vũ cũng không nghĩ ra Tinh Vũ phủ đệ còn có tầng hầm!
Vô số năm qua, mọi người chỉ biết nơi đây có 9 tầng, hoàn toàn không biết đến việc Tinh Vũ phủ đệ còn có tầng hầm, vả lại hiện giờ ở dưới tầng hầm còn có hai tôn Tử Linh vô địch tồn tại.
Trong đó, có một vị có ân oán không nhỏ với Tô Vũ.
Lần trước khi đánh nổ tàn niệm của đối phương, Tô Vũ cảm thấy y sẽ không thể nào ra ngoài được, cũng chính vì vậy cho nên hắn mới mỉa mai, châm chọc một phen cho đã miệng.
Thậm chí khi tiến vào đây hoàn toàn có khả năng chạm mặt Tử Linh, hắn cũng chẳng lo lắng.
Lối vào Tử Linh giới cách đây rất xa.
Tinh Vũ phủ đệ có tổng cộng chín tầng, tầng chín thì lão Quy đã dặn là không thể đi, tầng tám thì chưa hẳn, tầng bảy cũng khó nói. Vậy nên Tô Vũ hoàn toàn không chút hoang mang.
Lúc bấy giờ, hắn đang bận tâm một chuyện khác.
Nơi đây thối luyện bằng cách nào?
Ở Huyết Nguyên, hắn đã móc mắt xuống; ở Nhĩ Hải, hắn đã bứt tai ném ra.
Bây giờ ở hố trời, không lẽ hắn lại cắt miệng xuống? Là cắt môi thôi hay là như nào, cũng đâu thể khoét vào quá sâu được?
Bất quá rất nhanh, Tô Vũ liền phát hiện cũng không cần phiền toái như vậy.
Tại một địa phương sâu hun hút, có một cỗ cương phong xoay quanh, Tô Vũ thử một cái, không ngừng hô hấp, bật hơi hà hơi, khiến đám cương phong ấy vờn xoay quanh trong miệng, thối luyện toàn bộ khoang miệng.
Phương pháp thì rất đơn giản, mấu chốt là. . . Lão Chu không có bị thối miệng đó chứ?
Đám cương phong này là hơi thở của lão đúng không?
Xét ra là ta đang hút khí của lão?
Được lắm!
Ta nhận!
Ráy tai đều là chí bảo, còn có cái gì mà không thể nhịn được.
Nhìn đám Hạ Hổ Vưu bọn họ xem, đã nằm rạp xuống mặt đất mà hút, còn kém chút hôn lấy hôn để đầu lưỡi khổng lồ của đối phương nữa mà thôi.
Thật ghê tởm!
Tại một chỗ sâu bên trong hố trời còn có một vũng thanh tuyền, thoạt nhìn chính là chí bảo thanh tuyền, Tô Vũ mấy lần muốn đi thu thập, có điều. . . Tâm lý vẫn hơi rờn rợn, rất khó xuống tay. Ráy tai coi như xong, hấp khí cũng được đi, bất quá thanh tuyền trước mắt… hẳn chính là nước miếng!
Hắn còn đang do dự, Hạ Hổ Vưu lại vội vàng thúc giục: "Tô Vũ, nhanh đi thu thập đi, đây chính là chí bảo nổi tiếng vạn giới, hoàng tiên dịch!"
Hoàng Cửu bên cạnh liền bổ sung thêm: "So với thánh tuyền ở Huyết Nguyên bên kia thì hoàng tiên dịch này còn có hiệu quả tốt hơn, một giọt đã đủ để người chết tái tạo lại da thịt xương cốt. Không phải ngươi đang thụ thương sao? Dùng mấy giọt, thương thế sẽ khỏi ngay lập tức."
"Ta thà chết còn hơn!"
Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, đây rõ ràng là nước miếng của kẻ đã chết vô số năm, các ngươi lại bảo ta đi uống nước miếng của lão?
Ta không uống!
Thôi được rồi, không uống thì vẫn phải thu thập, đây là đồ tốt, giữ lại đó đã, cùng lắm thì bán cho người khác, người khác lại không biết.
Nói đi cũng phải nói lại, hình như Long tộc có long tiên hương, nghe nói là được tinh cất từ nước miếng của rồng, tất cả mọi người đều xem như chí bảo mà yêu thích.
Ta có thể tiếp nhận nước miếng Long tộc, thậm chí tổ yến cũng có thể tiếp nhận.
Vậy vì sao lại không thể tiếp nhận lão Chu?
Cường giả như lão Chu thì chắc chắn khi còn sống, toàn thân sẽ thơm ngát đúng không?
Mang theo mớ suy nghĩ rối loạn ấy, Tô Vũ đã thu thập lại sạch sẽ số thanh tuyền kia, quả nhiên trong đó ẩn chứa năng lượng kinh người, phảng phất còn mang theo một chút mùi vị thần thánh.
"Đến tầng ba tìm hồ sen đi! Ăn củ sen cũng giúp khôi phục thân thể, nếu như tìm không thấy. . ."
Tô Vũ nhìn lại vũng thanh tuyền trong nhẫn chứa vật, nếu hắn tìm không thấy hồ sen. . . Khụ khụ, thì tính sau!
Chỉ là nước miếng mà thôi, sợ cái gì!
Từ từ tìm, không vội, Tinh Vũ phủ đệ có rất nhiều cơ duyên.
Thật sự tới lúc gấp, cần phải lập tức khôi phục thân thể thì có thể phục dụng cái kia sau.
Tô Vũ sớm tiêm cho mình mũi thuốc an thần, toàn vạn giới không biết bao nhiêu người thèm muốn thứ đồ chơi này mà còn chẳng được nhìn thấy nữa là...
Giờ khắc này, Tô Vũ đã hoàn thành khẩu khiếu thuế biến.
Đáng tiếc cả bọn đã đi rất lâu nhưng vẫn không tìm thấy khu vực có tóc, nếu vậy chỉ có thể tiến vào lối lên tầng hai.
Tính đến hiện tại, Tô Vũ đã cảm nhận được thất khiếu của mình có biến hóa rõ rệt, quan trọng hơn là hắn có cảm giác có loại sinh mệnh cấp độ đề thăng hơn trước.
Giống như. . . Không phải phàm nhân!
Mặc dù hắn đã sớm không phải là người bình thường, nhưng lúc này Tô Vũ lại nảy sinh cảm thụ, nếu như hắn đơn độc cắt đầu xuống thì vẫn có thể bảo trì sống sót, thậm chí có lẽ còn có khả năng sống thật lâu nữa là đằng khác!
Bất quá nếu nói đến thực lực tiến bộ mạnh mẽ thì phải kể đến Hạ Hổ Vưu, cậu ta mới là người tiến bộ rõ rệt nhất. Đi theo Tô Vũ lăn lộn không bao lâu, thân thể gia hỏa mập mạp này đã hoàn thành 24 đúc!
Đáng sợ!
Hạ Hổ Vưu tu luyện công pháp truyền thừa của Hạ gia, Khai Thiên đao nguyên bộ đúc thân chi pháp, tổng cộng có 36 đúc.
Dựa theo 36 đúc mà tính thì hiện tại Hạ Hổ Vưu đã tiến nhập Đằng Không lục trọng, sắp tiến vào thất trọng, có lẽ ăn một mớ ráy tai xong là cậu ta có thể thẳng tiến thất trọng, tốc độ này phải nói là cực nhanh!
Mà Hoàng Đằng cũng đã sắp hoàn thành một lần thuế biến, tiến lên Lăng Vân thất trọng.
Trong khi đó, tuy thực lực Tô Vũ có tăng cường, bảo vật cũng thu hoạch được rất nhiều, thế nhưng thân thể lại không có gì thay đổi, vẫn là trạng thái mới vào Lăng Vân nhất biến như trước, còn chưa thể hoàn thành toàn bộ thuế biến.
"Ta cần công pháp. . ."
Tô Vũ thầm nghĩ, trước đó hắn đã bắt gặp một vài công pháp vận chuyển khá lợi hại, về phần công pháp này là của lão Chu hay là của những người kiến tạo Tinh Vũ phủ đệ thì Tô Vũ không rõ ràng.
Đáng tiếc, hắn xem không được đầy đủ.
"Ta vẫn còn chưa mở được rất nhiều Thần khiếu, bất quá Thần khiếu có thể thư thả, nhưng vấn đề về thân thể thì phải sớm giải quyết, bằng không thuế biến tán loạn sẽ làm ảnh hưởng đến nhục thể của ta không đủ mạnh mẽ!"
Công pháp!
Có lẽ. . . Có khả năng thừa dịp hiện tại thân thể có tổn thương đi thử xem, miễn cho chữa khỏi, lại thụ thương, cái kia còn phải tốn tiền nhiều hơn đi trị liệu thương thế.