Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2286 - Chương 2286: Cứ Đấm Một Quyền Đã Rồi Lại Tính

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2286: Cứ Đấm Một Quyền Đã Rồi Lại Tính
 

Tinh Hồng tò mò hỏi: “Cái chết của Huyết Hỏa có quan hệ với ngươi không?”

“Là ta giết!”

Tô Vũ cười: “Không chỉ Huyết Hỏa, lần này các vô địch đi vào, trừ Nhân tộc và vài kẻ giúp Nhân tộc ra, ta đã giết hết rồi!”

Phía sau, Lưu Hồng bị cố định, trái tim đập kịch liệt!

Má nó!

Ngươi là hung đồ!

Ta biết ngay mà, sao lần này chết nhiều người như vậy, vô địch cũng chết, hóa ra đều tại ngươi làm, quá độc ác!

Tinh Hồng cũng khiếp sợ, không nhịn được nói: “Ngươi... Quá tàn nhẫn!”

Tên cuồng sát!

Chưa chắc ta đã giết nhiều vô địch bằng ngươi.

Tô Vũ cười nói: “Đại nhân, ta cũng không muốn vậy, nhưng bọn họ thấy ta thì đều kêu đánh kêu giết! Ta đâu trêu chọc ai, nhưng chư thiên vạn giới này đều muốn giết ta!”

Tô Vũ cắn răng: “Không phải do ta gây sự trước, có kẻ muốn giết ta, ta phải giết bọn họ! Bọn họ không cho ta thiện ý, ta phải trả lại gấp trăm lần!”

Tinh Hồng thở dài: “Ngươi đã an toàn thoát ra ngoài được rồi mà còn muốn giết chóc nữa sao?”

“Xem tình huống đi, ta còn mong được nghỉ ngơi một quãng thời gian, nhưng nếu có người kêu đánh kêu giết với ta, vậy ta hy vọng mình có thể giết nhiều một chút để uy hiếp vạn giới! Hy vọng đại nhân có thể giúp ta!”

Tinh Hồng chần chờ một lát, rồi trầm giọng nói: “Tốt nhất là ngươi đi tìm lão đại trước! Hắn mà đáp ứng thì vấn đề không lớn! Hắn không đáp ứng... Dù là Thiên Diệt thì không dám vi phạm mệnh lệnh của hắn!”

Tô Vũ gật đầu, không sai, quả thật cần thương lượng với lão Quy!

Tô Vũ cảm thấy vấn đề không lớn... Tiền đề là cổ thành không chọc phải quá nhiều phiền toái hay tai họa ngập đầu!

“Đại nhân, ta ra ngoài trước đã.”

Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi nói: “Tốt nhất là ta giả mạo đại nhân ra ngoài, đại nhân, ngài thu liễm khí tức một chút được không?”

“Ngươi...”

Tinh Hồng phục rồi, ngay cả ta mà ngươi còn dám giả mạo, lại còn giả mạo được!

Hành trình Tinh Vũ phủ đệ kéo dài một tháng mà thôi, vậy mà gia hỏa này lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất!

Yêu nghiệt!

“Được! Để xem ngươi có thể giấu được bọn họ không!”

“Chuyện nhỏ...”

Tô Vũ cười một tiếng, sau khi tiến bộ, hắn đã tự tin hơn rất nhiều!

. . .

Sau đó, một tượng đá bay ra từ Tinh Hồng cổ thành, khiến vô số người chú ý.

Bên phía Tiên tộc, có người cười lạnh: “Ta đoán tám chín phần mười Tô Vũ đang ở trong Tinh Vũ phủ đệ, xem ra trấn thủ cũng nóng nảy, đang nghĩ cách thương lượng xem giải cứu Tô Vũ như thế nào kia kìa!”

Bằng không, tại sao Tinh Hồng lại bay đến những thành khác mãi như vậy.

Về phần vì sao y có thể ra ngoài... Có lẽ có thủ đoạn nào đó mà bọn họ không biết.

Lúc bấy giờ, vạn tộc đã chắc chắn 100% là Tô Vũ đang ở trong phủ đệ, lần này Tô Vũ chết chắc rồi!

Có người nghiến răng nghiến lợi, lần này nhiều người đã chết như vậy, không phải là do tên cuồng sát Tô Vũ gây ra chứ?

Nếu vậy thì nhất định phải giết hắn!

. . .

Trong Thiên Diệt cổ thành, Thiên Diệt kinh ngạc, lại tới nữa à?

Tinh Hồng làm gì vậy?!

Vừa rời đi, sao lại tới nữa?

“Tinh Hồng, sao lại tới đây, có phải ngươi đang cố ý kích thích ta hay không?”

Thiên Diệt hùng hổ, ngươi cố ý có phải không?

Ngươi cảm thấy ta không ra được đúng không?

Có tin ta đánh chết ngươi không?

Đồ xấu tính!

Hắn mắng vài câu, sau đó, khi Tô Vũ tới gần, Thiên Diệt ngẩn ra, bỗng nhiên trong mắt lập lòe hung quang, trong lòng Tô Vũ phát lạnh, vội truyền âm: “Đại nhân, là ta đây!”

“Má nó!”

Thiên Diệt ngây ngốc, Tô Vũ à?!

Ngươi?

Ta... Ảo giác ư?

Thiên Diệt ngây ngốc, sao Tô Vũ lại ở bên ngoài?

Má nó, hắn từ nơi nào chui ra vậy?

Giờ khắc này, Thiên Diệt sâu sắc cảm thấy hoài nghi nhân sinh!

. . .

Phát hiện kẻ đó là Tô Vũ, Thiên Diệt ngây người.

Vừa rồi hắn ta cảm thấy không thích hợp, dù sao hắn ta cũng là cường giả đỉnh cấp, Tô Vũ vừa tới gần, hắn ta đã cảm thấy không đúng, còn định cầm gậy đánh chết, kết quả nghe thấy là Tô Vũ, hắn ta chỉ muốn đập phát chết luôn!

“Yêu nghiệt lớn mật, dám lừa gạt bổn tọa!”

Thiên Diệt áp xuống chấn động trong lòng, không nhiều lời, cứ đấm một quyền đã rồi tính!

Hắn ta cách không đánh một quyền hướng Tô Vũ!

Tô Vũ cảm thụ một chút, mỉm cười, cũng giơ tay đánh trả một quyền!

Đương nhiên Thiên Diệt không dùng toàn lực, toàn lực thì chẳng phải sẽ nghiền Tô Vũ thành tro sao?

Một quyền này lực lượng chỉ chừng chuẩn vô địch, để thử Tô Vũ một chút, thuận tiện đánh hắn một trận để trấn an nỗi lòng kinh hoảng.

Một quyền đánh ra, Tô Vũ cũng cách không trả một quyền.

Oanh!

Hai đạo quyền ấn biến mất, va chạm tiêu hao trên hư không.

Thiên Diệt sửng sốt, lại đánh ra một quyền, quát: “Yêu nghiệt to gan quả nhiên có vấn đề!”

Mạnh vậy à?

Vậy chắc chắn không phải là Tô Vũ... thực ra có phải hay không thì bổn tọa cũng phải đánh ngươi một trận!

Oanh!

Quyền ấn bay đến, Tô Vũ tươi cười đánh ra một quyền, dư ba chấn động, Thiên Diệt lại sửng sốt, má nó, vẫn đỡ được à?

Ngươi đang ép ta đấy!

Ngay sau đó, lại một quyền đánh ra, một quyền này đã đạt tới lực đạo của vô địch, thực lực tiểu tử Tô Vũ này cường đại hơn rất nhiều rồi, có vẻ một quyền của vô địch chưa chắc đã đánh chết được hắn, Thiên Diệt rất an tâm.

Oanh!

Lần này Tô Vũ không đánh trả, hắn đứng yên, cứng rắn đỡ lấy một quyền này, thân thể chấn động một chút, hóa giải lực lượng.

“...”

Thiên Diệt trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn!

Chuyện gì vậy?

Hắn ta còn muốn đánh tiếp, Tô Vũ ho khan một tiếng nói: “Đại nhân, vậy được rồi, nếu đánh tiếp, ngoại giới sẽ cảm ứng được!”

Thiên Diệt không vui thu tay lại, nhìn về phía Tô Vũ, trên gương mặt tượng đá lộ ra biểu tình cứng đờ.

Ta chỉ là bức tượng!

Không thèm để ý đến ngươi!

Hắn ta không rên một tiếng, Tô Vũ không còn là tên rác rưởi nhỏ yếu đấm đánh mình nửa ngày cũng chẳng đánh nổi một sợi lông nữa.

Thực bi thương!

Nhớ trước đây, lần đầu tiên Tô Vũ tới, hắn cầm búa đánh hắn ta nửa ngày, thật sự là một sợi lông cũng chẳng động đậy, hiện tại thì khác rồi, quả nhiên nhân loại mới là sinh vật đáng giận nhất!

Ta chán ghét Nhân tộc!

Thiên Diệt hậm hực, không muốn nói chuyện, Tô Vũ cười ha hả lấy ra một ít thịt, nói: “Đại nhân, ăn chút không? Đây là thứ tốt này, thịt nướng dùng thân thể vô địch làm ra đấy, của Long tộc, thịt rồng!”

Ánh mắt Thiên Diệt sáng lên, lập tức nhìn về phía đồ vật Tô Vũ bày biện trước mặt: “Thịt rồng?”

“Đúng!”

“Cái kia... Ta... Bổn tọa không muốn ăn lắm...”

“Đại nhân muốn nếm thử hương vị không?!”

Thiên Diệt cứng cổ nói: “Nếu ngươi đã nhiệt tình như vậy... Ta sẽ ăn một chút.”

Dứt lời, hắn ta lập tức thu nhỏ, giải trừ thạch hóa, hóa thành bộ dáng một thiếu niên thanh tú, thoạt nhìn còn rất trẻ, không quá trầm ổn, cho người ta cảm giác xao động, cuồng nhiệt.

Quả thật tính tình vị này cũng là như vậy.

Chọc giận hắn, hắn sẽ phá thành hóa côn, một gậy gõ chết ngươi.

Thiên Diệt nóng vội cầm thịt rồng ăn luôn, miệng dính đầy mỡ, ánh mắt hắn ta sáng như tuyết: “Đúng là thịt rồng, tiểu tử, ngươi giỏi lắm! Hai Long tộc đi vào bị ngươi xử lý rồi à?”

“Xử lý rồi.”

“Phượng tộc thì sao?”

“Cũng xử lý.”

“Cho ít thịt phượng hoàng đi!”

“Được...”

Tô Vũ cười lấy ra một chút, kỳ thật đám thi thể đều không hoàn chỉnh, nhưng bản thể quá lớn, dù bị đánh bạo thì vẫn thu thập được một chút máu thịt.

Thi thể hoàn chỉnh không nhiều, còn đưa cho Thôn Thiên, kỳ thật Tô Vũ không có thi thể vô địch hoàn chỉnh.

Thiên Diệt vừa ăn, vừa hỏi: “Thiên Hà đâu?”

“Không thấy, có lẽ đã chết.”

Tô Vũ nhún vai, hắn không gặp, một đường giết lên, nếu thấy người quen thì đã mang đi rồi, kết quả không gặp được kẻ nào trong đám hoạt tử nhân đến từ cổ thành.

“Ồ!”

Thiên Diệt không quá để ý: “Chắc chưa chết đâu, nếu chết rồi thì ta sẽ có chút cảm ứng.”

Không chết ư?

Dù sao thì Tô Vũ cũng không quá để ý.

Thiên Diệt hỏi tiếp: “Sao ngươi trở về sớm được vậy?”

“Đi qua Tử Linh giới!”

“Tiểu tử giỏi lắm!”

Thiên Diệt miệng bóng nhẫy, vui sướng hài lòng nói: “Hương vị khá được, Tử Linh giới... Tử Linh giới không dễ đi, nếu không chọc phải vài thứ thì cũng không quá khó đi, đừng đi Tử Linh Thiên Hà, đừng vượt giới thì vấn đề không lớn!”

Dứt lời, hắn ta lại nhét thịt đầy mồm, lúng búng nói: “Nhưng đừng xuống đó thường xuyên, phía dưới không đơn giản đâu, nếu đơn giản thì Quy lão đại đã diệt hết đám Tử Linh bên dưới rồi! Cẩn thận ngày nào đó gặp phải Hầu gia đi tuần tra thì phiền toái, lão đại cũng không chọc được.”

Bình Luận (0)
Comment