Đại Tần vương yên lặng nhìn Tô Vũ, một lát sau, ông duỗi tay tiếp nhận đan dược, bình tĩnh nói: “Ngươi yên tâm đi.”
Tô Vũ không nhiều lời nữa, hắn xoay người muốn rời đi.
Đúng lúc này, hư không chấn động, Tô Vũ lập tức nhìn sang.
Nơi xa, một cổ thú vô cùng to lớn hiện thể.
Thân thể nửa trong suốt.
Không Không hiếm khi hiển lộ nguyên hình, nhưng Tô Vũ vừa liếc mắt một cái liền nhận ra đó là Không Không, Không Gian Cổ Thú nhất tộc.
Ông muốn chứng đạo!
Tô Vũ hơi ngạc nhiên, có điều sau đó lại hiểu rõ, hắn nhìn thấy Hoàng Cửu cách Không Không rất gần, trông bộ dạng của nàng ta có vẻ rất nôn nóng.
Tô Vũ tới đây, Hoàng Cửu cũng không để ý.
Tô Vũ có thể hiểu được cho nên cũng không để trong lòng, công sinh không bằng công dưỡng dục. Ở trong lòng Hoàng Cửu, bất luận kẻ nào trong chư thiên vạn tộc, kể cả Liễu gia cũng đều không bằng Không Không.
Bởi vì Không Không đối xử với nàng rất tốt!
Tô Vũ không quản nàng ta, hắn lẳng lặng quan sát Không Không đang chứng đạo trong hư không.
Hắn không vội rời đi, hắn muốn nhìn Không Gian Cổ Thú nhất tộc chứng đạo, chuyện này sẽ trợ giúp hắn lĩnh ngộ thần văn không gian.
Trong hư không, một thời không trường hà khổng lồ xuất hiện!
Trong trường hà, một Không Gian Cổ Thú khổng lồ bước ra, hình như đó là tương lai thân của ông ta, thoạt nhìn rất cường đại, dung hợp tương lai trước, tương lai thân nháy mắt dung nhập vào bản thể của ông.
Đôi mắt lớn của Không Không mang theo một chút ngưng trọng.
Ngay sau đó, một cỗ lực lượng vô cùng cường hãn xuất hiện, trong thời không trường hà, một thân ảnh khác lại đi ra.
Thân ảnh này khác cái trước đó.
Nó rất mạnh, hơn nữa còn tràn đầy Tiên khí, cách thật xa mà vẫn có thể cảm nhận được tiên khí dật tán, vả lại không chỉ Tiên khí mà còn có Thiên Nguyên khí vô cùng nồng đậm.
Giờ khắc này mọi người đều hiểu.
Quá khứ thân của ông ta là dùng nắp quan tài làm vật gánh chịu!
Nắp quan tài của Thiên Cổ hẳn là bảo vật Thiên binh đỉnh phong.
Hơn nữa Thiên Cổ đã dùng rất nhiều năm, bên trong còn chứa khí tức đạo uẩn của Tiên tộc.
Tô Vũ bỗng thấy tò mò: “Ông ta trộm nắp quan tài của Thiên Cổ bằng cách nào? Chẳng lẽ Thiên Cổ không mang theo bên người?”
Tình huống này thật kỳ quái!
Bên cạnh, Đại Tần vương nhìn thoáng qua Không Không, mở miệng giải thích: “Có chút quan hệ với Nhân tộc, năm đó ta và mấy người nữa đến Tiên giới tra xét tình huống làm kinh động Thiên Cổ, Thiên Cổ đang luyện hóa liền bỏ dở giữa chừng, tập trung tìm kiếm chúng ta khắp nơi. Không Không nhân cơ hội ấy xâm nhập vào hang ổ của Thiên Cổ, trộm đi nắp quan tài của lão, còn quan tài đã bị Thiên Cổ luyện hóa rồi thì ông ta không trộm, quan tài của Thiên Cổ gồm hai phần, không phải chỉ có một phần...”
Không thể không nói, lá gan của Không Không rất lớn.
Nắm bắt thời cơ rất chuẩn!
Tô Vũ lại hỏi: “Tần vương bệ hạ từng đến Tiên giới tra xét tình huống, thậm chí cướp lấy Thiên Nguyên cổ thụ, ta nghĩ có thể Tiên giới nhiều đồ cổ nhất, Thiên Cổ là kẻ sống lâu nhất sao?”
“Khó nói lắm!”
Đại Tần vương trầm giọng: “Mấy năm nay Tiên giới không xuất chiến, Thần Ma Nhân Long đều có tổn thất, chỉ có Tiên tộc tổn thất ít nhất, nếu không phải lần này giết chết vài vị Tiên vương, vậy thì trong hơn 400 năm qua, Tiên tộc gần như không có Vĩnh Hằng ngã xuống! Mà trong vài lần triều tịch chi biến trước, hẳn là Tiên tộc có vài vị đại năng cổ xưa vẫn còn sống!”
Ông lại nói: “Triều tịch chi biến lần trước, việc Nhân tộc thất bại có khả năng cao là liên quan tới Tiên tộc!”
Tô Vũ hỏi: “Tần vương bệ hạ biết bao nhiêu về vài lần triều tịch chi biến trước đây?”
Đại Tần vương trầm mặc một hồi, bỗng nhiên ông vung tay lên, che chắn bốn phía, xong xuôi mới mở miệng nói: “Không biết quá nhiều, điều duy nhất ta biết chính là dù Nhân tộc mạnh thế nào, dù quật khởi nhanh ra sao, cuối cùng Nhân tộc đều thất bại! Hoặc là lui bước, hoặc là bị hủy diệt... Chưa từng có ngoại lệ! Triều tịch chi biến lần thứ 9, Nhân tộc có vô số cường giả nhưng cũng không thể thay đổi kết cục này, xem ra hồ nước của vạn giới còn sâu hơn chúng ta tưởng!”
Ông nhìn Tô Vũ, “Ta từng xem một ít ghi chép về triều tịch chi biến lần trước, Nhân tộc rất mạnh! Có thể nói là lần Nhân tộc mạnh nhất, hoặc có thể nói là mạnh dần theo từng lần, đạt đỉnh ở lần thứ 9, theo lý thuyết thì triều tịch chi biến lần trước Nhân tộc phải đại thắng mới phải. Nào ngờ trong khi triều tịch chi biến vẫn đang diễn ra, chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xuất hiện, Nhân vương bị giết, Nhân tộc tan tác...”
Tô Vũ gật đầu, “Ý ngài là mỗi một lần triều tịch chi biến, cuối cùng đều có một lực lượng áp chế Nhân tộc, không cho Nhân tộc quật khởi?”
“Không sai!”
Đại Tần vương nói: “Có thể là cường giả thượng cổ hoặc là thứ khác, hoặc là có quan hệ với hội nghị thượng cổ! Nhưng Nhân tộc không diệt vong, hiển nhiên Nhân tộc cũng có chuẩn bị hậu chiêu!”
Dứt lời, ông lại nói: “Có lẽ ngươi có thể hỏi đám tượng đá ở cổ thành, có lẽ bọn họ sẽ biết gì đó.”
Tô Vũ gật đầu, yên lặng nhìn Không Không đang chứng đạo nơi xa. Tam thân chứng đạo không khó, nhưng vẫn phải xem cơ duyên và vận khí.
Vận khí không tốt thì tam thân không thể hợp nhất, xem như không có biện pháp chứng đạo.
Lúc bấy giờ, tam thân của Không Không đang nhanh chóng dung hợp, Tô Vũ có thể cảm nhận được hiện tại thân của ông đã dùng Cửu Diệp Thiên Liên để cường hóa, để tam thân đạt tới trạng thái cân bằng nhất.
Không Không vốn có quá khứ thân mạnh nhất, tương lai thân yếu hơn một chút, hiện tại thân thì yếu nhất.
Kỳ thật quá khứ và tương lai đều đạt tới cấp bậc vô địch, chỉ có hiện tại thân luôn bảo trì cảnh giới chuẩn vô địch.
Hiện tại có Cửu Diệp Thiên Liên trợ giúp, tam thân miễn cưỡng đạt tới cảnh giới vô địch.
Tam thân bắt đầu dung hợp... Trong hư không, không gian dao động mãnh liệt.
Chủng tộc này chứng đạo có quan hệ rất lớn đến không gian.
Tô Vũ yên lặng nhìn, yên lặng cảm thụ không gian đạo, Tô Vũ không hiểu biết quá nhiều về nó, nhưng hắn vẫn luôn cố gắng học tập, cố gắng lĩnh ngộ.
Không chỉ hắn, bên cạnh Chu Thiên Phương lúc này còn xuất hiện thêm một người, đó là Hồ Hiển Thánh.
Vị cường giả không gian đạo kia nhìn chằm chằm Không Không, bên cạnh ông ấy, không gian dao động rất rõ ràng.
Trong lòng Tô Vũ khẽ động, vừa nhìn Không Không vừa phân tâm quan sát Hồ Hiển Thánh.
Hồ Hiển Thánh đang lâm vào trạng thái lĩnh ngộ, bàn tay không ngừng chuyển động nhẹ nhàng, kéo cả không gian nổi lên sóng gió, phải biết rằng nơi này có thể duy trì vô địch đại chiến, cũng có nghĩa là vô địch muốn xé rách không gian cũng có chút khó khăn.
Hồ Hiển Thánh mới tiến vào Nhật Nguyệt không lâu, đến bây giờ cũng chỉ là Nhật Nguyệt nhị trọng, nhưng tay ông chỉ cử động nhẹ nhàng lại có thể khiến không gian dao động.
“Không gian... Xuyên qua, điểm đối điểm, một chiều không gian khác...”
Tô Vũ từng có một thần văn hơi chút liên quan đến lĩnh vực không gian, thần văn chữ “Thú”, đáng tiếc chỉ hình thành một không gian thú loại nho nhỏ chứ không phải thần văn không gian thật sự.
Nhưng hắn từng đọc qua về phương diện này, trước đó còn từng đích thân cắt không gian, cảm thụ quá trình.