Sau khi ra ngoài, Tô Vũ nhìn khắp nơi xung quanh, truyền âm nói: “Sư huynh, tầm bảo không bằng đoạt bảo, tìm mấy gia hỏa tiểu tộc hoặc cổ tộc giết chết chúng đi! Không chọc đến đại tộc thì phiền toái không lớn. Dù bị kẻ khác nhìn thấy thì cũng chẳng sao.”
Bàn Hộc bật cười, truyền âm đáp: “Ta cũng đang có ý này! Ta đã theo dõi mấy gia hỏa rồi, ta thấy bọn họ đều có thu hoạch không nhỏ! Lần này cổ tộc và tiểu tộc còn không ít người sống sót, đến mấy trăm vị cơ mà! Giết hết chắc sẽ lấy được không ít bảo vật, hiện tại không ít người có suy nghĩ giống chúng ta. Nhanh lên, tránh để kẻ khác nhanh chân đến trước!”
Tô Vũ gật đầu, “Nhưng vẫn nên cẩn thận một chút, tìm hiểu rõ số lượng và chủng tộc vô địch, kể cả chuẩn vô địch, có như vậy thì mới có thể đảm bảo không gặp chuyện gì bất trắc, đừng để giết người rồi lại bị lão tổ người ta tìm đến, vậy chẳng khác gì tìm đường chết.”
“Có lý!”
Bàn Hộc tươi cười, “Đi thôi, ta mang ngươi đi tìm người, ta có vị lão hữu ở Liệp Thiên các, lần này cũng vào được đây! Hắn có nhiều tình báo, chuẩn bị đầy đủ, đã lên tầng bảy từ lâu rồi, hẳn là biết hết thông tin. Tìm hắn rồi ba người đi cùng nhau.”
“Cái này...”
Tô Vũ không quá yên tâm, Bàn Hộc liền trấn an: “Yên tâm đi, ta đã quen biết gia hỏa này nhiều năm, giao tình không tồi, cũng là Nhật Nguyệt thất trọng, có hắn ở đây, cộng thêm cả ta, dù gặp bát cửu trọng thì vẫn có thể chiến một trận!”
Tô Vũ gật đầu, “Sư huynh nói đúng, vậy thì không thành vấn đề. Ta biết chút thông tin về Liệp Thiên các vào đây lần này, bộ trưởng Thiên bộ đích thân đến đây, thực lực vị này vô cùng cường đại, có đạo hữu Liệp Thiên các đi cùng cũng an tâm hơn một chút.”
“Đương nhiên!”
Hai người cười nói, mau chóng đi về phía Liệp Thiên các.
Không nhiều người Liệp Thiên các tiến vào, nhưng tổn thất không nhỏ, Tô Vũ không cho Liệp Thiên các mặt mũi, gặp được đều giết, không buông tha bất cứ ai.
. . .
Không lâu sau, ba người bọn họ đã gặp mặt ở một tòa kiến trúc cổ tàn phá.
Đó là một vị trưởng lão vô diện!
Thấy “Linh Hằng” y cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, mở miệng nói: “Thiên Đinh, hân hạnh được gặp Linh Hằng đạo hữu!”
“Bái kiến Thiên Đinh trưởng lão!”
Tô Vũ khách khí đáp lại, Bàn Hộc cười xòa bảo: “Lão Đinh, ngươi cũng biết Linh Hằng rồi, không cần nói lời dư thừa, cho ta một phần tư liệu nơi đây đi, ta muốn danh sách vô địch và chuẩn vô địch.”
Thiên Đinh cười nhạt, “Ta đã đoán được, ta cũng chỉ mới lấy được danh sách này cách đây không lâu, bộ trưởng tự mình phát xuống, giá trị xa xỉ...”
“Huynh đệ nhiều năm mà ngươi còn muốn thu phí à?”
“Huynh đệ ruột còn phải tính toán rõ ràng!”
“...”
Hai người trêu ghẹo một lúc, có vẻ thật sự rất thân, sau đó Thiên Đinh không nói chuyện thu phí nữa, lấy ra một phần danh sách giao cho hai người, Tô Vũ nhanh chóng nhìn lướt qua.
Hắn âm thầm kinh hãi!
Công tác tình báo của Liệp Thiên các trâu bò thật đấy.
Tin tức thu thập được nhiều hơn hẳn kẻ khác.
“Tiên tộc có 5 vị Tiên vương, Thần tộc 5 vị, Ma tộc...7 vị, trong đó 6 vị ở bên ngoài, Huyết Hỏa Ma vương âm thầm ngụy trang lẻn vào!”
Chỉ riêng tin tức này đã đủ khiến Tô Vũ giật mình.
Huyết Hỏa Ma vương!
Dựa theo đẳng cấp, đó là cường giả tiếp cận Hợp Đạo, vậy mà gã lại tới!
Má nó!
Sao gã to gan như vậy? Không sợ sẽ chết ở đây sao?
Có vẻ Huyết Hỏa Ma vương cũng muốn đoạt lấy Cửu Diệp Thiên Liên, chứng đạo Bán Hoàng, đấu với Ma Hoàng, xác định lại ngôi vị chủ nhân Ma giới.
Tô Vũ kinh ngạc, Bàn Hộc cũng hít khí lạnh, “Huyết Hỏa Ma vương tới đây? Này... nếu gã mà chết thì Huyết Hỏa Ma tộc sẽ gặp phiền toái lớn!”
Thiên Đinh phì cười, “Khi mới lấy được tình báo, ta cũng bị dọa một trận! Huyết Hỏa Ma tộc đã phái một vị Ma vương tới đây, kết quả Huyết Hỏa Ma vương lại tự mình tới. Hai vị Ma vương đồng tộc, còn có một vị là tộc trưởng. Nếu cả hai chết tại đây thì chắc chắn Ma tộc sẽ đại loạn!”
“4 vị Nhân tộc...”
Nhìn đến đây, Tô Vũ lại ngẩn người, nhìn kĩ lại, xác định là không nhìn lầm!
Nhân tộc có 4 vị, mà đó còn không phải toàn bộ, bên cạnh bổ sung một câu: “Có khả năng Đại Minh vương đã âm thầm ẩn núp tiến vào, tạm thời chưa điều tra rõ.”
Tô Vũ ngây ngẩn, mở miệng hỏi: “Đại Minh vương Nhân tộc cũng tới?”
Thiên Đinh đáp: “Không xác định, nhưng có điểm hoài nghi. Vô địch tới đây thì chắc chắn sẽ xuất hiện ở tầng bảy, Đại Minh phủ có một vị cường giả danh khí không lớn trực tiếp xuất hiện ở tầng bảy, cho nên bên trên mới đặt nghi vấn.”
“Ai vậy?”
Tô Vũ hỏi một câu, ta quen không?
Nếu quen thì có thể phán đoán xem có phải Đại Minh vương hay không.
“Ám Ảnh!”
Ồ, có quen.
Tô Vũ đã hiểu, gia hỏa Nhật Nguyệt thất trọng, danh khí quả thật không lớn, vậy thì thật sự có khả năng.
Thật đáng sợ!
Đại Minh vương không sợ bị diệt sát sao?
Ông và cháu trai đều vào đây, nếu chết hết thì lão Chu gia có chịu nổi không?
Cơ mà Đại Minh phủ còn có Ngưu Bách Đạo, nếu hai người kia chết hết thì cứ để lão Ngưu chấp chưởng Đại Minh phủ là được.
“Xem ra Đại Minh vương cũng muốn lên Bán Hoàng!”
Bàn Hộc cảm khái: “Quả nhiên đều là phần tử nguy hiểm, đừng trêu chọc Nhân tộc thì hơn, chúng ta không chọc nổi.”
Vậy tính ra tứ đại tộc có 22 vị vô địch.
Ngoài ra Long tộc có hai vị vô địch, Ngũ Hành tộc một vị, Minh tộc một vị, Liệp Thiên các một vị, cộng lại là 27 vị.
Chưa kể còn có 3 vị khác đến từ Phượng tộc, Mệnh tộc, Thiên Uyên tộc.
Vừa vặn 30 vị vô địch.
Nhưng trong danh sách chuẩn vô địch có mấy cái đánh dấu, có khả năng là có lực lượng chiến vô địch, Không Không của Không Gian Thú nhất tộc, Cửu Nguyệt của Thực Thiết nhất tộc, Thôn Thiên của cổ Hống nhất tộc, Trường Hà của Mệnh tộc, Vân Trần của Nhân tộc...
Hả?
Tô Vũ kinh ngạc, Vân Trần cũng vào đây?
Hắn chưa thấy y.
Sau khi hắn tiến vào thông đạo đặc thù, y mới đi vào sao?
Tính ra Vân Trần cũng là chỗ dựa của đám người lão Liễu đúng không?
Không biết mấy người Liễu Văn Ngạn nghĩ thế nào.
Không nhắc đến Lam Thiên, hiển nhiên Lam Thiên không được tính trong đó.
Có không ít chuẩn vô địch, chắc bọn họ đều muốn lấy được vật gánh chịu, hoặc là đến vì chứng đạo, chứng đạo ở đây an toàn... Mới là lạ. Kỳ thật nơi này cũng hết sức nguy hiểm!
Vô ý một chút thôi kết cục sẽ là tử vong, lúc trước Nhân tộc không lựa chọn chứng đạo tại đây chính là vì sợ bị kẻ thù bắt gọn.
Tô Vũ nhìn kỹ tư liệu, trong lòng hít hà một hơi, có không ít cường giả.
Đều là đối thủ đoạt bảo của ta!
Không ổn rồi.
Hắn liếc nhìn Thiên Đinh và Bàn Hộc, trong đầu tính kế, có nên giết hai tên Nhật Nguyệt thất trọng này cho sảng khoái một chút không?
Sau khi suy xét, hắn tạm thời từ bỏ.
Đi giết kẻ khác trước đã!
Giết hết rồi thì lại suy xét tới việc mời hai vị này vào trong sách chơi sau.
Nhật Nguyệt thất trọng, lần này vào đây hắn còn chưa giết gia hỏa Nhật Nguyệt cao trọng nào đâu.