Trong viện, ngoại trừ hồ nước thì không còn gì khác, kỳ thực không chỉ có mỗi một đóa Cửu Diệp Thiên Liên, thế nhưng toàn bộ hồ nước chỉ có một đóa kia là đang tỏa ra ánh sáng. Tô Vũ nhìn thoáng qua, cách mỗi mấy ngàn mét đều có một đóa.
Tô Vũ đếm thử một thoáng, cả hồ nước tổng cộng có 9 đóa, nhưng 8 đóa kia hoàn toàn không thấy dấu hiệu sắp nở.
Khó trách trước đó đã có tin tức tiết lộ ra ngoài, nhìn kỹ thì toàn bộ hồ nước còn có mấy đóa cũng sẽ nở rộ trong tương lai, mà cũng chẳng biết còn có tương lai hay không.
Một đám người đều giống như tiểu hài tử ló đầu ngó vào bên trong, ở trước cổng, các vị chuẩn vô địch đang tọa trấn cũng lười đi quản.
Miễn không vào trong là được!
Bên cạnh Tô Vũ, lão Hách nhỏ giọng bảo: "Chờ vô địch hái bảo vật xong, không biết chúng ta có thể vào được không, nếu được thì có thể kiếm được ít chỗ tốt đấy."
Y vừa mới dứt lời, một thanh niên Thần tộc cách đó không xa liền cất giọng cười nhạo: "Đừng mơ tưởng! Dù đã hái được Cửu Diệp Thiên Liên đi thì cũng không cho phép bất cứ ai vào trong đâu. Đây là bảo địa lâu dài, dù vô địch có ngắt xuống thì cũng sẽ không phá hư rễ cây, căn cứ theo ghi chép, cường giả lần trước thu thập được Cửu Diệp Thiên Liên đã là thu thập đóa thứ tám. Các ngươi nhìn bên kia kìa, đóa nhỏ nhất ở góc trái hồ có lẽ phải thêm mấy trăm triều tịch nữa mới có thể hoàn toàn nở rộ. Đây chính là bảo địa của vạn giới, làm sao có thể để cho chúng ta vào phá hư được!"
Tô Vũ nhìn thoáng qua, đóa thứ tám mà đối phương nói nằm ngay gần đóa sen đang nở, đích thật là nhìn nhỏ nhất, mấy trăm triều tịch cũng chính là mấy ngàn năm sau mới có thể nở một lần.
Vậy lần trước đã hái vào lúc nào?
Tổng cộng có 9 đóa, hiện tại đóa thứ chín đang nở, tám đóa trước đó đều từng nở rồi, chẳng phải là ít nhất có 8 người đã lấy được Cửu Diệp Thiên Liên sao?
Tô Vũ thầm ngẫm nghĩ, không biết người hái được chết rồi hay là còn sống.
Còn sống thì sẽ biết rõ cần phải hái thứ đồ chơi này như thế nào.
Hắn không nhìn đám hoa sen nữa mà là nhìn về phía đình đài giữa hồ.
Trong đình bây giờ chỉ có một thanh đao, một thanh đao đang lơ lửng giữa không trung, quả là bảo bối tốt!
Dù không thể bắt tới tay, dù cho thoạt nhìn chỉ thấy rất bình thường thì Tô Vũ cũng phải hô một tiếng bảo bối tốt.
Binh khí trấn áp lối đi khẳng định sẽ là Thần binh!
Thần binh đều là bảo bối tốt.
Tô Vũ có rất nhiều bảo bối nhưng nhiều thế nào thì hắn cũng không có Thần binh, chỉ có Văn Minh Chí xem như là hình thức ban đầu của Thần binh mà thôi, có điều muốn tấn cấp đến Thần binh thì có lẽ đời này đều không có hi vọng, hình thức ban đầu là hình thức ban đầu, không phải là Thần binh thật sự.
Thần binh chân chính có uy năng vô cùng cường đại, tỉ như Liệp Thiên bảng có thể bao trùm chư thiên để truyền đạt tin tức, thu thập khí tức, mạnh mẽ đến đáng sợ.
Toàn bộ gia sản của Tô Vũ gom chung vào một chỗ thì cũng chưa chắc đã có thể đổi lấy một thanh Thần binh.
Đây chính là giá trị của Thần binh!
Bấy giờ chư thiên vạn giới cũng không có Thần binh sư, không ai có khả năng rèn đúc ra được Thần binh, chỉ có nghĩ biện pháp rèn đúc Thiên binh, sau đó để Thiên binh tấn cấp, dĩ nhiên như vậy thì không tính là Thần binh sư, dù có tấn cấp thành công thì cũng không tính, bởi vì không có cách nào trực tiếp chế tạo ra được.
Bán Hoàng các tộc cũng chỉ dùng Thiên binh đỉnh phong, rõ ràng là Thần binh cực kỳ hiếm thấy.
Tô Vũ cũng không nhàn rỗi, hắn trực tiếp hỏi: "Cây đao kia thật sự là Thần binh sao? Nó có bao nhiêu đạo kim văn? Cung vương chết rồi, chẳng lẽ thanh đao này còn có thể sử dụng à?"
Một vị Nhật Nguyệt Thần tộc vội quát: "Ở đây thì bớt nói lại! Mặc dù cường giả thời thượng cổ đã chết rồi thì có lẽ cũng có tàn niệm lưu lại, thanh đao kia là Thần binh, Thần binh có linh tính, ngươi cho rằng Thần binh giống như Địa binh chắc? Thần binh có linh trí, hiểu chưa?"
Nói về Cung vương, cẩn thận thanh đao kia đột ngột đâm cho ngươi một nhát thì ngươi liền xong đời!
Tô Vũ im miệng ngay lập tức, được rồi.
Thần binh có linh trí, hắn là Đúc Binh sư, trên đại thể cũng hiểu rõ một chút, chung quy vẫn phải xem thủ đoạn rèn đúc.
Tỉ như Văn Minh Chí của Tô Vũ. Hư ảnh cự thú trên mỗi một trang sách đều có linh trí nhất định, thế nên nếu sau này nó có thể trở thành Thần binh, vậy thì đây chính là Thần binh có linh trí đúng nghĩa.
Hoặc như chùy mà lão Triệu rèn đúc đã được ông uẩn dưỡng chủ thần văn ở bên trong, nếu nó tấn cấp Thần binh, một khi lão Triệu chết mà thần văn vẫn còn, vậy thì nó cũng sẽ có chút linh tính, còn nếu thần văn cũng vỡ theo thì chùy của lão Triệu sẽ chỉ như binh khí thông thường mà thôi.
Còn có một số Đúc Binh sư ưa thích dùng người để đúc.
Ví dụ như Hồ Kỳ.
Trước kia vị này đã đúc một tên Nhật Nguyệt, giả dụ tàn niệm của đối phương còn tồn tại thì binh khí mà Hồ Kỳ rèn ra sẽ có linh tính.
Không biết thanh Thần binh lơ lửng bên kia được đúc bằng cách nào.
Nhân đúc pháp chính là thứ nguy hiểm nhất!
Nhân đúc pháp đại biểu là tà binh, chủ nhân chết thì có lẽ binh khí sẽ mất khống chế.
"Hẳn không phải là nhân đúc pháp, bằng không nó sẽ không tuân thủ quy củ mà ở đây trấn áp lối đi, chắc là phương pháp rèn đúc chính thống!"
Tô Vũ yên lặng quan sát, trong mắt tràn lan ra hào quang nhàn nhạt.
Hắn muốn nhìn thử xem có biện pháp nào phóng xuất Tử Linh hay không. Còn việc phóng xuất sẽ gây ra bao nhiêu phiền toái thì hắn hoàn toàn không bận tâm.
Địa phương quỷ quái này vốn là chốn người ăn người.
Ngươi không ăn thịt người thì người khác liền ăn ngươi.
Không nói đâu xa, nếu biết hắn ở đây, Tô Vũ hoài nghi các vị Tiên vương sẽ lập tức mặc kệ Ma Đa Na, dù thật sự là do Ma Đa Na giết Huyền Vô Cực thì bọn họ cũng sẽ liên hệ với đám Ma vương tới giết Tô Vũ trước.
Bởi vì đây là mệnh lệnh của nhiều vị Bán Hoàng.
"Không dễ xử lý lắm, nhưng cũng không hoàn toàn là hết cách!"
Tô Vũ thầm phán đoán một thoáng, loại binh khí này không phải không có biện pháp chưởng khống.
Có điều cần đáp ứng một vài yêu cầu, thứ nhất là huyết mạch, thứ hai là công pháp.
Nếu binh khí này là của Cung vương, vậy thì cần huyết mạch hậu duệ của Cung vương, hoặc là công pháp mà năm đó Cung vương tu luyện, từ đó, hắn mới có hi vọng chưởng khống cây đao này.
"Hình như Hà Đồ chính là huyết mạch của Cung vương."
Đây là tin tức mà Tô Vũ nghe được từ chỗ Tiên tộc, hắn cũng không biết là thật hay giả.
Thế nhưng Hà Đồ chết rồi, người chết thì huyết mạch tự nhiên cũng bị chặt đứt.
"Vậy thì chỉ có thể dựa vào công pháp, Tử Linh có vẻ không được, hình dáng Tử Linh đã thay đổi, công pháp cũng không đồng dạng, nói như vậy, dù là Hà Đồ thì cũng khó có thể giữ được thanh đao này!"
Đây là chuyện thường tình, bằng không Hà Đồ sớm đã tới lấy rồi, đâu phải là y chưa từng vào đây.
Xem xong đao lại nhìn Cửu Diệp Thiên Liên.
Tô Vũ nảy lên vô số suy nghĩ, chỉ là vẫn chưa nghĩ ra được làm như thế nào để thuận lợi lấy được thứ kia, quá khó khăn!
Đang nghĩ ngợi, Tô Vũ chợt nghe thanh âm nghị luận của người khác, hắn lập tức nhìn về nơi xa. Ngay trong hồ nước, hoặc là nói sát về phía cửa sau của Cung Vương phủ, trên không bên đó chợt có một vòng xoáy.
Nó cách đình giữa hồ chừng vạn mét, đó là lối vào tầng tám!
Bên tai, có người nhỏ giọng thì thầm: "Nghe nói bảo vật ở tầng tám lại càng nhiều, bởi vì có vô số cường giả lập phủ đệ ở bên trên. Các vị ấy mạnh mẽ đáng sợ, đều là Hoàng hết, tùy tiện một lỗ hổng cũng đủ cho chúng ta ăn no rồi! Đáng tiếc là không có cách nào đi lên!"
"Đi lên? Nghĩ gì vậy! Nghe nói tầng tám thật sự có cường giả thời thượng cổ sinh tồn, còn sống đó. Ta nghe bảo năm xưa từng có người muốn lên tám tầng, cường giả vô địch xông vào mà bị một đấm đập chết ngay tại chỗ luôn!"
"Thật hay giả?"
"Dĩ nhiên là thật, lão tổ tông ta nói mà, cụ thể có phải hay không thì ngươi đi mà hỏi lão tổ tông!"
". . ."