“Tiểu tử đáng sợ!”
Đại Tần vương âm thầm cảm thán, lại nhìn đan dược trong tay, tổng cộng 8 viên, đều là đan dược cực kỳ quý giá.
Ông trực tiếp dùng một viên đan dược, ầm một tiếng, khí huyết bạo trướng, thân thể tỏa ra quang huy kim sắc.
Đại Tần vương yên lặng cảm thụ, đan dược này rất lợi hại!
Không cần đến 8 viên, nhiều nhất là 5 viên đã đủ để ông khôi phục quá khứ thân đến trạng thái đỉnh phong, quá khứ thân vốn yếu hơn hiện tại và tương lai một chút.
Dù đến cực hạn thì cũng chỉ là trình độ mới vào Vĩnh Hằng cửu đoạn.
Nhưng quá khứ thân cường đại lên cũng có điểm tốt, ít nhất là… bề ngoài sẽ trông ông trẻ tuổi hơn.
Đại Tần vương phì cười.
Ông đang thu phục luyện hóa Quy Nguyên đao, một khi khôi phục đến trình độ mới vào Vĩnh Hằng cửu đoạn, phối hợp thêm Quy Nguyên đao thì sẽ không kém hơn trước là bao.
Có lẽ Quy Nguyên đao thích hợp với Đại Hạ vương hơn ông.
Nhưng dù sao thứ này cũng là của người ngoài, không phải của chính mình, Đại Hạ vương nên dùng đao của bản thân thì hơn.
Đại Tần vương suy nghĩ, lại nhìn phương hướng Tô Vũ rời đi, đôi khi tên kia rất hào phóng, dù ai có được những bảo vật này thì đều sẽ coi là chí bảo trân quý để lại cho bản thân dùng, hoặc là để lại cho thân nhân.
Nhưng Tô Vũ thì hay rồi, trực tiếp tặng nó cho ông.
“Tầng 8...”
Tầng 8 có cơ duyên, cũng có nguy hiểm.
Huyết Hỏa đã gặp nguy hiểm, còn cơ duyên lại thuộc về Tô Vũ, có lẽ hắn lấy được thứ này sau khi giết tên Ma vương kia. Là chí bảo mà Tô Vũ đã mạo hiểm sinh mệnh để đoạt được.
“Yên tâm đi, ta sẽ chống đỡ một thời gian!”
Đại Tần vương yên lặng nói, hiện tại Nhân tộc rất cần một vị lãnh tụ, mà Tô Vũ thì còn chưa đủ năng lực, ít nhất hắn chưa thể trấn áp tất cả.
Huống chi dù hắn có thể thì lúc này cũng không phải thời điểm thích hợp.
Mỗi thế hệ Nhân vương đều phải trải qua vô vàn nguy hiểm.
Ít nhất phải đợi ông dẫn hết nguy hiểm ra cái đã!
Oanh!
Khí tức Đại Tần vương bùng nổ, vô cùng mạnh mẽ, một thanh trường đao xuất hiện trong tay, xẹt qua hư không, hư không rách nát.
Mấy người Chu Thiên Phương nhìn mà kinh hỉ.
Cách đó không xa, vô địch Ngũ Hành tộc và vô địch Mệnh tộc lại âm thầm kinh hãi, khí vận của Nhân tộc quả thật hưng thịnh kinh người.
Đại Tần vương trọng thương như vậy, nếu là người khác thì chỉ cần bảo mệnh đã là may mắn.
Đến lượt Đại Tần vương thì... Không, nói cho đúng ra thì là do Tô Vũ, bảo vật trân quý mà hắn ném ra hết cái này đến cái khác, cứu vãn thế cục Đại Tần vương ngã xuống hai thân, cứu vãn phân nửa cục diện!
Như vậy dù chiến lực Đại Tần vương có bị hao tổn thì cũng chỉ có mức độ!
Đại Tần vương triển lộ thực lực trước mặt bọn họ, bại lộ Quy Nguyên đao, mọi người đều hiểu ý ông, đó là dù bọn họ có tiết lộ chuyện ngày hôm nay ra ngoài hay không thì cũng chẳng ảnh hưởng lớn đến ông, cân nhắc lợi và hại, có lẽ không nói mới là lựa chọn tốt nhất.
Cường giả Ngũ Hành tộc tươi cười, “Chúc mừng Đại Tần vương khôi phục thực lực, nâng cao một bước!”
Câu này nghĩa là: chúng ta đã hiểu ý ngài.
Đại Tần vương miễn cưỡng mỉm cười, nụ cười gượng gạo cứng đờ, “Bình thường thôi, đa tạ!”
“Không dám...”
Mọi người lại nghĩ tới những lời Vũ nói trước đó. Ra ngoài chỉ được nói rằng mọi chuyện đều do Tô Vũ hắn làm! Không được nhắc tới Đại Tần vương!
Hắn không sợ trả thù!
Kẻ nào muốn trả thù thì cứ việc ra tay!
. . .
Tầng 7.
Tinh Nguyệt đi theo Tô Vũ, nghi hoặc hỏi: “Vì sao phải đưa bảo dược cho Đại Tần vương, dù thứ kia không thể giúp ngươi tăng cảnh giới nhưng vẫn có rất nhiều công dụng. Thời điểm ngươi trọng thương, dùng một viên thôi cũng có thể khôi phục tất cả thương thế!”
Tô Vũ khẽ cười, “Vì đại nhân, ta không thể cường đại hơn nữa, cho nên ta phải đưa bảo vật cho người khác, tránh để ta không nhịn được mà lại cường hóa chính mình.”
Tinh Nguyệt hồ nghi nhìn hắn, không quá tin tưởng.
Tô Vũ lại nói: “Đại nhân, không nói chuyện này nữa. Ta thấy thực lực ngài... hình như hơi suy yếu. Đại nhân, Tử Linh muốn tăng thực lực có phải chỉ cần cắn nuốt đại lượng tử khí là được không?”
“Không hẳn...”
Tinh Nguyệt cứng đờ đáp: “Tử khí chỉ là một yếu tố, còn có Tử Linh ấn ký nữa, ngoài ra cần phải tiến vào Tử Linh thiên hà...”
“Vậy ư? Đại nhân, Tử Linh giới có nguy hiểm không?”
“Nguy hiểm.”
“Ta đã là thuộc hạ của đại nhân thì vẫn sẽ gặp nguy hiểm sao?”
Dứt lời, sinh khí trên người Tô Vũ dần tiêu tán, mau chóng hóa thành Tử Linh, hắn hỏi: “Đại nhân, như này ngài có thể nhìn ra ta là người sống không?”
Tinh Nguyệt nhìn thoáng qua, lắc đầu, “Không thể, nhưng...”
Nàng chỉ vào vị trí trái tim của Tô Vũ, “Có huyết khí... Tử Linh không có huyết khí, chỉ có tử khí! Ngươi có thể phong ấn trái tim, nhưng sau khi phong ấn thì thực lực của ngươi sẽ giảm sút.”
Trái tim là nơi cung ứng khí huyết.
Tô Vũ gật đầu, phong ấn trái tim sẽ khiến thực lực hắn giảm xuống một ít.
Nhưng không sao, trước cứ phong ấn thôi!
Thời điểm giải phong, ai nhìn thấy thì giết kẻ đó, giết Tử Linh diệt khẩu là chuyện nhỏ!
Tiến vào Tử Linh giới, không giả làm Tử Linh thì mới là chán sống!
Sau đó Tô Vũ lắc mình biến hoá, cả người đen thui, trái tim ngừng đập, hắn ngẫm nghĩ, ngay lập tức trên người xuất hiện một kiện áo choàng màu đen, hắn vốn muốn mặc màu trắng, nhưng nghĩ lại thì quên đi, quá khoa trương.
Tô Vũ khoác áo choàng màu đen, Tinh Nguyệt mặc áo choàng màu đỏ, nàng liếc nhìn Tô Vũ, ánh mắt khác thường, ngươi bắt chước ta à?
Tô Vũ không quan tâm, hắn tiếp tục điều chỉnh bản thân.
Sau đó quyển sách trong tay hóa thành một cây pháp trượng, hắn cười hỏi: “Đại nhân, nhìn ta giống Tử Linh triệu hoán sư không?”
“...”
Tinh Nguyệt lười để ý để hắn, lúc bấy giờ hai người đi tới lối vào thông đạo Tử Linh, Cung Vương phủ đã biến mất, thông đạo Tử Linh trống rỗng, bốn phía ngưng tụ lực lượng quy tắc nhàn nhạt.
Tô Vũ phán đoán: “Nếu không có người nào can thiệp thì chút ít lực lượng quy tắc này sẽ không ngăn được Tử Linh quân chủ, sớm muộn gì nơi đây cũng sẽ hóa thành Tử Linh quốc gia, nhưng sau khi ta đi thì đại nhân đừng tới đây nữa! Nơi này rất nguy hiểm! Không đơn giản chỉ có tồn tại cường hãn kia, mà tầng 8 vẫn còn nhiều nguy hiểm khác. Ngoài ra cứ cách 10 năm Tinh Vũ phủ đệ mới mở một lần, nhưng người ở lại đều sẽ xong đời, cho nên ta suy đoán trong lúc nơi này phong bế thì sẽ có người tới dọn dẹp hết thảy...”
“Dọn dẹp?” Tinh Nguyệt nghi hoặc: “Dọn dẹp cái gì?”
Tô Vũ cười đáp: “Như quét rác ấy, người từ ngoài đến mà dám trốn ở lại đây, vậy kẻ đó chính là rác rưởi, rác rưởi thì đương nhiên phải bị quét sạch!”
Dứt lời, hắn nhìn thoáng qua thông đạo tầng 8, lúc này lối vào đã hiện ra, Tô Vũ nhướng mày, truyền âm cho nàng: “Lối vào tầng 8 khi nguy hiểm thì đóng cửa, không có nguy hiểm liền xuất hiện, quy tắc rất khó linh động được như vậy! Chỉ có người sống mới có thể tùy thời điều chỉnh quy tắc.”
Cổ thành còn có các vị đại năng tồn tại từ thời thượng cổ là tượng đá, vậy thì tại đây có kẻ sống sót từ ngàn vạn năm trước cũng chẳng có gì lạ!
Tinh Nguyệt không hứng thú với chuyện này.
Nàng nhìn về phía thông đạo Tử Linh, có chút nghi hoặc: “Bọn họ chết hết rồi sao?”
Rất nhiều Tử Linh quân chủ đã tới đây!
Vốn đã có 11 vị, bao gồm cả nàng, về sau lại có thêm nhiều vô địch ngã xuống, một người chết sẽ dẫn đến một vị quân chủ bị quy tắc truyền tống tới đây.
Trước khi trận chiến kết thúc, e là tầng 7 phải có đến gần 30 vị Tử Linh quân chủ.
Bây giờ bọn họ đã chết cả rồi ư?
Hay là may mắn trốn thoát được một kiếp nhưng không dám bén mảng tới đây nữa?
“Chắc chắn chưa chết hết đâu!”
Tuy có chết một ít, nhưng lão Chu không chủ động tấn công Tử Linh giới, thế nên kiểu gì cũng sẽ có quân chủ chạy thoát.
Vì vậy hắn mà tiến vào trong thì hoàn toàn có thể gặp phải nguy hiểm.
Tô Vũ dặn dò: “Nếu có ai hỏi thì đại nhân cứ nói ta là Tử Linh chuẩn vô địch do ngài thay đổi!”
“Được!”
Tinh Nguyệt không nhiều lời, Tô Vũ lại cất tiếng: “Nơi đây cách Tinh Hồng cổ thành có xa không?”
“Tàm tạm, vượt qua quốc gia của 32 vị Tử Linh quân chủ sẽ đến quốc gia của bổn tọa!”
Tinh Nguyệt kiêu ngạo!
“Quốc gia của bổn tọa cũng rất cường đại!”
Tô Vũ gật đầu có lệ, lừa quỷ à?
Địa bàn của ngươi rất cường đại ấy hả? Có tin được không?
Lần trước Viêm Ma đánh tới, chẳng thấy quốc gia của ngươi có tác dụng gì, suýt nữa còn bị đối phương đánh chết kia kìa.
Mấu chốt ở chỗ, 32 vị Tử Linh quân chủ... Ngươi giỏi thật, rốt cuộc ngươi tới đây bằng cách nào vậy?
“Khi đại nhân tới đây có gặp nguy hiểm không?”
“Không!”
Tinh Nguyệt kiêu ngạo nói: “Bổn tọa rất mạnh, chỉ là mượn đường đi mà thôi, đám yếu ớt đó sao dám ngăn cản bổn tọa?”
Vậy à?
Chắc là không thiếu mấy trận đại chiến đâu nhỉ?