Dọc theo con đường đi về phía ao sen, Tô Vũ và lão Hách cũng gặp những người khác, bao gồm cả Thần tộc, bất quá thấy Vân Hạo không phải nhíu mày thì là tránh đi. Tính cách tên Vân Hạo này hơi chanh chua, nói chuyện cực kỳ khó nghe, còn không hề biết chừng mực!
Cũng chỉ có lão Hách là đồng tộc, cộng thêm Vân Hạo có thể đi vào phủ đệ thì rõ ràng gia tộc y cũng hơi có thế lực, trong nhà có vị lão tổ chuẩn vô địch tọa trấn nên mới lấy được một suất. Thế nên lão Hách cũng có ý tứ nịnh nọt trong đó.
Đại nhân vật thì lão Hách với không tới, chỉ có Vân Hạo là có thể thông đồng một thoáng.
Họ còn là đồng tộc nên dẫu sao cũng khá thân hơn một chút.
Những chuyện này Tô Vũ đều không để ý, hiện tại hắn vừa giả làm Vân Hạo lại vừa chậm rãi đề tăng chính mình, Lăng Vân nhị biến đã hoàn thành nên hắn cần có thời gian đi tiêu hóa, đi hấp thu.
Một khi triệt để hoàn thành, chiến lực thân thể của Tô Vũ sẽ đột phá 380 vạn khiếu, vậy thì sẽ rất lợi hại!
Đương nhiên, hiện tại Tô Vũ đang ở giai đoạn nghịch chuyển nguyên khí.
Bây giờ hắn không hấp thu tử khí, sợ tử khí quá nồng đậm sẽ bị người phát hiện, hiện tại toàn bộ Dương khiếu đều đang nhờ hắn hấp thu nguyên khí, miễn cưỡng cũng đủ hút, bất quá một khi bùng nổ chiến đấu thì chỉ sợ không có cách nào duy trì.
Đây cũng là lý do nếu Tinh Nguyệt không đến thì Tô Vũ không muốn đả thông Dương khiếu.
Hiện tại Tinh Nguyệt tới rồi, hắn mở Dương khiếu cũng không có chuyện gì, thế nhưng hắn vẫn phải cẩn thận với việc hấp thu tử khí quá nhiều, tránh bị vô địch cảm ứng ra.
"Chiếm lấy Cửu Diệp Thiên Liên, tu luyện Văn Minh Chí, khai Thần khiếu, suy luận ra phương pháp tu luyện Thần khiếu, song song tấn cấp Sơn Hải đỉnh phong. . ."
Tô Vũ đã có quy hoạch cho riêng mình.
Giết người kỳ thật không phải là mục đích chính.
Thế nhưng Cửu Diệp Thiên Liên thật sự rất trọng yếu, hắn rất cần thứ này, bằng không dựa vào chính hắn thì không tốn tám đến mười năm, sao có thể vào Sơn Hải?
Khẳng định là như vậy!
Duy chỉ có Cửu Diệp Thiên Liên mới là cơ hội duy nhất của hắn, bảo vật như vậy từ sau thời đại thượng cổ khẳng định cũng rất khó tìm.
Vừa nghĩ Tô Vũ vừa đi, rất nhanh hai người họ đã đến trước một đại viện rất lớn.
Mà ở cổng đại viện bây giờ lại có nhiều vị cường giả đang ngồi xếp bằng tu luyện.
Chẳng qua chỉ là canh cổng mà thôi!
Không phải vô địch mà đều là cường giả chuẩn vô địch.
Các tộc có vô địch như Thần Ma Tiên Nhân Long cơ hồ đều có một vị chuẩn vô địch đang bảo vệ, tọa trấn ở nơi này.
Bên phía Nhân tộc, Tô Vũ nhìn lướt qua, thế mà hắn cũng nhận biết vị kia, Trình Mặc.
Trình Mặc là chuẩn vô địch sao?
Tô Vũ hơi ngạc nhiên, không phải chứ, vị này không phải là Nhật Nguyệt cửu trọng đỉnh phong thôi à?
Hay là lão vừa bước vào chuẩn vô địch?
Nhưng kẻ mới tiến cấp không bao lâu mà lại dám tới đây trấn thủ, nguy hiểm biết bao!
Cường giả các tộc khác đại khái đều đã sớm tiến vào chuẩn vô địch cảnh từ lâu.
Hắn cũng không nhìn kỹ, Trình Mặc có khả năng bước vào chuẩn vô địch, thế nhưng cũng rất khó nói, có lẽ vẫn chỉ là Nhật Nguyệt cửu trọng đỉnh phong. Ở Nhân tộc bây giờ không có nhiều chuẩn vô địch, lần trước tuy có không ít người đột phá, nhưng đồng thời cũng đã chết vài vị, còn có vài vị đột phá thất bại nên bị thương nặng.
Cho nên lần này chuẩn vô địch tiến vào hình như chỉ có mấy vị Vân Trần, Lam Thiên, mấu chốt là ngươi căn bản đừng hy vọng gì vào Lam Thiên. Vân Trần thì Tô Vũ không biết y đang ở đâu, cũng chưa từng thấy đối phương.
Tính ra, Trình Mặc có khả năng là người mạnh nhất dưới vô địch, lão tới đây thì cũng coi như chấp nhận được.
Đang nghĩ ngợi, một tôn chuẩn vô địch Thần tộc bất chợt mở mắt, thấy hai người “Vân Hạo” liền cau mày, "Vân Hạo, các ngươi tới làm gì?"
Tô Vũ chắp tay một cái, tươi cười đáp: "Đại nhân, chúng ta muốn nhìn dáng vẻ Cửu Diệp Thiên Liên. . ."
"Làm càn!"
Vị chuẩn vô địch tóc bạc quát lớn: "Rời khỏi đây ngay, bất luận một ai cũng không được đi vào nơi này!"
Rõ ràng, bọn gia hỏa này đều đang trấn giữ không cho những người khác tiến vào quấy rối.
Tô Vũ tỏ ra ngượng ngùng, "Vậy. . . Vậy chúng ta ở bên tường viện nhìn một chút là được, đại nhân, chúng ta vất vả lắm mới tới một chuyến, không thu hoạch được gì hết, chỉ muốn nhìn một chút thôi, biết đâu sẽ có chút thu hoạch."
Cường giả tóc bạc cười lạnh, "Tùy các ngươi! Thế nhưng ta nhắc nhở ngươi, ngoại trừ cổng của viện này thì địa phương khác đều không thể tiến vào, một khi tự tiện đi vào sẽ gặp nguy hiểm khôn lường, tự mình cân nhắc đi!"
"Đa tạ đại nhân!"
Tô Vũ cũng không nói gì thêm, Vân Hạo có muốn chanh chua thì cũng phải xem xét đối tượng là ai, y nào dám chanh chua trước mặt chuẩn vô địch.
Rất nhanh, hắn và lão Hách đã cùng nhau chạy tới bên cạnh tường viện, kỳ thật không chỉ hắn mà ở đây còn có một số người khác đều đang lơ lửng giữa không trung, nhô đầu ra khỏi tường viện để quan sát tình hình bên trong.
Thần Ma Tiên Nhân đều có, bên phía Nhân tộc cũng có mấy người, Tô Vũ còn thấy một vị tương đối quen thuộc, Tần Hạo.
Lão nhị của Tần gia!
Đại khái cũng là vị lão nhị thảm nhất, đến bây giờ y vẫn còn là Nhật Nguyệt bát trọng, các vị lão nhị khác đều mạnh mẽ đáng sợ, duy chỉ có y thì hơi thảm, vẫn chưa thể bước vào nổi Nhật Nguyệt cửu trọng.
Tần Hạo mang theo mấy người đang quan sát, y cảm ứng được có người mới đến, nghiêng đầu nhìn lướt qua nhưng không để ý lắm mà tiếp tục nhìn vào bên trong.
Tô Vũ hiển nhiên cũng muốn tránh khỏi bọn họ, hắn đi tới bên cạnh vài vị Thần tộc, cùng lão Hách bay lên trời, không dám nhô đầu quá cao, ai nấy đều cách tường viện mà ngó vào trong.
Tô Vũ thấy được một đóa sen lớn nở rộ trong ao giữa sân, lúc này nó đã mở ra được 4 cánh.
Hoa sen chập chờn mang theo vô số điểm sáng như đang hấp thu tinh hoa.
Ở khoảng cách gần, Tô Vũ phát hiện thứ này rất giống Tiếu Khẩu Liên!
Cơ hồ là vô phương phân rõ!
Trong sân có một hồ nước rất rộng, cách vị trí của hoa sen không xa có một kiến trúc đình giữa hồ, phía trên tòa kiến trúc này có một thanh trường đao trôi nổi ở trên không!
Mà dưới đao lại có một cánh cửa như ẩn như hiện!
"Thông đạo Tử Linh!"
Tô Vũ bừng tỉnh, thật sự rất gần!
Thông đạo Tử Linh cách Cửu Diệp Thiên Liên chỉ một đoạn ngắn không đến ngàn mét, đối với cường giả mà nói chỉ trong nháy mắt là đã đạp đến!
Khó trách, khó trách không ai dám để Tử Linh ra ngoài.
Nếu ra được chẳng phải sẽ trực tiếp bị Tử Linh hủy diệt mất thứ này sao?
Đương nhiên, dưới tình huống quy tắc cho phép, những Tử Linh ra ngoài nếu là Nhật Nguyệt thì cũng trực tiếp xuất hiện ở chỗ giết người chứ không phải đi bằng cửa ra. Lối đi này hẳn là không cho phép xuất nhập.
Thế nhưng một khi không có cây đao kia trấn giữ, ai biết liệu sẽ có Tử Linh nào trực tiếp ra ngoài hay không.
"Thật là nhiều bảo vật!"
Lão Hách bên cạnh cảm khái: "Cửu Diệp Thiên Liên, Thần binh bảo đao, trong ao nước kia chỉ e đều là bảo vật, bằng không nó cũng không uẩn dưỡng nổi Cửu Diệp Thiên Liên!"
Tô Vũ nghe thế lại không khỏi liên tưởng, nước này là ở đâu ra?
Địa phương quỷ quái này… Có phải là Thông Thiên khiếu của lão Chu không?
Đúng vậy, nơi này có nước... Thôi được rồi, đây cũng là ở bên trong, có nước cũng là lẽ thường, chẳng lẽ là tràng đạo khẩu?
Tô Vũ suy nghĩ miên man!
Đây cũng là chỗ phì nhiêu, Cửu Diệp Thiên Liên đại khái là thiên tài địa bảo từ bên ngoài được cấy ghép trồng xuống, Cung vương coi nó thành hoa sen để thưởng thức, xem ra ở thời đại thượng cổ, những vị Nhân vương quả thực rất mạnh.
Chí bảo mà chỉ được xem như đồ trang trí.