Bên ngoài Tinh Vũ phủ đệ.
Tầm 300 lối đi đồng loạt sụp đổ.
Mà Tô Vũ không biết, ngay khi hắn đang đánh giết những người này, thì ở dưới lầu hai, lại có thêm trên trăm đầu lối đi cùng lúc đổ sụp.
Tính ra, số lượng tử vong đã vượt qua 400 vị!
Bầu trời tối sầm xuống.
Tiếng thở dốc hoảng loạn.
"Chết rồi. . . Hơn 1000 người!"
Thở dốc, đè nén.
Ba ngày.
Chỉ mới ba ngày mà đã chết hơn 1000 vị.
Không thể nào tiếp thu được, cũng không thể nào tin nổi.
Các vị vô địch rốt cuộc cũng không còn nhẫn nại được nữa, dồn dập hiện thân, hư không chấn động, thời không rối loạn, có vô địch đè nén lửa giận, tựa như hỏa lò, có thể sẵn sàng bốc cháy lên bất kỳ lúc nào.
Bên ngoài, sắc mặt những kẻ tới tiễn biệt bằng hữu hoặc là chuẩn bị tiếp dẫn cường giả đều trắng bệch, vừa bi ai lại vừa sợ hãi.
Chết rồi!
Chết rất nhiều!
Liên tục bỏ mạng không ngừng làm cho trái tim ai nấy đều thấy rét lạnh.
Đến cùng là tại sao?
Trong số các đại tộc, Tiên tộc là bên chết nhiều nhất, tổng cộng có hơn 600 người vào trong, nhưng hiện tại đã vượt qua 200 vị vẫn lạc, coi như hơn một phần ba.
Ba ngày, chỉ mới ba ngày mà Tiên tộc đã diệt sát một phần ba cường giả.
Thần Ma còn đỡ hơn một chút, bọn họ đã chết khoảng trăm người, nhưng so sánh với Tiên tộc thì xem như vận khí rất khá.
Không khí bên ngoài hết sức ngột ngạt!
Lần nữa có vô số ánh mắt dõi về phía trận doanh của Nhân tộc bên kia, không có khả năng, vì sao lại là Nhân tộc chết ít nhất?
Nhất là lần này khi có tới 400 người ngã xuống, vậy mà Nhân tộc chỉ chết có 5 6 vị.
Rõ ràng Nhân tộc cũng có đến 400 500 người vào trong, vì sao lại chết ít như thế?
Việc này rốt cuộc có quan hệ với Nhân tộc hay không?
Có vô địch đè nén ngữ khí, trầm giọng nói: "Chết nhiều như vậy, ai có thể nói cho ta biết nguyên nhân do đâu không? Mấy trăm năm qua chưa từng có chuyện tương tự xảy ra, năm nay chỉ mới vừa đi vào có ba ngày mà đã bỏ mạng cả ngàn người, có hợp lý không?"
Ngắn ngủi ba ngày mà thôi!
Chuyện này thật sự quá bất thường.
Dù trước đó mọi người đã biết tầng một xảy ra dị biến ở khu vực Nhĩ Hải, nhưng đúng lý thuyết thì người ở tầng một chạy đã chạy, chết đã chết, sao hiện tại vẫn còn nhiều lối đi sụp đổ? Chẳng lẽ nói, mối nguy đã lan tràn?
Người chết hiện tại là cường giả ở tầng hai tầng ba?
Tuy rằng Nhật Nguyệt chết rất ít, nhưng hàng loạt Lăng Vân Sơn Hải tử vong đều là chuyện diễn ra đồng loạt trong nháy mắt, có thể phán đoán, đây chắc chắn là do có cường giả đỉnh cấp đồ sát!
Một chiêu giết sạch tất cả mọi người.
Trong số những kẻ đã bỏ mạng có cả hậu duệ vô địch, trong tay nắm giữ binh khí hoặc tinh huyết của tổ tông ban cho, vậy mà vẫn chết cùng lúc với những kẻ tầm thường khác, điều này nói rõ là bọn họ căn bản không có thời gian hay sức lực để phản kháng đối thủ.
"Ha. . ."
Có vô địch bật hơi, khí thể tràn đầy sát khí, hư không bị cắt chém, lửa giận đốt cháy một vùng không gian.
Nhưng mà… Y không biết nên trút giận lên kẻ nào.
Đúng lúc này, có người âm lãnh nói: "Ta thấy vẫn nên hỏi Nhân tộc thử đi! Còn mời Nhân tộc chỉ bảo một chút, làm thế nào mà vạn tộc đều xảy ra đại thương vong, duy chỉ có Nhân tộc là tổn thất không mấy người.”
Đến bây giờ, Nhân tộc chết tầm 60 người, tổn thất một phần tám.
So với Tiên tộc đã chết hơn 200 vị thì đúng là quá chênh lệch.
Chưa kể bên phía họ còn có hậu duệ vô địch tẫn mạng.
Mấy trăm tầm mắt đồng loạt nhìn về phía Nhân tộc, mà Nhân tộc bên này, Đại Hạ vương vẫn giữ nguyên nét mặt bình tĩnh, Đại Chu vương thì lại âm trầm.
Thấy mọi người nhìn mình, Đại Chu vương thở dài nói: "Đừng hỏi ta, nếu Nhân tộc có bản lãnh này thì đã sớm đồ sát hết thảy thiên tài tộc các ngươi. Tất cả mọi người vốn là kẻ thù, cũng không phải bằng hữu, cũng không cần thiết phủ nhận, cụ thể xảy ra chuyện gì thì các ngươi nên truyền tin vào trong hỏi một chút xem!"
Một đám vô địch thầm mắng.
Đưa tin!
Mỗi lần đưa tin liền hao tổn một giọt tinh huyết của vô địch, vả lại còn không giữ liên lạc được quá lâu.
Dù vô địch có nhiều thì cũng không chịu nổi kiểu tiêu hao như thế.
Lúc này, có một vị vô địch Thần tộc ra mặt: "Thôi được rồi, đã vậy thì các tộc thay phiên nhau đi. Tìm hiểu xem đến cùng bên trong xảy ra chuyện gì!"
Lời này vừa nói ra, có vô địch lạnh nhạt lên tiếng: "Tộc ta coi như xong, đi vào 3 vị, chết mất 2, bây giờ chỉ còn lại một Nhật Nguyệt, vả lại bọn ta không chung huyết thống, muốn hỏi cũng không được. Tộc ta không tham dự!"
Nói đùa cái gì!
Sự tình không liên quan tới ta, vì sao ta phải hao phí tinh huyết để thay phiên với các ngươi?
Nghe thế, Thần vương cũng không phẫn nộ, thản nhiên nói: "Được thôi, có điều nếu có tình báo thì các ngươi cũng không cần phải biết."
Thích nói hay không thì tùy!
Một vài tiểu tộc căn bản chẳng buồn bận tâm. Người đã chết không ít, người còn sống chẳng được bao nhiêu, có hỏi ra tin tức gì thì cũng không thể giải quyết được.
Sao phải vì vậy mà hao tổn tinh huyết vô địch?
Các vị vô địch tộc khác nghe vậy, nhất thời đều rơi vào trầm mặc.
Rất lâu sau, Thần tộc bên này, Bạch Phát thần vương khẽ thở dài nói: “Không sai, hiện tại có biết cũng vô dụng, chúng ta không thể can thiệp vào. Cứ chờ xem đi đã."
Có người chần chờ nói: "Liệp Thiên các có thể nghĩ biện pháp khác để truyền tin vào Tinh Vũ phủ đệ không?"
"Đúng vậy, Liệp Thiên các có biện pháp không?"
"Liệp Thiên bảng có thể đưa tin được không?"
". . ."
Các vị vô địch vẫn rất sốt ruột, bọn họ muốn biết bên trong đang xảy ra chuyện gì, có thể tìm cách ứng đối để giảm thiểu tối đa thiệt hại hay không.
Không biết qua bao lâu sau, bên trong Liệp Thiên các có một âm thanh đạm mạc vang lên.
"Năm xưa cũng không phải không thể đưa tin vào Tinh Vũ phủ đệ, bằng không cường giả ở trong đó làm sao có thể liên lạc với bên ngoài được."
"Chẳng qua có một quãng thời gian phủ đệ đóng cửa nhiều năm, cấm chế mở ra, thế nên bây giờ mà dùng thủ đoạn bình thường thì rất khó đưa tin vào trong."
"Liệp Thiên các. . . Liệp Thiên bảng đã bị tổn hại, tàn khuyết không đầy đủ, muốn truyền tin tức vào trong đó thì thật là quá khó khăn!"
Những người khác còn chưa ai đáp lời, trong hư không, bỗng có tiếng ho khan vang lên, hình chiếu của một tôn cổ lão cường giả hiển hiện, chủng tộc không rõ, thân phận không rõ, nhưng cũng đủ khiến không ít người giật mình nhìn chằm chằm đối phương.
Cường giả kia nhìn về phía Liệp Thiên các, khó nhọc cất tiếng: "Hầu gia. . . Muốn tu phục Liệp Thiên bảng thì cần gì?"
Hầu gia!
Mọi người không hiểu rõ, nhất thời ánh mắt vô số kẻ đều trở nên dị dạng.
Mà Nhân tộc bên đây đều đồng loạt nhìn về phía Đại Hạ vương.