Tô Vũ nhanh chóng trốn chạy, bộ dáng có chút vụng về.
Trong lòng hắn chỉ cảm thấy bất đắc dĩ, quả nhiên Tử Linh rất dễ bị lừa.
Đối phương còn không thèm tra xét!
Nhưng dù sao cũng chết rồi, Tử Linh quân chủ hiếm khi che giấu thực lực đúng không?
Có lẽ vậy!
Hôm nay Tô Vũ ta sẽ dạy cho mọi người một khóa, dù đã chết thì cũng phải cẩn thận, bị tính kế thì sẽ chết lần thứ hai, hơn nữa lần này còn không thể sống lại.
Lúc bấy giờ, hắn mở Dương khiếu ra, phong ấn trái tim cũng chậm rãi giải phong, tử khí bắt đầu dật tán, hắn đang hấp thu lực lượng của Tinh Nguyệt.
Hắn chỉ muốn dùng một quyền đánh chết gia hỏa này!
Nếu không chết, vậy thì đánh hai quyền!
Phía sau, lão nhị Hổ tộc đuổi tới, tốc độ cực nhanh, đã tới gần sau lưng Tô Vũ, móng vuốt chụp vào đầu hắn, lạnh lùng quát: “Gia hỏa chán sống!”
Tô Vũ bỗng nhiên quay đầu, dùng toàn lực đánh ra một quyền!
Đối phương còn không thèm tránh né!
Lão nhị Hổ tộc chắc chắn sẽ ăn trọn một quyền của hắn!
Nếu giết Tử Linh quân chủ thì ta có được khen thưởng không?
Tô Vũ đánh ra một quyền, không khỏi suy nghĩ về chuyện thiên địa ban thưởng.
Có thể là không!
Lúc trước hắn đã từng giết rất nhiều Tử Linh nhưng chưa từng nhận được phần thưởng gì. Tử Linh tuy có tinh huyết, nhưng tác dụng đối với Tô Vũ lại không lớn... Cũng không đúng... Có lẽ ta có thể mở ra một tờ sách họa về Tử Linh!
Tô Vũ thầm nghĩ!
Đúng, nên mở ra trang sách họa Tử Linh cao cấp!
Tử Linh cường đại như vậy mà không thu nhập vào sách thì đúng là lãng phí!
Tử Linh cũng là chủng tộc, dù không phải thì sách của mình do chính mình định đoạt, muốn nạp vào thì nạp vào thôi.
Oanh!
Một tiếng vang kinh thiên truyền ra, lão nhị Hổ tộc chưa kịp nói gì, chỉ cảm thấy kinh ngạc và ngoài ý muốn, hình như gã bị đánh một quyền!
Phản giết à?
Sau tiếng vang lớn, cơ thể gã tức khắc chia năm xẻ bảy, mảnh vụn văng khắp nơi, máu bay tứ tung, đều là máu màu đen tuyền bốc lên tiếng cháy xì xèo!
Nơi xa, Hổ lão đại sửng sốt nhìn về phía bên này, mới vừa quay đầu thì bỗng có một bàn tay chụp tới!
Hà Đồ!
Hà Đồ hết sức hưng phấn, còn có chút thổn thức, quả nhiên hợp tác với người sống thật là thoải mái. Tô Vũ nói giết liền giết, chẳng lằng nhằng trì hoãn, má nó, ngẫm lại trước kia hợp tác với Tử Linh thật quá khó khăn!
Đến thời khắc mấu chốt liền tuột xích!
Lần này đã giải quyết được hai huynh đệ Hổ tộc, bọn chúng chính là đại địch của y, giải quyết xong thì quốc gia của bọn họ sẽ do y định đoạt!
Hà Đồ thực vui vẻ, đánh ra một chưởng, oanh một tiếng, thân thể Hổ lão đại liền bị thương!
Ngốc Ngốc có chút đờ đẫn, có điều cũng nhanh chóng đánh một quyền, Hổ lão đại lập tức chia năm xẻ bảy!
Ngốc Ngốc đờ đẫn nhìn Hà Đồ, Hà Đồ không để ý đến đối phương, chỉ lo nhanh chóng đuổi giết Hổ lão đại.
Tuy thân thể đã tan nát nhưng Tử Linh quân chủ cũng không dễ chết như vậy, phải diệt sát hết những mảnh thân thể kia!
. . .
Cùng lúc đó.
Tô Vũ nhanh chóng lấy Văn Minh Chí ra, quyển sách bao trùm thiên địa, mấy trăm hư ảnh Nhật Nguyệt xuất hiện, điên cuồng cắn nuốt thân thể Tử Linh.
Từng khối huyết nhục màu đen đều bị bọn chúng dũng mãnh lao xuống cắn nuốt.
Cuối cùng, Tô Vũ cầm lấy một tinh khối giống như thủy tinh, hắn hơi ngạc nhiên, đây là Tử Linh ấn ký mà Tinh Nguyệt từng nhắc tới sao?
Trước đây khi hắn giết đám Tử Linh nhỏ yếu thì không có.
Nhưng Hổ lão nhị vừa chết thì lại xuất hiện thứ này.
Thứ này để làm gì?
Lúc trước Hà Đồ và Tinh Nguyệt đều nói, giết Tử Linh chủ yếu là để cắn nuốt tử khí và Tử Linh ấn ký, xem ra đây là thứ rất quan trọng.
Lúc bấy giờ, Tử Linh ấn ký trong tay hắn còn hiện lên bóng dáng đang giãy giụa kịch liệt, hình như là Hổ lão nhị.
Tô Vũ không nghĩ nhiều, nhanh chóng phong ấn trái tim, sau đó trấn áp thứ này vào trong sách, xong xuôi liền bay đến chỗ Hà Đồ bên kia.
. . .
Một lát sau.
Hà Đồ vui vẻ ra mặt, cười ha hả nói: “Tô Vũ, ngươi làm tốt lắm!”
“Việc nhỏ thôi!”
Tô Vũ mỉm cười, Hổ lão nhị quá ngu xuẩn, muốn giết không khó.
Quả thật không phải là chuyện lớn!
Cảm giác còn dễ giết hơn cả Huyết Hỏa, dù sao khi đấu với Huyết Hỏa còn có nguy cơ lật thuyền, còn tên này thì gần như không có!
Hà Đồ lại hưng phấn nói: “Đây không phải việc nhỏ, ta không đối phó được khi hai tên này liên thủ, liên hệ quân chủ khác vài lần thì đều thất bại, toàn đến thời khắc mấu chốt thì bại lộ, chưa thành công lần nào khiến ta tức điên lên được!”
Tô Vũ phì cười, nhìn thứ như khối thủy tinh trong tay y, mở lời hỏi: “Đại nhân, đây là Tử Linh ấn ký đúng không?”
“Đúng vậy!”
Hà Đồ đáp: “Thứ tốt! Đôi huynh đệ này đều là nhân vật thượng cổ, sau khi sống lại đã có lực lượng Vĩnh Hằng thất đoạn, nếu cắn nuốt Tử Linh ấn ký thì Tử Linh ấn ký của bọn ta sẽ trở nên lớn mạnh, khôi phục được nhiều ký ức hơn, như vậy cũng có lợi cho việc tăng cường linh trí và thực lực!”
Dứt lời, y liền trông mong nhìn Tô Vũ, “Hẳn là ngươi cũng có một khối, ngươi không dùng được thì không bằng cho ta đi, rồi ta sẽ dùng bảo vật khác đổi với ngươi!”
Tô Vũ từ chối: “Lần này thì thôi, ta muốn tặng cho Tinh Nguyệt quân chủ...”
Nơi xa, Tinh Nguyệt suy yếu đi tới, nghe vậy thì lạnh nhạt nói: “Bổn tọa không cần!”
Tô Vũ mỉm cười lấy lòng: “Đại nhân đừng nói vậy, ta là thuộc hạ của ngài, ngài quên rồi sao? Của ta chính là của ngài, của ngài chính là của ta... Đại nhân, đây là cống phẩm thuộc hạ cống hiến cho ngài, mong ngài ban thưởng cho ta một ít bảo vật là được!”
Phương pháp cổ điển!
Nhưng Tinh Nguyệt thích vậy!
Nghe Tô Vũ nói thế, Tinh Nguyệt liền ra vẻ trầm ngâm, lạnh nhạt nói: “Chờ bổn tọa giết mấy vị Vĩnh Hằng, đoạt vật gánh chịu của bọn họ rồi sẽ ban thưởng cho ngươi!”
“Đa tạ đại nhân!”
Tô Vũ đưa khối thủy tinh sang, Tinh Nguyệt mỹ mãn cầm lấy, rất vừa lòng.
Nàng không giết được Hổ thị huynh đệ.
Nếu có thể giết thì đã ra tay từ lâu rồi.
Vậy mà lần này lại nhặt được bảo vật!
“Không tệ lắm!”
Tinh Nguyệt miễn cưỡng khen một câu, thuộc hạ của ta làm việc rất được, miễn cưỡng hợp tâm ý bổn tọa, có vẻ thay đổi hắn là quyết định rất đúng đắn.
Nàng khiêu khích nhìn qua Hà Đồ, nhớ kỹ, đây là thuộc hạ của ta, không phải của ngươi!
Hà Đồ lười phản ứng nàng!
Y đoạt được một khối Tử Linh ấn ký nên đã thấy rất hài lòng.