"Chứng Đạo bảng!"
"Thứ nhất, Vạn Thiên Thánh!"
". . ."
Bốn phương đều im ắng.
Cũng không phải kinh ngạc vì Vạn Thiên Thánh lên bảng, mà là ngoài ý muốn với chuyện Liệp Thiên bảng có vẻ đã được khôi phục rất nhiều, bây giờ nó đã tự mình cập nhật bảng danh sách.
Trước đó, Liệp Thiên các không có bảng xếp hạng nào dành cho những người có tiềm năng chứng đạo cao nhất.
Mà bảng danh sách của Chư Thiên Vạn Bảo Lâu lại không quá đáng tin cậy.
Cho nên hiện tại mọi người đều thấy hứng thú với Chứng Đạo bảng của Liệp Thiên các.
Mọi người vội nhìn xuống dưới, bọn họ muốn biết sau khi Liệp Thiên bảng khôi phục uy năng thì nó sẽ đánh giá cường giả dưới vô địch như thế nào.
"Thứ hai, Cửu Nguyệt!"
Mọi người lại sững sờ, thứ hai là Cửu Nguyệt?
Cửu Nguyệt của Thực Thiết cổ thú nhất tộc?
Tên mập mạp lười biếng không muốn nhúc nhích, cả ngày hết ăn lại nằm Cửu Nguyệt, nó là đệ nhị?
"Thứ ba, Trường Hà, Mệnh Tộc!"
Cả đám gật gù, không sai, trước đó đối phương cũng đứng thứ hai trong danh sách tiềm năng chứng đạo của Chư Thiên Vạn Bảo Lâu.
"Thứ tư, Thiên Chú, Thiên Uyên tộc!"
Trước kia vị này xếp hạng nhất, không nghĩ hiện tại lại rớt xuống vị trí đệ tứ, so với khoảng cách trước đó cũng không nhỏ.
"Thứ năm, Không Không, Không Gian Thú Tộc."
Cái này cũng không thành vấn đề.
"Thứ sáu, Lam Thiên, Nhân tộc!"
". . ."
Bốn phương lần nữa lâm vào trạng thái an tĩnh.
Lam Thiên!
Sắc mặt không ít người đều biến đổi. Lam Thiên bài danh thứ sáu, đây là Chứng Đạo bảng, cũng chính là thứ hạng của những kẻ có thực lực không sai biệt lắm dưới vô địch. Trong mười vị trí đầu cơ hồ đều có thể đánh một trận ra trò cùng vô địch.
Lam Thiên có khả năng?
Nói đùa cái gì.
Tuy rằng trước đó Lam Thiên đã từng giết tam thế thân của vô địch, nhưng đó cũng không phải là vô địch thật sự, y há có thể xếp hạng thứ sáu?
"Thứ bảy, Thôn Thiên, Hống Tộc!"
"A, tiểu tử nhà ta lên bảng à?"
Trong hư không, Hống vương đột ngột xuất hiện, một trảo chụp chết một đầu Nhật Nguyệt Quang Minh điểu, vừa ăn vừa cười nói: "Trước đó tiểu tử nhà ta đứng tận hạng 36, bây giờ đã lên hạng 7, không tệ!"
Mọi người cả kinh, Hống Tộc Thôn Thiên bài danh thứ bảy, trước đó đúng là không ai nhìn ra.
"Thứ tám, Cổ Đãng, Tiên tộc!"
Đây là hậu duệ Thiên Cổ.
"Thứ chín, Huyết Phù Đồ, Ma tộc!"
"Thứ mười, Đấu Thương, Thần tộc!"
Xếp hạng mười vị trí đầu có thay đổi rất lớn so với dĩ vãng.
Trong đó, Nhân tộc Vân Trần đứng ở vị trí thứ 15.
Đây là sự tồn tại đã cùng lúc đồ sát ba tôn chuẩn vô địch, thế mà chỉ đứng ở hạng 15, ngạc nhiên hơn là kẻ mà mọi người đều coi là cực mạnh - Chu Thiên Đạo lại không có tên trong top đầu, mãi tới khi nhìn xuống hạng gần chót 97 thì mọi người mới thấy tên ông.
Thế nhưng, có thể lên bảng thì chứng tỏ thực lực đã cực cường.
Mười vị trí đầu, trong đó có hai vị Nhân tộc!
Đương nhiên, mọi người đều biết Vạn Thiên Thánh rất mạnh, trong trận chiến Nam Nguyên ông ta đã đồ sát hai tôn vô địch. Nếu bảo giết vô địch Minh tộc là vận khí, bởi vì đối phương chỉ cử tới tam thế thân, thì việc ông có thể giết chết Phần Hải hợp nhất tam thân đã chứng tỏ sức mạnh thật sự.
Nhưng còn Lam Thiên ở vị trí thứ sáu… Xem ra trong trận chiến lần trước, rất có thể y đã không xuất toàn lực.
Ngoại trừ hai kẻ này, vạn tộc còn chú ý tới nhiều cường giả khác.
Có người lên tiếng: "Trước kia cũng không quá để ý, hiện tại mới biết là do ta thiển cận. Cửu Nguyệt bài danh thứ hai, rất gần với Vạn Thiên Thánh, Cửu Nguyệt đã vào trong rồi đúng không?"
Ánh mắt vạn tộc biến ảo, đúng vậy, Cửu Nguyệt đã tiến vào.
Một gia hỏa có thể chiến vô địch, thậm chí, có lẽ còn có thể giết vô địch đã vào trong?
Đúng lúc này, hư không nứt ra, một tôn Thực Thiết thú vô cùng cường đại, vô cùng to lớn xuất hiện, có lẽ nó vừa ăn cái gì đó xong, giống như lão Hống, khóe miệng vương đầy mỡ. Nó lười biếng nói: "Không đánh nhau. . . Tộc ta, không đánh nhau! Tên Cửu Nguyệt kia đói bụng nên đi tìm một chút thức ăn thôi, ăn no xong sẽ lập tức ra ngoài!"
Đừng hiểu lầm!
Cửu Nguyệt rất yếu!
Nghe thế, vạn tộc không khỏi lạnh người.
Không đánh nhau?
Ăn cái gì?
Rốt cuộc là ăn cái gì?
Ăn Thần Ma hay là ăn Tiên tộc?
Dám có khi Cửu Nguyệt đã đi ăn Tiên tộc thật, dù sao trước đó các cổ tộc đều động tâm tư với Tiên tộc.
Giờ khắc này, có vị Tiên vương nhịn không được, cả giận quát: "Qua nay tộc ta đã có năm vị Nhật Nguyệt ngã xuống, chẳng lẽ là do. . ."
Là do các ngươi làm?
Không chỉ Cửu Nguyệt, mà hình như Thôn Thiên cũng tiến nhập Tinh Vũ phủ đệ.
Đáng chết, mấy đại hung tộc này đều có Nhật Nguyệt cực kỳ cường hãn tiến vào, bọn chúng đều là sự tồn tại có thể chiến vô địch!
Không có một kẻ nào là tốt lành!
"Khụ khụ!"
Giờ phút này, có vô địch mở miệng: “Khoan bàn đến chuyện đó. Các chủ, bây giờ có thể liên hệ với người bên trong không?"
"Thử nhìn một chút xem sao."
. . .
Bên trong Tinh Vũ phủ đệ.
Ngay lúc Liệp Thiên bảng hợp nhất, bỗng nhiên cuốn sách hoạt màu vàng kim trong đầu Tô Vũ chấn động một cái!
Sách họa trong đầu rung động một hồi, rất nhanh đã khôi phục trạng thái an tĩnh.
Tô Vũ nhíu mày.
Đã rất lâu rồi sách họa không có động tĩnh gì, vì sao hôm nay lại có biến chuyển?
Trong nháy mắt ban nãy, Tô Vũ còn tưởng rằng sách họa xảy ra chuyện, kết quả rất nhanh nó đã bình thường trở lại, chẳng lẽ đây là muốn báo hiệu có chuyện không tốt sắp xảy đến?
Có điều thần văn chữ “Kiếp” lại nằm im.
Mà ngay một khắc này, Tô Vũ bỗng giật nảy mình, hắn cảm nhận được một điểm động tĩnh, Văn Mộ bia đang bao bọc bên ngoài biển ý chí cũng chấn động một cái, tức khắc Văn Mộ bia đã bắn thứ lực lượng vô hình nào đó ra ngoài.
Cỗ lực lượng kia hết sức mỏng manh, sau khi bị đánh đi liền tiêu tán trong nháy mắt.
"Cái gì vậy?"
Trong lòng Tô Vũ hơi động, có người đang nhìn trộm ta!
Đúng, nhất định là có người đang nhìn trộm ta!
"Rốt cuộc là thứ gì mà có thể vô thanh vô tức dò xét biển ý chí của ta? Cái này. . . là Liệp Thiên bảng hay là cường giả tuyệt thế?"
Tô Vũ kinh ngạc, thầm đoán có lẽ không phải là Liệp Thiên bảng. Rõ ràng trước đây nó không có động tĩnh gì, vì sao hiện tại lại xuất hiện biển chuyển lớn như thế?
Tô Vũ chợt nghĩ đến một chuyện, hắn vội vàng lấy Văn Minh Chí ra, tìm kiếm trong không gian bên trong quyển sách một hồi, rất nhanh đã lấy được một tấm Liệp Thiên điểm bảng!
Đây không phải là Liệp Thiên điểm bảng của hắn, mà là hắn lấy được từ trên người đám thiên tài đã bị hắn giết. Hắn lười ném đi, cũng vì cho rằng dù sao Liệp Thiên bảng không thể dò xét vào trong Tinh Vũ phủ đệ được.
Có điều giờ phút này, xung quanh Liệp Thiên điểm bảng tỏa ra hào quang nhàn nhạt.
Giống như có chút dị động!
Hết sức mỏng manh, cơ hồ vô phương cảm thụ.
Cái quỷ gì?
Tô Vũ ngoài ý muốn, chẳng phải thứ đồ chơi này không có biện pháp xâm lấn vào trong Tinh Vũ phủ đệ sao?
Mà ngẫm lại thì ban nãy sách họa màu vàng kim vừa mới chấn động, kế đến thì hình như Văn Mộ bia đã giúp mình chặn một lần nhìn trộm, điều này nói lên cái gì?
"Xem ra Liệp Thiên bảng đã phát sinh biến cố nào đó khiến nó mạnh lên, dẫn đến có khả năng thăm dò vào Tinh Vũ phủ đệ, mà thời điểm biến cố phát sinh chính là khi sách họa của ta chấn động."
Tô Vũ hơi rung động, không lẽ sách họa của ta có chút liên hệ với Liệp Thiên bảng?
Đến cùng là mối liên hệ như thế nào?
Tô Vũ cau mày, nói như vậy, rất có thể Liệp Thiên bảng là đồ của ta?
". . ."
Không sai, trong nháy mắt Tô Vũ đã cho ra một cái kết luận dọa người.
Hắn nghĩ đồ vật của mình đã bị người cướp đi!
Liệp Thiên bảng là của hắn!
Thế nhưng đã bị Liệp Thiên các cầm đi rồi!
"Ta đã nói mà, ta vừa thấy Liệp Thiên bảng liền có cảm giác thân thiết như vậy, rất nhanh nó đã đưa ta lên vị trí đầu Thiên bảng, thì ra là vì đây là đồ của ta."
Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, được lắm, không sớm thì muộn ta cũng sẽ cầm về.
Hiện tại, tạm thời quên đi!