Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2141 - Chương 2141: Tiêu Diệt Toàn Tộc

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2141: Tiêu Diệt Toàn Tộc
 

Giờ khắc này.

Cung Vương phủ, bên trong thông đạo Tử Linh.

Một tôn Tử Linh quân chủ bị thương chạy tới đây, các Tử Linh quân chủ khác đều ngoài ý muốn nhìn nàng, có người nhận ra liền mở miệng hỏi: “Tinh Nguyệt, sao ngươi lại tới đây?”

Nàng ta lặn lội đường xa tới đây ư?

Dọc đường đi, hình như gặp không ít phiền toái đúng không?

Tinh Nguyệt lạnh lùng nói: “Bổn tọa phải xông vào Tinh Vũ phủ đệ, Hà Đồ đã đến Tinh Vũ phủ đệ, trong ngoài giáp công, tiêu diệt tất cả sinh linh!”

“...”

Các Tử Linh kinh ngạc, sao ngươi biết?

Còn nữa, ngươi lặn lội đường xa tới đây chỉ vì vậy thôi ấy hả?

Rảnh thật!

Tinh Nguyệt hừ một tiếng trong lòng, đám ngu ngốc các ngươi thì biết cái gì!

Gia hỏa Tô Vũ... quá đáng ghét!

Lần này Hà Đồ nhất định phải hữu dụng một chút, nàng không trông cậy y có thể làm nên chuyện gì lớn, chỉ muốn né được quy tắc để ra ngoài một chuyến, đánh chết tên khốn Tô Vũ kia.

Tinh Hồng và Tô Vũ vẫn luôn nhục nhã nàng.

Nàng đường đường là Tử Linh quân chủ, vậy mà lại bị bọn họ nhục nhã đến mức không muốn ở lại Tinh Hồng cổ thành, quá mất mặt Tử Linh.

. . .

Tinh Nguyệt tới!

Đây là chuyện tốt hay xấu?

Tô Vũ phán đoán trong lòng, cuối cùng cho ra đánh giá là nửa tốt nửa xấu.

Xấu ở chỗ khi nàng ta tới đây, khoảng cách quá gần, dẫn tới thông đạo tử khí giữa mình và nàng bị nối lại.

Như vậy nếu Tinh Nguyệt chơi xấu, sẽ dễ khiến mình xuất hiện tình huống tử khí dao động, bị người xung quanh phát hiện dị thường.

Còn tốt là vì nàng tới đây, nếu hắn mở Dương khiếu thì không cần lo lắng không đủ nguyên khí để tiêu hao.

Nguyên khí không đủ thì bù bằng tử khí!

Tô Vũ cân nhắc lợi và hại, có điều vẫn cảm thấy hơi bất đắc dĩ, Tinh Nguyệt tới làm gì.

Thật là!

Có chút vui, có chút buồn, nếu muốn tới thì đợi đến khi ta cần mở Dương khiếu rồi hãy tới, khi ta muốn mở, ngươi lập tức có mặt, khi ta không mở, ngươi lập tức rời đi!

Làm vậy mới phù hợp yêu cầu của hắn.

Tinh Nguyệt như vậy là không đạt tiêu chuẩn rồi!

“Linh Hằng, sợ hả?”

Trong lúc Tô Vũ đang suy nghĩ, Bàn Hộc cười nói: “Yên tâm đi, vừa rồi ta cảm ứng được có Tiên vương đã tới, Thôn Thiên chạy rồi, không còn nguy hiểm gì đâu, đừng lo lắng.”

Tô Vũ thở dài, “Không thể không lo lắng, lần này cổ tộc không phái nhiều vô địch tới đây, nhưng lại có không ít chuẩn vô địch cường đại, đều là loại cực kỳ hung tàn, ta lo là... Thôi, đi đến đâu tính đến đấy, chờ cướp được đủ bảo vật để đổi vật gánh chịu thì chúng ta liền trở về!”

“Ừ!”

Bàn Hộc trấn an: “Yên tâm đi, chắc chắn không thành vấn đề, Huyết Linh Chi cộng thêm những bảo vật này cũng gần đủ rồi.”

Hắn ta nhìn về phía Thiên Đinh, “Đinh huynh, hiện tại Liệp Thiên các còn giao dịch vật gánh chịu không?”

“Khó cầu!”

Thiên Đinh lắc đầu, “Từ khi Tô Vũ quật khởi, vô địch bị đánh bạo tam thế thân không phải chỉ có 1 – 2 người, Liệp Thiên các cũng cần, hiện tại cung không đủ cầu, tích lũy đều đã tiêu hao hết, không thì bộ trưởng cũng sẽ không tự mình tiến vào đây. Mục đích của ngài ấy chính là muốn cướp lấy bảo vật.”

Lại là Tô Vũ!

Đi đến đâu cũng chẳng thoát nổi cái tên Tô Vũ, sự thật chính là như thế, sau khi Tô Vũ quật khởi thì vô địch bị mất tam thế thân có khoảng hơn 30 người.

Đây là một con số cực kỳ đáng sợ!

Nghe Thiên Đinh nói thế, Tô Vũ liền hùa theo mắng chính mình một câu, sau đó truyền âm cho Bàn Hộc: “Sư huynh, tiếp tục như vậy thì không được! Tốt nhất là trực tiếp cướp được một kiện vật gánh chịu hoàn chỉnh, hiện tại có tiền cũng chưa chắc có thể mua! Người bình thường thì khó, ta thấy... Không bằng âm thầm đi săn thiên tài đi! Thiên bảng thì thôi, còn Địa Bảng, Huyền bảng, Hoàng bảng thì có thể săn vài kẻ!”

Sắc mặt Bàn Hộc biến đổi nhìn về phía Tô Vũ, truyền âm đáp: “Sư đệ, việc nà quá nguy hiểm! Phần lớn thiên tài đến từ đại tộc, hơn nữa đều có cường giả bảo hộ, rất khó đánh giết, nếu có thể giết chết thì cũng dễ gây ra chú ý.”

Tô Vũ truyền âm: “Sư huynh, ta biết! Nhưng trong tình huống hiện tại thì chúng ta cũng bó tay bó chân rồi, Đạo vương đại nhân mà không khôi phục được tam thân... Ngươi cảm thấy nếu chúng ta sống sót trở về Tiên giới thì có được an toàn không? Ngoài ra, sư huynh, huynh đừng quên mình là Nhật Nguyệt thất trọng!”

Nghe vậy, sắc mặt Bàn Hộc liền thay đổi.

Đúng vậy, Nhật Nguyệt thất trọng!

Thất trọng đến cửu trọng có xa không?

Không hẳn!

Hiện tại chính Đạo vương còn không có vật gánh chịu, chẳng lẽ vẫn chờ đợi Đạo vương tặng cho mình ư?

Bàn Hộc trầm tư, Thiên Đinh không nghe được bọn họ truyền âm, bỗng nhiên nói: “Có phải hai vị cảm thấy tiếp tục như vậy rất khó gom đủ tài nguyên mình cần không?”

Hai người đều nhìn về phía y, Thiên Đinh cười thâm sâu, “Kỳ thật nơi có nhiều bảo vật nhất là Cung Vương phủ! Không chỉ có bảo vật của Cung Vương phủ mà còn có của thiên tài nhiều thế hệ thăm dò trong đó rồi tử vong, bảo vật hội tụ! Nếu tìm kiếm toàn phủ, chắc sẽ tìm được 10 kiện vật gánh chịu, tiền đề là ngươi không chết!”

“Cung Vương phủ...”

Bàn Hộc chần chờ: “Nơi đó rất nguy hiểm!”

“Đúng là nguy hiểm!”

Thiên Đinh gật đầu, “Nhưng hiện tại Hà Đồ đã lên đây, không ít vô địch đều đến thông đạo nhìn chằm chằm, vậy nên vô địch giám sát Cung Vương phủ sẽ ít đi một chút!”

Tô Vũ nói: “Tạm thời đừng nhắm đến Cung Vương phủ! Tới đó chúng ta không tính là cái gì, có không ít chuẩn vô địch và vô địch đang thăm dò ở đó. Ta nghĩ, chúng ta nên tìm phủ đệ không nhỏ nào đấy, người nhiều cường giả ít, chờ đợi thời cơ xâm nhập phủ đệ rồi diệt toàn tộc là tốt nhất!”

Tô Vũ lạnh lùng hỏi: “Hà Đồ muốn đi lên, ta cảm thấy y sẽ không từ bỏ, các ngươi cảm thấy thế nào?”

Hai người gật đầu, đây là chuyện chắc chắn, khả năng đối phương từ bỏ không lớn.

“Nếu đối phương xuất hiện lần nữa thì chắc chắn đã có chuẩn bị! Khi ấy bên kia đại loạn, vô địch và chuẩn vô địch đều sẽ đến lối ra vào. Ta cảm thấy đây sẽ là thời cơ để chúng ta diệt toàn tộc, như vậy mới có thể thu hoạch lớn nhất!”

Tô Vũ truyền âm: “Cường tộc thì thôi, rất khó cũng rất mạo hiểm. Cổ tộc tuy có vô địch, nhiều vô địch thì không thể chọc đến, nhưng ít thì không cần phải sợ bọn họ! Chưa chắc kẻ khác đã biết là chúng ta làm, nếu biết thì chỉ cần trốn vào hầu phủ, đối phương cũng không vào được.”

Tô Vũ lại nói: “Theo ta thấy, Minh tộc và Thiên Uyên tộc có không ít người, hai tộc này cũng thu hoạch được nhiều bảo vật, nếu không...”

Hai người nhìn hắn như nhìn kẻ điên, thật điên cuồng!

Ngươi muốn tiêu diệt hai tộc này sao?

“Bọn họ trốn trong phủ đệ cổ, chúng ta khó mà vào được!”

Bàn Hộc do dự, Tô Vũ cười nói: “Chúng ta thì khó, Đinh trưởng lão thì chưa chắc. Trong ngoài tiếp ứng là được, không phải dưới trướng Đinh trưởng lão có thủ hạ các tộc sao? Không thì trưởng lão tìm mấy thuộc hạ mở cửa phủ đệ, cho chúng ta đi vào làm một chuyến.”

“...”

Thiên Đinh nhìn Tô Vũ, ý cười nghiền ngẫm, “Linh Hằng đạo hữu thật là...”

Không còn lời nào để nói.

Liệp Thiên các có thám tử không?

Chắc chắn là có, ở tộc nào cũng có, hiển nhiên trong đại tộc cũng có.

Hiện tại có một số kẻ không bại lộ, cũng chưa kịp bại lộ, bởi vì lần này có quá nhiều biến cố.

Vậy mà Tô Vũ dám nghĩ đến chuyện này!

Bàn Hộc nghe vậy liền nhìn về phía Thiên Đinh, Thiên Đinh lắc đầu đáp: “Không ổn đâu, chưa nói đến việc có hay không, cho dù có, đối phương cũng sẽ không mở cửa cho chúng ta, bởi vì rất rõ ràng là chúng ta không có ý tốt.”

Tô Vũ cười tủm tỉm, “Trưởng lão có thể tìm lí do lừa gạt mà, liên lạc, phát nhiệm vụ, tặng lợi ích, tỏ vẻ quan tâm, đều được cả! Bây giờ mọi người đều đang sợ hãi bất an, Liệp Thiên các đưa ra một vài hành động duy trì cũng là chuyện bình thường.”

Bình Luận (0)
Comment