"Hà Đồ!"
Tại cửa vào tầng ba, Tô Vũ thở hổn hển, càng nghĩ lại càng sợ.
Má nó, hắn vẫn chưa hiểu vì sao đối phương có thể tiến lên từ tầng một.
Không thích hợp!
Tô Vũ đã dành cả một ngày ở tầng một, cũng đã đích thân quét sạch một vòng, căn bản không hề phát hiện có bất kỳ đầu Tử Linh nào, đừng nói là Tử Linh quân chủ mạnh mẽ như thế. Vả lại nếu Hà Đồ đã sớm ở dưới đó, thế thì ngay khi trông thấy hắn, chẳng phải y nên lập tức lao lên bóp chết hắn sao?
Tuy rằng Hà Đồ chưa từng thấy Tô Vũ, nhưng y đã nghe qua thanh âm của hắn rồi, huống chi Tử Linh giết người còn phải nhìn mặt xem là ai thì mới phóng tử khí giết chắc?
"Tầng hai coi như xong!"
Mặc dù Tô Vũ cũng lừa giết không ít người, thế nhưng hắn chỉ dọn dẹp những kẻ ngáng đường mình tầm bảo, không có rảnh rỗi tàn nhẫn mà đi khắp nơi tìm người sống để giết như Hà Đồ.
"Hẳn là trước đó y không ở tầng một, có lẽ ta đi rồi thì y mới xuất hiện!"
Tô Vũ nghĩ đến đây liền cấp tốc trốn vào hư không, tan biến ngay tại chỗ.
Đáng sợ!
"Hà Đồ là Tử Linh, tầng dưới lại không có lối đi, rốt cuộc làm sao y có thể tiến vào tầng một? Lão Quy đã nói lối đi nằm tại tầng bảy, trừ phi y đã sớm đi từ tầng bảy xuống dưới. . . Nhưng chuyện này không hợp lý, dù là Tử Linh thì cũng cần phải tuân thủ quy củ!"
"Nói như vậy, có thể là do y đã dùng thủ đoạn riêng. . ."
"Thần khiếu!"
Tô Vũ lẩm bẩm, người bình thường không nghĩ tới, nhưng chẳng lẽ Tô Vũ lại không biết.
"Tử Linh giới!"
Ánh mắt Tô Vũ lóe sáng. Không sai, chính là Tử Linh giới!
Có lẽ ở Tử Linh giới có khu truyền tống, vị trí đối ứng với Thần khiếu, hướng di chuyển là hướng Thần khiếu vận chuyển.
Nói như vậy thì xem ra Hà Đồ là truyền tống thẳng từ Tử Linh giới đến Tinh Vũ phủ đệ. Nếu trước đó y không ở tầng một, thế thì khả năng cao là ở ngay dưới mặt đất. . .
Ánh mắt Tô Vũ biến ảo, lẽ nào là tóc?
Phía dưới tầng một còn có tầng hầm? Là một tầng hay mấy tầng?
Tô Vũ giật mình, tin tức này quá trọng yếu!
"Sơ đồ vị trí Thần khiếu!"
"Lộ tuyến Thần khiếu vận chuyển!"
Tô Vũ hít sâu một hơi, đây là thứ hắn khao khát bấy lâu.
Thần quang trong mắt Tô Vũ lấp lánh, tin tức này quá đỗi quan trọng đối với hắn, điều này đại biểu Văn Minh sư đạo của hắn đang tỏa sáng, chỉ cần phát hiện ra sơ đồ và lộ tuyến thì hắn có thể mở 360 Thần khiếu, mở ra m khiếu, lại mở Thiên khiếu!
m Dương hợp nhất, Nguyên Thần hợp nhất!
"Tử Linh giới!"
Việc Hà Đồ có mặt ở đây đã cung cấp cho hắn một tin tức cực kỳ quan trọng, 360 Thần khiếu, đến nay Tô Vũ mới chỉ phát hiện 290 cái, khoảng cách tới 360 cái còn kém xa, vả lại vị trí phân bố Thần khiếu lại càng khó suy luận so với Nguyên khiếu.
Trong đầu Tô Vũ hiện ra vô số suy nghĩ, sau một khắc, hắn cấp tốc đuổi theo hướng mà Cục lông nhỏ lưu lại khí tức.
Hắn phải nhanh chóng tìm ra đám người Bạch Phong rồi mang bọn họ rời đi.
Không biết lúc nào Hà Đồ sẽ đi lên đây, rất nguy hiểm!
. . .
Tầng ba.
Trước mắt Tô Vũ hiện tại là tình cảnh ầm ầm sóng dậy, núi non chập trùng, khả năng cao đây là lồng ngực của lão Chu.
Thiên Hà cát nằm ở khu vực nào?
Tô Vũ chưa từng tới nơi này, tuy rằng trước đó đã nhìn qua địa đồ giản lược, bất quá chưa hẳn đã tinh chuẩn.
"Thiên Hà cát. . . Lồng ngực. . . Thiên Hà. . ."
Tô Vũ một bên độn không di chuyển, một bên suy nghĩ, rất lâu sau, hắn chợt khựng lại, nhe răng trợn mắt, "Đừng nói với ta đó là sữa!"
Không đến mức đó chứ, lão Chu là nam mà.
Chẳng lẽ nam nhân cũng rỉ ra sữa?
Khoan đã, không lẽ lão Chu là nữ?
Có điều thanh âm oán hận kia rõ ràng là thanh âm của nam nhân.
Má nó.
Đừng bảo ta là người đều đã chết, thế mà lão Chu còn cố ý ngụy trang thanh âm nhé, nếu thật thì lão chính là biến thái!
"Hay là do bên trong nội tạng có tác dụng tịnh hóa, Thiên Hà cát chính là sản phẩm của việc tịnh hóa này. . ."
Trong lòng Tô Vũ có điểm phán đoán, cơ thể người đặc thù, có một vài khí quan có tác dụng tịnh hóa tạp vật.
Tô Vũ còn chưa xác định rõ ràng tầng thứ ba này đến cùng là bộ phận cơ thể nào.
Diện tích nơi đây rất lớn, vốn dĩ hắn nên chậm rãi thăm dò, tự mình đi xem xem.
Có điều Tô Vũ không biết mất bao lâu thì Hà Đồ sẽ giết sạch sẽ hết sinh linh ở tầng hai, tiến lên tầng ba, có lẽ chẳng mấy chốc y sẽ lên đây, thế nên hắn không có thời gian quan sát, trước lo dẫn người đi chạy trốn cái đã!
. . .
Lúc bấy giờ.
Mấy trăm sinh linh đang đối đầu cực kỳ căng thẳng trước một thác nước lớn.
Đối với bất kỳ chủng tộc nào mà nói thì Thiên Hà cát đều rất trọng yếu. Mà tác dụng của Thiên Hà cát chính là do Nhân tộc phát hiện đầu tiên.
Có điều rất nhanh, vạn tộc đều đã biết bí mật của thứ này, một khi bị lưu truyền rộng rãi thì bí mật không còn là bí mật nữa.
Việc tịnh hóa ý chí lực là việc hết sức then chốt đối với Văn Minh sư của bất kỳ chủng tộc nào. Thậm chí ngay cả Chiến giả cũng cần tăng cường ý chí lực của mình, để phòng bị Văn Minh sư trực tiếp phá toái biển ý chí của bọn họ.
Cho nên Thiên Hà cát ở tầng ba hiển nhiên là chí bảo bị người người tranh đoạt.
Thác nước cao ngút trời, dõi mắt lên cao mãi cũng chưa thấy điểm dừng, cho nên mọi người mới gọi nó là Thiên Hà, phảng phất từ trên trời khuynh đảo mà xuống, trùng kích, hình thành hạt cát sáng long lanh óng ánh, đây chính là Thiên Hà cát trong miệng mọi người.
Giờ khắc này, các tộc đều có cường giả ở đây.
"Nhân tộc, Thiên Hà cát không phải là thứ mà các ngươi có thể mơ ước!"
Một vị Sơn Hải Ma tộc lớn tiếng quát, bốn phía, Long tộc, Tiên tộc, Thần tộc, Minh Tộc và nhiều chủng tộc khác đều nhìn chằm chằm về phía Nhân tộc bên kia.
Nhân tộc bên này cũng có không ít người.
Xung quanh thác nước có hơn 300 sinh linh tụ tập, trong đó Nhân tộc có gần trăm người, các tộc khác cộng lại vượt qua 200 vị.
Mà dẫn đầu Nhân tộc hiện tại là cường giả Thiên bảng Tần Phóng và thiên tài của các đại phủ, tỉ như Ngô Kỳ, Bạch Phong đều đang ở đây.
Đằng sau lưng bọn họ cũng có vài vị Sơn Hải cảnh, bất quá sắc mặt ai nấy đều hết sức ngưng trọng.
Từ sau khi đại chiến hơn 50 năm trước kết thúc bằng việc Diệp Bá Thiên ngã xuống, sự phát triển của cả Nhân tộc đều có điểm đình trệ, không nhiều cường giả hay thiên tài yêu nghiệt xuất hiện, nhất là ở cảnh giới Sơn Hải đã có dấu hiệu đứt gãy.
So sánh với Sơn Hải của vạn tộc thì Sơn Hải Nhân tộc thật sự không chiếm bất kỳ ưu thế nào, cũng không có nhân vật quá mức nghịch thiên nào khác.