Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2268 - Chương 2268: Nguyên Nhân Hà Đồ Thất Bại

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2268: Nguyên Nhân Hà Đồ Thất Bại
 

Tô Vũ đã nói vậy, Hà Đồ cười như không cười đáp: “Muốn lôi kéo Tử Linh quân chủ đi chinh chiến? Không khó! Nếu ngươi biết phương pháp nghịch chuyển nguyên khiếu thì tự nhiên có thể nghịch chuyển nguyên khí, hóa thành tử khí! Đến một khu vực tử khí quá mức nồng đậm thì ngươi sẽ mơ hồ phát hiện vách tường giới mỏng yếu, chỉ cần đánh vỡ biên giới đó thì ngươi có thể lôi kéo Tử Linh quân chủ ra ngoài! Đương nhiên trước đó phải thống nhất rõ kế hoạch, bằng không quân chủ không chịu ra ngoài... phiền toái tự tìm!”

Hà Đồ hơi thổn thức: “Năm xưa, ban đầu mọi việc bổn tọa làm đều thuận lợi. Nào ngờ cuối cùng lại có vài Tử Linh quân chủ không nghe lời, giết chóc lung tung, thay đổi Tử Linh vô tội vạ, vậy nên lão Quy mới tức giận! Quá xui xẻo!”

Tinh Nguyệt trào phúng: “Xứng đáng! Tử Linh quân chủ đâu dễ bị khống chế!”

Hà Đồ phẩy tay, “Ngươi thì biết cái gì!”

Ngươi biết cái rắm!

Thật ra chỉ là chuyện ngoài ý muốn, năm đó ở trong Tử Linh giới y đã bàn kĩ với vài vị quân chủ, kết quả có mấy tên khốn kiếp đi ngang qua hãm hại, đám khốn kiếp ấy nhìn đến cái động có thể đi ra ngoài, cực kì hưng phấn, trực tiếp chui ra. Hà Đồ không để ý, lúc ấy y rất bận, không quản được hết thảy, cho nên mới để lọt đám hung hãn này ra ngoài, gặp người liền giết!

Cuối cùng chỉ mình y gặp xui xẻo!

Hà Đồ lại nói: “Dù ngươi tiếp dẫn ra được thì cũng không dễ khống chế, mất khống chế sẽ khiến quy tắc đại loạn, quy tắc của sinh linh giới chính là 36 vị trấn thủ! Những người này đại biểu cho quy tắc! Tuy hiện tại lão Quy bảo hộ ngươi, nhưng tới lúc xảy ra chuyện thì chính lão Quy sẽ là thanh đao giết ngươi!”

Tô Vũ khẽ gật đầu, ngẫm nghĩ rồi nói: “Năm đó đại nhân có thể dẫn dắt Tử Linh quân chủ tác chiến là do ban đầu không vi phạm quy tắc...”

“Thứ nhất, Tử Linh nằm trong sự khống chế của đại nhân! Thứ hai, tử khí cổ thành bị đại nhân kéo đi! Thứ ba, cố gắng khiến địch nhân phạm phải quy tắc trước! Thứ tư, không giết chóc kẻ vô tội! Thứ năm, không cho tử khí khuếch tán... Đại nhân, có phải ngài thỏa mãn hết các quy tắc đó không?”

“Đại khái vậy!”

Hà Đồ nói: “Thỏa mãn những điều đó thì có thể dẫn dắt Tử Linh hoành hành! Nhưng còn một điều rất quan trọng mà ngươi chưa chắc tới, đó là dọn dẹp. Phải không ngừng hấp thu tử khí, không để tử khí lan tràn!”

Kỳ thật quy tắc quan trọng nhất đó là không để tử khí lan tràn tới sinh linh giới.

Hà Đồ lại nói: “Trong sinh linh giới, nhiều nhất là ba ngày, ngươi phải hấp thu sạch sẽ tử khí ngươi sinh ra, một khi để tử khí lan tràn thì ngươi liền xong đời!”

Hà Đồ nhắc lại mà vẫn thấy thổn thức, năm xưa bổn tọa rớt đài chính là vì như vậy đấy.

Đám khốn kiếp kia nhân lúc y không quản mà ngoi đầu ra, chạy loạn khắp nơi, y chạy khắp thế giới đi theo chùi đít, kết quả cũng vô dụng. Dù sao bọn họ đều là cấp bậc quân chủ, chạy quá nhanh, má nó, y sống sờ sờ như vậy mà lại bị bọn họ bẫy chết!

Y lại nhắc nhở Tô Vũ: “Còn nữa, nhớ là phải bảo trì nguyên tắc trao đổi đồng giá!”

“Cái gì?”

Tô Vũ nghi hoặc, Hà Đồ giải thích: “Tử Linh giết bao nhiêu sinh linh, tốt nhất là ngươi cũng giết từng ấy Tử Linh, bảo trì nguyên tắc đồng giá! Sinh tử cân bằng! Chênh lệch một ít thì không sao, bất quá một khi Tử Linh giết chóc quá nhiều, Tử Linh giới sinh ra nhiều Tử Linh, sinh linh ít đi, không phù hợp với nguyên tắc cân bằng thì ngươi sẽ bị quy tắc trừng phạt!”

Tô Vũ nhớ kỹ!

Quả nhiên người già thường biết nhiều, nếu để mình tự tìm hiểu thì rất dễ vi phạm một vài quy tắc.

Tinh Nguyệt đứng bên cạnh liếc nhìn Tô Vũ, lạnh lùng nói: “Bổn tọa sẽ không chinh chiến vì ngươi, ngươi hết hy vọng đi!”

Tô Vũ gật đầu, vẻ mặt thản nhiên, “Đại nhân cứ thành thật tu luyện trong thông đạo đi, đừng để bản thân xảy ra chuyện gì, bằng không ta lo rằng mình sẽ mất đi vị trí thành chủ.”

Hà Đồ không ngại đổ dầu vào lửa, “Không sao, Tinh Nguyệt mà chết thì bổn tọa có thể thay đổi ngươi... Mà thôi, ngươi hơi nguy hiểm, ta thấy ngươi mới khai một nửa Thiên khiếu, xằng bậy, bổn tọa còn sợ ngươi hút chết ta!”

Hiển nhiên y biết khá nhiều.

Y lại nói: “Thiên khiếu mà cũng dám tùy tiện mở ra, quá to gan lớn mật! Ở thời đại chúng ta, không phải không ai biết khai Thiên khiếu như thế nào, nhưng trong tình huống bình thường, kẻ biết cũng sẽ không khai, trừ khi quyết đấu sinh tử! Mở ra sẽ rất phiền toái! Văn Minh Sư có bảo đảm bản thân có thể khai 360 Nguyên khiếu sao? Chiến Giả có thể bảo đảm khai được 360 Thần khiếu sao? Nếu không thể bảo đảm, Thiên khiếu không viên mãn, vậy sẽ tự chơi chết chính mình! Cho nên kẻ khai Thiên khiếu chính là kẻ đã mở hết hai thứ, hoặc là suýt hoàn thành, miễn cưỡng mở ra, có thể phong bế lại!”

Tô Vũ gật đầu, bất đắc dĩ nói: “Ta tự mình tìm hiểu, đâu biết những điều này!”

Yêu nghiệt!

Hà Đồ chửi thầm trong lòng, không thể không nói tiểu tử này đúng là yêu nghiệt.

Tự mình tìm ra thì có thể nói gì bây giờ?

Hiện tại không có ai mở ra 360 Nguyên khiếu, Thiên khiếu còn trở thành truyền thuyết thượng cổ!

Kết quả Tô Vũ đánh đông đánh tây, tự mình nghiên cứu mà lại mở ra được hết.

“Ngươi xác định mình có thể mở Thần khiếu, hoàn thành mở ra m khiếu sao? Nếu không thể thì cái ngươi gọi là Dương khiếu sớm hay muộn cũng sẽ hút chết ngươi! Ngươi càng mạnh, lực hút càng lớn, ngươi cho rằng Tinh Nguyệt có thể chống đỡ giúp ngươi bao lâu?”

Tô Vũ không hé răng, cứ thử xem!

Hẳn là không thành vấn đề!

360 Thần khiếu mà thôi, hiện tại Tô Vũ đã khai 290 cái, kỳ thật hắn cảm thấy không khó lắm.

Thiên phú của hắn rất mạnh!

Đôi lúc Tô Vũ còn phải âm thầm cảm khái bản thân mình quá lợi hại!

Có một số việc chính hắn không phán đoán được, thiên phú này liên quan đến kim sách trong đầu, hay là bản thân hắn vốn có?

Nếu là vốn có... Vậy thì có chút đáng sợ!

“Nếu là kim sách cải tạo thì nghe có vẻ bình thường hơn.”

Tô Vũ thầm nghĩ, nếu sách họa trong đầu thật sự do Thời Gian sư thời đại trước lưu lại, vậy nó sẽ rất cường đại, cải tạo thiên phú chính mình cũng không có gì kỳ quái.

Lần này Tô Vũ đến đây không phải vì thăm dò Tử Linh giới.

Hắn có chuyện quan trọng phải làm!

Phải nhanh!

Càng nhanh càng tốt!

Hắn không trì hoãn, tiếp tục bay nhanh, lại đi ngang qua địa bàn của vài vị Tử Linh quân chủ, sau đó bọn họ đến gần một con sông lớn vắt ngang thiên địa!

“Thông đạo nằm ở gần đây!”

Hà Đồ chỉ về phía trước, đoạn nói: “Lúc trước khi ta mới lôi kéo được Ngốc Ngốc xong thì thấy bên kia mở ra một cái hố đen, bên trong chính là cảnh tượng mà ngươi nói, quanh đây không có Tử Linh quân chủ nào khác...”

Đang nói, nơi xa bỗng truyền đến một tiếng nổ vang!

Hà Đồ hơi mất mặt!

Mọe nó!

Quân chủ đại chiến!

Không cho Hà Đồ ta mặt mũi à, Hà Đồ ta chẳng lẽ không biết xấu hổ sao?

Ta vừa nói nơi này không có quân chủ, các ngươi liền đánh nhau?

Không ai bảo ai, Tô Vũ và Hà Đồ lập tức thu liễm toàn bộ khí tức, định bụng bay về bên kia. Mà Tinh Nguyệt lại muốn bùng nổ khí tức, để cho đám Tử Linh kia biết Tinh Nguyệt quân chủ đang ở đây...

Chân vừa giẫm xuống, bỗng nhiên nàng cảm nhận được hai kẻ phía sau không nhúc nhích, nàng nhanh chóng dừng bước, quay đầu nhìn lại...

Nhất thời liền câm nín!

Cần thu liễm khí tức à?

Quân chủ không phải nên đường đường chính chính sao?

Tử Linh quân chủ sao phải thu liễm khí tức?

Tinh Nguyệt hơi ngây người, sau đó mất tự nhiên thu liễm khí tức đi.

Bình Luận (0)
Comment