Bên ngoài vách tường.
Đại Tần vương quay đầu nhìn thoáng qua vách tường đã đóng lại, nhìn tầng 7 hoàn toàn trở nên phế tích, nhìn những người khác, ông bình tĩnh nói: “Xuống tầng 6!”
Tần Trấn vội nói: “Cha, vậy thương thế của ngài thì phải làm sao? Có nên đến tầng 8 không?”
Chu Thiên Phương thấp giọng đề nghị: “Tần bá bá, đi tìm Quy Nguyên đao đi. Tô Vũ không nhắc đến Quy Nguyên đao, có lẽ là có ý muốn để lại cho ngài. Bá bá lấy được Quy Nguyên đao thì có lẽ sẽ duy trì được lực uy hiếp lúc trước.”
Đại Tần vương trầm mặc.
Chu Thiên Phương thuyết phục: “Ta biết ý Tần bá bá, nhưng không phải là ngài cần mà là Nhân tộc cần, thật sự rất cần! Nếu không một khi tin tức lộ ra ngoài, Nhân tộc ắt sẽ đại loạn! Dù Tần bá bá cảm thấy Tô Vũ lấy đi sẽ tốt hơn, nhưng bây giờ Nhân cảnh vốn đã đủ rối ren, Tô Vũ có trở về Nhân tộc cũng không áp chế được lớp hãn tướng kì cựu.”
Đại Tần vương đành phải mở miệng: “Ta sẽ đi xem, mang đi được thì mang đi, không được thì để lại! Còn nữa...”
Ông nhìn về phía cường giả các tộc khác, bình tĩnh nói: “Khi các vị ra ngoài, trở về tộc mình, nếu cường giả trong tộc các vị có hỏi, trừ việc liên quan tới Tô Vũ thì đều có thể nói ra! Kể cả chuyện ta mất đi hai thân, lấy được Quy Nguyên đao thì ít nhất ta vẫn có thể trụ được một thời gian... Hy vọng chư vị có thể cho Tần Quảng ta mặt mũi!”
Vài cường giả ngoại tộc không dám nói gì, đều ôm quyền đáp lại.
Hổ chết vẫn lưu danh!
Dù Đại Tần vương chỉ còn một thế thân thì vẫn khiến bọn họ có cảm giác áp bách cực lớn, Vô Tính Tử mở lời trước: “Chúng ta sẽ không nhắc đến Tô Vũ, Đại Tần vương cứ yên tâm!”
Đại Tần vương gật đầu, “Các ngươi đến tầng 6 trước đi, rồi ra ngoài thế nào thì sẽ tính sau, nếu không ra được thì tất cả cố gắng chỉ là uổng phí, biến động lớn như vậy, có lẽ ngoại giới cũng có biến hóa...”
Ông không nhiều lời, nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.
Ông đi thẳng tới thông đạo Tử Linh.
Lúc này, thông đạo Tử Linh không có một bóng người.
Trong thông đạo cũng không có Tử Linh nào, bọn chúng đã bị dọa chạy, một số khác thì đã chết, quy tắc cũng bị phá hủy.
Cường đại đến mức đáng sợ!
“Lão Chu?”
Đại Tần vương nghĩ tới cái tên do Tô Vũ đặt thì không khỏi bật cười, rất nhanh ông đã tìm thấy Quy Nguyên đao còn đang hơi rung động nằm dưới đất, nó đã bị thương không nhẹ, ông dùng tay không cầm lấy!
Dù đã bị thương nhưng Quy Nguyên đao vẫn giãy giụa kịch liệt, để lại vô số vết máu trên tay ông.
Đại Tần vương khẽ quát một tiếng, dồn sức nạp Quy Nguyên đao vào trong cơ thể, khí tức lập tức trở nên cường đại hơn một ít, ánh mắt sắc bén, “Tạm được, miễn cưỡng phát huy ra thực lực cửu đoạn!”
Trừ khi giao đấu sinh tử, trừ khi khai chiến cùng Bán Hoàng, nếu không trong tình huống bình thường thì thế này đã đủ để ứng phó rồi.
Ông nhìn về nơi xa, hít sâu một hơi rồi lập tức biến mất.
Tô Vũ, có lẽ cuối cùng vẫn phải trông cậy vào ngươi.
Nhân tộc không hề yếu ớt, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có vấn đề lớn, ông còn sống đã là kết quả tốt nhất.
Lần này ông không thể trở thành Bán Hoàng, đã vậy còn phế đi hai thế thân, Đại Tần vương tuy có chút mất mát nhưng không bi thương quá nhiều, kết quả này là điều ông có thể chấp nhận được, vả lại Nhân tộc đã giết được không ít vô địch các tộc, như thế đã là rất thành công.
Nhân tộc thu hoạch không tệ, dù đã đưa cho Tô Vũ 6 kiện vật gánh chịu thì ông vẫn còn vài cái, mấy lão gia hỏa trong Nhân cảnh có thể khôi phục rồi.
Vân Trần chứng đạo thành công, đám Hạ Long Võ trải qua trận chiến này hẳn là cũng có thêm thu hoạch và kinh nghiệm.
Trong đầu có muôn vàn ý niệm, Đại Tần vương thở hắt ra, mau chóng biến mất.
Ông không định đi lên tầng 8, nếu lên đó khả năng cao là ông sẽ chết, hiện tại ông không cược nổi.
Tuy rằng lên tầng 8 có khả năng tìm được bảo vật giúp ông khôi phục.
Nhưng tùy hứng một lần là đủ rồi, tùy hứng lần thứ hai mà chết thật, vậy thì ông chính là tội nhân của Nhân tộc.
Hiện tại ông chưa thể chết được, tốt nhất là không nên đi mạo hiểm.
. . .
Thông đạo tầng 7 bị xé rách.
Một đám cường giả bước vào tầng 6, tìm kiếm cơ hội trở về, không ai có tâm tình đi lên trên tầm bảo, có lẽ xuống tầng 6 cũng có thể tìm kiếm bảo vật, nhưng 3 tầng trên cùng thì không hi vọng gì nữa.
. . .
Trong vách tường.
Bạch Phong cười ha hả nói: “Phát tài rồi, lần này phát tài thật rồi, ta phát hiện ra một huyết trì ở đây. Đúc thân có thể lên tới cửu biến trong nháy mắt. Tiểu tử, hiện tại ngươi đang ở giai đoạn cửu biến đúng không? Huyết trì kia cường hãn dọa người, quả thực không thể tin được, hơn nữa ta hoài nghi còn có rất nhiều huyết trì như vậy ở trong Tinh Vũ phủ đệ...”
Tô Vũ hơi rục rịch, huyết trì?
Máu của lão Chu?
Lão sư mình phát hiện ra thật à? Gan to thế, không sợ bị giết chết sao?
Khó trách lại bảo mình đuổi hết người đi, Bạch Phong vốn không phải người hào phóng, đương nhiên anh không muốn chia sẻ với người ngoài.
Tô Vũ cười thầm, làm đúng lắm, thứ tốt thì để người một nhà hưởng dụng là được.
Giờ phút này, hắn bỗng nhớ tới một chuyện, hình như Ngốc Ngốc và Đại Tần vương có quen biết, hắn đã quên hỏi vị kia là ai.
Chẳng lẽ khi còn sống Ngốc Ngốc là một trong các vị vương giả khai phủ?
Hoặc có lẽ y chỉ là người cùng thời, không biết biến cố ban nãy y có còn sống hay không? Lần này Tô Vũ còn nợ ân tình đối phương, đáng tiếc khi đó không có biện pháp mang y đi.
Sinh thời y là Nhân tộc, sau khi chết thì hẳn là giống như Hà Đồ. Có lẽ vẫn còn chút kí ức, có điều suy nghĩ trên lập trường của Nhân tộc thì lại nhạt nhòa gần như không có.
Hình như khi dùng Sinh Tử quả thì Ngốc Ngốc đã nhớ lại rất nhiều điều, vậy nên y mới lựa chọn giúp Đại Tần vương chặn lại Huyết Hỏa Ma vương ở thời khắc cuối cùng.
Thôi vậy, không nghĩ đến Ngốc Ngốc nữa, bấy giờ Tô Vũ thấy hứng thú với phát hiện của mấy người Bạch Phong hơn.
Có thể lột xác nguyên khí không?
Nói thật, nếu thật sự là máu của lão Chu thì hiệu quả tuyệt đối không kém gì Cửu Diệp Thiên Liên, bởi vì lão Chu quá mạnh, mạnh đến đáng sợ!
Lúc còn ở tầng 2 đầy dung nham, cảm giác như máu của lão Chu đang sôi trào, nhưng trên thực tế đó không phải là máu, dù là máu thì cũng chỉ là tầng ngoài, không thể thâm nhập nội hạch.
Tô Vũ hết sức chờ mong hiệu quả của huyết trì, có lẽ việc Vân Trần chứng đạo cũng có liên quan đến thứ này.
“Lão sư, huyết trì ở đâu?”
“Ta dẫn ngươi đi xem...”
Bạch Phong hưng phấn: “Vốn ta định sử dụng rồi, có điều để Vân Trần sư tổ thử trước. Dù sao y cũng rất cường đại, dùng mà không chết thì chúng ta sẽ thử sau. Hiện giờ y không sao, chứng tỏ thứ này lợi lớn hơn hại, ta vừa định thử thì các ngươi đã tới.”
Phía sau, Vân Trần không nói lời nào.
Đến bây giờ y vẫn còn đang mờ mịt, đồng thời vẫn luôn cảnh giác dè chừng Tinh Nguyệt, dù sao nàng cũng là một vị Tử Linh quân chủ.
Ở đây chỉ mình y có thể địch lại vị này.
Còn vấn đề Bạch Phong dùng y để thực nghiệm, y lười nói gì, ít nhất lần này y đã được lợi.
Nói thật, y cũng không ngờ được rằng lại tìm thấy đại cơ duyên ở đây.
Hiệu quả của huyết trì kia hoàn toàn không hề tầm thường.