Tầng tám!
Ma Đa Na cũng muốn lên tầng tám, hình như gã muốn tới phủ đệ của Ma Hoàng thượng cổ để đoạt lấy bảo vật, hẳn là gã phát điên rồi.
Thế nhưng Tô Vũ cũng từng nghe Tiên vương nói, nếu có chức vụ trở về tầng tám báo cáo công tác thì sẽ được phép đi vào.
Có điều đẳng cấp Tô Vũ còn quá thấp.
Cho vào thì cũng chưa chắc có thể loạn động.
Hắn là chủ nhân cổ thành, nghiêm chỉnh mà nói thì chức vụ này ở thời đại xưa kia sẽ là cấp bậc tướng quân.
Vốn dĩ các vị Thiên Diệt ngay từ đầu đều là thành chủ, sau này bởi vì tử khí quá nồng đậm, không có biện pháp một mình trấn thủ nữa nên mới hóa đá để giảm bớt ăn mòn, đồng thời phải chọn thành chủ kế nhiệm để phân chia áp lực.
Tô Vũ có Thành chủ lệnh của Hồng Mông cổ thành, nếu tính ra thì dựa theo thượng cổ quy tắc, có lẽ hắn còn có phong hào tướng quân, thấp hơn so với Hầu, thế nhưng so với đám gia hỏa bình thường thì cao cấp hơn nhiều.
"Lối vào tầng tám gần như vậy..."
Tô Vũ thầm nghĩ, liệu có thể trốn lên tầng tám không?
Chiếm lấy Cửu Diệp Thiên Liên rồi chạy ngay lên tầng tám?
"Mấu chốt là trong số các vô địch ở đây, có lẽ sẽ có những người khác lên được. Ví dụ như bộ trưởng Thiên bộ. Giám Thiên hầu là Hầu, bộ trưởng Thiên bộ có thể đã được y sắc phong tướng quân! Vả lại đâu chỉ một mình lão, ai biết đám lão già thượng cổ có vị Hầu hay phong hào tướng quân nào còn sống sót hay không."
Tô Vũ đau đầu, càng nghĩ càng phiền toái.
Dù hắn có thể đoạt bảo, thế nhưng chưa chắc hắn đã bình an chạy thoát, một đống vô địch đang nhìn chằm chằm đây này, chạy cái rắm ấy!
Tầng tám. . . Tử Linh giới!
Thật sự lấy được bảo vật thì hình như chỉ có hai con đường này để thoát thân.
Còn chưa kể là chạy tới tầng tám cũng chỉ tránh mặt được một lúc, đợi tới hết thời gian ở trong Tinh Vũ phủ đệ, buộc phải ra ngoài thì hắn còn phải nghĩ cách làm sao để về thành.
Bên ngoài có vô số vô địch đang ngó chừng.
Từ đây về tới Tinh Hồng cổ thành cũng là một khoảng cách đủ khiến hắn đau não.
"Không đoạt bảo, khiêm tốn một chút thì còn đỡ, sẽ không có đại sự gì! Nhưng một khi đoạt bảo thành công thì ta sẽ vô phương điệu thấp, thân phận của ta chắc chắn bại lộ, khi đó muốn đi ra ngoài liền vô cùng khó khăn!"
"Có lẽ chỉ có thể vào thông đạo Tử Linh, nhảy vọt qua Tử Linh giới, sau đó âm thầm trở lại cổ thành. Có Tinh Nguyệt hỗ trợ thì ta có thể trở về!"
Có điều Tinh Nguyệt… Mẹ nó, quá nguy hiểm!
Thật sự tới Tử Linh giới, không chừng Tinh Nguyệt lại lén lút thủ tiêu mình cũng nên. Tại đây thì nàng vẫn phải giữ quy tắc, nhưng tiến vào địa bàn của nàng thì ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Tô Vũ suy nghĩ về đường lui, dù không đoạt bảo thành công thì hắn cũng phải tìm cho mình một lối thoát.
"Hoặc là vào lúc truyền tống trở về, ta sẽ lừa giết những tên kia… Không, không được, người còn sống ra ngoài quá ít thì chắc chắn thân phận của ta vẫn sẽ bại lộ."
Phiền toái!
. . .
Tô Vũ còn đang đau đầu suy tư, nơi xa bỗng truyền đến tiếng nổ rền vang kịch liệt!
Sau một khắc, giọng cười của Hà Đồ truyền đến: "Tiếp tục đi, hôm nay bản tọa nhất định phải lên!"
Ầm ầm!
m thanh chấn động, binh khí va chạm, quyền cước lăng không.
Mà giờ khắc này, ánh mắt Tô Vũ khẽ động, hắn nhìn về hướng cây đao trong đình, lúc bấy giờ thanh đao nọ thế mà hơi hơi chấn động một cái, mà theo sự rung động ấy, từ đình giữa hồ giống như có tử khí nhàn nhạt lan ra.
Không chỉ hắn mà những vị chuẩn vô địch đang thủ vệ đều dồn dập bùng nổ thần quang nhìn lại bên kia, lập tức có một vị chuẩn vô địch Tiên tộc quát: "Cẩn thận, thông tri chư vị vô địch, Hà Đồ có tâm tư khác, Thần binh trấn thủ có dị động!"
Rất nhanh, thanh âm của một vị chuẩn vô địch truyền khắp bốn phương: "Chư vị đại nhân, Hà Đồ đang chấn động Thần binh trấn thủ, cố ý mở ra thông đạo Tử Linh, chư vị đại nhân hãy cẩn thận!"
Lời này vừa nói ra, Hà Đồ lập tức mắng: "Mắt chó thật đúng là sắc nhọn, tầng bảy là hang ổ của bản tọa, các ngươi chiếm đoạt địa bàn của bản tọa mà còn muốn ngăn trở bản tọa về nhà, cứ chờ đó!"
Dứt lời, tiếng chấn động chợt biến mất, rất nhanh, bên kia đã trở nên yên tĩnh.
Trong nháy mắt, vài vị vô địch bay tới, họ không vào trong mà chỉ đứng từ xa nhìn về phía đình đài giữa hồ.
Có vị vô địch lên tiếng: "Chú ý nơi này, Hà Đồ cố ý chấn động Thần binh để mở lối đi, nếu còn bất kỳ dị động gì khác thì lập tức báo cho chúng ta biết! Còn nữa, trong Cung Vương phủ không cho phép chém giết Nhật Nguyệt cửu trọng trở lên, bằng không. . . Hừ!"
Giết Nhật Nguyệt cửu trọng ở đây sẽ dẫn xuất Tử Linh vô địch, cũng sẽ dẫn đến phong phủ, dù là vô địch như họ thì cũng rất khó chịu.
Cho nên giờ phút này họ phải ra lệnh hạn chế, không cho phép chuẩn vô địch chinh chiến ở đây.
Vị vô địch nọ nói xong thì định rời đi, bất quá rất nhanh một tôn Tiên vương đã lạnh lùng cất giọng: "Trước không nói chuyện này, khi phong cấm mở ra, Ma tộc muốn chủ động giao Ma Đa Na hay là để bọn ta tự mình tới đón gã?"
Vô địch mới tới chính là Ma tộc Ma vương.
Nghe thấy lời của Nguyệt Thực Tiên vương, ông nhíu mày nói: "Chư vị nhất định phải thêm phiền vào lúc này à? Tiên Ma khai chiến sẽ thiếu đi hơn mười vị vô địch, ai sẽ tới ngăn cản Hà Đồ? Còn chuyện Ma Đa Na đánh chết Huyền Vô Cực thì đó chuyện của chúng, chờ ra khỏi Tinh Vũ phủ đệ đã rồi lại nói! Hiện tại Tiên tộc muốn để các chủng tộc khác kiếm tiện nghi sao?"
Nguyệt Thực Tiên vương lạnh lùng chất vấn: "Xem ra Ma tộc vẫn muốn bao che cho Ma Đa Na?"
Ma vương cũng lạnh lùng đáp trả: "Có phải Tiên tộc cảm thấy chư thiên vạn tộc đều phải nghe theo các ngươi hay không? Có phải là cảm thấy bây giờ Ma tộc rất sợ Tiên tộc? Ta nói thẳng luôn, thiên tài Tiên tộc có ai mạnh hơn Ma Đa Na à?"
Nguyệt Thực Tiên vương hừ khẽ, "Nếu ngươi đã nói vậy thì đừng trách chúng ta phá hư quy củ, dù sao đám Huyền Vô Cực đều đã chết, năm vị Tiên vương chúng ta đồ sát oắt con Ma tộc các ngươi vẫn được!"
"Ngươi cứ thử xem!"
Ma vương không hề chùn bước, mà Nguyệt Thực Tiên vương thì chỉ lạnh mặt không thèm đáp.
Thiên tài thế hệ này đã bị giết vô số, số lượng còn lại của Tiên tộc dĩ nhiên không ít, nhưng thật sự chọc tới Tiên tộc thì họ sẽ phá hư quy củ, giết hết là xong!
Vô địch không dễ giết nhưng giết kẻ dưới vô địch còn không đơn giản sao?
Ma vương tuy nói cứng miệng, nhưng trong lòng không khỏi thầm mắng, việc này quả thật không dễ xử lý.
Hỗn đản Ma Đa Na quả là đủ hung ác.
Ngươi giết Dương Hồ cũng chẳng sao, nhưng ngươi lại giết sạch đám thiên tài của bọn họ, lần này thì hay rồi, Tiên tộc sẽ không còn cố kỵ gì nữa!
Dù sao thiên tài của họ đều chết cả rồi!
Đã như vậy, bọn họ cũng sẽ giết lung tung, cùng lắm thì vô địch khai chiến, vô địch không dễ dàng chết nhưng dưới vô địch dù có chết sạch thì Tiên tộc cũng không đau lòng!
Ta không dễ chịu, các ngươi cũng đừng hòng an ổn!