"Thái Sơn!"
Tô Vũ quát khẽ một tiếng, thiên địa lần nữa xoay tròn, có lẽ hôm nay đã phải nghe thấy từ này quá nhiều lần, thế nên giờ phút này, lão Chu hết sức phẫn nộ, toàn bộ tầng một rung chuyển kịch liệt.
Mà trong đầu Tô Vũ không ngừng vang lên thanh âm giận dữ.
"Thái Sơn, vì sao muốn giết ta?"
"Ta không phục!"
"Ta không cam tâm!"
". . ."
Trong miệng Tô Vũ tràn ra máu tươi, có điều hắn không thèm để ý, mặc cho âm thanh này trùng kích hắn.
Lúc bấy giờ, hắn đang quan sát tỉ mỉ Mi Tâm khiếu kia.
Lão Chu đang bạo động, tất nhiên sẽ vận chuyển công pháp, hắn muốn nhìn xem vị này vận chuyển Mi Tâm khiếu như thế nào.
Quả nhiên, theo sự bạo động của lão Chu, Mi Tâm khiếu đang nhanh chóng xoay quanh, hàng loạt nguyên khí hội tụ, toàn bộ cửa thông đạo đều đang rung động.
. . .
Nơi xa, bên ngoài hàng rào.
Hà Đồ cảm giác mình đã thấy được một người!
Không, không chỉ một, mà là mấy người.
Tuy rằng bản thân y chưa từng gặp Tô Vũ, thế nhưng y đã nghe thấy thanh âm của tiểu tử đó.
Giờ phút này, không hiểu sao trong lòng y thoáng thấy có điểm hồi hộp.
Chuyện gì đang xảy ra?
Tinh Vũ phủ đệ bạo động ư?
Đây là bởi vì. . . Thứ tài liệu dùng để rèn đúc phủ đệ là con người?
Hà Đồ không dám nghĩ sâu, cũng không dám tùy tiện động đậy, hình như tầng một tồn tại vấn đề rất lớn, rất nguy hiểm, y không nên ra ngoài thì hơn. Chờ bạo động chấm dứt rồi mới thử lên thăm dò xem sao.
Lúc bấy giờ, sự hiếu kỳ của y đối với Tinh Vũ phủ đệ đã tăng cao hơn hẳn.
Trước đây khi còn sống, y đã từng tới nơi này, nhưng lúc đó không có nhiều chuyện kỳ lạ như vậy.
Ngốc ngốc đứng bên cạnh Hà Đồ không nhúc nhích, nó cũng đang nhìn vào tình huống ở đằng sau hàng rào. Có điều ánh mắt của đầu Tử Linh này có chút thất thần.
. . .
Cùng lúc đó.
Chư thiên vạn giới, phía trên Tinh Thần hải.
Cửa bạch ngọc lần nữa bạo động.
Đây đã là lần thứ ba!
Lần thứ nhất mãnh liệt, lần thứ hai nhẹ nhàng một chút, lần thứ ba. . . kéo dài không ngừng.
Sắc mặt mấy vị vô địch đều hết sức âm trầm.
Bởi vì mỗi một lần bạo động, nhiều ít đều sẽ có người bỏ mạng.
Lần đầu tiên là nhiều nhất, lần thứ hai thì đỡ hơn, hiện tại là lần bạo động thứ ba khiến vô số thông đạo đứt gãy, điều này đại biểu lại có người chết.
Chết tiệt!
Kẻ vẫn lạc còn không phải kẻ yếu, mà đều là cường giả Nhật Nguyệt đỉnh cấp.
Nơi xa, vẻ mặt Đạo vương lạnh lùng tới cực điểm, thế nhưng ông ta vẫn kiềm chế, không hề phát cuồng.
13 cái danh ngạch, tiến vào 11 người, chết đi 7, chỉ còn thừa lại 4 vị.
Đây chính là vận khí của ông.
Vận khí này. . . Ông cảm thấy dường như toàn vạn giới đều đang nhằm vào mình.
Quá đáng giận!
"Vẫn còn 3080 người. . . Còn tốt."
Có người nói thầm một tiếng, vẫn được. Tuy rằng chỉ mới qua hai ngày mà đã chết hơn 500 vị, thế nhưng ít ra may mắn là vẫn còn không ít người sống sót.
Mấy vị vô địch gần đó không phản bác được.
Cái này mà gọi là còn tốt sao?
Aiiiiz.
Kể ra thì đối phương nói không sai. Trời mới biết lần này Tinh Vũ phủ đệ đang xảy ra chuyện gì, mấy ngày qua Tinh Vũ phủ đệ thường xuyên bạo động khiến tất cả mọi người cực kỳ sốt ruột, cứ tiếp tục như thế, coi chừng người bên trong đều chết sạch. Vạn tộc khó mà chịu đựng nổi tổn thất lớn như vậy.
. . .
Tinh Vũ phủ đệ, tầng bảy.
Giờ phút này, đại chiến không ngừng, hàng loạt cường giả tụ tập về đây. Hạ Long Võ một đao đánh chết một vị Nhật Nguyệt, y thở hắt ra, cấp tốc trốn chạy.
May mà mới rồi Tinh Vũ phủ đệ rung chuyển một thoáng làm những người kia bị phân tán ra, bằng không thì kém chút y đã bị vô địch vạn tộc vây quanh xử lý.
Vừa trốn chạy, Hạ Long Võ vừa quan sát tứ phương, tầng thứ bảy rất nguy hiểm, có vô số cường giả bị đưa đến đây, chỉ tính riêng vô địch đã có hơn 20 vị.
Trong khi đó, đóa Cửu Diệp thiên liên mà mọi người đều ôm lòng chờ mong đã xuất hiện. Có điều bọn họ nhanh chóng nhận ra, tuy rằng nó đã hiển hiện ngay bên trong hư không trước mắt, đang thong thả nở rộ, thế nhưng lại là sờ không tới, lấy không được!
Dựa theo tin tức Hạ Long Võ nhận được thì thứ đồ chơi này phải đợi.
Chờ triệt để nở hoa rồi thì mới chính thức thành thục, từ hư hóa thực.
Hiện tại, các phương đều đang thanh lý tạp ngư, cố gắng phong tỏa tầng bảy, không cho phép bất luận ai khác tiến lại đây.
Nơi xa, đại chiến bùng nổ, Hạ Long Võ quay đầu nhìn lướt qua, hình như kẻ đang trong vòng chiến là vị kia của Chu gia.
Chu Thiên Phương!
Thực lực đối phương rất mạnh, Hạ Long Võ cũng không nhìn nhiều, cấp tốc rút lui.
Lần này Nhân tộc cử tới 4 vị vô địch.
Hạ Long Võ, Chu Thiên Phương, Chu Phá Long và Tần Trấn.
Mặt khác, vạn tộc cử vô địch đến cũng không ít, Hạ Long Võ tính toán một thoáng, ước chừng khoảng 22 vị, thậm chí có thể nhiều hơn, vả lại phía dưới tầng bảy có lẽ còn có một số lão gia hỏa góp mặt, thế nhưng khả năng cao là chỉ cho tam thế thân ra trận.
Bất quá theo Hạ Long Võ quan sát thì phần lớn đều là tam thân hợp nhất buông xuống.
Tuy rằng làm vậy là mạo hiểm, nhưng tại đây mà không cho tam thân hợp nhất thì nói thẳng ra là đi chịu chết vô ích.
Một đống lớn vô địch góp mặt, ngươi chỉ cho tam thế thân tới, tính ra thì tam thế thân chỉ mạnh hơn chuẩn vô địch một chút, thế nên gặp phải vô địch thì bị người chém chết là chuyện khỏi cần suy nghĩ.
Hạ Long Võ đang chạy trốn, cùng lúc đó nơi xa, một cây trường thương hoành thiên.
Tiếng hét phẫn nộ của Tần Trấn vang dội: "Tiên tộc, đám dối trá các ngươi, lão tử một thương đâm chết ngươi!"
Bên kia, Tần Trấn cùng một vị vô địch Tiên tộc đang đấu với nhau.
Hạ Long Võ liếc qua, không quản thêm.
Thực lực của Tần Trấn tương đối mạnh mẽ, chỉ là vận khí thì hơi khó nói, từ lúc đến đây chỉ mới vẻn vẹn 2 ngày mà hắn đã lao vào những 6 trận chiến.
Dưới tình huống bình thường, hiện tại vô địch trực tiếp va chạm không nhiều, cái tên này thì ngược lại, ba phần vô địch đại chiến tầng bảy đều có mặt hắn.
Nghĩ đến đây, Hạ Long Võ bất giác cau mày, lần chấn động này phá lệ quá dài.
Rất lâu sau, Tinh Vũ phủ đệ mới dần dần yên ổn lại.
Trong lòng tất cả mọi người đều hồ nghi, rốt cuộc tại sao lại có cơn địa chấn dữ dội ấy? Đã vậy lại còn rất nhiều lần!
. . .
Mà giờ khắc này, Tô Vũ không ngừng phun máu.
Có điều phun riết sẽ thành quen.
Không có việc gì!
Lão Chu quang rống mà thôi, trùng kích một thoáng biển ý chí của hắn, mặc dù bị xung kích rất khó chịu, nhưng may mà có Văn Mộ bia bao trùm nên tính ra vẫn có thể chịu được.
Lúc bấy giờ, ngay vị trí mi tâm của Tô Vũ có tiêu chí hình hỏa diễm hiện lên.
Dưới sự phẫn nộ của lão Chu, Mi Tâm khiếu đang nhanh chóng vận chuyển giúp Tô Vũ nhận ra một ít dị dạng.
Hắn tỉ mỉ quan sát, thỉnh thoảng nhịn không được lại phun máu.
Thế nhưng Tô Vũ không thèm để ý, chút thương thế đáng là cái gì, quan trọng là lần này hắn phải tìm hiểu rõ cách vận hành Mi Tâm khiếu mới được.
Một lát sau, Tô Vũ thử vận chuyển khiếu huyệt ngay vị trí mi tâm của mình, khiếu huyệt vận chuyển, các khiếu huyệt liên quan khác trên toàn thân lập tức sáng lên!
250 cái, 260 cái, 270 cái. . .
Đám khiếu huyệt ấy cấp tốc kết hợp lại, Tô Vũ liên tục điều chỉnh, kích phát từng cái, tốc độ khá nhanh.
Khiếu huyệt vận chuyển tất nhiên cũng phải tuân theo quy luật đối ứng.
Thường thường là biết một cái sẽ có thể biết được cái thứ hai.
Rất nhanh, 320 cái khiếu huyệt đã được thắp sáng. . .
Phốc!
Tô Vũ phun một ngụm huyết dịch nồng đậm ra ngoài, trong cơ thể hắn có một khiếu huyệt rung chuyển dữ dội, Tô Vũ giật nảy mình, sắc mặt biến hóa.