Ánh mắt Ma vương biến ảo, rất nhanh ông lớn tiếng quát: "Tiên tộc đừng có nổi điên! Đừng quên, Nhân tộc, Thần tộc, Long tộc đều có hàng loạt thiên tài tiến vào, vận khí của Tiên tộc ngươi không tốt liền muốn đem các tộc ra khai đao sao?"
Ông ta quyết định cứ quấy đục nước đã rồi lại nói!
Tiên tộc chỉ có chừng ấy thiên tài nên không còn cố kỵ gì, nhưng mọi người thì khác.
Mặc dù mọi người đều biết là lời này chỉ muốn tạo ra náo loạn nhưng đúng lúc đó, ở nơi xa vẫn có âm thanh đạm mạc truyền đến: "Tiên Ma chi tranh, có một số việc vẫn phải tuân thủ quy củ, bằng không thì ngươi giết thê nhi hậu duệ của ta, ta lại giết thê nhi hậu duệ của ngươi, quá lộn xộn! Giết lung tung như thế thì chư thiên vạn tộc đã sớm diệt vong! Vạn giới bất diệt, vạn tộc hưng thịnh chính là vì còn có một số quy củ tồn tại! Nguyệt Thực Tiên vương, dưới Vĩnh Hằng giết được Ma Đa Na thì đó là do thực lực gã không đủ. Vĩnh Hằng thì đừng tham dự vào, miễn cho bị người khác chê cười!"
Đó là một tôn Thần vương, rất nhanh bên phía Long tộc cũng có Long vương cất giọng: "Tiên tộc còn có không ít hậu bối ở đây, các vị Tiên vương hà tất lại đi làm to chuyện."
Nhân tộc thì không lên tiếng, tùy cho các ngươi đánh tới đánh lui, đừng liên lụy tới chúng ta là được.
Lần này Nhân tộc hết sức thoải mái!
Nhân tộc chưa kịp bị người ta nhằm vào thì Tiên Ma đã tranh đấu trước, cảm giác hóng kịch vui này quả thật rất sung sướng!
Mọi người không nguyện ý trở mặt với Tiên tộc, đây cũng là chuyện rõ ràng.
Vẻ mặt Nguyệt Thực Tiên vương băng hàn, "Vậy thì cứ chờ xem! Chư thiên vạn tộc còn không có ai dám giết nhiều người Tiên tộc như vậy mà không bị trừng phạt. Đừng nói chỉ là một tên Ma Đa Na không quan trọng, dù là Ma Hoàng giết Huyền Vô Cực bọn hắn thì cũng phải cho chúng ta một lời công đạo!"
Tất cả mọi người đều kháng cự bọn họ giết chóc linh tinh, Nguyệt Thực Tiên vương cũng biết lúc này không nên nói những lời kia nữa, miễn cho khiến mọi người phản cảm, hợp lại nhằm vào bọn họ.
Nhưng mà thù này không thể không báo!
Đúng lúc đó, lại có một âm thanh vang lên: "Ma Đa Na không phải kẻ giết chóc lung tung, có lẽ là đã có hiểu lầm! Ta đoán gã bị người hiếp bách, hoặc là vì nguyên nhân nào khác, thậm chí đã bị người ta thay thế. Ta thấy vẫn nên điều tra xem thử Nhân tộc Lam Thiên đang ở đâu đi! Còn về lực lượng Ma Hoàng hiện ra trước đó, cách phong cấm thì ai có thể phân biệt thật giả? Lam Thiên và Ma tộc có quan hệ lâu năm, y lại còn có phân thân Ma đạo. Y muốn giả mạo thành Ma Đa Na còn không phải rất dễ dàng sao?"
Nghe thế, Hạ Long Võ liền lên tiếng: "Long Diệu, Ma tộc các ngươi bớt hắt nước bẩn vào chúng ta! Ma Đa Na đã tự mình thừa nhận, làm sao hả, ngươi còn muốn chỉ hươu bảo ngựa à?"
Vị cường giả Ma tộc kia lại nói: "Ngươi vội vã phủ nhận làm gì? Ta chỉ đưa ra một loại khả năng mà thôi! Thậm chí vừa rồi đúng là Ma Đa Na xuất hiện nhưng gã đã bị Lam Thiên hoán cải trí nhớ thì sao? Đây cũng đâu phải là điều không thể! Bằng không sao Ma Đa Na lại có bản lĩnh giết nhiều cường giả như vậy! Chẳng lẽ là Chiến Khuê mạnh hơn, giết Dương Hồ xong rồi cũng phế đi? Thế nhưng, ta từng cảm ứng được đạo dị tượng ngã xuống đầu tiên là Chiến Khuê chứ không phải Dương Hồ.”
“Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Chiến Khuê chết trước, cứ cho là gã làm Dương Hồ bị thương nặng nhưng Ma Đa Na thật sự có thể tùy tiện đánh giết những người kia sao? Ta thấy thương thế của gã không quá nặng, làm sao có thể làm được? Dù thôn phệ tinh huyết Ma Hoàng thì gã cũng không cường đại như vậy, nhưng ta nghĩ Lam Thiên thì có thể làm được!"
Lời này vừa nói ra, dù là Tiên tộc thì cũng thấy dao động.
Không phải không có lý do để phỏng đoán!
Mà gã Ma vương kia lại lần nữa lên tiếng: "Nếu bây giờ Lam Thiên đang ở trong Cung Vương phủ, y liền đáng bị tình nghi, trừ phi y xuất hiện ở bên ngoài Cung Vương phủ, ta sẽ. . ."
"Ngươi tìm ta à?"
Ngay một khắc này, ở hư không xa xa, một vị lão giả râu tóc bạc trắng khẽ vuốt râu xuất hiện, y cười ha hả nói: "Ngươi đang tìm ta sao?"
Gã Ma vương hơi ngẩn ra, rất nhanh gã đã đổi giọng: "Lam Thiên, không cần thiết như thế, càng tỏ vẻ thì lại càng chứng tỏ ngươi đang che giấu. Ngươi có vô số phân thân, người nào mà biết ai mới là chân thân của ngươi, xem ra ngươi chột dạ rồi, bằng không hà tất vội vã hiện thân như thế làm gì."
Giờ khắc này, trong Cung Vương phủ, Tô Vũ đều phải kinh ngạc tán thán!
Rất muốn vỗ tay một tiếng cho đối phương.
Ta đệch, lợi hại!
Thủ đoạn cưỡng từ đoạt lý của tên Ma vương này quả là vô địch thiên hạ.
Lam Thiên không xuất hiện thì sẽ bị tình nghi, Lam Thiên xuất hiện thì chính là có tật giật mình, cố tình che giấu, dù sao Ma tộc đã quyết tâm hắt nước bẩn cho Lam Thiên rồi!
Người là do Lam Thiên giết, dù không phải thì cũng là do Lam Thiên khống chế Ma Đa Na giết.
Tóm lại thủ phạm chính là Lam Thiên!
Còn Ma Đa Na chỉ là một kẻ vô tội.
Không thể không nói, Tô Vũ vừa hâm mộ, vừa có chút ghen tỵ.
Không hổ là thiên kiêu của đại tộc.
Một đám Ma vương đều dám mở mắt nói lời bịa đặt, vu oan cho Lam Thiên chỉ vì Ma Đa Na.
Cũng vì hắn biết rõ Lam Thiên không làm, bằng không Tô Vũ cũng phải nói một tiếng thật sự sảng khoái, nếu hắn là Ma Đa Na thì đại khái cũng phải cảm kích vô cùng.
Ma tộc vẫn luôn rất ra sức!
Đương nhiên, kẻ khó chịu là Lam Thiên cùng Nhân tộc, nhưng cái này thì liên quan gì tới Ma tộc?
Bọn họ sẽ để ý Lam Thiên có vui hay không à?
Quả nhiên, nơi xa, mấy đạo khí thế bùng nổ, đó là khí thế của cường giả Nhân tộc, Tần Trấn phẫn nộ quát: "Hay cho một đám da mặt dày, Ma tộc Ma Đa Na các ngươi đã tự mình thừa nhận mà cũng có thể vu oan được cho kẻ khác!"
Gã Ma vương lại phản bác: "Nhân tộc không chết mấy người, chỉ có các tộc là tổn thất nặng nề! Đúng sai thì trong lòng mọi người đều nắm chắc, đây có phải mưu kế của Nhân tộc hay không thì mọi người cũng nên rõ ràng! Ma Đa Na là nhân vật cực kỳ trọng yếu của tộc ta, giết Huyền Vô Cực, vu oan Ma Đa Na, kế sách thật hay! Chư vị đạo huynh Tiên tộc đừng bị mắc lừa, nếu Tiên Ma thật sự khai chiến không biết kẻ chiếm tiện nghi sẽ là ai đây!"
Đúng vào lúc này, giọng của Huyền Hách Tiên vương truyền đến: "Nguyệt Thực, tạm thời không nên vọng động! Lời Long Diệu đạo huynh nói không phải không có lý, đúng sai cứ chờ ra ngoài lại xem kỹ! Ai dám giết người của chúng ta thì chúng ta sẽ bắt hắn đền mạng, chuyện sớm hay muộn mà thôi!"
Nguyệt Thực Tiên vương hừ lạnh một tiếng, không nói gì.
Mà nơi xa, Lam Thiên hậm hực phản bác: "Chuyện này… ta vô tội mà, ta oan uổng quá!"
Y lộ vẻ mặt bất đắc dĩ, "Há có thể vấy bẩn sự trong sạch của ta như thế! Lam Thiên này ra tay không ác độc như vậy, nếu nói về kẻ giỏi mấy trò xấu xa thì tiểu tử Tô Vũ kia còn tạm được, sao các ngươi không dứt khoát vu oan cho Tô Vũ đi? Cứ bảo là hắn đã tới, đang trốn trong đám người các ngươi, là hắn gây ra mọi chuyện, hết lần này tới lần khác cứ vu oan ta làm gì?"
". . ."
Tô Vũ vừa rồi còn thấy đồng tình với vị này, hiện tại thì quên đi.
Lão đầu chết tiệt, ngươi cút luôn đi!
Bọn họ hắt nước bẩn cho ngươi cũng do ngươi đáng đời, lão gia hỏa này thế mà còn ném nước bẩn sang cho ta, chuyện này có quan hệ gì với ta?
Ta cũng đâu vào Tinh Vũ phủ đệ!
Đúng vậy, ta không vào, không phải ta còn đang ở trong cổ thành sao?