Oanh!
Tần Trấn bay ngược, thân hình y rung lên, ba cỗ nhục thân có xu thế bị đánh vỡ. Vô địch vốn là sự tồn tại hợp nhất tam thân, một khi rơi khỏi trạng thái hợp nhất thì thực lực sẽ suy giảm rất nhiều.
Nhất là khi bị đánh chết một hai thế thân thì coi như không còn mạnh hơn chuẩn vô địch là bao.
Hiện tại bên cạnh thân thể Tần Trấn có thời gian chi lực vờn quanh, tam thân mơ hồ có bóng chồng xuất hiện, đó là dấu hiệu muốn tán loạn, thoát khỏi trạng thái hợp nhất.
Toàn thân Tần Trấn đẫm máu, bất quá y vẫn cười ha hả quát: "Tôn tặc, thực lực quá phế, sống hơn mấy ngàn vạn năm lại chỉ có thể miễn cưỡng áp chế ta, có phải trong số tiểu tiên nữ mà bổn tướng quân từng giết có lão nương nhà ngươi?"
Tiên vương đối diện y không phải ai khác mà chính là Nguyệt Thực Tiên vương.
Nguyệt Thực Tiên vương lạnh lùng quét mắt nhìn y một cái, ông ta chẳng muốn nhiều lời với Tần Trấn. Ánh mắt ông liếc qua Chu Thiên Phương bên kia, Chu Thiên Phương đang chèn ép một vị khác mà đánh, đánh đến nỗi thời không trường hà của đối phương chấn động không ngừng, có điều trạng thái của vị kia vẫn tốt hơn Tần Trấn một chút!
Phải xem là Tần Trấn có thể kiên trì thời gian dài hơn hay là vị kia Tiên vương kia chống đỡ được lâu hơn.
Về phần hai nơi khác, Hạ Long Võ cùng Chu Phá Long cũng chỉ là gắng gượng chống cự.
Kết cục này là điều Tiên tộc không muốn nhìn thấy nhất.
Thế nhưng Tiên tộc cũng không ngờ tới Nhân tộc quả quyết như thế, chẳng mào đầu gì đã trực tiếp xông lên công kích.
Có một điều Tần Trấn nói không sai, những năm qua Tiên tộc không hề tham dự đại chiến mà chỉ ở sau lưng âm thầm thúc đẩy.
Nhân tộc quật khởi không tới mấy trăm năm, trước kia quả thực vẫn phải dựa vào Tiên tộc, đối với Tiên tộc cũng có chút tôn kính. Hôm nay bọn họ lại xé mặt, tốc độ Nhân tộc trở mặt cũng không thua kém bọn hắn tí nào, ngược lại càng dứt khoát hơn.
Kỳ thật, Nguyệt Thực Tiên vương cũng thấy đau đầu.
Nếu như vô địch Nhân tộc khác tiến vào đây thì chuyện này chắc chắn không xảy ra.
Lớp Vĩnh Hằng phía trước đều là kiểu càng già càng lão luyện, sẽ không dễ dàng trở mặt như thế, mấu chốt Vĩnh Hằng của Nhân tộc đang ở đây lại có Hạ Long Võ khát máu, Tần Trấn hiếu chiến.
Ngoài ra hai vị còn lại tuổi cũng không lớn, đều là những kẻ biết đánh nhau nhất, thiện chiến nhất trong số đại tân sinh.
Làm sao có thể giờ trò hư tình giả ý với họ được!
. . .
"Aiiiz!"
Nơi hẻo lánh, một tiếng thở dài vang lên, bóng đen hiện ra, cách đó không xa, một bóng người huyết hồng cũng xuất hiện.
Gã chắp hai tay sau lưng nhìn về phía bóng đen, khẽ cười nói: "Đừng nhúng tay vào, thế nào? Vị Thiên bộ kia vẫn đang ung dung ở đó, ta và ngươi nhúng tay thì lão sẽ tất thắng! Về phần Hạ Long Võ, người trẻ tuổi tự nhiên có ý tưởng của những người trẻ tuổi, chúng ta không nên xen vào."
Bóng đen chỉ cười bảo: "Ta cũng không già mà!"
Huyết Hỏa Ma vương bật cười, gã cũng không muốn nhận xét về lời này, chỉ nhìn về trận chiến bên trong Cung Vương phủ rồi hỏi: "Ngươi nói Tần Trấn sẽ gục trước hay Quảng Nhiên gục trước?"
Quảng Nhiên chính là kẻ đang bị Chu Thiên Phương áp chế.
Thực lực vị này cũng không yếu, Vĩnh Hằng ngũ đoạn!
Bốn vị Tiên vương của Tiên tộc đều có thực lực ngang tầm nhau, hai vị ngũ đoạn, hai vị tứ đoạn, đều là cường giả rất mạnh.
Mấu chốt chỉ là bên nào mất đi nhân thủ trước mà thôi.
Hơn nữa dù Nhân tộc có thắng Tiên tộc thì hậu quả cũng rất khó dự liệu.
Bóng đen không nói lời nào, Huyết Hỏa Ma vương lại cười bảo: "Ta đoán Tần Trấn sẽ gục trước, có đôi khi thực lực thật sự không phải là dựa vào ý chí là có thể chống đỡ, thực lực chính là thực lực, đúng không?"
Bóng đen vẫn không đáp trả.
Huyết Hỏa Ma vương không thèm để ý, tự mình lẩm bẩm: "Ta rất thích Tần Trấn, lúc còn trẻ, ta, y và Hạ Long Võ đều như nhau. Nhưng về sau ta đã thay đổi. Bởi vì ta nhận ra thực lực của mình không bằng tên kia, tên kia đã là Ma Hoàng, mà tộc của ta chỉ có thể làm tiên phong! Không phải là dám đánh dám giết liền có thể khiến người ta coi trọng, còn phải xem thực lực nữa!"
Bóng đen bình tĩnh lên tiếng: "Chết thật thì thôi, Nhân tộc cũng không phải chưa từng có Vĩnh Hằng vẫn lạc! Các đời nối tiếp các đời, tính ra thì số Vĩnh Hằng Nhân tộc chết đi có thể chất thành núi rồi! Mười lần triều tịch chi biến, có lần nào mà không chết hơn mười vị Vĩnh Hằng?"
"Cũng phải!"
Huyết Hỏa mỉm cười hỏi tiếp: "Vậy ngươi nói xem Lam Thiên và Tô Vũ sẽ xuất hiện chứ?"
"Vì sao phải xuất hiện?"
Huyết Hỏa bật cười, "Tại sao à? Xuất hiện thì còn có cơ hội dẫn dắt những phe khác, không lộ diện thì mấy vị Nhân tộc chạy trời không khỏi nắng, tất cả mọi người đều sẽ vây vào giết bọn hắn!"
"Ngươi thì sao?"
"Ta? Ta chỉ phụ trách nhìn chằm chằm ngươi thôi."
Bóng đen nghe thế thì không khỏi thở dài, "Mục tiêu của ngươi là Cửu Diệp Thiên Liên, ta rút khỏi thì cần gì phải ngăn ta nữa. Huống chi ngươi đã thành Hợp Đạo, còn tranh giành làm gì? Về phần tranh đấu giữa Nhân tộc và Tiên tộc thì Ma tộc không nên xen vào mới phải!"
"Ta cũng không quan tâm đến chuyện bọn họ đấu đá, mấu chốt là vẫn phải giết Tô Vũ và Lam Thiên."
Huyết Hỏa lãnh đạm nói: "Dù Lam Thiên biến thái đến đâu thì ta cũng có nắm chắc sẽ áp chế được. Tô Vũ không tính là quá biến thái, không cường đại bằng Lam Thiên, thế nhưng Tô Vũ lại có năng lực dẫn dắt Thánh thành cùng Phệ Thần Cổ tộc, bây giờ mà không giết Tô Vũ thì về sau có lẽ Vĩnh Hằng Ma tộc sẽ chết dưới tay hắn rất nhiều."
Gã thẳng thắn nói: "Có trách thì trách Nhân tộc đã không có biện pháp bảo vệ hắn! Nếu như Nhân tộc đủ sức trấn áp chư thiên, vậy thì Tô Vũ có thể sống thật tốt, đáng tiếc Nhân tộc lại bất lực. Tuy Tô Vũ đã nói hắn và Nhân tộc nhất đao lưỡng đoạn nhưng cũng chẳng ai tin, dù sao chủng tộc cũng là chủng tộc, Nhân tộc mà bị diệt, ngươi nói xem Thánh thành có thể gia nhập Nhân tộc hay không?"
Bóng đen không trả lời.
Đúng vậy, giết Tô Vũ.
Vì giết Tô Vũ nên Thần Ma cũng đang chuẩn bị ra tay, bằng không bọn họ sẽ để mặc Nhân tộc cùng Tiên tộc chém giết đến khi đôi bên lưỡng bại câu thương, hoặc dứt khoát chết sạch hết mới là tốt nhất.
"Thiên Liên sắp nở ra rồi!"
Bóng đen thì thầm một tiếng, Huyết Hỏa mỉm cười, "Gấp cái gì, chín lần nở ra mới là hoàn thiện, hiện tại không vội, tên bộ trưởng kia hẳn là cũng nắm chắc."
Bọn họ còn đang nói chuyện thì lại có một tiếng ầm vang dữ dội, Tần Trấn lần nữa bay ngược ra, toàn thân đẫm máu, thời không trường hà vờn quanh đứt gãy, tam thân đột nhiên chia lìa, phân ra thành ba Tần Trấn!
Dĩ nhiên đây không phải biểu hiện của sự cường đại!
Mà ngược lại, điều này đại biểu y vô pháp duy trì trạng thái tam thân hợp nhất như trước!