Lưu Hồng hoảng sợ, vội cầu xin: “Đừng đừng, Tô Vũ, hai ta không thù không oán, khi ngươi nhỏ yếu, ta còn từng giúp ngươi! Ngươi xem đi, ngươi đi lâu như vậy mà ta còn giúp ngươi ngụy trang, đến giờ vẫn chưa có ai xác định rốt cuộc ngươi có đi hay không, đến ngày cuối cùng ta mới rời đi. Tô Vũ, ta đã phải gánh vác vô số nguy hiểm, bằng không thì ta đã rời đi từ lâu rồi, ngươi sẽ không gặp được ta... Đúng không?”
Tô Vũ nhìn chằm chằm gã: “Được rồi, người sống thì đừng đến Tử Linh giới! Lão sư, cùng ta trở về thôi! Trước tiên cứ ở phủ thành chủ vài ngày, Tinh Nguyệt đại nhân, ngài hãy phái người trông coi thông đạo, gã mà xuống dưới thì cứ việc đập chết luôn!”
Tinh Nguyệt gật đầu, “Yên tâm, bổn tọa tự mình trông coi!”
“Vậy làm phiền đại nhân!”
Tô Vũ không nói nhiều, hắn bắt lấy Lưu Hồng rời đi, đám Tử Linh đối diện sôi nổi tránh lui, vô cùng cung kính!
Đây là đại thống lĩnh của Tinh Nguyệt quốc gia chúng ta!
Đó là đại nhân vật!
Rất mạnh!
Một người nhẹ nhàng đánh tám vị chuẩn vô địch!
Lưu Hồng tràn đầy tuyệt vọng và bất đắc dĩ, ta... Thật xui xẻo!
Sao ta lại gặp phải Tô Vũ?
Gặp được quân chủ khác thì còn có thể nói vài câu lừa dối một chút, dùng lệnh bài Văn vương làm pháp bảo, nhưng gặp phải Tô Vũ thì cái rắm gì cũng vô dụng.
Tô Vũ còn tinh quái hơn cả gã!
Gã có nói gì thì Tô Vũ cũng không tin.
Mấu chốt là lệnh bài Văn vương của ta!
Gã thật muốn khóc!
Lưu Hồng nhìn về phía lồng ngực Tô Vũ, ta có thể lấy lại lệnh bài được không?
Ta thảm quá!
Tô Vũ vừa đi, tử khí vừa biến mất, dần dần, áo bào trắng như tuyết của Tô Vũ đã trở lại hình dáng cũ, so với lúc trước thì nhìn hắn bây giờ còn có thêm vài phần thánh ý mơ hồ.
Một lát sau, Tô Vũ bước ra khỏi thông đạo, nở nụ cười.
Trước mặt lập tức có thêm một thân ảnh, Tinh Hồng nhìn Tô Vũ, cảm khái: “Ngươi... Thật sự là không gì không làm được!”
Vậy mà cũng có thể trở về, hơn nữa còn rất thuận lợi!
Nói vậy, Tinh Nguyệt đã bị ngươi thu phục rồi sao?
Thật giỏi!
Tô Vũ cười nói: “Đại nhân quá khen! Việc nhỏ thôi!”
Việc nhỏ?
Tinh Hồng không còn lời gì để nói.
Thế này mà còn gọi là việc nhỏ sao?
“Lại cường đại thêm rất nhiều!”
Tinh Hồng nhìn hắn, thổn thức: “Thấy ngươi như vậy làm ta cảm thấy chúng ta sống nhiều năm qua chỉ là uổng phí!”
Dứt lời, y nhìn về phía Lưu Hồng, nhàn nhạt nói: “Đã nói phía dưới tử khí mạnh hơn, vậy mà ngươi còn không tin!”
Lưu Hồng khóc không ra nước mắt!
Giờ ta tin còn kịp không?
Tô Vũ tùy ý ném gã sang một bên, “Đại nhân, đây chính là đại nhân vật đấy, có khi còn là hậu duệ của Văn vương!”
“Không có khả năng.”
Tinh Hồng lắc đầu, “Văn vương không có hậu duệ! Bất quá hình như ngài ấy có truyền thừa, nhưng gã thì tuyệt đối không có khả năng là hậu duệ.”
Lưu Hồng vội nói: “Ta không phải, ta chỉ may mắn nhặt được lệnh bài này, Tô Vũ, cái kia cho ngươi, ta...”
Tô Vũ lười nhiều lời, trực tiếp phất tay, Lưu Hồng lập tức bị định thân!
“Lão sư đứng đây suy xét cho kĩ, ta có chút việc cần làm, sau đó hy vọng lão sư có thể dành thời gian tâm sự vài chuyện cùng ta! Nếu nói dối... Lão sư, nếu ngài cảm thấy có thể giấu được ta thì cứ việc!”
Tô Vũ bình thản nói: “Ta cho lão sư thời gian để bịa chuyện, nhất định phải chân thật đáng tin vào! Tuyệt đối đừng có sơ hở, bằng không, ta nghĩ lão sư sẽ là món chính trong quân chủ yến sắp tới!”
“Quân chủ yến?”
Ánh mắt Tinh Hồng kỳ quái nhìn Tô Vũ, quân chủ yến gì?
Tô Vũ giải thích: “Ta đã nhờ Tinh Nguyệt tổ chức một buổi tiệc tiếp đãi mấy chục vị Tử Linh quân chủ ở các quốc gia phụ cận trong lâu đài cổ, đại nhân, ngài cảm thấy thế nào?”
Tinh Hồng lập tức biến sắc!
Y nhìn Tô Vũ, sau một lúc lâu, cắn răng nói: “Đến Thiên Diệt thành bên kia đi!”
Đừng tới chỗ ta!
Má nó!
Ngươi muốn lấy mạng già của ta sao?
Đùa gì vậy?
Đến chỗ Thiên Diệt mà gây họa, đừng gây họa cho ta!
Thiên Diệt tinh lực tràn đầy, hắn có thời gian đấu với Tử Linh, ta thì không.
Tô Vũ nhếch miệng cười nói: “Đại nhân yên tâm, không sao đâu, ta đã dặn dò rồi, chỉ tụ hội mà thôi, sẽ không tấn công thông đạo, yên tâm đi! Tử Linh phía dưới đều là người của ta! Lần này ta đi xuống đã kết giao được vài người bạn tốt, đúng rồi, Hà Đồ cũng ở đó, đều là bằng hữu cả...”
Tinh Hồng nhìn Tô Vũ.
Đây là uy hiếp à?
Có lẽ vậy!
Tô Vũ thật sự đã quật khởi.
Trước kia Tô Vũ hoàn toàn nằm trong trạng thái bị động, hắn nhờ trấn thủ giúp đỡ, nếu trấn thủ không muốn thì Tô Vũ sẽ không có biện pháp gì phản đối!
Trấn thủ muốn truyền bao nhiêu tử khí thì truyền bấy nhiêu, Tô Vũ không thể cự tuyệt!
Tóm lại, trong giao dịch giữa Tô Vũ và trấn thủ cổ thành, hắn vẫn luôn ở trạng thái bị động tuyệt đối.
Hiện tại... vậy mà hắn nói hắn muốn mời mấy chục Tử Linh quân chủ!
Tinh Hồng đang nghĩ đến đây, Tô Vũ ở đối diện bỗng hơi khom người nói: “Gây thêm phiền toái cho đại nhân rồi, trong khoảng thời gian này sẽ có thêm nhiều phiền toái hơn nữa! Hiện tại, ta đã có chút năng lực, ta sẽ cố gắng giúp tất cả các vị đại nhân giảm bớt gánh nặng!”
Tô Vũ trầm giọng: “Nhiệm vụ của trấn thủ là trấn thủ thông đạo Tử Linh, ta bảo đảm, khi ta còn ở đây, tất cả thông đạo Tử Linh sẽ vững như Thái sơn! Trừ khi ta chết!”
Nói cách khác, hắn mà chết, thông đạo chưa chắc đã ổn!
Tinh Hồng nhìn hắn một hồi, Tô Vũ cẩn thận dè dặt trước kia hiện giờ đã có tư bản nói những lời này trước mặt y.
Tinh Hồng có chút hoảng hốt, hình như thời gian không được bao lâu.
Sau đó Tinh Hồng cười nhạt nói: “Trấn thủ chỉ giữ quy tắc! Trong phạm vi quy tắc, tất cả đều dễ thương lượng! Ngoài quy tắc thì xem tình huống, Tử Linh không ra ngoài, tử khí không khuếch tán, vậy không quan hệ gì đến trấn thủ, dù chư thiên hủy diệt thì cũng không liên quan đến chúng ta!”
“Đa tạ đại nhân thành toàn!”
Tô Vũ chắp tay, hơi hơi khom người tỏ lòng biết ơn.
Tinh Hồng mỉm cười, “Không sao, các trấn thủ cũng quá nhàm chán, kỳ thật có chút thay đổi cũng tốt! Nếu thực sự có người có thể đánh vỡ quy tắc... Chúng ta không cầu gì nhiều, chỉ cần thay đổi chức vị của chúng ta...”
Tinh Hồng cười tự giễu, “Không ai muốn làm cục đá 10 vạn năm! Nếu không phải bất đắc dĩ, ai muốn làm trấn thủ chứ?”
Đánh vỡ quy tắc?
Nếu ngươi thực sự có năng lực thì cứ đánh vỡ đi, cũng coi như cho bọn ta một chút hy vọng!
Quá lâu rồi!
Mười vạn năm!
Tinh Hồng cảm thấy đến giờ mà mấy người bọn họ còn không hoàn toàn điên cuồng đã là kì tích!
Y thấy thực lực Tô Vũ cường đại, có thể tụ tập các vị quân chủ khác, còn là người thông minh, y không khỏi khẽ cười nói: “Đến chỗ Thiên Diệt đi, ta có thể giúp ngươi liên hệ với các vị trấn thủ khác, ngươi chuẩn bị gánh vác bao nhiêu?”
“Toàn bộ!”
Tinh Hồng chấn động, “Chắc chắn không?”
“Chắc chắn!”
Tô Vũ bình tĩnh, “Hiện giờ, thực lực của ta đã cường đại gấp trăm lần so với lúc trước!”
Lực lượng tăng phúc thì không gấp nhiều như vậy!
Nhưng hiện tại nếu để hắn đánh chính mình lúc trước, vậy thì đánh trăm người là còn ít, gấp trăm lần không phải nói khoác!