Tô Vũ vừa quan sát Không Không hợp nhất, vừa nhìn Hồ Hiển Thánh, hình như Hồ Hiển Thánh cảm nhận được Tô Vũ đang nhìn chính mình, động tác vốn cực nhanh của ông chậm lại một chút, để Tô Vũ xem rõ ràng hơn.
Ở trong tay ông, không gian giống như bùn đất.
Hồ Hiển Thánh không ngừng thưởng thức không gian, tùy ý tạo hình, sau đó một lỗ đen không gian nho nhỏ xuất hiện, lực hút truyền đến, một tay Hồ Hiển Thánh lọt vào lỗ đen, bỗng nhiên cách đó trăm mét, cánh tay ông lại xuất hiện.
Xuyên qua điểm đối ứng!
“Không gian đạo có khó không, ngoài vị trí không gian của chúng ta còn có chiều không gian bất đồng, đây chính là nguồn gốc của bí cảnh! Nhẫn trữ vật, bí cảnh, truyền tống Ttrận, truyền tống môn... Mấy thứ này đều liên quan đến lĩnh vực không gian, kể cả sách của ngươi cũng áp súc đại lượng không gian...”
“Kỳ thật khi chúng ta nháy mắt biến mất, nháy mắt xuất hiện đều là vì tiến vào một chiều không gian khác, áp súc không gian, ví dụ như trang sách của ngươi, không gian lớn đến 1km bị ta áp súc chỉ còn 1 mét, vậy chỉ cần một bước là đi qua!”
“Cùng cơ sở đó, ta tiến hành áp súc 1 vạn mét chỉ còn lại 1 mét, ta cũng có thể nháy mắt xuất hiện ngoài vạn mét! Cho nên không gian đạo, truyền tống đạo, ngươi truyền tống xa hay không phụ thuộc vào thực lực! Chính là tiến hành áp súc một chiều không gian khác...”
“Nói đơn giản hơn thì khi chúng ta xuyên qua không gian cũng tương tự như khi ta bẻ cong thanh thép! Người bình thường đi đường thẳng tắp, từ đầu này đến đầu kia, phải đi đủ 1km! Mà chúng ta lại bẻ cong thanh thép thành hình tròn, hai đầu tiếp xúc, ta đi từ đầu này đến đầu kia chỉ trong nháy mắt...”
Hồ Hiển Thánh đang giảng giải cho Tô Vũ, ông biết Tô Vũ vẫn luôn muốn phác họa thần văn không gian nhưng đều thất bại.
Có lẽ lần này hắn có thể lĩnh ngộ được.
Bởi vì Không Không đang chứng đạo!
Tốc độ Không Không chứng đạo cũng không chậm, ông vốn có thể chứng đạo từ nhiều năm trước, bất quá phải trì hoãn vì tam thân mất cân đối, hiện giờ thực lực tam thân đã tương đối cân bằng, cho nên tốc độ dung hợp tam thân rất nhanh.
Trong hư không, không gian vẫn luôn dao động, tạo cơ hội cho Tô Vũ quan sát.
Tô Vũ thắp lên truyền thừa chi hỏa, tập trung cảm ngộ.
Có lẽ Tô Vũ không có thiên phú trong đạo này, trước đây hắn muốn phác họa thần văn thì đều hoàn thành rất nhanh, thế nhưng hắn vẫn luôn gặp khó khăn đối với thần văn có liên quan tới không gian.
Không biết qua bao lâu sau, Không Không hét to một tiếng, âm thanh chấn động nặng nề vang vọng thiên địa!
Oanh!
Trong hư không, một đám mây màu có liên quan đến quy tắc không gian xuất hiện, đó là ban thưởng dành cho cường giả như Không Không.
Đúng lúc này, trong mắt Tô Vũ, không gian co rút kịch liệt, sau đó nổ mạnh, rồi lại co rút, rồi lại nổ mạnh!
Trong biển ý chí, một thần văn dần dần thành hình.
Thần văn thứ 30 xuất hiện!
Không gian xung quanh Tô Vũ đều dao động.
“Xuyên”!
Không phải “Không”, mà là “Xuyên”, “Xuyên” trong xuyên qua!
Thân thể Tô Vũ di chuyển, có điều tốc độ không mấy nhanh, một lát sau, hắn mới xiêu xiêu vẹo vẹo xuất hiện ở vị trí cách đó 10m.
Ánh mắt Hồ Hiển Thánh khẽ động, mở miệng chê bai: “Quá chậm, quá ngắn!”
Tô Vũ gật đầu, tốc độ xuyên qua này thật sự rất chậm, khoảng cách cũng rất ngắn, chỉ hơn 10 mét, đối với cường giả mà nói thì chẳng khác gì ngồi yên bất động.
Thế nhưng đây vẫn là một khởi đầu tốt!
Tô Vũ hết sức vui vẻ.
Nếu không gian đạo của hắn cường đại hơn thì hắn sẽ giải quyết được một vấn đề cực kỳ phiền toái. Đó là bình thường hắn khá bị động khi giao chiến, ít nhất nếu không gian đạo của hắn mạnh hơn thì khi đối phó với vô địch, dù đối phương tránh đi hay xuất kích thì hắn vẫn có thể đuổi kịp!
Đương nhiên đối phương vẫn còn lực lượng thời gian, đánh quá khứ tương lai, vấn đề này cũng rất nghiêm trọng, nhưng vấn đề này không quan hệ đến tốc độ.
Cùng lắm thì Tô Vũ chạy là được.
Sẽ không xảy ra chuyện đối phương đánh 100 quyền, Tô Vũ không thể phản kích dù chỉ một quyền nữa.
“Quá yếu...”
Mới nhị giai!
Nhị giai chỉ là thần văn Đằng Không cảnh, rất yếu, nếu muốn so với vô địch thì tối thiểu nó phải là thần văn ngũ giai!
“Xuyên, Chậm!”
Hai thần văn này đều cần trở nên cường đại hơn.
Xuyên qua không gian, trì hoãn tốc độ đối phương, đình trệ thời gian, kỳ thật, thần văn chữ “Chậm” mang một chút thời gian lực lượng, đây là thứ hắn lĩnh ngộ ra từ bản công pháp Thời Gian của Diệt Tằm vương.
Hai thần văn này mà trở nên cường đại, vậy nhược điểm của Tô Vũ sẽ được giải quyết.
“Ý chí lực không đủ mạnh, ý chí lực thăng cấp Sơn Hải có lẽ có thể kéo theo thần văn thăng cấp!”
“Cho nên mình nhất định phải mở ra m khiếu...”
Tô Vũ suy nghĩ, trong lòng âm thầm thấy nhẹ nhõm.
Vốn hắn muốn giết Không Không để lĩnh ngộ lực lượng không gian, không ngờ vận khí không tệ, vậy mà hắn lại chủ động lĩnh ngộ được rồi.
Hắn nhìn thoáng qua Không Không, Không Không đã gần hoàn thành chứng đạo, nhưng nếu muốn lột xác hoàn toàn thì vẫn cần thêm một chút thời gian.
Tô Vũ không định ở lại đây xem thêm nữa, hắn đứng dậy, cung kính khom người với Hồ Hiển Thánh rồi nhanh chóng biến mất.
Hắn xuyên qua không gian để rời đi!
Ban đầu mỗi lần chỉ di chuyển được hơn 10 mét, nhưng sau đó dần dần tăng lên thành 30 mét, 50 mét, 100 mét...
Đến khi một lần xuyên qua là vài trăm thước thì Tô Vũ mới không tiếp tục tăng khoảng cách lên nữa, hắn tiếp tục xuyên qua không ngừng, ý chí lực tiêu hao liên hồi, thế nhưng hắn vẫn làm không biết mệt, chạy thẳng đến thông đạo xuống tầng 6 rồi mới rời đi!
Một đám người lẳng lặng nhìn hắn biến mất rồi xuất hiện rồi lại biến mất, hồi lâu sau, Chu Phá Long nhẹ giọng nói: “Yêu nghiệt!”
Đây là yêu nghiệt thật sự!
Lĩnh ngộ thần văn trời sinh đơn giản như uống nước.
Rõ ràng không gian đạo của Tô Vũ còn chưa đủ mạnh, mỗi lần chỉ dịch chuyển được mấy trăm mét mà thôi, nếu có Yêu tộc hình thể lớn tát một cái thì hắn có dịch chuyển hay không cũng như nhau.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
Hồ Hiển Thánh khẽ cảm khái: “Hắn có ưu thế rất lớn, xuyên qua không gian cần thân thể cường hãn để chịu được lực lượng xé rách. Mà thân thể của Tô Vũ vô cùng cường đại, bây giờ lại có cả thần văn nên không cần lo lắng dịch chuyển xa sẽ xảy ra vấn đề, không giống ta thân thể gầy yếu, nếu thần văn của hắn giống ta, hắn có thể nháy mắt xuyên qua vạn dặm, ta thì chỉ có thể đi được 10 mét, đây là khác biệt.”
Dứt lời, ông tò mò hỏi: “Hiện tại thân thể hắn mạnh đến mức nào rồi?”
Trước đó Tô Vũ đã có thể chiến vô địch, nhưng hình như phải cắn nuốt tinh huyết vô địch, có khả năng thân thể còn chưa đạt tới cấp bậc vô địch, chỉ tới chuẩn vô địch.
Nhưng bây giờ thì sao?
Mấy người Chu Phá Long không nói chuyện, Đại Tần vương nhìn phương hướng Tô Vũ rời đi, cũng không nói gì.
Thân thể Tô Vũ ư?
Rất mạnh!
Vừa rồi Tô Vũ khống chế chưa thuần thục, lực lượng hơi dật tán, cho nên Đại Tần vương cảm ứng được có lẽ thân thể hắn đã đến Vĩnh Hằng trung đoạn, rất có thể là ngũ đoạn.
Vĩnh Hằng tam đoạn có lực lượng đại khái trong khoảng 4000 vạn khiếu, tới tứ đoạn thì có thể đạt tới 5000 vạn...
Mà vừa rồi ông cảm giác thân thể Tô Vũ còn cường đại hơn Hạ Long Võ một chút.
Hiện tại gần như tất cả vô địch đều là vô địch Chiến Giả đạo, nếu xét về lực lượng khiếu huyệt thì không có vấn đề gì lớn.
Trừ lực lượng thời gian, tốc độ nhanh, ngoài ra thì các vị vô địch Chiến Giả đạo không nắm giữ ưu thế quá lớn khi đối mặt Tô Vũ.
“Tiểu tử đáng sợ!”