Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2235 - Chương 2235: Ngươi Có Từng Nghĩ Đến Chuyện Trở Về Nhân Tộc Không?

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2235: Ngươi Có Từng Nghĩ Đến Chuyện Trở Về Nhân Tộc Không?
 

Tô Vũ lại nhìn về phía Đại Tần vương, hắn đã cho đi 6 cánh Cửu Diệp Thiên Liên, chỉ còn dư lại 3 cánh, Tô Vũ nhìn Đại Tần vương suy yếu như vậy thì lắc đầu nói: “Tình huống của ngài bây giờ thì có dùng Cửu Diệp Thiên Liên cũng khó mà khôi phục được, ngài tự giải quyết đi! Cho ngài cũng chỉ là lãng phí!”

“...”

Đại Tần vương không còn lời gì để nói, có điều Tô Vũ nói không sai, ông mỉm cười đáp: “Ta đã mất đi hai thế thân, chỉ còn lại quá khứ, cho ta cả đóa hoa thì cũng không thể khôi phục được, đúng là sẽ lãng phí.”

Tô Vũ gật đầu, “Cho nên 3 cánh còn lại thuộc về ta.”

“...”

Đại Tần vương cười khẽ: “Nên vậy! Lần này là nhờ công ngươi.”

Lam Thiên giơ tay lên, “Còn ta thì sao?”

Tô Vũ gạt đi, “Ngươi muốn cái này làm gì? Cho ngươi 1000 đóa, 9000 cánh, ngươi thấy đủ không?”

Lam Thiên buồn bực: “Không đủ.”

Vậy còn nói cái píp!

Cho ngươi nhiều hơn nữa thì cũng chỉ tổ phí phạm, đã vậy thì khỏi cho.

Hiện tại Tô Vũ đã hoàn thành tứ biến, nếu dùng 3 cánh hoa này thì ít nhất có thể đến thất biến đúng không?

Hơn nữa lúc trước hắn còn giết vài vị vô địch, tuy rằng chỉ là phụ trợ, nhận được ban thưởng không nhiều lắm, nhưng tính ra cũng không ít, nếu để Tô Vũ tự cố gắng thì có lẽ sẽ tu được đến ngũ biến, sau đó mới dùng cánh hoa, như vậy sẽ có hy vọng hoàn thành bát biến.

Cửu biến thì nghĩ cách sau!

Thực lực của Đại Tần vương quá mạnh, cho nên Tô Vũ không có biện pháp giúp ông, như Tô Vũ đã nói, dù có đưa ông toàn bộ Cửu Diệp Thiên Liên thì cũng khó khôi phục được một thế thân, chỉ có thể dựa vào bảo vật càng cường đại hơn, hoặc là Đại Tần vương dứt khoát thay đổi đạo.

Tam thân mất hai, Tô Vũ cảm thấy quá khứ thân của ông cũng rất mạnh, ít nhất phải đến Vĩnh Hằng thất đoạn.

Vậy chưa đủ sao?

Ông chỉ cần ngụy trang kĩ một chút thì chưa chắc đã bị kẻ khác phát hiện, những người ở đây cũng không được tiết lộ ra ngoài, kỳ thật biện pháp tốt nhất là giết người diệt khẩu, nhưng thứ nhất là không dễ giết, thứ hai là nếu giết hết, vậy chẳng khác gì qua cầu rút ván.

Cuối cùng, Tô Vũ nhìn về phía Tinh Nguyệt.

Vẻ mặt Tinh Nguyệt lạnh nhạt, Tô Vũ ngẫm nghĩ, hình như mình không có bảo vật gì có thể tặng cho vị này, hắn bất đắc dĩ chắp tay nói: “Đại nhân, về sau thuộc hạ nhất định sẽ giúp đại nhân quét ngang Tử Linh giới, giúp đại nhân trở thành bá chủ của Tử Linh!”

Tinh Nguyệt mặc kệ hắn.

Ngươi cho rằng ngươi là ai?

Bạch Phong kiêng kị nhìn thoáng qua Tinh Nguyệt, rồi lại nhìn Tô Vũ, anh không nhịn được lại hỏi lần nữa: “Hiện tại có thể cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì được chưa?”

Má nhà ngươi, ta thật sự chẳng biết gì cả.

Tô Vũ nói ngắn gọn: “Có lẽ người bên ngoài chết sạch hết rồi! Ngoài ra thì ta cũng không rõ, lão sư, ngài vào đây bao lâu rồi?”

“Sau khi lên tầng 7 không lâu thì liền vào đây.”

Dứt lời, anh truyền âm cho Tô Vũ: “Nhanh đuổi bọn họ đi đi, ta phát hiện một bí mật cực lớn!”

Ánh mắt Tô Vũ khẽ động, hắn bèn nói: “Có lẽ tầng 7 đã an toàn rồi, nếu không có việc gì chúng ta cũng nên ra ngoài thôi!”

Dứt lời, Tô Vũ liền ra hiệu bảo Bạch Phong mở vách tường, Bạch Phong mau chóng mở ra, Tô Vũ chắp tay với mấy người Đại Tần vương, “Núi cao đường xa, ta sẽ không nói nhiều, Đại Tần vương, xin hãy bảo trọng! Đại nhân bị thương không nhẹ, tiếc là ta không giúp gì được cho đại nhân. Nhân tộc tinh anh hội tụ... Đại nhân chắc đã biết phải ứng đối thế nào.”

Đại Tần vương than nhẹ một tiếng, ông nhìn thẳng vào mắt hắn, tha thiết hỏi: “Ngươi có từng nghĩ đến việc trở về Nhân tộc không?”

Tô Vũ lắc đầu, “Không.”

“Ta hiểu!”

Đại Tần vương nhẹ giọng nói: “Chúng ta nợ ngươi một mạng. Chủng tộc, đại cục, truyền thừa,... Có vài điều nói nhiều cũng thành vô nghĩa, nếu ta thật sự ngã xuống thì hy vọng một ngày nào đó, ta có thể thấy ngươi ở Đông Liệt Cốc. Tô Vũ, bảo trọng!”

Đại Tần vương nói xong liền xoay người rời đi.

Những người khác thấy thế cũng mau chóng nối gót.

Tô Vũ không nói gì, chỉ khi thấy Tinh Nguyệt cũng định rời khỏi thì Tô Vũ mới cản lại, “Đại nhân, ngài đi đâu? Hiện tại tình huống bên kia không rõ, chưa chắc thông đạo Tử Linh đã mở, chờ một lát đi rồi chúng ta cùng đi!”

Tinh Nguyệt cạn lời, cần ngươi dạy chắc? Bổn tọa không biết chắc?

Nàng đứng ở cửa vào, không hề nhúc nhích, như thể không nghe được lời Tô Vũ nói, Tô Vũ cũng không thèm để ý, được rồi, ngươi cứ bất động ở đó đi là được.

Tinh Nguyệt bỗng nói: “Có lẽ Quy Nguyên đao vẫn còn ở Cung Vương phủ...”

Tô Vũ gật đầu, “Không sao, hiện tại bên kia chưa chắc đã an toàn, mấy người Đại Tần vương cũng chưa chắc sẽ ở lại tầng 7, khả năng cao là sẽ mở thông đạo đi xuống tầng 6. Lát nữa chúng ta đi tìm cũng không muộn!”

Hắn không định lấy nó, dù hiện tại Quy Nguyên đao không có uy lực quá lớn thì hắn cũng không định đoạt thứ này. Hắn không đi, chính là vì muốn để Đại Tần vương tìm được.

Đại Tần vương bị thương quá nặng, ít nhất hắn cảm thấy tình trạng của ông bây giờ không đủ để trấn áp Nhân tộc.

Nhưng nếu ông lấy được Quy Nguyên đao, có lẽ... có thể bảo trì lực uy hiếp nhất định, đương nhiên không cần nói rõ những lời này.

Bạch Phong đẩy hắn, truyền âm nói: “Dưới đất có nhẫn trữ vật!”

Tô Vũ bình tĩnh, “Thấy rồi, là Đại Tần vương để lại, ông ấy sợ đưa tận tay thì ta sẽ không nhận, ta lại sợ mình nhắc nhở thì ông ấy lấy lại thật cho nên mới coi như không thấy, ta trả giá lớn như thế, dĩ nhiên phải nhận thù lao chứ!”

Một đám người dại ra nhìn hắn.

Ngươi thấy được à?

Bọn họ cho rằng Tô Vũ không nhìn thấy!

Tô Vũ bĩu môi, đương nhiên là ta thấy, nhưng thấy thì sao?

Nói là ta không cần chắc?

Quá dối trá!

Có điều ta mà nói ta muốn nhận... thì có phải hơi xấu hổ không?

Thế này là được rồi, ngươi để đồ lại, ta nhận lấy, ngươi cho rằng ta không biết, ta cho rằng ngươi kiên quyết muốn cho ta, quá hợp lý luôn!

Hắn cầm lấy tra xét một phen, vui vẻ nói: “Không tệ, trước khi trốn vào đây thì Đại Tần vương đã vớt được ba thi thể vô địch, 6 kiện vật gánh chịu, tính ra thì ta hòa vốn rồi.”

“...”

Bạch Phong tức giận mắng: “Hiện tại các ngươi toàn chơi như vậy à? Vật gánh chịu mà tính bằng vài khối đấy hả?”

Tô Vũ phì cười, “Lão sư, thế này đã là gì, lần này có bao nhiêu vô địch đã chết? Nhưng tiếc thật đấy, hầu hết thi thể đã bị hủy rồi, tổn thất vô số tinh huyết vô địch... Thôi, không cần quá để ý.”

Hắn tặng đi 2 kiện vật gánh chịu, nhận lại 6 kiện, vậy là lời 4 kiện.

Tính ra Tô Vũ đã có gần 20 kiện vật gánh chịu!

Lúc bấy giờ không còn lại bao nhiêu người trong vách tường, trừ Ngô Lam bọn họ thì chỉ còn Tô Vũ, Tinh Nguyệt và Lam Thiên.

Hiện tại Lam Thiên đang dùng thân thể có bộ dáng thư sinh, không biết có phải là chỉ còn phân thân này thôi hay không.

Bình Luận (0)
Comment