Tô Vũ cười cười, tiếp tục nói: “Cho nên cứ mở họp đi, hẳn là Hà Đồ đại nhân có thể giúp ta hoàn thành nhiệm vụ này, chỗ của Hà Đồ đại nhân thì chắc Tử Linh bình thường không dám đi, cho nên chọn địa điểm là địa bàn của Tinh Nguyệt đại nhân là tốt nhất. Ta nghĩ chắc các vị quân chủ quanh đây không kiêng kị Tinh Nguyệt đại nhân đâu.”
Chủ yếu là nàng quá trạch, trạch quá lâu, Tử Linh quân chủ không sợ nữa.
Quả nhiên Tinh Nguyệt liền gật đầu đáp ứng, nàng hỏi: “Bổn tọa có thể mời bọn họ tới, nhưng tới rồi thì làm gì?”
Không phải ta nói rồi à?
Đám quân chủ kia tới thì ngươi cứ tùy tiện giữ chân là được, Tử Linh không coi trọng thời gian, mười ngày nửa tháng, thậm chí là vài tháng, vài năm. Tử Linh các ngươi sẽ để ý chút thời gian này sao?
Tô Vũ bày kế: “Không được thì có rất nhiều cái cớ, chẳng hạn như phát hiện tử vong chi huyết ở đâu đó, hoặc là phát hiện Sinh Tử quả nên cần mọi người cùng đi hỗ trợ, hoặc là cho bọn họ biết về thông đạo truyền tống, nói là đã tìm được phương án an toàn ra ngoài, không tin thì để bọn họ tự đi hỏi thăm! Nếu thật sự không được nữa thì bảo đám Thác Phạt làm chứng! Mấy người Thác Phạt dùng thông đạo Tử Linh tiến vào Tinh Vũ phủ đệ thì cũng phải giữ quy tắc, bọn họ cũng muốn truyền tống đi vào... Nếu hết cách thì dẫn bọn họ đến đó, cho bọn họ canh giữ 10 năm, hoặc là dứt khoát nói nếu gom đủ 360 vị quân chủ thì có thể trực tiếp truyền tống đi vào...”
Quá nhiều lý do!
Tử Linh rất dễ lừa!
Mà Tinh Nguyệt ngồi trên ghế chủ vị lại hơi hoang mang, thì ra có nhiều thủ đoạn gạt người như vậy à?
Ta nhớ kỹ rồi!
Hà Đồ cũng yên lặng ghi nhớ, người chết đúng là không bằng người sống, có vài thủ đoạn y còn chưa bao giờ suy xét tới.
Không nói tới những cái khác, chỉ riêng việc hô hào gom đủ 360 tôn quân chủ, truyền tống vào Tinh Vũ phủ đệ, xông ra khỏi đó, tấn công sinh linh giới... Chà chà, kế sách này không tồi chút nào!
Hà Đồ cảm thấy mình có thể tham khảo một chút!
Huống chi đây là sự thật chứ không phải bọn họ tùy tiện nói dối, nếu thật sự mở ra truyền tống thì đúng là có thể dịch chuyển 360 vị quân chủ cùng một lúc.
Hà Đồ hào hứng: “Được, ngươi đã nói đến vậy, vả lại lý do cũng có rồi, ta đây có thể giúp ngươi! Chắc ngươi không chỉ có kế hoạch này thôi đúng không? Có lẽ còn muốn mở thông đạo ở thời khắc mấu chốt để chúng ta ra ngoài giúp ngươi đúng không?”
Tô Vũ gật đầu, “Không sai, vẫn cách cũ, giả vờ không quen biết! Hai vị không biết ta, ta không biết các ngươi, hai vị mang Tử Linh quân chủ ra ngoài thì đánh giết thoải mái là được, đến thời khắc mấu chốt, ta đưa chư vị trở về... Hai vị giúp một tay, đừng để đám Tử Linh quân chủ chạy loạn, thả ra liền không tìm lại được, vậy thì ta sẽ gặp phiền toái!”
Tinh Nguyệt cười nhạo: “Người sống quả nhiên rất vô sỉ, dối trá!”
Làm gì cũng có kịch bản, đã giả vờ không quen biết một lần rồi, giờ lại làm thế nữa!
Tô Vũ cười nói: “Đại nhân, làm vậy cũng là để phục vụ đại nhân tốt hơn thôi! Nếu không, ta mà chết thật, chẳng phải đại nhân sẽ mất đi thuộc hạ ưu tú như ta sao?”
“Hừ!”
Tinh Nguyệt cười lạnh, ngươi cho rằng bổn tọa còn tin tưởng ngươi sao?
Thuộc hạ ư?
Ngươi mà là thuộc hạ ư?
Hà Đồ không thèm để ý, cười nói: “Được, ta không yêu cầu gì nhiều, chỉ có hai điểm, thứ nhất, khi có thể sống lại, ta muốn sống lại! Thứ hai, ngươi rảnh rỗi thì dạo qua chỗ lão Ô Quy nhiều chút, lừa lão đi chỗ khác, để bổn tọa quang minh chính đại ra ngoài hít thở không khí!”
Lão Ô Quy cứ trấn giữ ở đó thì y không ra ngoài được.
Thảm hết chỗ nói!
Mấu chốt ở chỗ, cổ thành khác có người sống lui tới, chỉ cần giết Nhật Nguyệt hoặc chuẩn vô địch thì đám Tinh Nguyệt có thể dựa theo quy tắc mà ra ngoài 3 ngày, nhưng Hồng Mông thành chẳng có ma nào cả, vô số năm qua Hà Đồ chưa bao giờ được lên sinh linh giới.
Y sắp nghẹn tới phát điên rồi!
“Nếu không, ngươi mang mấy tên chuẩn vô địch tới Hồng Mông cổ thành rỗi hẵng giết cũng được, để ta ra ngoài một chuyến, ít nhất có thể ở lại 3 ngày, chỉ cần được hít thở không khí thôi cũng đã tốt lắm rồi!”
“Cái này không khó!”
Tô Vũ hứa hẹn: “Nếu đại nhân muốn ra, ta sẽ nuôi dưỡng mấy chục chuẩn vô địch làm đồ dự trữ, cách ba ngày giết một tên, rảnh rỗi thì mời đại nhân lên tụ tập!”
“...”
Tinh Nguyệt trông mong nhìn Tô Vũ, khát vọng nói: “Ta cũng muốn!”
Đúng vậy, thủ đoạn này không tồi.
Tô Vũ phì cười, “Đừng, với Tinh Nguyệt đại nhân thì ít dùng phương thức này thì hơn, Hà Đồ đại nhân không phải kẻ sống lại từ Tử Linh thiên hà, không hoàn thành nhiệm vụ thì chỉ bị trừng phạt một chút mà thôi, Hà Đồ đại nhân có thể thừa nhận quy tắc trừng phạt, ta cũng không để bụng, nhưng Tinh Nguyệt đại nhân liên tiếp không hoàn thành nhiệm vụ, một khi không thể thừa nhận mà ngã xuống, vậy thuộc hạ sẽ rất khổ sở!”
Vậy à?
Tinh Nguyệt trầm tư, cảm thấy có vẻ đúng!
Một bên, Hà Đồ tươi cười, truyền âm nói với Tô Vũ: “Ngươi dám lừa cả người chết, đúng là có vài phần phong phạm của bổn tọa năm đó!”
“Không dám không dám, đại nhân mới là chuyên gia!”
Hai người ăn ý liếc nhìn nhau, đồng loạt cười rộ lên như hồ ly.
Tô Vũ đứng dậy, đoạn nói: “Cơ bản là vậy, ta không ở lại đây lâu nữa, tới lúc về rồi! Kế hoạch cụ thể thì hy vọng Hà Đồ đại nhân hỗ trợ, Tinh Nguyệt đại nhân chưa chắc đã có thời gian.”
Chủ yếu là sợ nàng làm hỏng!
Tô Vũ không nhờ, Tinh Nguyệt cũng không để ý, Hà Đồ thì lập tức hiểu ra, quả nhiên, người thông minh như chúng ta mới có thể nói chuyện với nhau, Tinh Nguyệt thì chỉ biết mỗi trò hừ lạnh, còn lại chẳng làm được gì hết, không cần quan tâm đến nàng.
Tô Vũ đứng dậy muốn rời đi, dựa theo thời gian, ngày mai những người sống sót có thể truyền tống trở về.
Mình còn phải dành chút thời gian đi kế thừa vị trí thành chủ của 32 thành khác.
Còn thành chủ hiện tại thì cứ khống chế để đấy, để đám trấn thủ tự xử lý là được!
Ít nhất tin tức mình xuất hiện không được phép tiết lộ.
. . .
Trong lúc đám người Tô Vũ đang thương thảo.
Lưu Hồng nhảy xuống!
Gã hết sức vui vẻ, hưng phấn!
Cuối cùng ta cũng xuống dưới rồi.
Rất an toàn, không có Tử Linh quân chủ, không có bất cứ kẻ nào, thật thoải mái, còn tốt hơn mong đợi, đặc biệt là Tinh Nguyệt đã rời đi, tình cảnh càng tốt hơn!
Gã chạy thẳng xuống theo thông đạo, lối ra đã ở ngay trước mắt!
Má nó!
Cái quỷ gì kia?
Gã thấy phía dưới thông đạo bỗng nhiên xuất hiện vô số Tử Linh, chuyện gì vậy? Không phải Tử Linh vô địch, sao lại chấp hành nhiệm vụ, còn phải canh gác cửa thông đạo ư?
Phía dưới, Tử Linh chuẩn vô địch vui mừng hô: “Đuổi theo! Có sinh linh xâm lấn! Đại thống lĩnh mới vừa nhậm chức, hãy bắt sinh linh đó lại để chứng minh năng lực của chúng ta với đại thống lĩnh!”
Tuy rằng Tử Linh theo sau đều ngây ngốc, nhưng không quan hệ, y không để bụng.
Đại thống lĩnh mới vừa nhậm chức, nhiệm vụ đầu tiên giao cho y vậy mà lập tức có thành quả, điều này làm Tinh Đại rất vui vẻ!
Trước kia y từng chém đại thống lĩnh, may mà đại thống lĩnh không để bụng, đã vậy còn tin tưởng giao nhiệm vụ quan trọng cho y.
Đại thống lĩnh quả nhiên là người tốt!
Phía sau, một vị chuẩn vô địch cùng mấy trăm Tử Linh Nhật Nguyệt nhanh chóng lao vào thông đạo đuổi theo!
Một vô địch tiến vào thông đạo liền bão hòa, nhưng nếu không phải vô địch thì không sao cả.
Một đội nhân mã cấp tốc bay về phía Lưu Hồng!
Bắt lấy hoặc xử lý đều được!