Ở hư không nơi xa, Ma Đa Na thì không có tâm tư để suy nghĩ về chuyện Tô Vũ mới tính kế cả mình, còn may là ban nãy gã ăn không nhiều hạt sen lắm, bây giờ gã vừa thổ huyết, vừa cầm thương điên cuồng đuổi giết Dương Hồ, Dương Hồ đã ăn không ít!
Dĩ nhiên là ăn nhiều hơn gã rất nhiều!
Lúc bấy giờ, khí tức Dương Hồ rung chuyển dữ dội, thậm chí còn chẳng thể mở ra thời gian trường hà, mà đáng ngại hơn là hắn vẫn thổ huyết liên hồi.
Dương Hồ phẫn nộ, giận dữ hét: "Nhanh lên. . ."
Hai thân của hắn đều muốn phân tán!
Một khi hai thân phân tán, hắn chưa hẳn đã đánh thắng được Ma Đa Na.
Đám gia hỏa Huyền Vô Cực quá lề mề!
Nhiều người như vậy thế mà bị một quyển sách của Tô Vũ vây khốn!
Còn nữa, chính mình thật ngốc, thế mà lại đi đoạt bảo vật của Tô Vũ, lần này thì hay rồi, vốn dĩ hắn còn có thể áp chế Ma Đa Na, hiện tại khí tức rung chuyển, độc tính ngấm thân, hắn sắp tức tới nổ tung rồi!
. . .
Oành!
Một ánh đao kinh thiên sáng lên, Tô Vũ vung đao đánh cho Chiến Khuê thổ huyết không ít. Y bay ngược ra đụng vào vách tường đại điện, tiếng nổ ầm ầm vang vọng khắp phòng.
Mà Tô Vũ thì thuận thế nuốt vào một giọt tinh huyết từ Chiến Khuê.
Trước tiên hắn phải mở ra sách họa đã rồi lại nói!
Hắn thở hổn hển, nói thật, hiện tại hắn tiếp nhận tinh huyết của chuẩn vô địch cũng không có áp lực gì, dù sao đều có thể giao thủ với đối phương, một giọt tinh huyết thì vẫn có thể chịu được.
Trong nháy mắt, sách họa màu vàng kim trong đầu hắn rung chuyển, tức khắc mở ra một trang mới.
"Chủng tộc: Thủy Ma tộc (nửa bước Vĩnh Hằng). . ."
Quả nhiên, giao diện được mở ra.
Tô Vũ ngẩng đầu nhìn về phía bên kia rồi khẽ mỉm cười.
Các ngươi xong đời rồi!
Hắn còn một giọt tinh huyết, mà giết Chiến Khuê xong thì tối thiểu hắn còn có thể rút ra rất nhiều giọt, tốt lắm!
Giờ phút này bỗng nhiên Tô Vũ thu Văn Minh Chí về!
Đám Huyền Vô Cực đều sửng sốt tới thất thố mất mấy giây.
Mắt thấy bọn họ sắp giết sạch đám cự thú, thế mà Tô Vũ lại đột ngột thu sách lại.
Mà Tô Vũ bên kia lại đang nâng niu quyển sách, gương mặt tỏ rõ sự đau lòng.
"109 đạo. . ."
Tay trái hắn cầm sách, tay phải run run rẩy rẩy chỉ thẳng vào những người kia, vẻ mặt khó coi vô cùng, hắn đã tức giận đến cực hạn, "Binh khí thành đạo của ta kém chút hạ cảnh giới rồi!"
Hắn thật sự nổi giận!
Thật sự rất giận, rất rất giận, ta giết bao nhiêu người mới khiến cho Văn Minh Chí tấn cấp đến 110 đạo kim văn, hiện tại lại mất một chỉ vì đám các ngươi!
Có một đạo kim văn đã tán loạn!
Mà trong chớp nhoáng ấy, đám Chiến Khuê lại thầm mừng rỡ.
Chiến Khuê và 5 vị Nhật Nguyệt cửu trọng bên Thái Hòa, 8 vị thiên tài bên Huyền Vô Cực vội vã lấy lại tỉnh táo, nhanh chóng lao lên bao vây Tô Vũ.
Trên vùng trời, Ma Đa Na biến sắc!
Phiền phức lớn rồi!
Tô Vũ không địch lại đối phương sao?
Mà Tô Vũ thì đang thực sự xót của, hắn thở dài, "Xem ra chỉ có khiến các ngươi vào hết trong sách để bổ sung thì mới có thể đền bù tổn thất cho ta!"
Thở dài thêm một tiếng, Tô Vũ lại tiếc nuối nói: "Không dây dưa nữa, ta tiễn các ngươi lên đường đây!"
Ngay lập tức, hắn nuốt xuống một giọt tinh huyết.
Tô Vũ tức thì cảm nhận được sự khác biệt, hắn thấy được một ít đồ vật ban đầu không thể thấy, hắn dường như thấy được thời gian đang lưu động, thời gian vốn dĩ vẫn luôn lưu động, nhưng lúc trước đó chẳng qua chỉ là khái niệm.
Bây giờ hắn lại có thể thấy rõ ràng.
Hắn còn chứng kiến thời gian trường hà vô cùng to lớn, thứ này không phải của hắn, mà nó vốn đã tồn tại ở bất luận thời không nào.
Chuẩn vô địch!
Sự tồn tại có thể tiếp xúc với thời gian lĩnh vực!
Tô Vũ bây giờ mượn nhờ tinh huyết nên tạm thời bước vào thời gian lĩnh vực, tiến nhập lĩnh vực của chuẩn vô địch. Hiện tại Dương khiếu của Tô Vũ thu nạp tử khí nhanh hơn rất nhiều, nhưng hắn cũng mặc kệ bởi hắn không có cách nào quản!
Hắn chỉ có thể cầu nguyện Tinh Nguyệt không xảy ra chuyện gì.
. . .
Mà bây giờ sắc mặt Tinh Nguyệt cũng kịch biến!
Nàng lại hét lớn: "Nhanh đưa thêm tử khí vào, hắn đang phản kháng! Kịch liệt phản kháng, hắn đang giãy giụa! Đè hắn xuống, nhanh đưa tử khí vào cho ta!"
Một đám Tử Linh quân chủ đồng loạt động dung.
Lực hấp thu thật mạnh!
Rốt cuộc là Tinh Nguyệt đang chuyển đổi người nào vậy?
Lợi hại quá chừng!
Tô Vũ bước vào chuẩn vô địch, Dương khiếu của hắn hấp thu mãnh liệt hơn tốc độ của chuẩn vô địch thông thường, lúc này tốc độ hấp thu đã đạt tới mức nhanh kinh người!
Nếu chỉ có Tinh Nguyệt thì có lẽ nàng đã thực sự bị Tô Vũ hút xụi lơ.
Cũng may giờ khắc này có trọn vẹn 8 vị Tử Linh quân chủ đang bổ sung tử khí, điều này khiến Tinh Nguyệt mừng thầm trong bụng!
Mẹ nó ngươi hút đi!
Ngươi hút đi a!
Hút chết đồ hỗn đản nhà ngươi!
Thực lực của hỗn đản này khiến nàng sợ hãi, thật sự quá đáng sợ, sớm biết thế này thì nàng đã không tới.
Dù cho ra ngoài được thì bị hắn hút như thế mà không ai duy trì, ta cũng chưa chắc còn có thực lực đi giết hắn!
Thật đáng sợ!
Tinh Nguyệt rất muốn về nhà, nàng không muốn lưu lại đây thêm nữa, ở đây bị Tô Vũ hút đến nỗi khiến nàng kinh hồn táng đảm, một khi bị đám Tử Linh xung quanh nhìn thấu. . . Chắc chắn bọn chúng sẽ ăn luôn nàng!
Một vị Tử Linh quân chủ suy yếu chính là một khối thịt mỡ hấp dẫn!
"Rốt cuộc ngươi đang làm gì vậy hả?"
Tinh Nguyệt thầm cầu nguyện Tô Vũ mau dừng lại, ta sắp không chịu nổi nữa, ngươi cứ tiếp tục như thế thì mọi người sẽ hoài nghi ta!
. . .
Trong Diễn Võ Đường.
Hiện tại khí tức của Tô Vũ cường đại vô cùng, bây giờ hắn trở thành kẻ mạnh nhất trong đại điện này.
Tô Vũ bật cười!
Nụ cười xán lạn, thánh quang xán lạn tỏa ra.
Tựa như thánh nhân buông xuống!
"Chư vị, đa tạ!"
Tô Vũ mỉm cười, đá ra một cước phá Sơn Hải!
Thời Gian!
Lúc này hắn đã ngộ ra sự mạnh mẽ của công pháp Thời Gian, Diệt Tằm vương quả là có chút vốn liếng, công pháp này không thích hợp với người bình thường mà chỉ thích hợp với chuẩn vô địch trở lên, bởi vì nó dính đến lĩnh vực thời gian.
Một cước đá ra, tất cả mọi người cảm thấy trước mắt nhoáng lên một cái, giống như về tới khoảnh khắc vừa rồi!
Dù là Chiến Khuê đều phải lui lại một bước, những thiên tài khác càng là dồn dập bay ngược, rút lui đến vị trí ban nãy, mà Tô Vũ thì nhanh chóng xuất hiện trước mặt một người. Hắn cười khẽ, trang sách mở ra phút chốc đã kéo vị thiên tài kia vào trong đó!
Bên cạnh, một vị Nhật Nguyệt cửu trọng gào thét thê lương một tiếng, đánh tới hướng Tô Vũ. Tô Vũ lại đá ra một cước khiến ông ta bay ngược, thời gian giống như đang trôi qua!
Tô Vũ cảm khái, Diệt Tằm vương quả thực rất lợi hại!
Công pháp này đến giờ ta mới lĩnh ngộ được chân lý.
Hắn cũng chỉ nuốt người chứ chưa giết người, những người này vào sách của hắn thì cũng đừng hòng rời đi, thân thể, tinh huyết thoáng chốc đều bị thôn phệ, chỉ để lại biển ý chí chứ không bóp nát, phòng ngừa Tử Linh xuất hiện!