Sau khi biết một chút tin tức về Tử Linh giới, Tô Vũ hít sâu một hơi, tiến vào thông đạo Tử Linh.
Nên đi thôi!
Tối thiểu là phải tìm được Hà Đồ, không có Hà Đồ thì Tô Vũ sẽ không biết truyền tống đại trận ở đâu.
Không tìm thấy Hà Đồ thì tìm Ngốc Ngốc cũng được, không biết Ngốc Ngốc đã chết chưa?
Tô Vũ không xác định.
Còn nữa, hình như vị này quen biết Đại Tần vương, có khả năng chính là cường giả Nhân tộc, sau khi ăn Sinh Tử quả rồi thì không biết có khôi phục một chút nhân tính nào hay không.
Ngoài ra nếu tìm được Hà Đồ thì phải thương lượng chuyện thay đổi Tử Linh thành sinh linh.
Hiện tại Tinh Nguyệt đã không còn có thể trợ giúp nhiều cho hắn.
Hay là giúp Tinh Nguyệt thay đổi luôn vậy?
Có điều Tô Vũ biết chuyện này rất nguy hiểm, năm xưa Hà Đồ cũng biết phương pháp nhưng không thấy Hà Đồ thay đổi ai.
Trước khi chết thì y đã là Vĩnh Hằng cửu đoạn, không hề yếu hơn mình, thế nhưng y không thể thay đổi vị Tử Linh quân chủ nào thành người sống, vậy hắn có thể làm được không?
Tô Vũ không dám tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ.
Tìm hiểu rõ ràng trước đã rồi tính!
Tô Vũ bước vào Tử Linh giới, tử khí thổi quét qua, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời xám xịt, nơi xa, dường như trên cao có một dòng sông vắt ngang qua.
Có lẽ đó chính là Tử Linh thiên hà!
. . .
Cùng lúc đó.
Một nơi cách thông đạo Tử Linh mấy trăm dặm, vài vị Tử Linh quân chủ kinh hồn táng đảm nhìn chằm chằm về phương hướng Tinh Vũ phủ đệ. Đến bây giờ bọn họ vẫn chưa bình tĩnh lại được.
Có quân chủ nhỏ giọng hỏi: “Thác Phạt, chúng ta có trở về đó không?”
Quá nguy hiểm!
Trước kia không biết bên kia thông đạo có kẻ nguy hiểm như vậy.
Bọn họ chỉ nghĩ Quy Nguyên đao là thứ nguy hiểm nhất!
Lúc này mới biết trong Tinh Vũ phủ đệ còn có một tồn tại cường hãn hơn Quy Nguyên đao gấp trăm lần.
Thác Phạt rầu rĩ nói: “Chờ một chút! Không biết Tinh Nguyệt chết chưa. Hình như nàng ta và Nhân tộc có quan hệ, tồn tại khủng bố kia là do Nhân tộc dẫn ra, nếu Tinh Nguyệt không chết thì có thể hỏi nàng xem có thể trở lại hay không!”
Đấy vốn là hang ổ của bọn họ, nếu không thể trở lại thì chỉ có thể du đãng khắp nơi ở Tử Linh giới, trở thành Tử Linh vô gia cư.
Đang nghĩ ngợi, bên tai vang lên tiếng cười sâu kín: “Chư vị thật sự muốn đến nơi rỗng tuếch đó sao? Hồng Mông quốc gia hoan nghênh chư vị tiến đến làm khách!”
Hà Đồ!
Chủ mưu kéo người tới!
Không, là lừa dối người tới làm tay đấm!
Nơi xa, Hà Đồ thong thả đi đến. Khuôn mặt đen thui đang tươi cười, thoạt nhìn rất đáng tin, bất quá đám Tử Linh quân chủ đều trừng mắt nhìn y, bởi vì lúc trước Hà Đồ chạy còn nhanh hơn bọn họ!
. . .
Bên trong thông đạo.
Đây là lần đầu tiên Tô Vũ đặt chân tới Tử Linh giới, vừa bước vào liền cảm nhận được tử khí nồng đậm quét ngang mặt.
Nhìn trái nhìn phải chẳng thấy bóng ma quỷ nào!
Hiển nhiên lúc trước lão Chu bùng nổ, Tử Linh quanh đây hoặc là đã bị xử lý hoặc là đã trốn chạy.
Tô Vũ tò mò một chuyện, hắn hỏi: “Đại nhân, mỗi lần giết người ở khu vực nhất định thì Tử Linh sẽ lập tức xuất hiện, Tử Linh đó từ đâu ra, sao lại có mặt nhanh như vậy?”
“Quy tắc!”
Tinh Nguyệt về tới Tử Linh giới giống như trở về hang ổ của mình, nàng tự tin hơn hẳn, thanh âm cao ngạo hơn rất nhiều.
“Tử Linh tại cổ thành thường là do cư dân biến đổi thành! Chúng ở trong khu vực đợi của Tử Linh, sẽ bị điều động đến bất kỳ chỗ nào trong cổ thành ngay tích tắc. Ở nơi khác, ví dụ như Tinh Vũ phủ đệ thì phần lớn là do quy tắc kéo đến ngẫu nhiên!”
Dứt lời, nàng nhìn về phía Tô Vũ, ánh mắt u lãnh, đây là địa bàn của ta!
“Tô Vũ, bổn tọa có rất nhiều bạn tốt ở Tử Linh giới!”
Tô Vũ gật đầu, không thèm để ý, cười nói: “Chúc mừng đại nhân!”
Đừng xạo!
Bạn tốt của ngươi từ đâu ra?
Ngươi rõ ràng là Tử Linh ru rú trong nhà, Hà Đồ đánh Hồng Mông cổ thành mà ngươi còn không đi hỗ trợ, ngươi cho rằng ta không biết chắc?
Tử Linh tọa trấn Thiên Diệt cổ thành còn đi góp vui kia kìa, nhưng ngươi thì chân trái không ra khỏi cửa, chân phải không rời địa bàn nhà mình.
Tính cách ngươi thế này mà đòi có bạn tốt ư?
Đùa ai đấy!
Hắn không tin nhưng cũng lười nhiều lời, vậy nên liền nói sang chuyện khác: “Đại nhân, ta phát hiện Tử Linh rất thích thu thập cổ thành lệnh, tại sao vậy? Kể cả ở đây, cho cổ thành lệnh là có thể mua chuộc.”
Hơn nữa rất nhiều Tử Linh đều thích đeo cổ thành lệnh ngay trên người.
Ở trong cổ thành, chỉ cần đánh chết Tử Linh thì sẽ có cổ thành lệnh rơi xuống.
Tinh Nguyệt đạm mạc đáp: “Kỳ thật đó không phải cổ thành lệnh, mà là lệnh bài thân phận thời đại thượng cổ, là chức vị được quy tắc giao cho. Nếu cấp bậc của lệnh bài đủ cao, Tử Linh đeo vào có thể khôi phục một ít linh trí.”
Tô Vũ bừng tỉnh: “Ý ngài là, chỉ cần cấp bậc cổ thành lệnh đủ cao, ví dụ như cổ thành lệnh trong tay ta cấp bậc càng cao, quy tắc sẽ chủ động giúp Tử Linh hồi phục một chút linh trí?”
“Không sai!”
Tinh Nguyệt nói: “Nhưng hiện giờ cấp bậc cổ thành lệnh tồn lưu đều rất thấp, của đám ở trong cổ thành cũng vậy, đó chỉ là lệnh bài thân phận của tiểu nhân vật thượng cổ, cấp bậc cao chân chính không có bao nhiêu!”
Cấp bậc cao ít nhất phải là lệnh bài của tướng quân tạp hào trở lên.
Kỳ thật Tô Vũ cũng có, ví dụ như Tinh Hồng cổ thành lệnh, nó thuộc về tướng quân tạp hào, mà Hồng Mông cổ thành lệnh xem như tướng quân phong hào lệnh.
Mấy thứ này có thể xúc tiến Tử Linh sống lại không?
Khó trách!
Nói như vậy, Tử Linh truy đuổi cổ thành lệnh cũng coi như một loại bản năng, bản năng thúc đẩy bọn họ thu hoạch cái này, lấy được càng nhiều thì có lẽ sẽ càng khôi phục được nhiều hơn ký ức khi còn sống.
Có lẽ vạn tộc chưa đủ hiểu biết về Tử Linh giới.
Tô Vũ cũng rất tò mò, hắn tựa như một đứa trẻ hiếu kì, tiếp tục truy vấn: “Đại nhân, Tử Linh giới có thành thị không?”
“Thành thị?”
Tinh Nguyệt đáp: “Tử Linh tới Nhật Nguyệt mới có chút linh trí, tới chuẩn vô địch mới có thể mở miệng, tới cấp bậc quân chủ mới có ý thức chân chính, cần thành thị để làm cái gì?”
Đương nhiên cũng có vài quân chủ kiến tạo cung điện, đây là ký ức sinh thời thúc đẩy.
Nhưng thành thị thì không cần!
Có cũng vô ích.
Quốc gia to như thế mà chỉ có một vị Tử Linh quân chủ, vài vị chuẩn vô địch, chẳng lẽ kiến tạo cả một thành phố lớn chỉ để cho đám Tử Linh đi dạo trên đường phố à?
Nhàn quá đúng không?
Tô Vũ gật gù, đang ngẫm nghĩ thì Tinh Nguyệt lại nói: “Quanh khu vực của ta không có, nhưng hình như có địa phương làm vậy. Ta từng nghe một vị Tử Linh quân chủ đi xa về nói, ở khu vực phương Đông có một tòa thành Tử Linh, rất nhiều Tử Linh quân chủ sẽ đến đó giao dịch hoặc tu luyện, bên đó có rất nhiều Tử Linh quân chủ, nghe nói có cả cường giả Hợp Đạo cảnh!”
Tô Vũ ngạc nhiên: “Ngài chưa từng đến đó sao?”
“Vì sao bổn tọa phải đi?” Giọng Tinh Nguyệt lạnh băng.
Ta thích ở trong Tinh Hồng cổ thành đấy, ngươi có ý kiến gì?
Tô Vũ đã hiểu, quả nhiên là trạch nữ, chỉ thích ru rú trong nhà!
Xem ra Tử Linh giới có thành trì, nhưng quanh đây thì không, Tô Vũ lại hỏi: “Đại nhân, Tử Linh giới có nhiều Hợp Đạo không?”
“Không biết.”
“Đỉnh cấp cường giả chết ở thời đại thượng cổ có sống lại không?”
“Không biết, nếu không sống lại thì chắc là đang ở Tử Linh thiên hà, ngươi có thể tự vào đó mà tìm!”
Tinh Nguyệt không hề khách khí, thích thì ngươi tự tìm đi!
Tử Linh thiên hà!
Tô Vũ nhìn về nơi xa, nhìn thiên hà vắt ngang qua thiên địa, “Đại nhân, Tử Linh thiên hà thật sự là một dòng sông sao?”
“Đương nhiên, trong thiên hà chứa nước do tử khí hóa thành, chảy khắp toàn bộ Tử Linh giới, triệu hoán vong hồn, sinh linh ngã xuống đều có khả năng xuất hiện trong Tử Linh thiên hà, gặp được cơ duyên sẽ lấy lại được ký ức!”
Tô Vũ gật đầu, hắn đã từng nghe nói về chuyện này.
Thế nhưng thoạt nhìn thiên hà rất xa xôi.