Trong lúc Tô Vũ đổi mới thân phận lần nữa.
Lối vào tầng bảy.
Trong một khe núi lớn.
Cường giả các tộc bắt đầu hội tụ, có kẻ chưa tới, còn đang đi tìm tộc nhân thất lạc ở tầng sáu, có kẻ lạc đường trong cửu khúc thập bát quan.
Khi vài vị Nhật Nguyệt tra xét trở về, ở lối vào tầng bảy, Chiến Vô Song nhìn về phía vị cường giả Thần tộc, mở miệng hỏi: “Lãng Sư, đã xảy ra chuyện gì?”
Chướng khí vờn quanh, dù là bọn họ thì cũng không nhìn thấy quá nhiều.
Người đi tra xét đều là cường giả Nhật Nguyệt cao trọng, cảm ứng rất nhạy bén.
Cường giả Thần tộc kia nhíu mày đáp: “Đám người Phúc Hổ biến mất rồi. Phúc Hổ chưa chết, mấy kẻ khác thì không rõ lắm, có thể đã bị giết, bên đó có thiên địa khen thưởng xuất hiện, có thể là do một vị thiên tài nào đó làm, sau khi kẻ đó đánh chết Sơn Hải thì Phúc Hổ liền đuổi theo hắn.”
Chỉ có thể phán đoán như vậy.
Một vị thiên tài đánh chết vài vị Sơn Hải, đạt được thiên địa khen thưởng, Phúc Hổ phát hiện nên lập tức đuổi giết người nọ.
“Còn thiên tài nào chưa tới không?”
Có người hỏi một câu, có người nhàn nhạt đáp: “Tới đây không nhiều, thiếu cả đống, chắc chết hết rồi!”
Vô nghĩa!
Một đám thiên tài chết trong này, ai biết còn ai chưa tới hay không.
Giờ phút này, nơi đây tụ tập hơn ngàn người.
Mà đó còn không phải tất cả người ở tầng sáu.
Người còn sống trong phủ đệ, trừ mấy trăm người tầng bảy, thì còn lại đều ở tầng sáu.
Nơi đây cũng là nơi thiên tài hội tụ.
Ma Đa Na, Chiến Vô Song, Huyền Vô Cực, Minh Nguyệt, Đạo Thành...
Đám thiên tài Thiên bảng đều đang ở đây.
Nhân tộc cũng chiếm cứ một địa bàn nhỏ, cường giả trong tộc đều hội tụ.
Có Hồ tổng quản, Hầu thự trưởng Đại Minh phủ, Liễu Văn Ngạn, Hồng Đàm. Thoạt nhìn thì thấy khí tức của bọn họ đều cường đại hơn trước một chút, xem ra trong mấy ngày qua đã có thu hoạch.
Hơn một ngàn người, trong đó Nhân tộc có khoảng 300.
Tính ra thì số lượng không kém Tiên tộc nhiều.
So với Thần Ma thì nhiều hơn một chút, bởi vì Thần Ma tổn thất thảm trọng ở tầng năm, hiện tại cộng lại chỉ tầm khoảng 500 người.
Tứ đại cường tộc có tổng cộng gần 1100 cường giả.
Các tộc khác, Long tộc, Liệp Thiên các, cổ tộc... cộng lại chỉ khoảng 300.
1400 người sống sót ở đây, số còn lại hoặc là đã chết, hoặc là ở tầng bảy.
Có lẽ còn vài người lưu lạc rải rác trong tầng sáu, nhưng rồi cũng sẽ sớm tập hợp đến đây.
Bên phía Nhân tộc, Hồ tổng quản là Nhật Nguyệt cao trọng, xem như cường giả mạnh nhất đội ngũ lúc này, còn những người khác đều đã tới tầng bảy.
Giờ phút này, Hồ tổng quản nhìn một vòng, trong lòng thở dài một tiếng.
Nhân tộc tổn thất không lớn, nhưng ông kiểm kê sơ lược nhân số thì thấy kẻ dưới Nhật Nguyệt cũng ít đi hơn trăm người.
Đều chết rồi!
Nhân tộc gần như đã tập trung hết ở đây, Hồ tổng quản không chần chờ, nhàn nhạt nói: “Chư vị, thương lượng kế sách thôi, đừng lãng phí thời gian! Đi thế nào, ai đi trước? Tầng bảy mở ra thì cần một vị Nhật Nguyệt trung kỳ chống đỡ thông đạo. Lúc này tranh đấu không có bất cứ ý nghĩa gì, nếu chậm trễ thời gian, để Hà Đồ tới đây thì mọi người đều sẽ chết, hiện giờ có quá nhiều người, một lần thông đạo chỉ có thể cho vài người đi qua. Ai trước ai sau đều cần quyết định để nhanh chóng rời đi!”
Dù mọi người không hài lòng vì Nhân tộc tổn thất không nhiều, nhưng lúc này cũng không ai muốn gây thêm phiền phức.
Bên phía Tiên tộc, một vị cường giả Nhật Nguyệt bát trọng lạnh nhạt cất tiếng: “Tiên, Thần, Ma luân phiên rời đi, tiếp theo, Long tộc cùng các đại cổ tộc rời đi, cuối cùng, Nhân tộc rời đi!”
Lời này vừa nói ra, Nhân tộc biến sắc.
Hồ tổng quản lạnh lùng hỏi: “Vũ Ba, ngươi nhất định phải làm như thế?”
Cường giả Tiên tộc kia bình tĩnh đáp: “Đúng vậy. Nếu không phục thì ngươi có thể thử hỏi xem các đại tộc có đáp ứng hay không.”
Bên cạnh Hồ tổng quản, một vị cường giả mặc hắc giáp lãnh lệ nói: “Vậy ngươi cũng có thể thử xem! Bắt nạt chúng ta à? Không thì tất cả đừng đi nữa, nếu muốn đi, vậy thay phiên đi!”
Khi các phe còn đang khắc khẩu, nơi xa, Ma Đa Na tra xét khắp nơi một vòng, bỗng nhiên nói: “An tĩnh một lát đi, có thời gian khắc khẩu còn không bằng tranh thủ đến thông đạo rời đi! Một tộc 10 người, lần lượt từng tộc đi, tiểu tộc và cổ tộc ít người, có thể đi cùng nhau! Tiểu tộc và cổ tộc đi trước, Thần Ma Tiên Nhân Long, năm đại tộc đi sau!”
Nghe vậy, đám tiểu tộc và cổ tộc đều vô cùng cảm kích, bọn họ ít người, rất sợ sau khi những người này mở thông đạo xong sẽ bỏ mặc bọn họ.
Không ngờ Ma Đa Na lại bảo để bọn họ đi trước.
Huyền Vô Cực nhíu mày, “Ma Đa Na, ngươi thích làm thánh nhân thì đi chỗ khác, đừng kéo chúng ta vào.”
Ma Đa Na bình tĩnh nói: “Vậy ngươi đi trước đi, tiểu tộc và cổ tộc không đi được, cuối cùng chắc chắn sẽ phát cuồng, ngươi muốn đồng quy vu tận sao? Ngươi muốn Nhân tộc đi sau cùng, nhưng Nhân tộc có mấy trăm người, nếu giao chiến thì tất cả đừng hòng đi nữa, có lẽ chưa diệt được Nhân tộc thì Hà Đồ đã đến! Tốc độ Hà Đồ càn quét một tầng chỉ mất chừng 2 - 3 canh giờ mà thôi, hiện tại có lẽ đã ở tầng năm, chuẩn bị đi lên tầng sáu này rồi.”
Huyền Vô Cực nhíu mày, bên kia, vài vị thiên tài liếc nhìn nhau, cuối cùng Chiến Vô Song lên tiếng: “Vậy tiểu tộc và cổ tộc đi trước, nhanh lên, mấy đại tộc khác thì cứ 10 người một lượt, nhanh chóng rời đi, đừng tranh cãi vô nghĩa nữa, muốn đánh nhau thì lên tầng bảy rồi tính!”
Mấy thiên tài như Minh Nguyệt, Long Ánh Nguyệt cũng gật đầu, nhanh chóng sắp xếp lại đội ngũ bên phía tộc mình.
Hiện giờ tranh cãi làm gì?
Một đám người đang thương lượng, bỗng nhiên, nơi xa truyền đến một tiếng nổ vang, nhất thời ráng màu chiếu rọi tứ phía.
“Là bảo vật xuất thế...”
Trong nháy mắt, bảy tám vị Nhật Nguyệt cao trọng lập tức biến mất.